Google.com.vn Đọc truyện Online

24/6/18

Quy Đồ (Đường Về) - Chương 23 + 24

Đăng bởi Ngân Giang | 24/6/18 | 0 nhận xét

Quy Đồ – Chương 25

Mặc kệ chuyện gì, hợp tác cũng tốt, trở mặt cũng được, dù sao cũng cần xuất phát từ hai phía mới tạo được hiệu quả. Nếu như một bên cường thế bên kia trầm mặc, cho dù chuyện lớn hơn nữa, mọi chuyện cũng sẽ bình thản, thiếu chấn động.
Đại khái là lòng tràn đầy tự tin cho là mình nắm chắc phần thắng, nên muốn đánh rắn dập đầu.  Giải trí Thiên Bác không hài lòng trước thái độ quá bình tĩnh của Sùng Hoa, không đạt được hiệu quả bọn họ mong muốn, cho nên lại mở buổi họp báo, dự định tạo thế bức bách Sùng Hoa xin lỗi.
Cuộc chiến không có khói thuốc súng này không phải là vì tranh nhau một hơi thở, Tống Mạn chiếm được sự đồng tình của đại chúng, nhận được hợp đồng đại diện quảng cáo còn không nói, các nghệ sĩ khác thuộc quyền Thiên Bác cũng không có thiếu thừa dịp hưởng đông phong, nhận được kịch bản.

Bốn công ty giải trí lớn nhất giới ảnh thị, Hoa Vũ là đầu rồng, Joy cùng sóng vai, nhưng Joy đối với nghệ sĩ dưới quyền quá mức hà khắc, danh tiếng không được tốt, mấy năm gần đây cũng có xu thế suy thoái, ngang tầm nó tuyệt nhiên là Hách Thịnh, vốn là một công ty giải trí không lớn không nhỏ, bởi vì mười một năm trước ký hợp đồng với Thôi Trinh, liền mở ra thời đại mới. Sau khi Thôi Trinh thành danh, thay công ty tranh thủ rất nhiều tài nguyên, kịch bản phim truyền hình, điện ảnh, đại diện phát ngôn, quảng cáo, sự kiện, bìa tạp chí, những chuyện đó không là vấn đề, chất lượng của nghệ sĩ mới càng ngày càng cao, công ty phát triển giống như hỏa tiễn không ngừng vươn cao, ba năm trước đây, thành công đứng vào hàng bốn công ty giải trí lớn nhất.
Thiên Bác theo sau Hách Thịnh, trước có Hoa Vũ và Joy không thể vượt qua nên sự phát triển tiến vào giai đoạn bình cảnh không đột phá nổi. Lần này tạo một scandal lớn, mang đến vô số lợi ích cho bọn họ, tựa như hấp huyết quỷ đói bụng đã lâu, liếm được một ngụm máu tươi, không hút đủ thì không chịu ngừng.
Chỉ có điều muốn mở họp báo phải có mặt đương sự. Nhưng từ video trực tiếp cho thấy, Tống Mạn vẫn không ra mặt.
Video kia, là người đại diện của Tống Mạn quay lại, đang lên từ một diễn đàn, từ quay được, đến đăng lên, đến lan truyền khắp nơi, Tống Mạn chưa từng mở lên xem. Cô cảm thấy vô cùng ghê tởm, vô cùng phản cảm.
Chuyện ghê tởm chọc người buồn nôn như vậy lại chính do cô làm.
Tống Mạn ngồi ở trong phòng nghỉ ngơi, lật xem hợp đồng thật mỏng trong tập văn kiện, trên đó đã ký, cũng cầm đi cho luật sư thẩm tra, nhưng cô vẫn đang từng chữ từng chữ đọc lại một lần.
Người đại diện vẻ mặt đau khổ nói: “Mạn Mạn, cô đồng ý đi, cô không đi, buổi họp báo này không thể mở được.”
Tống Mạn nhìn xong một chữ cuối cùng trên hợp đồng, khép tập hồ sơ lại, lạnh lùng nói: “Đã đến mức này rồi, hà tất còn cắn mãi không buông.”
Người đại diện đặc biệt bất đắc dĩ nhún nhún vai, bọn họ đều là tiểu lâu la, làm như thế nào cũng phải nghe cấp trên an bài, hiện tại công việc của anh ta chính là thuyến phục Tống Mạn đồng ý dự họp báo, đồng thời lên án công khai đối với đạo diễn Sùng trong buổi họp báo.
