Google.com.vn Đọc truyện Online

13/7/18

Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng (Miêu Tổng Tài) - Chương 31 + 32

Đăng bởi Ngân Giang | 13/7/18 | 0 nhận xét
Chương 31: 1 và 0
Những thứ Trương Tử Hề đưa cho Chu Tư Y, đều là mua của Yêu Quý salon, hơn nữa Yêu Quý salon đối với viên công yêu cầu cũng rất nghiêm khắc, cho nên thời điểm đồ đạc được đưa tới, cũng không có giống bình thường chuyển nhà hay chuyển công ty, nhân viên tùy tiện đem đến rồi liền vỗ mông chạy lấy người, trên cơ bản họ đều sắp xếp lại hết cho Chu Tư Y. Cho nên Miracle kỳ thật cũng không phải thật sự thu thập, nàng chỉ cần thay đổi vị trí của món đồ nào để không đúng chỗ, mở đóng gói, kéo nhãn hiệu ra cũng không khó làm.
Miracle thu thập xong, nói với Chu Tư Y vốn đang im lặng lắng nghe ba vị bạn học nói chuyện: "Y tiểu thư, vật dụng thu thập tốt lắm, xin hỏi còn có chuyện gì cần tôi làm sao?"
"À Miracle, cám ơn chị, còn lại để tôi làm là được." Chu Tư Y trên mặt thản nhiên, nhưng miệng lại nói cảm tạ.
Miracle đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, nhìn người sâu sắc, cho nên có chút hiểu biết Chu Tư Y là con người như thế nào, Chu Tư Y trừ bỏ ở trước mặt Trương Tử Hề, biểu tình của nàng luôn là lạnh lùng cùng lãnh đạm. Miracle nhìn thoáng qua giường ngủ Chu Tư Y đặt bên kia, tựa hồ thật sự không cần mình hỗ trợ, vì thế nói: "Vậy được rồi, Y tiểu thư, tôi đi trước."
Sau đó quay đầu, nói tạm biệt với Khâu Khả Nhi, Thái Trác Nghiên, Thái Trác Hân ba người, liền bỏ đi. Nhưng là nàng mới vừa đi đến cửa ký túc xá, lại tựa hồ nghĩ tới cái gì, quay đầu nói với Chu Tư Y: "Y tiểu thư, ngài nên nhớ số của tôi, có việc gì thì có thể tìm tôi."
Miracle nói xong thì lấy ra di động của mình nhấn một dãy số, chỉ chốc lát thì nghe di động của Chu Tư Y vang lên.
Chu Tư Y lấy di động ra, cúp máy rồi lưu số của Miracle, nói với Miracle: "Cám ơn, tôi nhớ kỹ."
Miracle mỉm cười, suy nghĩ một chút nói: "Đương nhiên...... Cô ấy hẳn là càng hy vọng khi ngài có việc thì người thứ nhất ngài tìm là cô ấy." Sau đó xoay người đi. Miracle làm quản gia tư nhân cho Trương Tử Hề, đương nhiên hiểu biết dục vọng chiếm hữu của Trương Tử Hề có bao nhiêu cường, cô ấy mà biết nếu Chu Tư Y có chuyện rồi tìm mình đầu tiên, sợ là mình chết thế nào cũng không biết.
Chu Tư Y nghe được câu nói cuối cùng kia của Miracle, hơi ngây ra một lúc, nếu mình có chuyện gì thì thật sự có thể tìm Hề hỗ trợ sao?
Thái Trác Nghiên nhìn bóng dáng Chu Tư Y, trong mắt loé ra hàm xúc không rõ, không biết đang suy tư cái gì. Mà Thái Trác Hân tựa hồ nhớ tới mình và Nghiên đều cùng Khâu Khả Nhi trao đổi số điện thoại, nàng còn không biết số của Chu Tư Y, vì thế nói: "Chu Tư Y, cậu cho chúng mình số của cậu đi, chúng mình còn không có đâu. Về sau có chuyện gì cũng có thể liên hệ nha."
Chu Tư Y biết trao đổi số điện thoại di động là một loại lễ phép, cũng là một loại giao tế, vì thế nàng đồng ý, nhưng là từ lúc nàng tiếp nhận di động cho đến bây giờ, chỉ nhận cuộc gọi của một mình Trương Tử Hề, ngay cả số của bản thân nàng cũng không biết.
