Google.com.vn Đọc truyện Online

13/7/18

Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng (Miêu Tổng Tài) - Chương 19 + 20

Đăng bởi Ngân Giang | 13/7/18 | 0 nhận xét
Chương 19: Phòng bị
Trương Tử Hề biết thời điểm sinh viên đại học mới đi báo danh là tình cảnh gì, khắp nơi ồn ào, người chen người náo nhiệt phi thường, cô nghĩ đến tình cảnh này, liền cảm thấy mao cốt tủng nhiên, từng đợt ghê tởm. Vì thế cô dặn dò Chu Tư Y khi xong thì gọi điện cho mình, cô sẽ trở về đón nàng, sau đó lập tức khởi động Aston Martin đỏ thẫm vọt đi, ngay cả đuôi xe đều nhìn không thấy.
Chu Tư Y vẫn nhìn đuôi xe màu đỏ đến khi nó biến mất trước mắt mình, mới cúi đầu nhìn nhìn điện thoại di động mới trong tay, nàng chưa từng dùng qua, cũng không hiểu biết nhãn hiệu cùng giá thành, nhưng xem bề ngoài xa hoa, nhất định là không rẻ. Nàng hơi nắm chặt một chút, bỏ vào túi quần, sau đó thì giống như diễn viên, ôn sắc trên mặt tức khắc bị lạnh lùng thay thế.
Nàng quay đầu nhìn ngôi trường mà mình sắp vào học. Đại học phổ thông thường có hơi thở văn hóa rất nặng, nhưng học viện tài chính Thế Khải lại tương phản, là hơi thở tài phú rất nặng. Hai cây cột đá hùng vĩ cỡ ba người mới ôm hết sừng sững đứng đó, một tòa hoành giang kéo dài qua hai cây cột, hình thành một tòa đại môn thật lớn như cửa thành thời cổ đại, tám chữ "học viện tài chính Thế Khải" được khắc rất to, kim quang lòe lòe, biểu thị địa vị danh giáo tại thành thị này, thậm chí trong ngành giáo dục của cả nước, sức ảnh hưởng ở lĩnh vực tài chính là không thể đo lường được.
Mấy thứ này Chu Tư Y không quan tâm, nàng chỉ quan tâm mình tại đây có thể học được cái gì, về sau có thể đi đến đâu, phần lớn mọi người đều xuýt xoa học viện khổng lồ, nàng thì không có nhiều tâm tình cùng nhàn hạ thoải mái đi xem xét giáo môn đồ sộ, nàng vẫn duy trì sự lạnh lùng cự nhân ngàn dặm, đi vào trong trường.
Rất nhiều thời điểm, lạnh lùng là một loại tự vệ có màu sắc đặc thù, người thường không có cảm giác an toàn, sẽ lấy lạnh lùng ngăn cách chính mình, khiến người khác bỏ qua chính mình, nếu không cùng xuất hiện với bất luận kẻ nào, tự nhiên sẽ không bị người khác thương tổn. Nhưng mà lúc này, vỏ bọc tự vệ của Chu Tư Y tựa hồ mất đi tác dụng, muốn cho người khác bỏ qua nàng có vẻ khó có thể làm được, từ khi vừa tiến vào, nàng liền cảm giác có rất nhiều người đem ánh mắt tụ tập ở trên người nàng, hàm nghĩa trong ánh mắt thật bất đồng, có đoán, có đố kỵ, có hâm mộ.......
Xế hộp Aston Martin của Trương Tử Hề thật sự là rất chói mắt, mặc dù người có tiền ở thành thị này rất nhiều, nhưng lái xe rêu rao như vậy vẫn là cực nhỏ, người nào thông thạo về xe thì biết, chiếc xe đó giá gần trăm ngàn, không phải dân thường là có thể mua. Vì thế không thể tránh né, mọi người phát tác thói hư tật xấu, đều rất muốn nhìn xem rốt cuộc là dạng người gì mới có thể lái chiếc xe "đã" như vậy.
Chu Tư Y đi xuống xe Aston Martin chói mắt, rất nhiều người liền chú ý nàng, mà nay toàn thân nàng mặc cũng là hàng hiệu cao cấp, cho dù ai không biết mấy nhãn hàng đó, thấy nàng theo chiếc xe ngàn vạn đi ra, thấy thái độ lạnh lùng không ai bì nổi của nàng, cũng sẽ xem trọng nàng vài phân.
