Google.com.vn Đọc truyện Online

2/7/18

Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại Nhân (Bằng Y Úy Ngã) - Tập 11 + 12

Đăng bởi Ngân Giang | 2/7/18 | 0 nhận xét

Chương 11

Thương Mặc đối với Triệu Mạt Thương vẻ mặt bình tĩnh đã sớm dự đoán được, mấy hòn đá nhỏ trong tay đã chuẩn bị sẵn sàng để ném vào bộ vị quan trọng của mấy nam nhân kia, mấy nam nhân căn bản không dự đoán được Thương Mặc ném mấy hòn đá độ chính xác cao như vậy, tất cả đều kêu thảm quỳ rạp xuống đất, duy nhất chỉ có người nam nhân đứng đầu vẻ mặt bình tĩnh tránh được.
Người nam nhân cầm đầu kia có chút tức giận mắng một tiếng, hướng tới Thương Mặc tiến lại gần đây tính bắt lấy tay của nàng, Thương Mặc chính là tùy ý hướng phía bên cạnh lui lại vài bước, thoạt nhìn rất nhàn nhã, chân lại ra vẻ nhẹ hướng tới mông của nam nhân kia đá một phát, đang định tiếp tục, tiếng còi cảnh sát vang lên, vài cái cảnh sát tiến vào, trên tay còn cầm dùi cui.
Triệu Mạt Thương thân thủ nhẹ nhàng kéo tay của Thương Mặc, cảm giác được trên tay có chút lạnh lẽo, hơi hơi có chút kinh ngạc, nghiêng đầu nhìn người kia vẻ mặt trông thật vô tội liếc mắt một cái, bỗng nhiên cười ra tiếng.
Thương Mặc có chút không hiểu quay đầu nhìn Triệu Mạt Thương, không rõ cô vì cái gì mà tự nhiên cười.
“Triệu kiểm, chuyện này chúng tôi sẽ điều tra thật rõ ràng.” Một trung niên đại thúc mặc cảnh phục đi tới, đối với Triệu Mạt Thương gật gật đầu, phất tay làm cho thủ hạ mang mấy người kia đi, tiếp theo quay đầu nhìn Thương Mặc “Tiểu cô nương, thân thủ rất tốt.”
Thương Mặc vẫn đang tự hỏi Triệu Mạt Thương bỗng nhiên vì cái gì bật cười, nghe được thanh âm của vị đại thúc kia nói với mình, có chút ngây người, tiếp theo nhức đầu.
“Lúc trước thì thích bắn cung, sau khi trưởng thành thích phi tiêu.”
“Thì ra là thế.” Cảnh sát đại thúc gật gật đầu, lại đối với Triệu Mạt Thương nói, “Triệu kiểm, bác sẽ trở về thẩm vấn “thật tốt” mấy người kia, đến lúc đó có kết quả sẽ báo cho con biết.”
“Được” Triệu Mạt Thương vẻ mặt thản nhiên, “Phiền toái Bác, Trần đội trưởng”
“Không phiền toái, không phiền toái” Triệu đội trưởng cười hắc hắc, “Triệu kiểm lần trước nhưng là giúp Bác một cái đại ân, chỉ chút việc nhỏ, không tính cái gì.”
Chờ cảnh sát sau khi rời khỏi, Triệu Mạt Thương luôn luôn vẻ mặt bình tĩnh mới có một chút biến hóa, mang chút cười mỉm nhìn Thương Mặc.
“Em bởi vì thích bắn cung với phi tiêu nên mới lợi hại như vậy?”
“Đúng vậy…….” Thương Mặc mặt không đỏ, tim không đập mạnh nói, “Em thích nhất là chơi phi tiêu.”
“A….” Triệu Mạt Thương đối với cách nói của Thương Mặc hoàn toàn không tin tưởng, nhưng là không tiếp tục truy vấn, mà là cúi đầu nhìn tay mình đang nắm tay của Thương Mặc, “Tay em lạnh quá, vừa rồi hoảng sợ hay sao?”
