Google.com.vn Đọc truyện Online

22/7/18

Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng (Miêu Tổng Tài) - Chương 141 - 143 (HOÀN)

Đăng bởi Ngân Giang | 22/7/18 | 0 nhận xét
 Chương 141: Tin tức
Dự án khai phá địa khu quanh thân Tô Luyến Thấm vẫn bị truyền thông chú ý, nhưng thủy chung không có đương sự nào đứng ra xác nhận hoặc là phủ nhận, tương phản lại hấp dẫn nhiều ánh mắt cùng chú ý hơn, thẳng đến một tuần sau, Trương thị mới tuyên bố tin tức này là thật, lập tức sẽ cử hành một buổi lễ ký ước công khai.
3h chiều nay chính là thời gian Trương thị quan phương công bố ký ước, địa điểm là ở đại sảnh Vu thị. Lần này Trương thị làm đủ công phu, hấp dẫn phần đông truyền thông tiến đến tham gia.
Buổi lễ sắp bắt đầu, Tô Lâm là người sở hữu Tô Luyến Thấm, ngồi ở vị trí trung gian, trên mặt mang theo mỉm cười, bình tĩnh tao nhã đối diện màn ảnh không ngừng loang loáng, hai người hợp tác ngồi ở hai bên sườn của cô, bên phải là đại biểu thiết kế toàn bộ kế hoạch, Trương Tử Hề, bên trái tự nhiên là công ty thừa kiến Lưu thị.
MC vừa tuyên bố lễ ký ước bắt đầu, các phóng viên liền khẩn cấp đưa ra vấn đề, trong lúc nhất thời làm cho không khí náo loạn cả lên. Trương Tử Hề trời sinh không thích hoàn cảnh ồn ào, mày hơi nhíu lại, mà Tô Lâm và Lưu Tổ Thông vẫn là mỉm cười, đồng dạng duy trì im lặng, cũng không có mở miệng trả lời. Trương Tử Hề dùng ánh mắt ý bảo MC, MC phản ứng rất nhanh khuyên can mọi người chờ ký ước hoàn thành rồi hỏi sau, cũng hứa hẹn nhất định sẽ có cơ hội để cho bọn họ phỏng vấn, các phóng viên mới chậm rãi im lặng xuống dưới.
Nghi thức kỳ thật rất đơn giản, tam phương dĩ vãng đã thảo luận xong, hiện tại chẳng qua là hình thức mà thôi. Ba người ký tên lên hiệp ước, Tô Lâm và Trương Tử Hề mỉm cười bắt tay nhau, dừng lại một hồi để các phóng viên chụp ảnh rồi mới buông ra, sau đó Tô Lâm quay đầu lại cùng Lưu Tổ Thông bắt tay. Đây vốn là một hiệp nghị tam phương, ấn theo lễ nghi, tam phương thay phiên bắt tay mới là phù hợp quy củ, Lưu Tổ Thông bắt tay Tô Lâm xong, hắn vươn tay về phía Trương Tử Hề, Trương Tử Hề tựa hồ cũng không muốn bắt tay với hắn.
Tay Lưu Tổ Thông treo ở giữa không trung, Trương Tử Hề lúc này vẫn đang cúi đầu nhìn hiệp ước vừa ký kết, chưa ngẩng đầu lên. Lưu Tổ Thông trên mặt nhìn không ra xấu hổ, hắn vẫn duy trì mỉm cười, nhưng khóe mắt cũng rất mịt mờ co rúm hai cái, tay hắn vẫn duỗi thẳng, kêu một tiếng: "Trương quản lý."
Trương Tử Hề ngẩng đầu lên, khó hiểu nhìn Lưu Tổ Thông, thẳng đến khi nhìn thấy hắn vươn tay mới phản ứng lại, vẫn không có vươn tay đi nắm, chỉ giải thích: "A, Lưu tổng, thật sự là ngượng ngùng, vừa rồi nhất thời không có chú ý tới."
Nghe Trương Tử Hề giải thích, Lưu Tổ Thông có chút không tin, hắn không tin Trương Tử Hề sẽ không hiểu lễ nghi, hơn nữa đã không phải là lần đầu tiên Trương Tử Hề lảng tránh cùng hắn bắt tay, hắn hoài nghi căn bản chính là Trương Tử Hề cố ý muốn cho mình nan kham. Hắn đoán hẳn là do con rể Trương Tử Hiên, khiến cô làm vậy. Lưu Tổ Thông trong lòng cười lạnh thầm hận, nhưng bề ngoài lại không lộ ra một tia cảm xúc, như trước là mang theo mỉm cười, trả lời: "Không quan hệ. Bất quá...... Tay ta có điểm ê ẩm, Trương quản lý có thể thông cảm một chút hay không?"
Trương thị cùng Lưu thị đám hỏi, là chuyện tình mọi người đều biết, Trương Tử Hề cùng Lưu Tổ Thông tính đứng lên thật sự là thân thích, nhưng lúc này hai người đều chọn dùng xưng hô công sự, bởi vì lần này là tam phương hợp tác, như vậy thì có vẻ công chính hơn, về phương diện khác, Lưu Tổ Thông tự mình hiểu lấy, Trương Tử Hề sợ là cũng không hiếm lạ thân thích như hắn, nếu Trương Tử Hề không hiếm lạ, hắn cũng không thèm.

Nghe Lưu Tổ Thông nói thế, Trương Tử Hề vẫn là có chút do dự, hơn nữa cũng không che giấu, tựa như tay Lưu Tổ Thông mang theo ôn dịch. Điều này khiến hận ý của Lưu Tổ Thông đối với Trương Tử Hề càng thêm sâu nặng, hắn híp mắt, để lộ ra một tia âm ngoan mịt mờ. Trương Tử Mộng đi tới, đứng bên cạnh Trương Tử Hề nói: "Chị, nơi này giao cho em đi."
Trương Tử Hề đãi ngộ khác biệt, nghe thấy thanh âm của Trương Tử Mộng, cô mỉm cười thân thiết quay đầu, đối Trương Tử Mộng gật gật đầu, liền đứng lên, vỗ nhẹ bả vai Trương Tử Mộng, xoay người ly khai. Lưu Tổ Thông xấu hổ thả tay xuống, hắn nhìn bóng dáng Trương Tử Hề rời đi, ánh mắt càng thêm âm lãnh.
Trương Tử Mộng xử lý hết thảy sự vụ cần đối ngoại, Trương Tử Hề đứng ở mặt sau chỉ huy, hai tỷ muội rất ăn ý quyết định, nếu không phải ký ước cần đương sự Trương Tử Hề ra mặt, vẫn duy trì thần bí Trương Tử Hề tuyệt đối sẽ không xuất hiện tại đây. Giờ phút này Trương Tử Hề đã hoàn thành nhiệm vụ, tự nhiên liền từ Trương Tử Mộng tiếp thượng.