Chu Tư Y trừ bỏ Trương Tử Hề, ở trước mặt những người khác nàng chính là cái mặt than, sắc mặt luôn bình thản, ngữ khí mang theo xin lỗi nói: "Số của tôi là mới đổi, tôi còn không biết, cậu nói số của cậu cho tôi biết, để tôi gọi cho cậu đi."

Lý do này nói cho có lệ, vì nếu là tiểu thư nhà giàu, tự nhiên sẽ không tự đi đổi số, mà Thái Trác Hân cũng không nghĩ nhiều, nàng chỉ "à" một tiếng, liền nói số của mình cho Chu Tư Y.
Lúc Chu Tư Y bấm gọi Thái Trác Hân, Thái Trác Hân kinh ngạc nhìn màn hình điện thoại chớp động, miệng trương thành hình chữ O, tán thưởng nói: "Trời ạ, Nghiên, em nhìn xem dãy số này đi, 1**00000000."
Dãy số hiện ra trên màn hình di động của Thái Trác Hân, trừ bỏ ba số trước là mã vùng, tám số còn lại thế nhưng toàn bộ đều là 0. Trên cơ bản, người rành về di động nhất định sẽ biết, số điện thoại có đôi khi sẽ đại biểu cho thân phận của một người, dãy số càng đẹp thì thân phận càng cao. Ở trong nước, số điện thoại nhiều vô số kể, nhưng giống dãy số của Chu Tư Y, không có trên mấy chục vạn là không làm được.
Thật ra dãy số này Trương Tử Hề đã sở hữu từ lâu, năm đó di động cũng không lưu hành như bây giờ, mà điều kiện của Trương Tử Hề thì quá tốt, lúc còn rất nhỏ cô đã dùng điện thoại di động rồi, khi đó cô chỉ có vật chất khiết phích, cũng không có tinh thần khiết phích, cho nên lúc ấy cô nhìn xem ba mẹ, cũng khát khao bạch mã vương tử tương lai của mình, liền tuyển định hai dãy số. Một cái là 1**00000000, một cái khác là 1**11111111. Lúc ấy Trương Tử Hề có ý tưởng rất đẹp, tổ hợp 1 và 0 chính là 10, thập toàn thập mỹ. Chỉ là cô cũng không biết, 0 cùng 1 ở lĩnh vực nam tính sẽ đại biểu cho ý tứ khác.
Hiện tại Trương Tử Hề dùng là dãy số 1**11111111 kia, mà dãy số 1**00000000 liền cho Chu Tư Y. Trương Tử Hề kỳ thật đã sớm quên mất chuyện này, năm đó cô lưu lại dãy số này, định cấp cho bạch mã vương tử tương lai, liền dựa theo tiêu chuẩn ngay lúc đó trả hết hợp đồng 20 năm, cho nên thuê bao này cũng không quá thời hạn.
Lúc Trương Tử Hề nghĩ Chu Tư Y nên có một chiếc di động, liền nhớ tới việc này, nhưng lại ma xui quỷ khiến đem dãy số này cho Chu Tư Y, ngay cả chính cô cũng không biết mình là ôm cái ý tưởng gì, là đã sớm không cần niềm khát khao xưa, hay là kỳ vọng Chu Tư Y sẽ trở thành một bạch mã vương tử mới?
Khâu Khả Nhi hâm mộ nhìn Chu Tư Y, sau đó ánh mắt lại ảm đạm xuống, đầu vừa mới nâng lên lại cúi xuống, nàng càng hâm mộ người khác, thì lại càng trở nên tự ti.
Thái Trác Nghiên cũng không có nói cái gì, chỉ là yên lặng lưu số, liền không thèm nhắc lại. Mà Thái Trác Hân tán thưởng số của Chu Tư Y xong, liền đem số của Thái Trác Nghiên nói cho Chu Tư Y, nhìn nàng lưu số xong, lại không thèm hỏi Khâu Khả Nhi mà bấm di động hiện ra số của Khâu Khả Nhi, nói cho Chu Tư Y.
Chu Tư Y đương nhiên cũng hiểu được dãy số càng đẹp lại càng quý, nhưng nàng bởi vì khuyết thiếu thông tin về phương diện này, cho nên không thể đoán ra giá trị của dãy số. Nàng theo bản năng nắm chặt di động trong tay......