” Đoán chừng là muốn Tù Đồ triệt để hoãn lại, cũng không biết là thù hận lớn cỡ nào.”
Tống Mạn thản nhiên nói: “Đại khái là cản đường của người nào đó.” Thấy chướng ngại vật liền đá văng ra, là thủ pháp đại lão thường dùng.
“Dạ, có lẽ…” Người đại diện trầm ngâm chốc lát, đã bắt đầu khẩn cầu: “Mạn Mạn, cô đồng ý đi, làm cũng đã làm rồi, đến bước này, cho dù muốn lui thì kết cục cũng đã định, không bằng thừa dịp đề ra chút yêu cầu, giúp bản thân tranh thủ chút lợi ích.”
Dáng vẻ Hứa Ý đêm khuya đọc kịch bản đột nhiên hiện lên trong đầu Tống Mạn, nếu như bộ phim này ngừng máy, đả kích đối với cô ấy sẽ lớn cỡ nào.
Nhưng Tống Mạn biết mình không thể cự tuyệt, người đại diện còn đang lải nhải: “Hợp đồng ký xong liền đưa trở về, đại chế tác lần này của đạo diễn Chung là nhắm vào liên hoan phim Oscar, lúc trước Thôi ảnh hậu cũng là nhận được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất mà sự nghiệp mở rộng. Mặc dù là nữ phụ nhưng đất diễn rất nhiều, cô phải nắm bắt cơ hội.”
Tống Mạn cái gì cũng nghe không lọt, cô chỉ nghĩ đến dáng vẻ Hứa Ý chăm chú nghiên đọc kịch bản, cô ấy liều mạng như thế, mỗi ngày chỉ ngủ bốn tiếng đồng hồ, chính là muốn quay tốt bộ phim này.
Một người, muốn làm một người xấu thuần túy, như vậy anh ta cũng sẽ không hổ thẹn, muốn làm một người tốt thuần túy, anh ta sẽ vĩnh viễn không thẹn với lương tâm. Chật vật nhất chính là làm một nười xấu chưa mất hết lương tâm, nhân phẩm ti tiện, lại phải chịu lương tâm dằn vặt.
Thiên Bác triệu tập buổi họp báo phi thường cấp tốc, căn bản không để ý tới hai mươi bốn tiếng đồng hồ Weibo chính thức của Tù Đồ đã nói. Khẩu khí muốn bọn họ nói xin lỗi Sùng Hoa thật sự quá mềm mỏng, hai mươi bốn tiếng đồng hồ thời hạn này nghe qua cũng hoàn toàn giống như một con số tùy tiện nhặt ra do không tìm được bậc thang leo xuống, định ra một thời hạn, miễn cưỡng chống đỡ chút khí thế.
Bọn họ triệu tập một buổi họp báo thanh thế rất lớn, nghĩa chánh ngôn từ mà thảo phạt đạo diễn nào đó, yêu cầu cô xin lỗi trước mặt mọi người đồng thời bồi thường thích đáng. Sự tức giận của mọi người được khơi dậy, ỷ mạnh hiếp yếu vốn là chuyện làm người ta khinh thường, lại thêm nhiều ngày như vậy, đừng nói bồi thường xin lỗi, Sùng Hoa ngay cả tỏ ra yếu kém cũng không có, có vẻ phi thường kiêu ngạo.
Phê phán tức giận mắng chửi như thủy triều ập đến, thủy triều còn không thối lui thì thời hạn hai mươi bốn tiếng đồng hồ đã đến, bên phía Sùng Hoa bắt đầu phản kích.
Đoàn phim Tù Đồ vẫn rất khiêm tốn, nhưng lần này,  cô không dự định khiêm tốn nữa. Trước buổi họp báo cô đã thương lượng với bên phía Thôi Trinh, với giá trị con người của Thôi Trinh đến diễn bộ phim này, quả thật rất kéo thấp đẳng cấp của nàng.
Không thể dùng catse bù đắp, catse của Thôi Trinh hiện tại trên trường quốc tế đã vượt qua tám con số, nói nàng vì tiền mà tham gia một bộ phim điện ảnh thấp hơn giá trị của bản  thân thì hoàn toàn nói không thông. Cũng không thể nói là kịch bản hấp dẫn, muốn hấp dẫn thì đã sớm hấp dẫn, không cần chờ đến bây giờ.