Tô Lâm gặp Trương Tử Mộng, tươi cười càng thêm ngọt ngào, ánh mắt nhìn Trương Tử Mộng ngọt nị có thể nặn ra mật, Trương Tử Mộng chống lại Tô Lâm tầm mắt, nhăn mi lại, trong lòng thầm nghĩ Tô Lâm chẳng phân biệt được trường hợp, phải biết rằng ở trước mặt đều là phóng viên, nàng trừng Tô Lâm một cái, cảnh cáo cô thu liễm một chút. Hai người "mắt đi mày lại" lần nữa bỏ qua Lưu Tử Thông.
Trương Tử Hề trở lại văn phòng, ngồi trầm tư một hồi, lấy di động ra bát thông một dãy số, một lát sau, chỉ nghe thấy cô nói: "Thanh tỷ, ta bên này tiến hành không sai biệt lắm, kế tiếp liền nhìn ngươi...... Bất quá, nắm bắt hảo thời cơ mới là trọng yếu nhất."
Nội dung cụ thể, Trương Tử Hề cùng Tàng Huyền Thanh đã sớm thương thảo tốt lắm, cho nên lúc này Trương Tử Hề căn bản không cần câu nệ, chỉ cần một câu đơn giản, cô tin tưởng Tàng Huyền Thanh thông minh nhất định có thể hiểu được. Không ngoài sở liệu, đối với Trương Tử Hề dặn dò, Tàng Huyền Thanh chỉ dùng một câu rất tự tin liền đánh mất sự nghi ngờ: "Ngươi yên tâm, làm chuyện này, ta tin tưởng ở H thị không có ai rành rẽ hơn ta."
Nghe nói như thế, Trương Tử Hề lắc đầu bật cười, cuối cùng nói: "Vậy phiền toái ngươi, Thanh tỷ." Sau đó liền cáo biệt treo điện thoại, đối với Tàng Huyền Thanh, cô thật sự có thể yên tâm rồi.
Trương Tử Hề rời đi, chuyện tình còn lại hoàn toàn giao cho "đôi vợ chồng son" Trương Tử Mộng và Tô Lâm, đối với vấn đề của phóng viên, hai người cũng chuẩn bị đầy đủ, rất ăn ý mỗi người đáp một câu, ứng phó hoàn hảo. Đối với ba xí nghiệp lớn nổi danh của thành phố, các phóng viên đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, đặt rất nhiều câu hỏi, mãi cho đến 5h chiều, đã gần thời gian tan tầm, các phóng viên còn chưa có hỏi xong. Trương Tử Mộng ý bảo MC tuyên bố bởi vì vấn đề thời gian, chấm dứt buổi lễ ký ước công khai lần này, bọn họ mới lần lượt rời đi.
Sau khi buổi lễ chấm dứt, Tô Lâm cũng không có lập tức rời đi, mà là đi theo Trương Tử Mộng vào văn phòng, Trương Tử Mộng tự nhiên biết cô suy nghĩ cái gì, cũng không ngăn cản cô, tự cố thu thập này nọ, tùy ý Tô Lâm lượn qua lượn lại trước mặt.
Trương Tử Hề đã rời đi, thời gian của cô là mỗi ngày cố định không thay đổi, đơn giản là vì cô tan tầm cùng lúc với Chu Tư Y. Trong văn phòng chỉ còn lại Trương Tử Mộng và Tô Lâm, Tô Lâm đứng ở nơi đó lẳng lặng nhìn Trương Tử Mộng xử lý văn kiện, thần thái kia xác thực rất đẹp, nhưng...... Sao em ấy không ngẩng đầu lên nhìn mình một cái chứ? Chẳng lẽ văn kiện kia còn đẹp hơn mình à? Tô Lâm bất mãn, cô khẽ nhíu mày hỏi: "Mộng Mộng, còn không chuẩn bị tan tầm?"
Trương Tử Mộng cũng không ngẩng đầu lên đáp: "Vâng, xử lý văn kiện xong sẽ hạ ban."
Tô Lâm còn chưa khiến Trương Tử Mộng chú ý, trong lòng lại bất mãn, em ấy thật sự là khó hiểu phong tình a, bất quá cô yêu nàng, cũng chỉ yêu mỗi nàng, nhất tưởng, lập tức tự đắc lên, nàng đã thuộc về cô. Suy nghĩ một chút, Tô Lâm nói: "Mộng Mộng, chúng ta cùng nhau trở về được không?"
Trương Tử Mộng nghe nói như thế mới ngẩng đầu lên, nàng khó hiểu, nàng cảm thấy Tô Lâm hỏi hơi kỳ quái, hơi dư thừa. Chẳng lẽ cô không biết nàng chuyên tâm xử lý văn kiện, chính là tưởng chạy nhanh hoàn thành không để cô phải chờ lâu sao? Nàng hỏi: "Chị ở trong này chẳng lẽ không phải vì chờ em cùng nhau trở về?"
Tô Lâm chỉ biết Trương Tử Mộng không lý giải lời mình nói, bất quá rốt cuộc hấp dẫn được lực chú ý của Trương Tử Mộng, cô vẫn là thật tự đắc, thản nhiên cười nói: "Tôi nói cùng nhau trở về, chính là chúng ta ngồi xe tôi trở về, xe em để ở công ty đi."
"Vì sao?" Trương Tử Mộng theo bản năng liền hỏi, quả nhiên là khó hiểu phong tình, không lý giải Tô Lâm tiểu tình thú.
Tô Lâm ngầm lắc đầu, chẳng lẽ Mộng Mộng của cô ngu ngơ đến thế, tuy rằng nói là cùng nhau trở về, nhưng một người một xe cùng hai người một xe có thể giống nhau sao? Cùng nhau trở về, ngày mai còn có thể cùng đi làm, ngọt ngào cỡ nào a. Tô Lâm cũng không chuẩn bị giải thích, lại hỏi: "Tôi muốn về chung xe, có được không hả?"
Trương Tử Mộng nhíu mày suy nghĩ một chút, hỏi: "Vậy ngày mai em đi làm bằng cách nào?"
"Em còn hỏi, đương nhiên là tôi đưa em a." Tô Lâm có điểm bất đắc dĩ nói, xem Trương Tử Mộng quả nhiên là khó hiểu phong tình, nói trắng ra như vậy, tình thú đều giảm bớt vài phần.
Trương Tử Mộng nhíu mày, nàng cảm thấy quá phiền toái, nhìn thoáng qua Tô Lâm biểu tình chờ mong, nàng vẫn là gật đầu, Tô Lâm liền mặt mày hớn hở. Trong tình yêu của hai người, Tô Lâm quả nhiên là nhược thế, Trương Tử Mộng chỉ thả chút thính, Tô Lâm liền vui vẻ quên đường về.