Thương Mặc cúi đầu nhìn hai tay đang nắm chặt, không hiểu sao tự nhiên trái tim bỗng nhiên đập loạn, lại lập tức điều chỉnh được, lộ ra mỉm cười.
“Không, em một năm bốn mùa đều như vậy.”
"Ừ, vậy à.” Triệu Mạt Thương lần này lại tin lời nói của Thương Mặc, buông ra tay của Thương Mặc, “Cái này có thể tìm thuốc để uống, điều dưỡng lại thân nhiệt cũng được.”
Thương Mặc đút hai tay vào lại túi quần, “Được, tốt.”
“Về lại khách sạn đi.” Triệu Mạt Thương xoay người nhìn nàng, “Chuyện hôm nay, cảm ơn em.”
Thương Mặc mỉm cười, từ chối cho ý kiến.
“Về lại khách sạn đi.”
“Được.”
Trước cửa khách sạn, Linh Lung lo lắng đi qua đi lại, mà còn lại Lệnh Hồ Huyên đang ôm cánh tay của mình, có chút tự giễu, nhìn Linh Lung không nói lời nào.
Thương Mặc từ xa nhìn thấy hai người, có chút bất đắc dĩ, lắc đầu, thờ dài.
Linh Lung quả thật xem nàng như đứa nhỏ không lớn, mỗi lần nàng đi khỏi tầm mắt của Linh Lung, là y như rằng em ấy lúc nào cũng nôn nóng.
Triệu Mạt Thương cũng tự nhiên là thấy được vẻ mặt sốt ruột của Linh Lung, nhưng không để ý nhiều, mà đem tầm mắt nhìn đến Lệnh Hồ Huyên, có chút nghi hoặc.
Lệnh Hồ Huyên cùng với Thương Mặc rốt cuộc là quan hệ gì?
“Bạn thân.” Thương Mặc tựa hồ có thể đoán được nghi hoặc trong lòng của Triệu Mạt Thương, nhẹ nhàng một câu liền nói ra đáp án, “Ba ba của em cùng với Lệnh Hồ thúc thúc là bạn tốt.”
Có cảm giác rất kỳ quái, chính là ở trước mặt Triệu Mạt Thương, nàng chính là không muốn ngụy trang chính mình cho lắm, có những chuyện có thể nói được, nàng cũng sẽ không lựa chọn đi giấu diếm.
Là vì rất đồng tình với học tỷ hay sao?
Thương Mặc có chút buồn cười nghĩ, nàng đường đường là Thiếu chủ của hắc đạo mà lại đi đồng tình với một vị kiểm sát trưởng, nói ra thiệt nực cười biết bao nhiêu.
“Ừ” Triệu Mạt Thương bởi vì lời giải thích của Thương Mặc nên nhẹ nhàng gật đầu, vẻ mặt trở nên nhu hòa hơn.
Cô cùng học muội này, xem như không có chuyện gì xảy ra, lần sau gặp lại hay sao?
Bởi vì ý nghĩ này mà hiếm thấy cô tự nhiên mỉm cười, Triệu Mạt Thương nghiêng đầu nhìn Thương Mặc, liếc mắt một cái, “Thương Mặc, chị phát hiện, hai tên của chúng ta có điểm giống nhau!”
“Sao?” Thương Mặc có chút kinh ngạc quay đầu nhìn vị học tỷ này, “Cái gì?”
“Chị tên là Triệu Mạt Thương, em tên là Thương Mặc, Mạt Thương với Thương Mặc ha!” Triệu Mạt Thương nét tươi cười trên mặt càng tăng lên, Thương Mặc lại trừng mắt.
Chuyện này……Vị học tỷ này không phải được gọi là kiểm sát trưởng băng sơn mỹ nhân hay sao?
Cư nhiên cùng nàng nói chuyện vui đùa nhàm chán.
Linh Lung nhìn thấy Thương Mặc thời điểm lập tức chạy đến, cho đến khi đến trước mặt của Thương Mặc, mới có chút kinh ngạc, Thương Mặc cư nhiên đang cười?
Tuy rằng không phải là một nụ cười sáng lạn, nhưng mà cô biết, Thiếu chủ thật đang cười, không phải là đang cười giả dối.