Nhưng, luôn luôn có biện pháp.
Sùng Hoa vận dụng tài nguyên trong tay, dùng các loại quan hệ, mời đủ các tay lớn trong giới truyền thông.
Người đông thế mạnh, nhưng hội trường buổi họp báo lại bố trí vô cùng giản đơn. Phong cách trắng đen đối lập tràn đầy chủ nghĩa hiện thực khiến ký giả truyền thông trong hội trường hoặc nhiều hoặc ít cảm thấy bình tĩnh, đều thấp giọng nói chuyện với nhau, thảo luận xem lần này Sùng Hoa sẽ nói như thế nào.
Hơn phân nửa là khóc lóc than thở nhận sai tìm kiếm sự đồng tình.
Đều là chiêu cũ. Ở trong giới lâu như vậy, đã sớm nhìn quen.
Các phóng viên đã nghĩ xong, nhất định phải đặc tả khuôn mặt hối hận nước mắt giàn giụa của Sùng Hoa.
Buổi chiều, mười ba giờ ba mươi, buổi họp báo bắt đầu đúng giờ.
Buổi họp báo là được truyền hình trực tiếp, không có MC, cũng không có những người khác trong đoàn phim, Sùng Hoa một mình đứng trên sân khấu, đứng sau micro, vẻ mặt ngưng trọng.
Fan đều vì cô mà căng thẳng, thấy khuôn mặt xinh đẹp không che giấu được uể oải, càng thêm đau lòng. Rất nhiều người đam mê điện ảnh đều thương cảm mà nghĩ, có lẽ, một ngôi sao mới trong giới đạo diễn sắp rơi xuống rồi.
Nhưng càng nhiều hơn, là những kẻ nhìn có chút hả hê hoặc đại khoái nhân tâm.
Sùng Hoa ánh mắt kiên định nhìn đông đảo ống kính trong hội trường, tiếng bấm máy liên tục, đèn flash chớp nhoáng không ngừng.
Cô lên tiếng: “Về đoạn video trên mạng, là thật.”
Hiện trường đồng loạt ồ lên.
Những người hâm mộ đều bưng mắt, không đành lòng nhìn nữa, tận mắt thấy thần tượng bị mắng thành chó, quá ngược rồi.
Sùng Hoa dừng một chút, mặt không đổi sắc, nói tiếp: “Tôi không biết là ai quay lén, sự tình phát triển đến bây giờ, ai quay cũng không quan trọng, quan trọng là…. Tôi thật không ngờ, nhân tâm lại hiểm ác như vậy.”
Di, ngữ khí này, lập trường này, hình như có chỗ nào không đúng.
Những người hâm mộ dời tay xuống khỏi mắt, bắt đầu có một ngọn lửa hy vọng yếu ớt nhen nhóm.
Sùng Hoa đứng giữa sân khấu, tất cả ống kính đều hướng về cô, còn cô từ đầu đến cuối vẫn trấn định trầm ổn: “Chỗ này tôi cũng có một đoạn video, càng rõ ràng, xin mọi người quan khán.”
Cô nói xong, liền nghiêng người tránh ra, màn hình sau lưng sáng lên, một đoạn video càng thêm rõ ràng cũng càng thêm gần gũi trình chiếu trước mắt mọi người.
Vẫn là cửa gian phòng của Sùng Hoa, chỉ là góc quay thay đổi, hiển nhiên không phải cùng một người quay. Kinh người hơn chính là, đoạn video chẳng những có hình ảnh, còn có âm thanh, là quay phim có thu tiếng!
Tình cảnh cùng ngày dùng một loại phương thức càng thêm trực quan càng rõ ràng hơn bày ra trước mắt.
Hình ảnh bắt đầu từ sau khi Sùng Hoa mở cửa, Tống Mạn gọi một tiếng Đạo diễn Sùng thì bắt đầu yêu cầu sửa kịch bản, Sùng Hoa lạnh như băng cự tuyệt, thoạt nhìn cũng có chút bất mãn, thái độ của cô tuy rằng lạnh, nhưng giáo dưỡng cũng rất tốt, vẫn lắng nghe Tống Mạn nói, hoàn toàn không ngắt lời cô, cho dù có chút không nhịn được yêu cầu đường đột này, nhưng cũng chăm chú nghe, không cắt đứt đến khi cô nói xong. Sau đó Tống Mạn liền không hề dự triệu mà quỳ xuống, hoàn toàn không đến mức phải quỳ, cô lại quỳ xuống, người xem cũng nhìn ra những lời trước đó là cô diễn xuất có lệ lấy sửa kịch bản làm lý do, chính là vì cái quỳ này.