Trương Tử Mộng xử lý công vụ xong, cùng Tô Lâm đi đến bãi đỗ xe, Trương Tử Mộng sắc mặt bất cẩu ngôn tiếu đi tới, ngược lại là Tô Lâm chim nhỏ nép vào người kéo nàng đi trước, xem ra Tô Lâm muốn xoay người là không có khả năng, sợ là cả đời đều sẽ bị Trương Tử Mộng ăn gắt gao, bất quá cô khoát hoạt không phải sao? Tô Lâm phi thường nguyện ý, cô thậm chí cảm thấy cả đời cứ như vậy là tốt nhất.
Tô Lâm không phải nhân viên của Vu thị, cho nên đỗ xe ở bãi công cộng, chính là bởi vì điều này, hệ thống bảo an không có nghiêm khắc như địa phương riêng tư của Trương Tử Mộng. Trước khi lên xe, Tô Lâm nhất thời quật khởi trộm hương trên mặt Trương Tử Mộng, Trương Tử Mộng đỏ mặt lên, sau đó trừng Tô Lâm không nói gì, chị ấy cũng không ngẫm lại đây là chỗ nào, nếu như bị người khác thấy thì làm sao bây giờ? Nàng lập tức nhìn xung quanh, cũng may hiện tại không có ai. Trương Tử Mộng trừng mắt nhìn Tô Lâm, sắc mặt ửng đỏ, bộ dáng có điểm hờn dỗi, mà Tô Lâm tự nhiên là rất đắc ý, khanh khách cười không ngừng.
Hai người lái xe rời đi, nhưng không có chú ý tới chiếc xe đằng sau, một nam tử trẻ tuổi đeo kính mát đang trợn mắt há hốc mồm, hắn là một phóng viên, nguyên bản hắn phải rời đi sau khi buổi lễ kết thúc, nhưng mà hắn tưởng chờ đợi một chút, xem có thể đợi được một nhân vật trọng yếu hay không, sau đó săn tin độc nhất vô nhị, không nghĩ tới thật sự là độc nhất vô nhị, lại còn rất kinh bạo nữa, thiên kim Trương gia và thiên kim Tô gia cư nhiên là một đôi đồng tính luyến ái. Hắn cực độ hưng phấn, tay mắt lanh lẹ bấm camera, vừa vặn chụp được cảnh hai vị thiên kim thân mật. Nhìn Tô Lâm lái xe ra ngoài, hắn cũng buông camera, chuẩn bị tiếp tục truy tung, nếu vận khí của hắn tốt, hắn sẽ có khả năng chụp đến cảnh các nàng ở chung.
Nhưng phóng viên vừa khởi động xe, còn chưa kịp lái đi, một chiếc xe khác ở chỗ cuối vừa vặn chắn trước xe hắn, làm cho hắn không thể đi tới, lúc này hắn lo lắng trong lòng, cũng không nghĩ nhiều, ấn kèn vài cái, muốn xe kia chạy nhanh nhường đường, để hắn đi truy tung tin tức trọng đại. Xe kia một chút cũng không di động, ngược lại là mở ra cửa xe, hai bên đi xuống hai người, đều là đầu bóng lưỡng, tây trang màu đen, đeo kính màu đen, hắn mới ý thức được không tốt. Rất có kinh nghiệm, hắn nhanh chóng giấu camera, nhưng hai người kia cũng không phải dạng vừa, không nói hai lời, lấy súng ra, từ ngoài cửa sổ chỉ vào hắn nói: "Giao nó ra đây!"
Tính mạng đương nhiên là quan trọng hơn tin tức rồi, phóng viên thành thành thật thật giao ra camera, mà hắc y nam tử tiếp nhận camera xem cũng chưa xem, trực tiếp nện xuống đất, còn không quên đạp thêm hai cái, sau đó lại nhặt lên rút phim ra. Phóng viên thật sự là khóc không ra nước mắt, ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo, hết thảy thành quả hôm nay đều không có, trở về làm sao công đạo với sếp đây. Hai hắc y nam tử làm xong, cái gì cũng chưa nói, một lần nữa lên xe nghênh ngang chạy đi.
Phóng viên sửng sốt hồi lâu, mới nhớ tới hai người kia, tựa hồ là người của Thanh Liên Hội. Nghĩ đến Thanh Liên Hội, phóng viên sắc mặt kinh hoảng, chạy nhanh khởi động xe, chạy trối chết lái xe rời đi.
Đêm đó, Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y gắn bó ngồi ở sô pha, Chu Tư Y oa ở Trương Tử Hề ôm ấp, Trương Tử Hề hứng thú quấn ngón tay thon dài quanh tóc Chu Tư Y, hai người đang xem hình ảnh buổi lễ chiều nay trên tivi.
Hai người đều không có nói chuyện, im lặng nhìn, tin tức kết thúc, Trương Tử Hề hỏi: "Y nhi, em chuẩn bị thế nào?"
Chu Tư Y thả lỏng thân thể, đem sức nặng hoàn toàn giao cho Trương Tử Hề, thoải mái nằm vào lòng cô hồi đáp: "Đều an bài tốt lắm, tài chính đã đầu tư đúng chỗ, bao gồm Thanh tỷ bên kia, viên công nghỉ ngơi cũng an bài rồi."
Ánh mắt Trương Tử Hề hơi mị một chút, ngón tay quấn quanh tóc Chu Tư Y càng thêm chặt chẽ, cô cười đến tự tin nói: "Hảo, chờ Thanh tỷ bên kia hành động xong, là chúng ta có thể bắt đầu."
Hề đại gia cố ý troll thím Lưu kia chắc luôn =))
==========================
Chương 142: Thưởng cho
Phòng ở là một đề tài muôn thuở, từ phòng cũ muốn đổi sang phòng mới, từ phòng mới lại muốn đổi sang phòng mới hơn...... Phòng ở là một sản phẩm không bao giờ bão hòa, phương diện này bao hàm ích lợi thật lớn, cũng làm cho một số người có đầu tư tư bản sáp một tay. Cho nên, kế hoạch khai phá đất đai xung quanh Tô Luyến Thấm trong lúc nhất thời trở thành tiêu điểm chú ý.
Sau khi Trương thị, Tô thị, Lưu thị tam gia đại hình công ty ký ước, kế hoạch bị chú ý tới mức vô tiền khoáng hậu*, nhưng đúng vào lúc này, lại bộc phát ra một tin tức có tính công phá hơn kế hoạch rất nhiều: Tổng tài Lưu thị Lưu Tổ Thông bị tình nghi mưu sát tổ trưởng tổ trọng án tiền nhiệm Sở Thu, đã bị bắt một cách bí mật.