Thiếu chủ………Nở nụ cười?
Linh Lung nhìn Triệu Mạt Thương đã sớm thu lại nét tươi cười liếc mắt một cái, một cái suy nghĩ kỳ dị hiện lên trong lòng.
Thiếu chủ thích nữ nhân Triệu Mạt Thương này?
Thanh âm “Đát đát đát” vang lên, Lệnh Hồ Huyên đi tới, không để ý tới việc Linh Lung đang trừng mắt, mềm nhũn cả người ỷ lại dựa vào Linh Lung “Hai người đi đâu thật lâu, mọi người hầu như về hết rồi.”
“Phải không?” Triệu Mạt Thương thản nhiên nhìn qua cô liếc mắt một cái, không nghĩ tiếp tục tranh luận cùng Lệnh Hồ Huyên, đưa tay đến trước mặt Thương Mặc “Đưa đây!”
“A…..” Dù là Thương Mặc luôn luôn thông minh, cũng bởi vì hành động đột ngột của Triệu Mạt Thương liền sửng sốt, “Cái gì?”
“Di động” Triệu Mạt Thương ngắn gọn nói, “Cho chị.”
Linh Lung nhăn lại mi, nhìn Triệu Mạt Thương, trong lòng hơi hơi có một tia tức giận.
Nữ nhân này sao có thể nói chuyện như vậy với Thiếu chủ, hơn nữa còn lặp đi lặp lại nhiều lần.
Thương Mặc như vậy có chút giật mình, đưa tay vào trong túi quần lấy ra điện thoại di động đưa cho Triệu Mạt Thương, hoàn toàn không có chút gì chần chờ.
Một bên Lệnh Hồ Huyên vẻ mặt không sao cả, nhìn đến hành động của Thương Mặc, trong mắt hiện lên một tia quang mang kỳ lạ.
Triệu Mạt Thương không nhìn đến biểu tình của mọi người, chính là trên tay động tác rất nhanh đem số điện thoại của chính mình gọi từ di động của Thương Mặc, gọi được, sau đó là nhạc chuông vang lên, thế này mới đưa điện thoại cho Thương Mặc, “Có thời gian liên lạc.”
“Tốt.” Thương Mặc đem di động của mình thả lại vào trong túi quần.
“Ừ. Chị đi trước, viện kiểm sát còn có chút việc.” Triệu Mạt Thương đối với Thương Mặc nói vài câu, quay đầu nhìn Lệnh Hồ Huyên liếc mắt một cái.
“Vậy…..Lệnh Hồ luật sư, hy vọng về sau ở tòa án sẽ gặp lại.”
“Yên tâm đi Triệu kiểm, sẽ có cơ hội” Lệnh Hồ Huyên khóe môi lộ ra nụ cười quyến rũ, “Triệu kiểm vẫn là tự lo cho mình trước đi.”
Vụ án kia cô cũng biết đến, chỉ sợ Triệu Mạt Thương lần này có chút nguy hiểm.
Triệu Mạt Thương nhíu mi, bước chân tao nhã đi vài bước, vẫy một chiếc taxi, đang tính mở cửa xe ra động tác dừng lại, “Lệnh Hồ luật sư lo lắng nhiều rồi.”
Một lời nói, bước vào xe, tiêu sái đi.
Thương Mặc nhún nhún vai, tiếp theo quay đầu nhìn Lệnh Hồ Huyên cười như không cười, “Huyên tỷ, quả nhiên cùng với học tỷ quen thuộc nha!”
Lệnh Hồ Huyên giống như lơ đãng nhìn xung quanh, nhưng mà tầm mắt không nhìn đến Linh Lung, mà là đi đến trước mặt Thương Mặc vẻ mặt khiêu khích, “Tiểu Mặc Mặc, bồi tỷ tỷ đi ngủ trong chốc lát được không?”
“Lệnh Hồ Huyên chị đừng quá đáng.” Linh Lung sinh khí đi tới trừng mắt cô “Cái gì mà cùng cô ngủ trong chốc lát,chị…..”