Sùng Hoa sững sốt nhìn động tác của cô, thanh thời gian trên video cho thấy cô có gần ba giây không phản ứng kịp, đặc biệt hoảng hốt mà chớp mắt: “Cô có chuyện gì từ từ nói…”
Hiện trường cũng không kềm được phát sinh tiếng cười.
Hình ảnh tiếp tục chuyển động, Tống Mạn vẫn yêu cầu sửa kịch bản, Sùng Hoa phản ứng kịp sắc mặt  vừa lạnh vừa không nhịn được, không hề cự tuyệt cô nữa.
Hình ảnh đến đây kết thúc, đoạn video trước mặt từ đầu đến cuối đều nhất trí.
Một tìn cảnh hai cách quay, ai cũng không thể nói đoạn phim này là giả, nhưng rõ ràng, hôm nay đã tái hiện cảnh tượng lúc đó.
Sự thật quá rõ ràng rồi, tiếng tát tai chua chát vang lên. Sùng Hoa rõ ràng bị người khác gài bẫy, Tống Mạn đến chỗ cô cũng không phải là vì sửa kịch bản, chính là vì dàn cảnh bị đạo diễn chèn ép mà thôi.
Chỗ tốt của trực tiếp chính là cư dân mạng có thể đồng thời bình luận.
“Một lời không hợp thì quỳ xuống ha ha ha ha ha ha ha ha.”
“Đạo diễn Sùng sợ ngây người.”
“Sùng Hoa cục cưng đừng sợ, đến chỗ bản vương này, thật đáng yêu ha ha ha.”
“Tống Mạn quá không biết xấu hổ!”
Fan của Sùng Hoa đã chịu ủy khuất mấy ngày, hiện tại chân tướng rõ ràng, bọn họ sẽ không bỏ qua cơ hội làm sáng tỏ, video cắt ra từ buổi họp báo lan truyền khắp các diễn đàn, Weibo chỉ trong vòng hai mươi phút ngắn ngủi.
Quiyi trực tiếp hiện trường được vài phút, mọi người thấy tình thế đảo ngược chấn kinh đến mục trừng khẩu ngốc, sáng sớm còn đang lòng đầy căm phẫn mắng Sùng Hoa, trong giây lát phát hiện mình bị lừa gạt, càng thêm tức giận trái lại đi mắng Tống Mạn.
Ký giả được mời đến đều có kinh nghiệm sóng gió, tình huống đảo ngược, lập tức bỏ qua những câu hỏi đã chuẩn bị xong, tung ra những vấn đề mới nghĩ đến: “Đạo diễn Sùng, nếu trong tay ngài có chứng cứ để phản bác đối phương, vì sao không lập tức làm sáng tỏ?”
“Trước cho ra thời hạn hai mươi bốn tiếng đồng hồ là xuất phát từ tâm tình gì?”
“Ngài sẽ tha thứ cho Tống Mạn  sao? Hành vi của giải trí Thiên Bác ngài thấy thế nào?”
“Ngài sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật đối với Thiên Bác và Tống Mạn sao?”
Vấn đề của ký giả càng lúc càng cấp bách, hiện trường mấy trăm người, ký giả càng chen càng gần, không biết lúc nào, bảo an đã đứng đầy hội trường duy trì trật tự. Sùng Hoa vẫn đứng ở nơi đó, không hề kinh hoảng, cũng không có đắc ý sau khi thắng lợi, lạnh nhạt đáp trả những vấn đề của ký giả, khéo léo đến làm người ta không bắt được nhược điểm.
Các phóng viên cho rằng đây là sự xoay chuyển lớn nhất rồi.
Nhưng mà, sự xoay chuyển lớn hơn còn ở phía sau.
Lúc các phóng viên hỏi việc chọn nữ chính mới, Sùng Hoa mới nở nụ cười  đầu tiên từ lúc bắt đầu buổi họp báo. Cô vốn là thiên hướng trẻ tuổi, tựa như thiếu nữ trong sân trường, nụ cười này, từ khóe môi, đến khóe mắt, đều như tuyết đầu mùa, tươi mát sạch sẽ.