Lúc này đã là giữa trưa, đã đến giờ ăn cơm trưa, vì thế Thái Trác Hân liền đề nghị từ nàng thỉnh mọi người ăn một chút, lấy việc này chúc mừng tình hữu nghị tốt đẹp giữa bốn người cùng với tương lai đầy triển vọng. Khâu Khả Nhi và Thái Trác Nghiên tự nhiên là không có dị nghị, mà Chu Tư Y cũng ý thức được chính mình hẳn là nên thay đổi phương thức giao tế một chút, nàng nghĩ: Liền theo "bữa cơm hữu nghị" này mà bắt đầu đi, vì thế cũng đáp ứng.
Học viện tài chính Thế Khải không ở trong xã khu, cho nên xung quanh cũng không có nhà hàng cao cấp nào, hơn nữa còn nghe nói là bên trong học viện cũng có mở một nhà hàng cao cấp, gọi là Tư Nguyên. Cái tên này bao quát bóng dáng của học viện ở bên trong, Tư Nguyên, "Tư" đương nhiên là học phí của các nàng, "Nguyên" chính là Thế Khải.
Thái Trác Hân đã sớm quấn quít lấy Thái Trác Nghiên, cuống hết cái trường học nói nhỏ không nhỏ này, nàng lôi kéo Thái Trác Nghiên đi ở phía trước, mang theo Chu Tư Y và Khâu Khả Nhi đi đến nhà hàng Tư Nguyên.
Bốn người đi vào nhà hàng Tư Nguyên, nơi này trang hoàng cùng phong cách cũng không kém nhà hàng cao cấp bên ngoài bao nhiêu. Thái Trác Nghiên vô cùng thuần thục tuyển một chỗ có vẻ yên tĩnh trong góc, Thái Trác Hân lôi kéo Thái Trác Nghiên ngồi cùng nhau, mà Chu Tư Y và Khâu Khả Nhi ngồi đối diện các nàng.
"Mình thích nhất là hoàn cảnh nơi này đó, lần này mình và Nghiên đến đây học, thích nhất chính là địa phương này." Thái Trác Hân một bên nói với Chu Tư Y và Khâu Khả Nhi, một bên ngoắc bồi bàn.
Khâu Khả Nhi nghe thấy Thái Trác Hân nói như vậy, cảm thấy có chút tò mò, mặt đỏ hỏi nhỏ: "Vì cái gì a?"
Thái Trác Hân cười cười: "Haha...... Các cậu không phát hiện tới nơi này ăn cơm phần lớn đều là tình lữ sao? Cho nên nha...... Mình cảm thấy hoàn cảnh này thật thích hợp với mình và Nghiên."
Khâu Khả Nhi nghe thấy lời này, luôn cảm thấy lộ ra một tia cổ quái, nhưng nhất thời lại không rõ cổ quái ở địa phương nào. Mà Chu Tư Y sau khi trải qua chuyện với Trương Tử Hề, lại ít nhiều có chút hiểu biết, nàng nhìn Thái Trác Hân một chút, lại nhìn Thái Trác Nghiên một chút, rất mau cúi đầu, cũng không có đáp lời, chỉ để che giấu nghi hoặc cùng suy tư tràn ngập trong ánh mắt.
Người ta đâu phải là họ Trương tên Tử Hề, người ta là họ Chơi tên Bao Sang =)) 

Chương 32: Tưởng niệm
Giữa bốn người không có quen thuộc, hơn nữa trừ bỏ Thái Trác Hân, ba người kia đều kiệm lời, bữa cơm này tự nhiên cũng không mất bao nhiêu thời gian. Người đài thọ là Thái Trác Hân vốn đã hứa hẹn thỉnh cơm trước đó, Chu Tư Y cơ hồ chưa từng nhận qua lời mời của người khác, cho nên nàng không rõ ứng đối ra sao. Nhưng là nàng thông minh, bất động thanh sắc quan sát cách Khâu Khả Nhi ứng đối, chỉ cần học theo là tốt rồi.