Chu Tư Y cực kỳ mẫn cảm, tự nhiên có thể cảm giác được tầm mắt mang theo thâm ý của những người đó, nhưng nàng không thèm để ý, nàng từ trước đến giờ chính là mặc kệ người đời, nếu nàng thật sự để ý ánh mắt của bọn họ, nàng đã không kiên trì đến hiện tại rồi. Nàng như trước lạnh lùng, chỉ để ý đi con đường của mình, làm chuyện của mình.

Học viện Thế Khải tuy lớn, nhưng chỗ để tân sinh báo danh không khó tìm, bởi vì dọc theo đường đi đều có mũi tên đỏ tươi hướng dẫn. Năng lực tự gánh vác của Chu Tư Y rất mạnh, không cần có cha mẹ đi theo như những học viên khác, chính nàng một người y theo phương hướng mũi tên chỉ, tự cố đi tới, không xem bất luận kẻ nào.
Nhưng mà, mặc kệ là ở tiểu thuyết, hoặc là kịch truyền hình, thậm chí ở ngoài đời, luôn có kịch tình cẩu huyết phát sinh. Chu Tư Y không muốn người khác quấy rầy nàng, khả cố tình còn có người không biết tốt xấu mà quấy rầy nàng.
"Bạn học này, xin hỏi bạn là tân sinh sao?" Một nam sinh bộ dạng rất tuấn tú, cũng thật nhã nhặn đột nhiên đứng phía trước nàng, chặn đường đi của nàng, mỉm cười hỏi. Nam sinh này hẳn là rất tự tin, hắn đứng trước mặt Chu Tư Y, vẻ mặt mỉm cười như ánh mặt trời, tuyệt không có vẻ co quắp.
Chu Tư Y thật mẫn cảm, ý thức phòng bị người xa lạ cũng rất mạnh, nàng sớm biết rằng đối diện có người đi tới, về phần là dạng người gì, nàng cũng chưa để ý. Hai người vốn không đi cùng chiều, cho dù tiếp tục đi tới cũng sẽ không đụng vào, hơn nữa nàng cũng coi như là giữ khoảng cách an toàn, vừa vặn ba bước, là khoảng cách nàng cảm thấy tốt nhất. Nhưng mà không nghĩ tới cái người này lại trực tiếp bước nhanh hai bước, trực tiếp chắn trước mặt nàng, lại nho nhã lễ độ hỏi ra một câu cẩu huyết như vậy.
Người nọ tới gần, Chu Tư Y ba năm dưỡng thành ý thức bảo hộ mình, lập tức phản xạ có điều kiện mà hành động, nàng lui ra phía sau hai bước, lại thối lui đến khoảng cách an toàn, lạnh lùng nhìn con người xa lạ kia, im lặng không nói. Chu Tư Y không phải lần đầu tiên gặp được loại tình huống này, một nữ hài tử bộ dạng xinh đẹp, tự nhiên đã từng bị quấy rầy như thế, nàng đã sớm học được cách ứng đối thế nào, vốn định thực hiện như những lần trước, chỉ lạnh lùng liếc đối phương một cái, sau đó quay đầu bước đi, nhưng là người này lại dám chặn đường nàng, nơi này hẳn là thật an toàn, chung quanh đều là người, cho nên nàng chờ cái tên này thức thời tránh ra.
Nam sinh kia gặp Chu Tư Y lui ra phía sau hai bước, sau đó cảnh giác đề phòng nhìn hắn, hắn đoán rằng hẳn là hành vi lỗ mãng của bản thân đã dọa đến đối phương, vì thế có điểm áy náy cười cười, giải thích nói: "Vị sư muội này đừng khẩn trương, anh là người phụ trách tiếp đãi và chỉ dẫn học viên mới, chỉ muốn hỏi em có cần giúp gì hay không thôi." Hắn một bên giải thích, một bên chỉ chỉ bảng tên "nhân viên chào đón tân sinh" đeo trên ngực.