“Nữ chính mới đã được xác định.” Cô cười nói xong, quay đầu, màn hình phía sau chậm rãi mở ra, người ở bên trong bước đến.
Hiện trường trong nháy mắt yên lặng, hội trường mấy trăm người, lặng ngắt như tờ, nhưng loại yên tĩnh này chỉ duy trì ba giây ngắn ngủi, ba giây sau, tiếng bấm máy và ánh đèn flash loang loáng giống như giống như dày đặc bạo phát.

Quy Đồ – Chương 26


Cho dù là người sở hữu sức tưởng tượng thiên mã hành không cũng nghĩ không ra, Thôi Trinh sẽ tiếp nhận vai diễn của Tống Mạn trong Tù Đồ.
Đẳng cấp của Thôi Trinh, bao nhiêu đạo diễn lớn của các đạo diễn tên tuổi muốn mời nàng cũng phải vắt hết óc, lúc này cư nhiên yên lặng nhận tham gia Tù Đồ.
Truyền thông và fan đều phải điên rồi đây quả thực là thiên phương dạ đàm. Nhưng Thôi Trinh cường đại ở chỗ, nàng nhận một bộ phim không tương xứng với địa vị của mình, mọi người nghĩ không phải vì ảnh hậu không nhận được kịch bản nào tốt, cũng không phải ảnh hậu gặp chuyện gì nên cần tiền gấp, mà chỉ là thuần túy lo lắng kịch bản hoặc đạo diễn của bộ phim này có chỗ gì hơn người, là nhân tố gì hấp dẫn nàng.
Ký giả liều mạng chen về phía trước, bảo an phải lên tinh thần, duy trì trật tự hiện trường.
Thôi Trinh đi đến bên cạnh Sùng Hoa, hôm nay nàng mặc một chiếc váy dài màu trắng, hai người cũng không có trao đổi trước về mặt quần áo nhưng lại bất ngờ mặc cùng một màu.
Một mỹ nhân đứng ở nơi đó, là cảnh đẹp ý vui, hai mỹ nhân đứng cùng nhau, lại hưởng thụ thị giác tăng lên gấp bội. Sùng Hoa quay đầu nhìn Thôi Trinh, ánh mắt của cô cũng không bức thiết, đạm nhiên mà ôn nhu.
Thôi Trinh đứng trước micro, nàng nở nụ cười, hội trường đều là người của giới truyền thông thường thấy cục diện lớn, nhưng lại có người phát ra tán thán không khác gì người hâm mộ, đèn flash chớp nhoáng làm cho người ta không mở mắt nổi.
“Cảm ơn các vị bạn bè truyền thông hôm nay đã đến, nghe Sùng Hoa nói ra sự thật, khôi phục danh dự của cô ấy.” Thôi Trinh không lớn giọng nhưng đủ để cho toàn trường yên tĩnh.
Đã từng có một nhà phê bình điện ảnh nói, Thôi Trinh là một người rất đặc thù, nàng là một tồn tại khó tin, sự khó tin này thể hiện ở chỗ nàng xuất đạo nhiều năm như vậy, lên đến địa vị ảnh hậu lại chưa từng có scandal, hiện tại nàng rất nổi tiếng, cũng không có nam diễn viên nào dám tạo scandal tình ái với nàng. Nhà phê bình kia nói xong lại cười đến vẻ mặt thản nhiên: “Tôi cảm thấy, là bởi vì nam nhân đều quá thụ, khí thế của ảnh hậu cường đại đến tất cả nam nhân đứng ở bên cạnh nàng đều sẽ bị ánh sáng của nàng che mất. Cho dù ngôi sao nào muốn tạo CP, cũng phải lo lắng người hâm mộ có thích hay không.”
Trong một đoạn lịch sử rất dài, nữ nhân đều phụ thuộc nam nhân, nữ nhân có kiệt xuất hơn cũng không tránh khỏi bị thân phận thê tử của người nào đó trói buộc.
Nhưng Thôi Trinh, trong mắt mọi người, chính là một tồn tại độc lập.
Nữ diễn viên độc nhất vô nhị, ảnh hậu đứng trên đỉnh danh vọng của giới giải trí, mỉm cười nói với truyền thông: “Sùng Hoa là một đạo diễn xuất sắc, hy vọng mọi người có thể ủng hộ cô ấy.”