Thương Mặc nhẹ nhàng bắt lấy tay của Linh Lung, đánh gãy lời của cô nói, “Huyên tỷ là muốn cùng Tiểu Mặc nói chuyện ở trong phòng đúng không?”
“Tiểu Mặc Mặc thật thông minh…….” Lệnh Hồ Huyên nháy mắt một cái, dáng người lắc lư tiến về khách sạn mở cửa phòng, đối với Thương Mặc ngoắc ngoắc ngón tay.
Thương Mặc ngoắc ngoắc khóe miệng, lôi kéo Linh Lung đuổi kịp theo Lệnh Hồ Huyên.
Lệnh Hồ Huyên cầm chìa khóa đi đằng trước mở ra cửa phòng, Thương Mặc tiếp theo đi vào, sau đó Linh Lung đi vào rồi đóng cửa lại.
“Thiếu chủ!” Trên mặt lúc trước lộ ra vẻ dụ dỗ tươi cười, bây giờ thì Lệnh Hồ Huyên vẻ mặt nghiêm túc, đối với Thương Mặc cúi đầu, “Phía trước đắc tội Thiếu chủ!”
Thương Mặc lộ ra tươi cười “Huyên tỷ, tôi biết.”
Lệnh Hồ Huyên ngẩng đầu, nhìn vào mắt của Thương Mặc, “Thiếu chủ lần này bảo tôi đến, là có việc gì muốn phân phó sao?”
Linh Lung đứng ở một bên, nhìn Lệnh Hồ Huyên đứng nghiêm trang, có chút khinh thường bỉu môi.
Nữ nhân này, đúng là diễn thật tốt.

Chương 12

“Huyên tỷ…….Cùng học tỷ rất quen thuộc sao?” Thương Mặc ở trong phòng đi qua đi lại, bỗng nhiên quay đầu nói với Lệnh Hồ Huyên, “Đối với chị ấy rất hiểu biết?”
Lệnh Hồ Huyên nghiêm trang đáp, “Lúc ở trên tòa, có mấy lần cùng cô ấy đối đầu, là một đối thủ xứng tầm.”
Thương Mặc nhìn Lệnh Hồ Huyên như vậy, có chút bất đắc dĩ lắc đầu, “Huyên tỷ, nơi này không có những người khác, chị không cần phải diễn”
Lệnh Hồ Huyên mỉm cười nhìn Thương Mặc, nghiêng đầu qua liếc Linh Lung, “Thiếu chủ, nếu như tôi tiếp tục như vậy không biết lớn nhỏ, hộ vệ đối với em trung thành và tận tâm, nói không chừng sẽ rút đao chém tôi nha!”
Linh Lung nhẹ nhàng cắt một tiếng, không nhìn tới cô nữa mà nhìn ra ngoài cửa sổ.
Không biết vì cái gì, cô chính là không quen nhìn thấy nữ nhân này trên mặt lộ ra nét tươi cười như thế này, giống như đối với ai cũng tốt lắm, kỳ thật trong lòng lại không tin bất kỳ ai.
Thương Mặc khóe môi nhếch lên, nhìn mắt Linh Lung, ho khan hai tiếng, “Được rồi, Huyên tỷ, không cần nghiêm túc như vậy.”
Giống như Uông Minh, kỳ thật lúc hai người ở cùng nhau không có người xa lạ, cũng không có một câu Thiếu chủ, hai câu Thiếu chủ.
Lệnh Hồ Huyên nghe vậy tới gần Thương Mặc một ít, vẻ mặt quyến rũ, “Thiếu chủ ý tứ là tôi có thể tiếp tục đùa giỡn với em sao?”
“Thật ra, Huyên tỷ không phải nổi tiếng là luật sư mỹ nữ sao?” Thương Mặc hoàn toàn không sao cả nói, “Bị đùa giỡn vẫn là em chiếm tiện nghi.”
“Thiếu chủ………..A, vẫn là có chút thay đổi.” Lệnh Hồ Huyên ý vị thâm thường nhìn Thương Mặc, “Như vậy rất là tốt.”