*chưa từng có trước đây và sau này cũng không có
Một đài truyền hình bình thường đưa ra tấm ảnh Lưu Tổ Thông cầm súng lục bắn chết Sở Thu, từ hình ảnh xem ra, đây là bị camera ở nơi nào đó theo dõi quay lén, chỉ là không biết vì sao, Sở Thu chết đã lâu, ảnh chụp mới được tung ra, hơn nữa phía trước một chút tin tức cũng không có, Lưu Tổ Thông còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật suốt một thời gian dài, theo lý thuyết, cảnh sát tuyệt đối sẽ không chủ động công khai băng ghi hình, cho dù là đã bắt được Lưu Tổ Thông đi chăng nữa, sự thật là xác thực không phải cảnh sát cung cấp, nghe nói băng ghi hình do một người thần bí cung cấp, hắn/nàng thông qua phương thức ký kiện trước sau đem băng ghi hình ký cho cảnh sát cùng truyền thông, người này là ai, làm như vậy có mục đích gì, không có bất luận kẻ nào biết, cảnh sát cũng từng tiêu phí nhân lực đi tìm người thần bí này, nhưng chung quy không có kết quả.
Băng ghi hình đã sáng tỏ, không ai hoài nghi sự tình chân tướng, mà các phóng viên cũng tự giác không cần phải đi truy cứu sự tình thiệt giả, bọn họ càng thêm chú ý là, bởi vì chuyện này, kế hoạch khai phá đất hoang phụ cận Tô Luyến Thấm sẽ phát triển thế nào. Nhưng bọn họ căn bản không thấy được Trương thị lên tiếng, Trương thị tựa hồ cố ý bảo trì im lặng, Tô thị cũng áp dụng thái độ đồng dạng, các phóng viên vô kế khả thi, chỉ có thể phát huy tinh thần tử triền lạn đánh*, bọn họ kết đội thành quần, chẳng phân biệt được sớm muộn chờ đợi ở cửa ra vào của hai công ty, bọn họ cần một người có thể đứng ra đối chiếu, cho bọn họ một câu trả lời thuyết phục, bọn họ cần tin tức có thể hấp dẫn ánh mắt, có thể sinh ra oanh động.
*tấn công bằng cách chai mặt đeo bám
Cho nên, các phóng viên chỉ có thể tử thủ, thề muốn cướp đầu đề.
Đau khổ chờ đợi ba ngày, thiên kim Tô thị Tô Lâm rốt cuộc xuất hiện. Phóng viên nhất hống mà lên, đem không biết là không cẩn thận quên phóng viên tồn tại, hay là đang gấp rút vội vàng đi ra từ cửa chính Tô Lâm đổ kín không kẽ hở, thất chủy bát thiệt* truy hỏi, Tô Lâm giả bộ không biết làm sao thần sắc kinh hoảng, vội gọi bảo an, bảo an tiến lên cản lại, nhưng các phóng viên dũng mãnh phi thường, bảo an căn bản không phải đối thủ, đuổi không được, các nhân viên an ninh chỉ có thể tận lực che chở Tô Lâm tránh cho phóng viên chụp hình, các phóng viên nóng lòng, đều khàn cả giọng hướng Tô Lâm đưa ra vấn đề, một cái lại một cái, đèn flash loang loáng không ngừng, hiện trường một mảnh hỗn loạn táo tạp.
*bảy miệng tám lưỡi, tranh nhau mà nói
Tô Lâm giả bộ không chịu nổi hỗn loạn, biểu tình thống khổ, giơ tay lên, ý bảo mọi người im lặng, bảo an đẩy phóng viên ra xa một chút, các phóng viên ý thức được cô muốn lên tiếng, cũng tự giác thối lui, gia tăng thưởng chụp, tiếng "tách tách" trong lúc nhất thời còn lợi hại hơn, Tô Lâm hơi hơi nhíu mi, biểu hiện ra thần sắc bất đắc dĩ: "Các người đừng tễ a! Các người muốn hỏi tôi cái gì? Về án tử của Lưu thị, tôi cũng mới biết được thôi, còn chưa rõ ràng cụ thể, dù sao...... Ưm...... Thật sự khiến người ta giật mình, không thể tưởng được hắn thế nhưng làm ra chuyện tình như vậy, thật đáng sợ! Tôi tin tưởng cảnh sát sẽ công chính nghiêm khắc xử quyết, về phần khai phá, tôi thật sự bất vi sở động, Tô thị toàn quyền ủy thác cho Trương thị phụ trách, công ty thừa kiến cũng là do Trương thị quyết định, nhưng hiện tại Lưu thị xảy ra chuyện, cái này...... Thật sự làm cho người ta khó xử, chúng tôi cũng rất đau đầu, bây giờ còn chưa có quyết định, chúng tôi đang thương thảo, nếu ngày sau có thay đổi, chúng tôi sẽ mở họp báo nói cho các vị biết, thỉnh mọi người giải tán đi! Các người như vậy, sẽ khiến tôi cùng viên công của tôi khó chịu đó. Thỉnh mọi người trở về chờ đi, nếu tôi có tin tức gì, tuyệt đối sẽ thông tri các vị đầu tiên!"
Tô Lâm một bên nhìn như bất đắc dĩ khẩn trương ứng đối phóng viên, một bên ở bảo an hộ vệ gian nan đi ra xe thể thao, các phóng viên không hài lòng câu trả lời ba phải cái nào cũng được của cô, không để ý Tô Lâm tỏ vẻ khó chịu, không muốn trả lời, vấn đề nào Tô Lâm cũng trầm mặc, hoặc là ngẫu nhiên lắc đầu, gia tăng cước bộ, phóng viên theo đuổi không bỏ, Tô Lâm thật vất vả đi đến bên cạnh xe, mở cửa xe lên xe, còn có không ít phóng viên điên cuồng chụp ảnh thậm chí là bắt lấy cửa xe không buông, cưỡng chế kéo dài thời gian, bảo an không cần bảo hộ Tô Lâm, bắt đầu đuổi phóng viên để Tô Lâm có thể lái xe rời đi.
"Tô tiểu thư......"
"Tô tiểu thư, xin hỏi ngài đối Lưu Tổ Thông có cái nhìn đặc biệt gì không?"
"Tô tiểu thư......"
"Tô tiểu thư......"
Tô Lâm phát động xe, phóng viên vẫn là không muốn sống ùa lên. Xe thể thao tính năng trác tuyệt giờ này khắc cũng vô dụng, trừ phi cô tưởng đánh bay hết tất cả đám phóng viên khó chơi, dai và dính như da trâu này.
"Tô tiểu thư, có phải bởi vì chuyện này mà ngài đối Trương thị cảm thấy thật thất vọng? Kế hoạch khai phá đất đai xung quanh Tô Luyến Thấm còn có thể tiếp tục sao? Về sau ngài còn có thể cùng Trương thị hợp tác không?"