Buổi họp báo hôm đó, Thôi Trinh đã nói hai câu như vậy, rồi trả sân khấu lại cho Sùng Hoa.
Có hai câu này là đủ rồi, ký giả đã lĩnh hội tin tức tiếp theo nên viết như thế nào rồi. Thôi Trinh tham gia bộ phim này là bởi vì quan hệ cá nhân với Sùng Hoa, hơn nữa, nàng không muốn để cho danh tiếng của mình che lấp Sùng Hoa, buổi họp báo lần này trọng tâm vẫn là danh dự của Sùng Hoa.
Người yêu điện ảnh có thể không nghĩ ra, vì sao có ảnh hậu tham gia vào bộ phim là một cơ hội tốt lại không nhân dịp này tuyên truyền một phen. Người có kinh nghiệm trong giới truyền thông lại hoàn toàn lý giải cách làm của Thôi Trinh.
Ba năm trước đây có một nữ diễn viên thanh thuần như ánh trăng trên màn ảnh ngoại tình nên muốn ly hôn. Một nhân vật công chúng, danh dự gần như là nền tảng căn bản. Vì đề phòng chuyện xấu bên ngoài bị phơi bày nên nữ diễn viên này lựa chọn bôi nhọ chồng mình đánh bạc, vũ phu. Tạo thành tổn hại cực lớn đối với danh dự chồng mình, đến cuối cùng, đoạn video nữ diễn viên này hôn môi cùng một nam nhân khác bị phóng viên quay được truyền khắp cộng đồng mạng, nữ diễn viên cũng bị mắng không ngốc đầu lên được, phải tạm thời ẩn lui, nhưng vẫn có rất nhiều người tưởng rằng chồng cô ta thật sự bài bạc, vũ phu nên mới dẫn đến hôn nhân vỡ tan, con đường sự nghiệp của anh ta cũng bị hạn chế, vốn là tiểu sinh tuấn tú dĩ nhiên chỉ có thể diễn một phần tử phạm tội tinh thần thất thường.
Những chuyện như vậy có rất nhiều.
Rất nhiều người tựa hồ trời sinh đã có tâm lý âm u cho dù không hề phủ định chứng cứ xác thực, nhưng vẫn sẽ có không ít người ôm một loại tâm lý ‘ Nếu như ngươi thật sự vô tội, vì sao lại có người nhắm vào ngươi’, cho rằng cho dù chuyện này ngươi là bị hãm hại, nhưng ngươi bị vu hãm, khẳng định cũng không phải thứ tốt lành gì.
Cho nên danh dự của một người một khi bị hủy hoại, cho dù là vô tội bị bôi nhọ, muốn khôi phục cũng cần phí khí lực rất lớn.
Chuyện lần này, Thiên Bác gần như vận dụng toàn bộ tài nguyên để bôi nhọ chuyện. Ba bốn ngày ngắn ngủi, không chỉ trên mạng khắp nơi hô hào thảo phạt Sùng Hoa, tin tức báo chí đều đang bàn tán chuyện này, tùy tiện tìm một người đi đường đều nghe nói đạo diễn Sùng Hoa là một kẻ lòng dạ hiểm độc, ức hiếp diễn viên, bắt một nữ diễn viên rất nỗ lực cũng rất ưu tú quỳ xuống.
May là loại chuyện quanh co này có thể mang đến hiệu ứng tin tức, truyền thông luôn luôn thích. Muốn gia tăng phạm vi và cường độ không phải là một chuyện không làm được. Trước buổi họp báo, Sùng Hoa đã an bài bên quan hệ xã hội tiếp xúc với truyền thông.
Cô nhịn vài ngày không lên tiếng, thậm chí cho người bôi bác cô hai mươi bốn tiếng đồng hồ, hiện tại xem ra là thời gian ăn năn, dĩ nhiên không phải vì cô trời sinh thiện lương, có thể dễ dàng tha thứ người không có hảo ý đối với cô. Tổn thất của cô, cần nhận được sự bồi thường gấp đôi. Trong những tin tức tiếp theo, thời hạn hai mươi bốn tiếng đồng hồ vốn dĩ không được xem trọng này sẽ được đề cập nhiều lần, phẩm chất khoan dung đối với người tổn thương danh dự của cô sẽ được nhấn mạnh, tương phản, hình tượng không biết hối cải,  làm ác đến cùng của Tống Mạn và Thiên Bác sẽ thâm căn cố đế trong đầu mọi người.