Thương Mặc khẽ nhíu mày, sau đó giãn ra, “Vẫn là không nói nhiều chuyện linh tinh nữa,vụ án mà học tỷ đang xử lý, chị cũng biết đúng không?”
“Biết” Lệnh Hồ Huyên đã sớm biết được mục đích Thương Mặc tìm đến mình, mỉm cười nói “Kỳ thật vụ án này không phải rất đơn giản sao?”
“Đúng vậy…….” Thương Mặc đi đến trước bàn rót ly nước, “Nếu là Huyên tỷ, chị sẽ phán như thế nào?”
“Thiếu chủ, tôi là luật sư, cho tới bây giờ đều là vì đương sự mà biện hộ, Thiếu chủ hỏi như vậy, tôi sẽ trả lời như thế nào đây……..” Lệnh Hồ Huyên có chút bất đắc dĩ nhìn thân ảnh gầy yếu kia nói, “Hơn nữa, Thiếu chủ không biết là chuyện này Triệu Mạt Thương có thể tự mình xử lý hay sao?”
“Nhưng là……” Thương Mặc xoay người lại nhìn cô, “Em không hy vọng cô ấy vì sự kiện này mà……À…Cùng có kết cục giống Cung Tụng Vân.”
Lệnh Hồ Huyên nhìn thẳng Thương Mặc, “Ý của Thiếu chủ là…….?”
“Nếu con của Hồ Vĩ xảy ra chuyện gì, Hồ Vĩ sẽ như thế nào?” Thương Mặt cười có chút gian trá
“Hồ Vĩ chỉ có duy nhất một đứa con bảo bối, nếu đã xảy ra chuyện, hắn chắc chắn sẽ dùng tất cả các biện pháp để cứu….” Lệnh Hồ Huyên theo lời nói của Thương Mặc nói tiếp “Lần này nếu Triệu Mạt Thương lựa chọn khởi tố Hồ Tưởng, như vậy Hồ Vĩ nhất định sẽ dùng mọi biện pháp ngăn cản cô ấy ra tòa, hoặc là bức cô ấy rút đơn kiện, bất quá với tính cách của Triệu Mạt Thương, rút đơn kiện là không có khả năng.”
“A, Huyên tỷ, em không phải muốn nói đến vấn đề này…..” Thương Mặc vuốt cằm, “Hồ Tưởng là con trai bảo bối của Hồ Vĩ, học tỷ ở bên này hắn không có cách nào đả thông, Hồ Tưởng liền nhất định dùng mối quan hệ của hắn, nếu mối quan hệ của hắn….Khụ….Nếu mối quan hệ của hắn đều bất lực thì sao?”
Lệnh Hồ Huyên có chút khó hiểu nhìn Thương Mặc, chờ đợi cô tiếp tục nói, chính là bỗng nhiên Thương Mặc thay đổi đề tài, “Huyên tỷ cảm thấy, mối quan hệ của hắn chủ yếu là ở đâu?”
“Ở phía viện kiểm sát, nếu có thể bức lui được Triệu Mạt Thương là tốt nhất, thực sự nếu nói không được, có thể ở bên pháp viện, nghĩ ra biện pháp phán vô tội tự nhiên là có thể…….Nhưng là lấy trình độ của Triệu Mạt Thương, muốn đem vụ án từ có tội trở thành vô tội là không có khả năng….”
Điểm này là Lệnh Hồ Huyên tràn đầy kinh nghiệm, cô ở trên tòa trước giờ mọi việc đều thuật lợi, chỉ có đến lúc gặp Triệu Mạt Thương, vụ án như thế nào cũng chưa có biện pháp phán vô tội, nhiều nhất chỉ có thể đem hình phạt giảm bớt một ít.
“Ừ. Đồng thời nếu muốn bỏ tù Hồ Tưởng, Hồ Vĩ còn phải vận dụng mối quan hệ của hắn, ví dụ như trong ngục giam, linh tinh…..” Thương Mặc hồ vào ghế trên, thảnh thơi uống nước, “Huyên tỷ, đại khái muốn vận dụng các mối quan hệ đó thì cần bao nhiêu tiền?”