Một phóng viên liều mạng đem micro nhét vào cửa xe sắp khép lại, Tô Lâm tỏ vẻ bất đắc dĩ, ngừng ấn nút kéo cửa lên, bất đắc dĩ trả lời: "Đối với chuyện lần này, tôi xác thực cảm thấy thật thất vọng. Kế hoạch khai phá địa khu xung quanh Tô Luyến Thấm, nguyên bản là tam phương hợp tác, Lưu thị gặp chuyện không may, có lẽ kế hoạch phải bị gác lại. Nhưng...... Còn chưa xác định, chỉ là không bài trừ khả năng này, về phần sau này có còn cùng Trương thị hợp tác hay không, tôi nghĩ...... Tôi cần cẩn thận lo lắng một chút."
Câu trả lời này, tuy rằng hàm hồ ái muội, nhưng vô luận như thế nào đều thỏa mãn dục vọng muốn tin tức của phóng viên, khứu giác của bọn họ đều là linh mẫn, sức tưởng tượng đều là phong phú, đầu bút đều là bén nhọn, Tô Lâm trả lời cũng đủ để bọn họ viết ra thiên đại tin tức, tỷ như Tô thị đối Trương thị cảm thấy bất mãn, tam đầu sỏ đại thương trường H thị rốt cuộc sinh ra mâu thuẫn......
Vì thế, các phóng viên vỗ thêm một ít ảnh chụp, đều tránh ra rời đi, trở về toà soạn viết bản thảo.
Tô Lâm thoát ly vòng vây, trước tiên chậm rãi lái xe đẩy ra một khoảng cách, xác định không có người và vật gây trở ngại nữa, mới nhấn ga gia tốc, xe chạy như bay mà đi.
Vào đường cao tốc, trên mặt Tô Lâm mới rút đi trang mô tác dạng, lộ ra nụ cười đắc ý, bắt đầu ảo tưởng đêm nay làm sao hướng Mộng Mộng tranh công, Mộng Mộng sẽ thưởng cho cô như thế nào, nhất tưởng đến người trong lòng, Tô Lâm cười đến ngọt ngào có thể nặn ra đường, miệng còn kém không liệt đến tai sau, khống chế không được nhớ nàng.
Tô Lâm khoái hoạt gọi cho Trương Tử Mộng, Trương Tử Mộng đang bận rộn, cùng Tô Lâm nói không nhiều lắm liền treo, Tô Lâm mặc dù có chút lưu luyến không rời, quả thật hận không thể một ngày hai mươi bốn giờ đều dính cùng một chỗ, cho dù không thấy được mặt, nghe được thanh âm cũng tốt, nhưng cô không muốn gây trở ngại Trương Tử Mộng công tác, cũng không làm nũng xấu lắm quấn quít lấy Trương Tử Mộng, dù sao buổi tối còn có thể gặp mặt, nhất tưởng đến đó, Tô Lâm liền ái muội vụng trộm một mình bật cười.
Buổi tối a, thật là làm cho người ta chờ mong a!
Buổi tối, Trương Tử Mộng lết một thân mệt mỏi về nhà, Tô Lâm đã sớm chờ nàng, vừa thấy nàng trở về, cô nhu thuận đáng yêu tiến lên ân cần thăm hỏi, thay Trương Tử Mộng lấy đi công văn, đấm lưng tùng cốt, Trương Tử Mộng kỳ quái liếc cô một cái, như thế nào cảm giác Tô Lâm đêm nay đặc biệt ân cần? Nụ cười kia quả thật làm cho người ta..... Không thể nhìn thẳng.
Nghĩ đến một việc, Trương Tử Mộng sắc mặt không khỏi ngượng ngùng, từ sô pha đứng lên, nói muốn đi tắm rửa, Tô Lâm lắp bắp đi theo, theo tới phòng tắm, Trương Tử Mộng kỳ dị hỏi: "Chị làm gì thế?"
Tô Lâm mặt mày ẩn tình: "Tắm chung......"
Trương Tử Mộng là nữ nhân lãnh đạm, nhưng cũng chịu không nổi "oanh" đỏ mặt lên, đẩy Tô Lâm ra ngoài, sắc mặt không được tự nhiên thẹn thùng, Tô Lâm không hiểu ra sao, nhưng là hiếm khi nhìn đến tư thái Trương Tử Mộng thẹn thùng, vẫn là khoái hoạt, Mộng Mộng hảo đáng yêu a!
Một hồi lâu, Trương Tử Mộng tắm rửa xong, mặc áo ngủ hưu nhàn thoải mái mỏng manh, tóc còn chưa hoàn toàn lau khô đi ra, Tô Lâm ở phòng khách xem tivi, ngoắc kêu nàng lại đây cùng nhau xem, Trương Tử Mộng đi qua, ngồi xuống cạnh Tô Lâm, lực chú ý của Tô Lâm lập tức chuyển qua nàng, vươn tay săn sóc lấy khăn mặt trong tay Trương Tử Mộng qua, mềm nhẹ thay nàng chà lau, tivi đang phát tin Lưu Tổ Thông bị bắt cùng tin hôm nay phóng viên chặn đường Tô Lâm, tin tức kết thúc, Tô Lâm cười hì hì hỏi Trương Tử Mộng: "Mộng Mộng, hôm nay tôi đã rất cố gắng, em thưởng cho tôi cái gì đây? Hửm?"
Trương Tử Mộng tựa tiếu phi tiếu nhìn cô, nguyên lai đêm nay ân cần như vậy là vì muốn được thưởng a? Trầm ngâm một phen, nàng nghiêm túc hỏi: "Vậy chị muốn em thưởng cái gì?"
Tô Lâm nhìn nàng cười không nói, Trương Tử Mộng bị cô nhìn, không hiểu sao mặt đỏ lên, hiểu được cô "rắp tâm", lại cường ngạnh không hiểu cô có ý tứ gì, dời ánh mắt qua một bên nhìn nơi khác, "hừ" một tiếng, Tô Lâm thấy nàng chưa nói, làm nũng: "Mộng Mộng...... Mộng Mộng......"
Vừa tắm rửa xong Trương Tử Mộng một thân thanh nhã mềm mại thơm ngát, làm cho người ta nhịn không được liền thâm khứu, môi Tô Lâm nhẹ nhàng khắc ở trên lưng Trương Tử Mộng, tuy rằng cách quần áo, Trương Tử Mộng vẫn là nhịn không được toàn thân run lên, Tô Lâm ấn bả vai Trương Tử Mộng, đẩy ra mái tóc đã muốn khô hơn phân nửa, nhẹ nhàng phệ liếm cái cổ mẫn cảm, Trương Tử Mộng rốt cuộc nhịn không được, khinh suyễn một cái, Tô Lâm dao động đến lỗ tai tinh xảo của nàng, nhẹ nhàng thổi khí: "Mộng Mộng...... Tôi muốn em!"