Chu Tư Y nhìn xem bảng tên trên ngực nam sinh, xác thực không phải giả vờ, nhưng nàng không rõ, trường học đã có mũi tên chỉ thị, còn cần giúp đỡ chi nữa, chẳng lẽ ai tới trường học báo danh đều là ngốc tử à? Hơn nữa nàng vốn mẫn cảm, còn phát hiện cách đó không xa, có hai nữ sinh đang hướng về bên này mà chỉ trỏ, nhìn ánh mắt của các nàng tựa hồ mang theo hâm mộ. Nàng không có tâm tư đi đoán xem hai nữ sinh kia hâm mộ nàng cái gì, nàng cũng không muốn nhiều chuyện, đây hết thảy khiến nàng có chút phiền chán. Nàng xem mũi tên màu đỏ thật to, lạnh lùng nói với nam sinh: "Không cần."
Sau đó nàng cơ hồ đánh nửa vòng to, mới từ bên người nam sinh lướt qua, lạnh lùng đi xa.
Kỳ thật nam sinh kia đúng là "nhân viên chào đón tân sinh" mà trường học đã an bài, nhưng chỉ là phụ trách khuân vác hành lý cho tân sinh mà thôi, đối với tân sinh không có khuân vác hành lý tới là không cần bọn họ hỗ trợ. Hơn nữa nam sinh này học cũng giỏi, nghe đồn trong nhà cũng nhiều kim, vẫn là đại thiếu gia của xí nghiệp nổi danh nào đó, cho nên hắn tại đây rất được nữ sinh hoan nghênh. Trên cơ bản, trong ngôi trường này đã có hơn một nửa nữ sinh biết tên của hắn, Lục Bách Khiêm.
Lục Bách Khiêm, chính là tên nam sinh kia, nhìn bóng dáng Chu Tư Y đi xa, có điểm ảo não đỡ trán, chính hắn cũng không biết mình hôm nay phát cái gì thần kinh, chưa bao giờ chủ động đến gần nữ sinh, hôm nay thế nhưng cũng sẽ làm ra loại chuyện lỗ mãng này, còn bị người ta lạnh lùng cự tuyệt, nữ sinh ấy một lần đều không có xem hắn, ngẫm lại đều cảm thấy thất bại. Hắn có thâm ý nhìn thân ảnh Chu Tư Y càng ngày càng xa, lẳng lặng đứng ở tại chỗ, hồi lâu cũng không chuyển động, dường như đã lọt vào trầm mê.
Y nhi của chúng ta đã chính thức đi học :3 :3
Chương 20: Ký túc xá
Chỗ sinh viên mới báo danh ở học viện tài chính Thế Khải là lễ đường được thiết lập ngay tại trường, bởi vì nơi đó cũng đủ lớn, có thể dung chứa nhiều học sinh.
Chu Tư Y theo chỉ thị đi đến cửa lễ đường, nhìn vào trong, người người chật ních, ầm ầm hệt như ở chợ. Nàng không khỏi nhăn mặt nhíu mày, nàng thật không thích hoàn cảnh như vậy, làm cho nàng cảm thấy bất an. Nàng không có lập tức tiến vào, đứng ở cửa nhìn kỹ các sơ đồ phân khu, nhớ kỹ ngành học của mình nên ngồi ở vị trí nào rồi mới đi vào.
Địa phương càng nhiều người, vỏ bọc tự vệ của Chu Tư Y càng dày, lúc này nàng lạnh lùng đến mức tận cùng, tựa hồ cả người đều tản ra hơi thở lạnh như băng, hoàn toàn là bộ dáng cự nhân ngàn dặm. Nàng cau mày, thật cẩn thận ở trong đám người tìm kiếm lộ tuyến, tận lực để chính mình không cùng bất luận kẻ nào có thân thể tiếp xúc.
Thời điểm nàng rốt cuộc tìm được chỗ báo danh của mình, lại phát hiện các ngành học khác đều đông đúc, mà ngành học M của nàng lại vắng vẻ thanh thanh, một người đều không có. Chu Tư Y đứng ở tại chỗ, do dự, đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ người ta không thích ngành này, căn bản không có người chọn, cho nên mới lạnh lẽo như thế?
Nhưng Chu Tư Y rất nhanh phủ định ý tưởng này, nàng cũng không phải mù quáng mà chọn chuyên ngành, lúc trước nàng từng hỏi qua lão sư, cũng từng lên mạng tra tư liệu, ngành học nổi danh nhất trong Thế Khải là chuyên ngành M, nhưng hiện tại làm sao sẽ là cảnh tượng này?