Loại cảm giác này quả thực quá tuyệt vời!
Sâm Hòa vui vẻ chạy đến nói với  Sùng Hoa: “Được rồi! Vài ngày sau lại tiếp tục công kích, lần này Thiên Bác sứt đầu mẻ trán rồi.”
Sùng Hoa đang cúi đầu lướt Weibo, sử dụng chính là tài khoản cá nhân cô vừa đăng ký, nghe giọng nói của Sâm Hòa, cô ngẩng đầu lên tự hỏi một chút, cảm thấy không có gì sơ hở, lại cúi đầu nói: “Đi thôi.”
“Đây là cái gì?” Sâm Hòa tiến tới nhìn thoáng qua: “Di, đây không phải là ngày đó cô và ảnh hậu….”
Anh ta vừa nói vừa tìm kiếm sự xác nhận ngẩng đầu nhìn Sùng Hoa, kết quả đối diện ánh mắt nhìn chằm chằm của Sùng Hoa, Sâm Hòa yên lặng rụt cổ lại: “Không nhìn là được.”
Tuy rằng theo Sùng Hoa rất nhiều năm, nhưng anh ta vẫn không dám không lớn không nhỏ với cô. Sau khi yên lặng đi xa, Sâm Hòa cảm thấy rất ủy khuất, bất quá anh ta đã bị Sùng Hoa ngược đãi đến quen, ngẩng đầu ưỡn ngực, khôi phục hình thức tinh anh nhân mô cẩu dạng, chuẩn bị cho Thiên Bác đẹp mặt.
Không cần anh ta ra tay, Thiên Bác đã sớm hỗn loạn.
Đối mặt Sùng Hoa đột nhiên làm khó dễ, bọn họ căn bản không có một chút tâm lý chuẩn bị, đừng nói đến biện pháp ứng phó. Đám đông phóng viên bao vây dưới lầu tòa nhà Thiên Bác, người phụ trách Thiên Bác thậm chí không dám ra cửa, một đống vấn đề sắc bén không chút lưu tình đập vào mặt bọn họ, chứng cứ vừa bày ra trước mắt, ngay cả lời chống chế cũng nói không được nữa.
Cư dân mạng Xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, thích nhất chính là xem loại tình tiết xoay chuyển bất ngờ này, cùng lúc xem Thiên Bác khích bác phẫn nộ trong cư dân mạng, về phương diện khác lại có một loại hưng phấn khi xem tình thế biến chuyển, cuối cùng sự xuất hiện của Thôi Trinh càng làm cho cư dân mạng sôi trào.
Tuy rằng tin tức trọng điểm thiên hướng về việc thanh mình, nhưng sự chú ý của cư dân mạng từ trước đến nay đều khó nắm bắt.
Trên các diễn đàn lớn, chủ đề đào xới ân oán giữa Sùng Hoa và Thiên Bác mở vài cái, thế nhưng Sùng Hoa không thích lộ diện trước truyền thông, cũng không  phơi bày cuộc sống riêng của mình trên mạng, nội dung về cô, sạch sẽ, căn bản đào móc cũng không được gì. Vì vậy, mọi người liền tìm một nhân vật then chốt khác — Thôi Trinh.
Một chủ đề lượt xem thật cao, lâu chủ phân tích, ảnh hậu và đạo diễn Sùng đồng thời xuất hiện công khai là rất ít, nhưng chư vị tỉ mỉ xem một chút sẽ phát hiện, từ lúc đạo diễn Sùng quay ba trăm sáu mươi ngày tư bản, gần như mỗi một lần xuất hiện trong tầm mắt đại chúng đều có thiên ty vạn lũ quan hệ với ảnh hậu.
Lâu chủ này hiển nhiên đã làm một cuộc điều tra, thậm chí liên hệ với thời gian Sùng Hoa bị thương nhập viện và thời gian Thôi Trinh về nước, cho ra kết luận, ảnh hậu tạm ngưng quay phim, đột nhiên về nước, đại khái chính là thăm bệnh. Có chuyện này làm nhạc dạo, đào xới những việc phía sau liền xuôi gió xuôi gió, bất kể là đạo diễn Sùng bị  fan nguyên tác đặt nghi vấn, ảnh hậu ấm lòng ủng hộ, hay là đến đoàn phim tham ban, đạo diễn Sùng luôn luôn cao lãnh ở trước mặt ảnh hậu ngoan đến giống một con cừu nhỏ, cũng có giải thích rất hợp lý.