Trương Tử Mộng nhắm mắt lại, Tô Lâm tiếp tục ở trên người nàng châm ngòi thổi gió, chế tạo hỗn loạn làm cho người ta càng thêm run run, ôn nhu kể ra lời ngon tiếng ngọt, làm cho xương cốt người ta đều mềm yếu, Trương Tử Mộng khống chế không được, phản thủ ôm lấy cổ cô, hơi nghiêng mặt qua, nhìn môi Tô Lâm, động tình...... Hôn lên.
Here comes the end <3
=======================
 Chương 143: Cả đời
Lúc Tô Lâm cùng Trương Tử Mộng xem tivi, bên kia, một đôi tình nhân thân mật cũng đang xem. Chu Tư Y nhìn đến cừu nhân sát hại cha mẹ rốt cuộc bị đem ra công lý, nàng đỏ hốc mắt, nhịn không được lệ ý, chậm rãi tẩm thấp hai tròng mắt.
Trương Tử Hề ngồi bên cạnh, thấy nàng khổ sở, ôn nhu một phen ôm chầm lấy nàng, nhẹ nhàng thay nàng lau đi nước mắt, nhuyễn thanh tế khí an ủi: "Y nhi, tin tưởng tôi. Lưu Tổ Thông lần này tuyệt đối trốn không được pháp luật chế tài, dùng súng bắn chết cảnh sát, tuyệt đối sẽ bị phán định tử hình. Em đừng khóc, ngoan, trôi qua, đều trôi qua."
Chu Tư Y trong lòng cảm khái, cảm xúc phức tạp khó có thể xuất hiện, muôn vàn tư vị, dĩ vãng bị nan kham khuất nhục thống khổ bất an dày vò, trong nháy mắt, tựa hồ đều tùy theo nước mắt không tiếng động chảy ra, tâm nói không nên lời phiền muộn cùng thổn thức, không biết là vui sướng hay là hư không, tâm tình hốt hoảng trôi đi, bỗng nhiên được Trương Tử Hề ôn nhu an ủi, tâm phiêu đãng tựa hồ tìm được một phương hướng minh xác, an ổn xuống dưới. Hai mắt ẩm ướt, vô thanh vô tức nhìn Trương Tử Hề.
Trương Tử Hề nhẹ nhàng đem nàng lâu nhập trong lòng, khinh vỗ bả vai nàng, không tiếng động ôn nhu an ủi, Chu Tư Y bám vào lòng cô, cố gắng giữ vững nỗi lòng, muốn đình chỉ nước mắt, Trương Tử Hề nói rất đúng, đều trôi qua, mình không thể lại chảy nước mắt, ít nhất ở trước mặt Trương Tử Hề là không thể, bằng không nàng sợ Trương Tử Hề sẽ lo lắng. Nàng nằm vào lòng Trương Tử Hề, nhắm hai mắt lại, thật sâu hít một hơi.
Trương Tử Hề cảm nhận được Chu Tư Y hít sâu, biết nàng là nghẹn, thở dài ôm Chu Tư Y càng chặt, ôn nhu nói: "Y nhi, nếu thật sự muốn khóc, liền thống khoái mà khóc đi, tôi sẽ cùng em. Bất quá đêm nay qua đi, tôi cũng không muốn nhìn em chảy nước mắt nữa, tôi sẽ đau lòng!"
Chu Tư Y lại bất động, gật đầu nhè nhẹ, cũng không có đáp lại Trương Tử Hề, nàng biết thanh âm của mình cũng nhất định mang theo thấp ý.
Trương Tử Hề ôm đầu nàng, nâng mặt nàng lên, nhìn nàng đỏ hốc mắt, ướt hai tròng mắt, cảm thấy có chút đau lòng, một nụ hôn nhu tình ngàn vạn nhẹ nhàng dừng ở trên cái trán trơn bóng của Chu Tư Y: "Y nhi, tôi yêu em, cho nên, tôi vẫn sẽ ở bên cạnh em!"
Chu Tư Y một lần nữa lại hoài nhập vào lòng Trương Tử Hề, ôm cổ cô: "Hề, em biết, em cũng vậy, em cũng yêu chị, hiện tại...... Để em ôm một chút là tốt rồi!"
"Hảo!" Trương Tử Hề sủng nịch gật đầu: "Ôm bao lâu đều có thể."
Ngày hôm sau, Chu Tư Y nhìn đến mình trong gương, ánh mắt hồng hồng có thể so với thỏ rồi, hồi tưởng tối qua thế nhưng ôm Trương Tử Hề khóc, khi nào thì ngủ cũng không biết, còn ngủ thẳng đến hừng đông, không khỏi có chút bất khả tư nghị, đương nhiên, còn có một ít ngượng ngùng cùng thẹn thùng, ở trước mặt Trương Tử Hề thành thục, mình...... Có đôi khi quả nhiên...... Thật sự là rất giống tiểu hài tử a!
Như vậy không thể được a, Chu Tư Y, mày phải cố gắng cố lên a, chuyện của Lưu Tổ Thông đã kết thúc, cũng biểu thị kế tiếp là có sự tình trọng yếu hơn chờ mày đi làm! Chu Tư Y ở trong lòng lặng lẽ bơm hơi: Chu Tư Y, cố lên!
Chu Tư Y rửa mặt xong, đi ra ngoài phòng khách, Trương Tử Hề sáng sớm đã đến đây, tao nhã kiều chân ngồi ở sô pha đọc báo, thấy Chu Tư Y đi ra, ngẩng đầu lên, ôn nhu hỏi: "Tỉnh?"
Dĩ vãng Trương Tử Hề và Chu Tư Y đều là cùng nhau rời giường, mà sáng nay Trương Tử Hề lại thức dậy trước, có lẽ là cô muốn Chu Tư Y có thể ngủ thêm một chút, cho nên cũng không có giống ngày thưòng, vừa tỉnh liền lôi kéo Chu Tư Y cùng nhau đứng lên. Chu Tư Y nhẹ nhàng gật đầu: "Vâng! Chị đang xem cái gì đấy?"
"Tin tức thôi, nội dung cùng hiệu quả gần như đánh giá của tôi, Trương thị bởi vì Lưu Tổ Thông, tránh không được liên lụy, thị trường chứng khoán đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu dao động, hai ngày này hẳn là ngã sẽ rất lợi hại....... Hết thảy thật thuận lợi, chúng ta chỉ cần dựa theo kế hoạch đi tiến hành là được. Không nói cái này nữa, em đói bụng chưa? Chúng ta ăn bữa sáng đi? Em muốn ăn cái gì?"
Chu Tư Y nở nụ cười: "Quy củ cũ nhé."
"Hảo!"