Nàng nhớ rõ lúc nàng hỏi ý kiến của lão sư, lão sư nói với nàng, chuyên ngành M ở học viện tài chính Thế Khải, thậm chí trong nước lẫn ngoài nước đều rất nổi tiếng, những người thành danh đa số là tốt nghiệp từ chuyên ngành này. Sau đó lão sư của nàng còn liệt kê rất nhiều xí nghiệp quốc nội xuất thân từ ngành này. Chu Tư Y là một người rất khó tin tưởng người khác, cho dù đối phương là lão sư của nàng thì cũng không ngoại lệ, cho nên sau khi nàng hỏi qua lão sư, còn cẩn thận đến phòng vi tính ở trường trung học lên mạng thăm dò, tuy rằng thông tin trên mạng miêu tả rất ít, nhưng lại rất tán dương chuyên ngành này đã kiệt xuất cống hiến cho xã hội, phần nào chứng thực những gì lão sư của nàng liệt kê là đúng.
Nhưng mà, chúng ta phải nhận rõ, vô luận xưng hô "lão sư" này cao thượng cỡ nào, nhưng là hắn cũng từng là học sinh, sau đó mới trở thành lão sư, cho nên lão sư cũng sẽ không hiểu biết hết, cũng sẽ sĩ diện hàm hồ. Lão sư cũng sẽ có ánh mắt thiển cận, không xem toàn diện.
Xác thực, chuyên ngành M ở cả nước thậm chí toàn thế giới đều thật nổi danh, nhưng lão sư kia không biết, chuyên ngành này là chuyên môn bồi dưỡng ra tổng tài, trên cơ bản vì các xí nghiệp nổi tiếng mà bồi dưỡng ra người thừa kế tiếp theo, lão sư này chỉ nhìn thấy thành tựu của những người tốt nghiệp từ ngành này, lại xem nhẹ khởi bước của họ. Những người này không chỗ nào là không phải là thiếu gia tiểu thư sinh ra đã ngậm chìa khóa vàng, bọn họ chỉ cần thủ được sản nghiệp là đã có thành tựu rồi. Nhưng lại không thể tránh được học viện tài chính Thế Khải vì chuyên ngành đặc thù này mà tự biên tự diễn.
Ai theo chuyên ngành này đều là giàu có, đều là cậu ấm cô chiêu sinh ra đã nằm trên đống vàng. Vì thế ai muốn theo học còn phải suy nghĩ xem bản thân có đủ phân lượng hay không, tuy rằng nhìn qua thì học phí nhập học không chênh lệch nhiều so với những chuyên ngành khác, nhưng đó cũng chỉ là một cái ngụy trang mà thôi, để ứng phó với tiêu chuẩn học phí mà Sở Giáo Dục chế định. Trí tuệ của nhân loại là bất tận, thượng có chính sách, hạ tự nhiên sẽ có đối sách. Tuy rằng học phí chuyên ngành M không đắt, nhưng các danh mục sau khi khai giảng thì vô số kể, phí dụng khiến người hoa cả mắt, một gia đình bình thường sẽ không chống đỡ nổi. Mặc dù ở trong nước kẻ có tiền rất nhiều, nhưng dù sao so với dân thường thì cũng chỉ là số ít, cho nên tân sinh chọn ngành M tự nhiên so với những ngành khác thì giảm rất nhiều.
Chu Tư Y chọn chuyên ngành này, nguyên nhân không phải tín nhiệm lão sư cấp nàng tham khảo cùng ý kiến, mà trọng yếu nhất chính là nàng chú ý tới những xí nghiệp theo chuyên ngành này đều đạt được thành tựu, đều là người có tiền. Thế giới quan vặn vẹo, đem thế giới xem thành xấu xa, Chu Tư Y tự nhiên biết có tiền liền đại biểu có quyền, mà nàng muốn trả thù cho cha mẹ đã chết thảm, cũng phải chạm đến cả hai, cho nên nàng mới kiên quyết đi theo con đường này.