Như vậy lần này ảnh hậu tham gia vào Tù Đồ càng dễ giải thích. Người ta là quan hệ tốt.
Topic này được fan chia sẻ lên Weibo, vô số người anh anh anh khen quá ngọt.
Rõ ràng không có hình ảnh ái muội gì, thậm chí ngay cả khi đứng chung ánh mắt cũng rất ít giao lưu, chỉ là sau khi ảnh hậu  xuất hiện đạo diễn Sùng nhìn chăm chú vào ảnh hậu, ánh mắt kia cũng là nhàn nhạt, nhưng lại ấm áp nội liễm. Hơn nữa lúc hai người sóng vai mà đứng, có một loại cảm giác hài hòa không thể diễn tả được.
Nhất là lúc phóng viên hỏi Sùng Hoa là như thế nào mời được ảnh hậu, Sùng Hoa cúi đầu nhợt nhạt mỉm cười.
Thực sự là ôn nhu lưu luyến nói bất tận.
Những người hâm mộ đều biểu thị ngọt đến không thấy mắt.
“Ha ha, mới bao lâu, đã bắt đầu công nhiên tú ân ái rồi. Độc thân chó biểu thị đây là một thùng thức ăn chó!”
” Ảnh hậu chỉ nói hai câu, mỗi câu đều là Sùng Hoa thế nào, vẻ mặt cưng chìu.”
“Sùng Hoa là xưng hô thân mật, giám định hoàn tất!”
Những bình luận trêu chọc lan tràn chỉ trong khoảng thời gian ngắn.
Thật ra fan CP cũng chỉ là tử huyễn tự vui, trao đổi ảo tưởng đối với người cùng sở thích, nhưng cũng sẽ không trắng trợn tuyên dương ra ngoài. Trên thực tế, bất kể là fan của Thôi Trinh hay là fan của Sùng Hoa, đại bộ phận vẫn chuyên chú vào việc liếm màn hình, lướt lướt tin tức, xem phim, nhưng lần này video vừa ra tới, tất cả mọi người biểu thị bị ngọt đến khóc, có một nhóm fan nhịn không được muốn trèo tường!
Thời đại hủ nữ, nói trèo tường liền trèo tường, từ fan chân chính đến fan CP rất dễ dàng!
Đuổi đi Sâm Hòa, Sùng Hoa cắn môi dưới, lặng lẽ mở hình ảnh, ánh mắt chăm chú xem từng tấm ảnh mình và Thôi Trinh sóng vai đứng cùng nhau. A Trinh đẹp mắt nhất, cô đáng thẹn mà nghĩ thế, lưu luyến nhìn nhiều vài lần, sau đó thuận lợi lưu lại.
Lưu ảnh xong, cô lại mở bình luận, thấy một bình luận: “Tuy rằng ảnh hậu rất cưng chìu, nhưng tôi đứng về phe niên hạ công.” Sùng Hoa rung động, cô che giấu ho nhẹ một tiếng, sau đó do dự một chút, xác nhận bản thân đang dùng tài khoản cá nhân, muốn nhấn like, lúc ngón tay cách màn hình không được 1cm thì một tiếng mở cửa vang lên, Thôi Trinh từ phòng thay quần áo bước ra, tay của Sùng Hoa run một cái, điểm hụt. Thấy bản thân cuối cùng nhấn like chính là: “Tuy rằng có vẻ rất cường thế, nhưng hành thái rõ ràng là thụ!”
Sùng Hoa: “….” Đó là một hiểu lầm…
========================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét !...
- Hãy bấm Theo dõi dưới chân trang để nhanh chóng nhận được phản hồi từ Tiểu thuyết bách hợp

Support : Cosmetic | Fashion | Souvenir | Phone | Computer | Houseware | Game | Travel | Hotel | Site Map | Contact Advertising | ↑ back to top
Ghi rõ nguồn doctruyen123.org dưới dạng liên kết khi phát hành lại thông tin từ trang này
Copyright © 2015. Tiểu thuyết Bách hợp - All Rights Reserved
Design by Ngân Giang
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768 pixel
Template by Namkna