Ăn xong bữa sáng, Trương Tử Hề đi làm, bên trong công ty cũng bởi vì tin tức nghị luận hôm qua, liên tiếp hai ngày, giá cổ phiếu của Trương thị sụt giảm nghiêm trọng, lòng người không khỏi bàng hoàng, ban lãnh đạo họp để thương thảo đối sách, nhất trí mãnh liệt yêu cầu có người đứng chịu trách nhiệm, đầu mâu không thể nghi ngờ chỉ thẳng người phụ trách tối cao Trương Tử Hề, dưới sự chỉ trích của mọi người, Trương Tử Hề "bị buộc" tự nhận lỗi từ chức.
Cô từ chức, đề cử Trương Tử Mộng tiếp nhận vị trí, ban lãnh đạo phản đối, nói Trương Tử Mộng tiếp nhận chức vị của cô là đổi thang chứ không đổi thuốc, đều là tỷ muội các nàng cầm quyền, hơn nữa ai cũng biết Trương Tử Mộng đối Trương Tử Hề nói gì nghe nấy, đổi một người cũng không có gì khác nhau, nhưng Trương Nghiêm Đình tựa hồ không có nghe thấy, hắn nhìn Trương Tử Hề vài lần, cuối cùng vẫn là tuyên bố, Trương Tử Mộng tiếp nhận vị trí của Trương Tử Hề, làm Tổng giám đốc Vu thị.
Trương Tử Hề giản lược thu thập đồ đạc rời đi Vu thị. Việc cô tạm rời cương vị công tác sớm bị phóng viên khứu giác linh mẫn biết được, cảnh tượng hôm qua vây đổ Tô Lâm lại lần nữa tái diễn. Trương Tử Hề đối mặt phóng viên luôn mãi truy vấn, một mực lấy không biết, thật xin lỗi không thể phụng cáo đáp lại, sau khi bài trừ vòng vây, Trương Tử Hề gọi cho Đan Lam Phong, kêu Đan Lam Phong thông tri thúc thúc Trương Nghiêm Văn, những người lúc trước an bài ở Trương thị có thể hành động rồi......
Ngày hôm sau, Tổng giám đốc Vu thị là Trương Tử Hề từ chức, lại có sáu vị quản lý cao cấp tập thể từ chức, tin tức bị truyền thông đưa tin nhuộm đẫm, Trương thị lại bị thương nặng, cổ phiếu lại sụt giảm tiếp, làm cho cổ dân khủng hoảng, đều bán tháo bán chạy cổ phiếu trong tay, tạo thành phản ứng dây chuyền, giá cổ phiếu của Trương thị đã đến mức thấp nhất trong lịch sử.
Trương thị xác thực giống như một toà thành chắc chắn, đối thủ cạnh tranh không thể phá vỡ, nhưng tòa thành càng chắc chắn, lại càng dễ dàng bị người trong nội bộ phá hủy.
Về phương diện khác, Chu Tư Y thừa cơ đại lượng cấu nhập cổ phiếu của Trương thị, trong thời gian ngắn nhất đã khống chế gần 10% cổ phần, cộng thêm Trương Tử Hề trên tay có được 20%, các nàng nhất phương có được 30%, nhưng Trương Nghiêm Đình lại có tới 34%, nếu các nàng tưởng khống chế Trương thị, nhất định phải có nhiều cổ phần hơn Trương Nghiêm Đình mới được, còn chưa đủ, còn kém một chút là các nàng đã có thể đem Trương Nghiêm Đình lôi xuống ngựa, các nàng cần thêm nhiều cổ phần mới có thể thực hiện mục tiêu.
Lúc này, ngoài ý muốn xuất hiện: Từ lúc các nàng điên cuồng cấu nhập cổ phiếu của Trương thị, các nàng liền phát hiện có người lấy thủ pháp đồng dạng cùng các nàng cướp đoạt cổ phiếu, Trương Tử Hề bắt đầu hoài nghi là Trương Nghiêm Đình phát hiện mục đích của các nàng mà phản kích, thập phần lo lắng, cô đang trầm tư suy nghĩ làm sao đạt được ưu thế, ngay tại giờ phút này, "địch nhân" thần bí kia trồi lên mặt nước, một công ty đầu tư tự xưng có được 12% cổ phần của Trương thị mời Trương thị dự họp đại hội cổ đông, một lần nữa xác lập vị trí lãnh đạo. Trương Tử Hề và Chu Tư Y quá sợ hãi, chỉ nghĩ đến thất bại trong gang tấc, Chu Tư Y lại khổ sở, Trương Tử Hề trong lòng phiền táo, vẫn là ôn nhu an ủi Chu Tư Y: "Không có việc gì, cho dù thất bại lần này, chúng ta vẫn còn cơ hội khác, không cần khổ sở."
Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y vốn đã chuẩn bị tâm lý "sắp thành lại bại", kết quả ban giám đốc mời dự họp ngày đó, vẫn là ngoài ý muốn sợ ngây người: Người thần bí đầu tư vào công ty cư nhiên là Tổng giám đốc tiền nhiệm Vu thị Vu Hướng Ân.
Trương Tử Hề sợ ngây người, Trương Nghiêm Đình cũng vậy. Trương Nghiêm Đình thanh sắc câu nệ chất vấn Vu Hướng Ân thập phần sớm có dự mưu, trăm phương ngàn kế muốn mưu đoạt công ty của hắn, Vu Hướng Ân thật bình tĩnh nói với Trương Nghiêm Đình: Hết thảy, bất quá là Vu Vận Nhiễm lúc còn sinh tiền đã sở chỉ an bài, hắn chỉ là chấp hành sự an bài của nàng mà thôi.
Vu Hướng Ân đem công ty Chương Ngư đang kiềm giữ cổ phần của Trương thị chuyển giao cho Trương Tử Hề, Trương Tử Hề tức thời có được cổ quyền xa xa siêu việt Trương Nghiêm Đình, xí nghiệp Trương thị tuy rằng xảy ra chút biến cố cùng ngoài ý muốn, chung quy vẫn là đạt tới kết quả nguyên bản của Trương Tử Hề, cô chiếm được tập đoàn Trương thị.