Ký lai chi tắc an chi*, đạo lý này Chu Tư Y biết, cho dù chuyên ngành này cũng không có tốt như trong tin đồn, nhưng nếu mình đã chọn, cũng không còn biện pháp nào, nàng nghĩ mình báo danh trước, sau đó đóng tiếp phần tiền còn lại, đến lúc đó nếu thật sự là chuyên ngành này không tốt, không phải nghe nói đại học còn có thể chuyển chuyên ngành sao?
*chuyện gì đến cũng đã đến, cứ bình tĩnh mà đương đầu
Chu Tư Y xuất ra giấy tờ tuỳ thân cùng thư thông báo trúng tuyển đi qua chỗ báo danh, không nghĩ tới lão sư đều là thập phần khách khí, thiếu đi hương vị sư sinh ở chung. Về việc này, Chu Tư Y tuy rằng trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng nàng cũng sẽ không nhàm chán đi hỏi nhiều, nàng như trước giữ cấp bậc lễ nghĩa mà một học sinh nên có, dùng thẻ tín dụng Trương Tử Hề cấp cho nàng trực tiếp đóng học phí, khi lão sư kia khách khí hỏi nàng có cần công việc nội túc hay không, nàng chỉ suy nghĩ một hai giây, liền không chút do dự gật đầu đồng ý.
Nàng là một người thực dụng, mà người thực dụng thường sẽ không vọng tưởng, nàng biết mình cùng Trương Tử Hề là dạng quan hệ gì, mình có thể ở nhà Trương Tử Hề ngốc bao lâu, nàng hoàn toàn không có một chút địa vị, cho nên nàng cũng đã nghĩ đến vạn nhất Trương Tử Hề phiền chán nàng, nàng sẽ không có chỗ để đi.
Xong xuôi thủ tục, Chu Tư Y cảm thấy thời gian còn sớm, mình không nên dính Trương Tử Hề quá chặt, tránh cho Trương Tử Hề phiền chán nàng, cho nên nàng quyết định đi đến ký túc xá nhìn một cái.
Lúc này đây, nàng như trước không hỏi bất luận kẻ nào, nàng tình nguyện chậm rãi đi tìm, cũng không muốn đụng chạm người xa lạ. Hơn nữa tại vườn trường, cách không xa đều có biểu đồ phân bố kiến trúc, muốn tìm cũng dễ.
Bởi vì thân phận của những học viên theo chuyên ngành M đều không đồng nhất, ai cũng không biết sau lưng bọn họ là bối cảnh hiển hách thế nào, cho nên bọn họ luôn được đặc biệt ưu đãi. Ký túc xá của chuyên ngành M ở Thế Khải là khu trung tâm, vừa mới kiến thành, thoạt nhìn xinh đẹp xa hoa nhất, cho nên cũng không khó tìm.
Ký túc xá dành cho những chuyên ngành khác đều là bốn người một phòng, mà ký túc xá dành cho chuyên ngành M lại là hai người một phòng, mỗi phòng đều có buồng vệ sinh độc lập, nội thất khá sang trọng, những ký túc xá kia so ra kém hơn nhiều lắm.
Chu Tư Y được an bài ở phòng 305 trong ký túc xá, khi nàng đến ký túc xá, xá hữu của nàng đã muốn tới trước. Nàng dùng chìa khoá vừa lấy đến mở cửa phòng, đẩy cửa đi vào liền thấy một nữ sinh dáng người cao gầy, thấp hơn nàng nửa cái đầu, ước chừng khoảng 1m65, mang kính cận màu đen, hai má phì lên như trẻ con, thoạt nhìn thật đáng yêu, đang ngơ ngác nhìn ra cửa. Nàng vừa vào cửa thì mặt nữ sinh kia liền đỏ bừng, mang theo thẹn thùng chào hỏi: "Cậu...... Xin chào."

========================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét !...
- Hãy bấm Theo dõi dưới chân trang để nhanh chóng nhận được phản hồi từ Tiểu thuyết bách hợp

Support : Cosmetic | Fashion | Souvenir | Phone | Computer | Houseware | Game | Travel | Hotel | Site Map | Contact Advertising | ↑ back to top
Ghi rõ nguồn doctruyen123.org dưới dạng liên kết khi phát hành lại thông tin từ trang này
Copyright © 2015. Tiểu thuyết Bách hợp - All Rights Reserved
Design by Ngân Giang
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768 pixel
Template by Namkna