Kỳ thật thế hệ ngày nay cùng bằng hữu ăn cơm, rất ít khi sẽ phát sinh chuyện cướp đài thọ như vậy, bởi vì một chút tiền cơm ở bọn họ xem ra cũng không có nhiều, hơn nữa nếu là để cho người khác trả tiền cơm giùm mình, bọn họ cũng sẽ cảm thấy thật mất mặt. Quan niệm của thế hệ hiện tại đều là nếu lần này người ta mời mình, thì lần sau mình mời người ta lại là được, cần gì tranh chấp khiến mọi người đều chật vật, đều mất thể diện.
Bốn người coi như là một tổ hợp nổi bật, đều có dung mạo tinh xảo, ngũ quan thanh tú. Bốn người cùng nhau tiêu sái đi ở trên đường, tự nhiên hấp dẫn ánh mắt của không ít người, đặc biệt là nam sinh. Chu Tư Y và Thái Trác Hân lại là dung mạo xuất chúng nhất, cho nên đại bộ phận ánh mắt đều tập trung vào hai người. Nam sinh ở độ tuổi này còn chưa thành thục, còn là thời kỳ động dục, ánh mắt không hề che giấu (dâm ý).
Chu Tư Y rất mẫn cảm, những ánh mắt này làm cho nàng không thoải mái, trong lòng rất là chán ghét, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng. Khâu Khả Nhi cũng không biết có phát giác những ánh mắt này hay không, dọc theo đường đi nàng đều cúi đầu, làm cho người ta không thể nhìn thấy biểu tình của nàng. Mà trái lại Thái Trác Nghiên cùng Thái Trác Hân hai người cũng thật thản nhiên, có vẻ đã sớm tập mãi thành thói quen, hoàn toàn làm như không thấy bỏ qua những ánh mắt đáng ghét nhàm chán này.
Bốn người song song đi tới, Chu Tư Y đi ở vị trí gần ven đường nhất, vị trí này làm cho nàng có cảm giác an toàn. Thái Trác Nghiên nắm tay Thái Trác Hân, ánh mắt ngẫu nhiên miết Chu Tư Y đi bên cạnh, nàng gặp Chu Tư Y thần sắc lạnh lùng, ngơ ngác nhìn một hồi, nàng cảm thấy bây giờ Chu Tư Y hảo kiêu ngạo.
Thái Trác Hân phát hiện Thái Trác Nghiên cước bộ bởi vì tầm mắt nghiêng mà đi chệch hướng, mới chú ý tới Thái Trác Nghiên đang nhìn cái gì, mặt nàng biến sắc âm trầm, bàn tay bị Thái Trác Nghiên mười ngón giao nhau nắm lấy kia, hung ác dùng một chút lực, móng tay thật dài trực tiếp bấm ở trên mu bàn tay của Thái Trác Nghiên.
"Tê!" Đột nhiên đau đớn làm cho Thái Trác Nghiên phục hồi tinh thần lại, hít một ngụm lãnh khí, nàng quay đầu liền nhìn thấy Thái Trác Hân đang phẫn nộ trừng mắt, mỉm cười, đem tay của hai người đến phía sau, tay kia cũng nắm đi lên, toàn bộ bao vây lấy bàn tay của Thái Trác Hân, mới chậm rãi cảm giác được Thái Trác Hân lực đạo thả ra.
"Sao...... Làm sao vậy?" Khâu Khả Nhi đang cúi đầu nghe được thanh âm Thái Trác Nghiên hít lãnh khí, ngẩng đầu lên nhỏ giọng hỏi. Mà Chu Tư Y cũng tự nhiên nghe được, nàng cũng nghi hoặc nhìn Thái Trác Nghiên.
"À, không có gì đâu." Thái Trác Nghiên mỉm cười đáp, sau đó không đợi người khác đáp lại, tiếp theo nhìn Chu Tư Y đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, Chu Tư Y cậu có bạn trai không?"
Chu Tư Y không dễ phát hiện nhăn mặt nhíu mày, chống lại tầm mắt mang theo mỉm cười của Thái Trác Nghiên, tựa hồ là có thâm ý khác, trong lòng mẫn cảm cảm thấy Thái Trác Nghiên này như thế nào luôn nhằm vào mình, rõ ràng Khâu Khả Nhi đã ở nơi này, vì cái gì không hỏi nàng mà chỉ hỏi mình?