“Cái này…….” Lệnh Hồ Huyên lại càng không hiểu ý đồ của Thương Mặc, nhưng vẫn tiếp tục trả lời, “Hồ Tưởng cùng Vương phó thị trưởng quan hệ rất tốt….”
“Vương phó thị trưởng đến lúc đó khả năng sẽ xuất ngoại đi công tác.”
“………..” Lệnh Hồ Huyên nhìn Thương Mặc, trong lòng hơi kinh hãi.
Thiếu chủ cư nhiên vì Triệu Mạt Thương mà gây chiến hay sao?
Linh Lung cau mày nhìn Thương Mặc, trong lòng cũng dâng lên nhiều suy đoán.
Cô vẫn đi theo bên người Thương Mặc, bảo vệ Thương Mặc, mà Thương Mặc gọi điện thoại bàn công việc ở trước mặt cô cũng rất ít khi che giấu, cho nên cô cũng đoán được Thiếu chủ muốn làm gì.
Nhưng là, kỳ thật muốn đạt được mục đích của Thiếu chủ rất đơn giản, căn bản không cần như thế gây chiến.
Cho dù Thiếu chủ chính là bộ dáng dường như thuận tiện giúp Triệu Mạt Thương, nhưng mà cô vẫn cảm thấy Thiếu chủ………Đạt thành cái kia cái gọi là mục đích, mới là chân chính thuận tiện, huống chi…..
Nhờ tới vừa rồi một màn kia, Linh Lung càng phát ra kinh hãi nhìn Thương Mặc, bắt đầu có một tia do dự.
Cô lo lắng……….Chuyện ba năm trước kia sẽ tái diễn.
“Huyên tỷ, chị có biết Kiểm sát viện trưởng thị viện không?” Thương Mặc bỗng nhiên mở miệng nói.
“Biết.” Lệnh Hồ Huyên bị Thương Mặc gọi tới gọi lui, trong lòng có chút rối loạn, nhìn Thương Mặc không rõ nên trả lời thế nào.
“Được rồi, tìm thời gian rãnh, hẹn hắn ra uống trà” Thương Mặc nhẹ nhàng bâng quơ nói, “Đến lúc đó em sẽ gọi Uông Minh cùng chị đi cùng nhau.”
“Được.” Lệnh Hồ Huyên lên tiếng, đối với hành động của Thương Mặc, cô có chút nghi hoặc,nhưng cũng không dám phỏng đoán gì nữa.
Thiếu chủ tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng là lúc làm việc luôn luôn ngoài dự đoán của mọi người.
“Mạt Thương, đem hồ sơ đến đây.” Nhân viên công tố của viện kiểm sát, hai nam nhân đứng trước mặt Triệu Mạt Thương, mỉm cười nói.
Triệu Mạt Thương lạnh lùng nhìn hai người, “Thật có lỗi, không thể.”
“Cô……” Nam nhân trẻ tuổi hơn một chút có chút căm phẫn nhìn Triệu Mạt Thương, “Trưởng phòng nói vụ án này giao cho tôi, chẳng lẽ cô không nghe nói gì sao?”
Triệu Mạt Thương liếc hắn một cái, ngữ khí như trước thản nhiên không nghe thấy một tia cảm xúc, “Án kiện kia được phân cho tôi.”
“Được rồi, chuyện này, cô không cần lo lắng” Nam tử lớn tuổi hơn một ít vẻ mặt hòa ái cười, “Mạt Thương, vụ án cố ý giết người kia đơn giản, cô cũng đừng bận tâm nhiều, tôi có vụ án đặc biệt cần cô phụ giúp.”
Triệu Mạt Thương nhấp hé miệng, mặt không chút thay đổi nói, “Một khi đã như vậy, trưởng phòng đem hồ sơ cho tôi đi, tôi có thể đồng thời xử lý, không ảnh hưởng gì.”
Nam nhân gọi trưởng phòng nghe Triệu Mạt Thương nói như vậy, trong mắt hiện lên bất mãn, lại vẫn mang theo nét tươi cười, “Ôm tồm nhiều quá, hiệu suất không được tốt.”