Đại hội cổ đông kết thúc, Trương Tử Hề khẩn cấp hỏi Vu Hướng Ân về chuyện của mẫu thân, việc mẫu thân sở chỉ an bài cùng với công ty Chương Ngư cô hoàn toàn không biết gì cả, cô vội vàng muốn biết, Vu Hướng Ân cũng sớm biết cô sẽ hỏi như vậy, liền chậm rãi nói ra: Công ty Chương Ngư kỳ thật là của mẫu thân cô và Trương Nghiên Khánh, hai người trước kia hợp tác khai trương, mà Chương Ngư cũng là hài âm tổ hợp của hai dòng họ. Trương Nghiên Khánh tái giá về sau, đem công ty để lại cho Vu Vận Nhiễm. Tất cả đều tiến hành trong bí mật, Trương gia không biết, Vu Vận Nhiễm trước khi chết bí mật đem công ty chuyển tới danh nghĩa của Trương Tử Hề, dặn hắn không thể nói cho cô biết, Vu Vận Nhiễm đem Chương Ngư ủy thác cho hắn, cũng muốn hắn bí mật thu mua cổ phần của Trương thị, hắn vẫn chấp hành theo di chúc của nàng, quản lý Chương Ngư cùng không ngừng gián đoạn thu mua cổ phiếu của Trương thị, mới có một màn hôm nay!
Trương Tử Hề đại khái hiểu được sự tình trải qua, nhưng cô vẫn có nghi hoặc, Trương Tử Hề hỏi Vu Hướng Ân về người dì Trương Nghiên Khánh thần bí, bị gia tộc nghiêm cấm nhắc tới, có phải bà ấy mắc chứng u buồn rồi tự sát như trong tin đồn?
Vu Hướng Ân cười lạnh, bậy bạ! Nguyên lai đó là bởi vì Trương Nghiên Khánh gả cho lão đại tiền nhiệm của Thanh Liên Hội là Tàng Thiên Hải, nhưng Trương Nghiên Khánh và một người khác sớm có hôn ước, Trương gia vì danh dự, mới bịa đặt ra một lời nói dối hoang đường, nhưng về phần Trương Nghiên Khánh là chết như thế nào, Vu Hướng Ân cũng không rõ ràng, nghe nói là cừu thị, chỉ biết hai tháng sau Vu Vận Nhiễm cũng đi......
Vì thế, Trương Tử Hề ngoài ý muốn cùng rung động mới biết được một tin tức làm cho người ta kinh ngốc: Nguyên lai, Tàng Huyền Thanh là biểu tỷ của mình?
Tuyệt đối rung động!
Đồng thời, Trương Nghiêm Đình ở đại hội cổ đông đại bại, trở lại văn phòng, sắc mặt lãnh liệt, ánh mắt thủy chung vẫn híp, ngồi vào chỗ, xoay ghế dựa không tiếng động nhìn cảnh sắc bên ngoài lớp kính thủy tinh, ai cũng không biết hắn đang nghĩ cái gì.
Cũng không biết trải qua bao lâu, hắn có chút lưu luyến nhìn thoáng qua văn phòng công tác xa hoa, hắn biết, là thời điểm nên quyết đoán, kỳ thật, hắn cũng từng có ý muốn đem công ty giao cho Trương Tử Hề, chỉ là không dự đoán cô lại dùng thủ đoạn như vậy đạt được, còn rất đột ngột, lúc trước hắn tuyệt không nhìn ra manh mối, cho nên sự tình phát sinh. Hắn có điểm không thích ứng, hiện tại tỉnh táo, cẩn thận ngẫm lại, bỗng nhiên cảm thấy, như vậy rất tốt không phải sao?
Lúc trước trong lòng hắn vốn thiên hướng đem Trương thị giao cho Trương Tử Hề, hiện tại cô thông qua thủ đoạn khác chiếm được, không phải hắn cấp, nhưng cuối cùng kết quả đều là giống nhau, hơn nữa, về phương diện khác, chứng minh cô có năng lực vận hành công ty. Hắn cũng già đi, cũng là thời điểm buông tay để cho người trẻ tuổi sáng tạo thế giới của các nàng, buông tay đi, buông tha cho đi, cũng là thời điểm hắn nên về hưu, mỗi ngày không cần ưu sầu không cần bè lũ xu nịnh, chỉ chơi cờ câu cá đánh golf, cuộc sống như vậy, cũng không tồi!
Kiếp sống chiến tích huy hoàng đã xong, hắn nên trải qua sinh hoạt thoải mái nhàn nhã!
Lại có cái gì không tốt đâu?
Tự giễu cười cười, Trương Nghiêm Đình từ chỗ ngồi đứng lên, đi ra văn phòng, nhẹ nhàng đóng cửa ban công, lại nhìn thêm một cái, xoay người, rời đi.
Cứ như vậy đi!
Buổi tối, Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y hai người nằm ở trên giường, lại đều trợn tròn mắt, trải qua ngày hôm nay, ai cũng ngủ không được.
"Y nhi, tôi ngủ không được."
Chu Tư Y nhìn Trương Tử Hề một cái, đồng dạng nói: "Vâng, em cũng vậy."
Trương Tử Hề nghe được Chu Tư Y nói như vậy, cười đến mị hoặc, sau đó xoay người đè lên thân thể Chu Tư Y, nói: "Y nhi, dù sao đều ngủ không được, không bằng chúng ta vận động một chút, mệt mỏi thì sẽ ngủ ngon nha."
Dĩ vãng Trương Tử Hề cố ý đùa giỡn Chu Tư Y, nàng đều đỏ mặt trầm mặc, mà lần này Chu Tư Y không có, nàng ngược lại là không tiếng động nhìn thẳng Trương Tử Hề, một lát sau mới nói: "Hề, em yêu chị!"
Trương Tử Hề cũng thu hồi nụ cười mị hoặc, trở nên thận trọng, đáp lại: "Ừ, tôi cũng vậy, tôi cũng yêu em."
Chu Tư Y chủ động ôm cổ cô, môi hồng mê người như anh đào, bỗng nhiên nhẹ nhàng kêu: "Hề....."
"Hửm?" Trương Tử Hề ôn nhu nhìn nàng.
"Chúng ta yêu cả đời, được không?"
"Hảo, cả đời!" Cô hôn lên môi nàng, ôn nhu nói.
Hảo! Cả đời!
Thừa dịp Trương Tử Hề vô ý, Chu Tư Y lập tức xoay người ngăn chặn Trương Tử Hề, nàng xem Trương Tử Hề nói: "Hề, lần này đến phiên em."
Trương Tử Hề thoáng kinh ngạc, nghe Chu Tư Y nói như vậy, ngược lại là cười cười, nói: "Hảo......"
-------------Toàn văn hoàn.------------------
À, không có phiên ngoại đâu nha, trừ khi tui chế =)))))))))

========================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét !...
- Hãy bấm Theo dõi dưới chân trang để nhanh chóng nhận được phản hồi từ Tiểu thuyết bách hợp

Support : Cosmetic | Fashion | Souvenir | Phone | Computer | Houseware | Game | Travel | Hotel | Site Map | Contact Advertising | ↑ back to top
Ghi rõ nguồn doctruyen123.org dưới dạng liên kết khi phát hành lại thông tin từ trang này
Copyright © 2015. Tiểu thuyết Bách hợp - All Rights Reserved
Design by Ngân Giang
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768 pixel
Template by Namkna