“Đồng thời xử lý ba bốn án kiện một lúc, ở trong viện kiểm sát này, thực bình thường không phải sao?” Triệu Mạt Thương nhẹ nhàng bâng quơ nói, “Trưởng phòng yên tâm đi, tôi có thể xử lý tốt, huống chi,vụ án của Hồ Tưởng tôi đã tiến hành sắp xong, ngày mai là có thể đem đơn khởi tố cùng tư liệu đến pháp viện rồi.”
Nam tử trẻ tuổi đứng một bên càng thêm khó chịu, “Triệu Mạt Thương, cô đừng tưởng rằng cô tài giỏi, tôi nói cho cô biết, con mẹ nó…..”
“Chương Vận!” Trưởng phòng mặt bình tĩnh đánh gãy lời Chương Vận, “Tốt lắm, về lại văn phòng đi, còn có chuyện phải làm.”
Hắn cũng không phải không có biện pháp lấy lại vụ án ở trong tay Triệu Mạt Thương, chính là lo lắng bức Triệu Mạt Thương nóng nảy lên sẽ làm ra một vài chuyện tình không tốt.
Trưởng phòng mặt bình tĩnh rời đi góc làm việc của Triệu Mạt Thương, Chương Vận trừng mắt liếc Triệu Mạt Thương một cái, cũng rời khỏi sau đó.
Nếu không phải Phó viện trưởng viện kiểm sát cấp cao của tỉnh thực thưởng thức Triệu Mạt Thương, Triệu Mạt Thương đã sớm giống như Cung Tụng Vận bị đày xuống thâm sơn cùng cốc đi.
Triệu Mạt Thương nhìn bóng dáng hai người, giống như trước như không có chuyện gì phát sinh quay lại đến bàn công tác của chính mình, mở ra hồ sơ vụ án của Hồ Tưởng xem.
Những người khác trong văn phòng hiển nhiên đã có chút dọa đến, đều lén lút nhìn Triệu Mạt Thương, cũng không dám nói chuyện.
Thật không rõ Triệu Mạt Thương vì cái gì lại cố chấp như vậy.
Rõ ràng vừa có năng lực, lại vừa có quan hệ, cố tình cùng với cấp trên cự với nhau, hiện tại tốt lắm rồi, bị giam ở trong này xử lý những án kiện linh tinh như trộm cướp, cái gì cũng làm không được, như vậy thăng chức rất là khó.
“Uông Minh, tìm thời gian rãnh hẹn Lưu thị trưởng đi ra ngoài dùng bữa cơm đi.” Phía bên này, Thương Mặc trở về ký túc xá, lập tức gọi điện thoại cho trợ thủ đắc lực của mình, “Đúng vậy, tôi không ra mặt, anh cùng với Huyên tỷ đi đi.”
Cúp điện thoại, Thương Mặc nằm trên giường, nắm di động, nhấn nhấn vài cái, nhìn số điện thoại buổi chiều Triệu Mạt Thương gọi qua, hơi hơi có chút thất thần.
“Chị tên là Triệu Mạt Thương, em tên là Thương Mặc, Mạt Thương với Thương Mặc.”
Thương Mặc nghĩ tới những lời này của Triệu Mạt Thương, lại nghĩ tới lúc hoàng hôn,nụ cười ở trên mặt của Triệu Mạt Thương, bỗng nhiên cũng nở nụ cười.
Học tỷ thật đáng yêu.
========================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét !...
- Hãy bấm Theo dõi dưới chân trang để nhanh chóng nhận được phản hồi từ Tiểu thuyết bách hợp

Support : Cosmetic | Fashion | Souvenir | Phone | Computer | Houseware | Game | Travel | Hotel | Site Map | Contact Advertising | ↑ back to top
Ghi rõ nguồn doctruyen123.org dưới dạng liên kết khi phát hành lại thông tin từ trang này
Copyright © 2015. Tiểu thuyết Bách hợp - All Rights Reserved
Design by Ngân Giang
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768 pixel
Template by Namkna