Bất mãn mà Thái Trác Hân vừa mới dỡ xuống với Thái Trác Nghiên lại bốc lên, nhưng là lúc này Chu Tư Y cùng Khâu Khả Nhi đang xem, cũng không hảo phát tác, căm tức nhìn Thái Trác Nghiên một chút, móng vuốt lại âm thầm dùng sức. Đồng thời nàng cũng cảm thấy vấn đề này hứng thú, cũng quay đầu xem Chu Tư Y.
Thái Trác Nghiên có vẻ như đối với việc bị bấm không hề sở giác, tùy ý Thái Trác Hân tàn sát bừa bãi mu bàn tay mình, như trước mỉm cười nhìn Chu Tư Y, đợi đáp án của nàng.
Chu Tư Y mặc dù ở ánh mắt ba người nghi hoặc có chút không thoải mái, nhưng sắc mặt như trước không có biến hóa gì, thản nhiên hồi đáp: "Không có." Sau đó bình thản nhìn tiền phương, lạnh lùng cùng lạnh nhạt. Nhưng mà, lòng của nàng không biết vì sao đột nhiên xuất hiện gương mặt xinh đẹp của Trương Tử Hề.
Từ đây, bốn người dường như có sự ăn ý, cũng không nói chuyện nữa, im lặng đi về ký túc xá.
......
......
Đêm nay là buổi tối đầu tiên mà Chu Tư Y ở ký túc xá, trong lòng nàng khuyết thiếu cảm giác an toàn nên rất bài xích hoàn cảnh thay đổi, địa phương xa lạ luôn làm nàng cảm thấy bất an. Nhưng trên mặt nàng vẫn không biểu lộ ra một tia cảm xúc bất an nào, vẫn duy trì sự lạnh nhạt lừa mình dối người.
Chờ Chu Tư Y tắm rửa đi ra, thay áo ngủ, ở trong này không thể so với trong nhà Trương Tử Hề, nàng đương nhiên là mặc vào nội y mà mình chưa bao giờ mặc lúc còn ở nhà Trương Tử Hề. Nàng ngồi trên ghế đối diện máy vi tính, im lặng thổi tóc. Lúc này trong phòng thật im lặng, làm cho tiếng ồn phát ra từ chiếc máy sấy cũng trở nên vang dội.
Khâu Khả Nhi tắm trước Chu Tư Y, nàng đã sớm thổi khô tóc, im lặng ngồi ở mép giường, ngơ ngác nhìn Chu Tư Y bởi vì vừa mới tắm rửa mà càng thêm tươi mát lượng lệ, dung nhan giống như Bạch Liên*, nhìn nàng động tác tao nhã chậm rãi sấy mái tóc dài, trong ánh mắt tràn ngập hâm mộ, biểu tình tựa như một cái tiểu khất nhi nhìn thấy tiểu thư nhà giàu vậy, đột nhiên cúi đầu nói một câu: "Chu Tư Y, cậu thật hạnh phúc."
*hoa sen trắng
Chu Tư Y bị thanh âm đột ngột này làm cho hoảng sợ, nàng lúc này mới phát giác mình thế nhưng thiếu chút nữa đã quên Khâu Khả Nhi tồn tại, người này không biết là cố ý hay là vô tình, cảm giác tồn tại gần như không có. Nàng nghe thấy Khâu Khả Nhi nói thì sửng sốt một chút, mình...... Hạnh phúc sao?
Chu Tư Y đưa lưng về phía Khâu Khả Nhi tự giễu cười lạnh, thản nhiên đáp: "Cậu xem đến có lẽ chỉ là biểu tượng mà thôi." Sau đó cũng không quay đầu, tiếp tục thổi tóc.
Khâu Khả Nhi có điểm kinh ngạc cùng nghi hoặc vì đáp án của Chu Tư Y, nhưng khi nàng bỗng dưng phát giác mình quá đột ngột, sắc mặt lại mất tự nhiên đỏ lên, cũng không không biết xấu hổ lại đi tìm kiếm đáp án, chỉ có thể ấp úng, nột nột nói câu ngủ ngon, liền nằm đổ trên giường, dùng chăn che lại cả người, ẩn vào trong chăn.
Chu Tư Y thoạt nhìn như bình tĩnh thổi tóc, cũng bị câu nói của Khâu Khả Nhi gợi lên suy nghĩ, nàng đã từng tiếp cận hạnh phúc như vậy, có cha mẹ cẩn thận quan tâm cùng trân trọng, nhưng cuối cùng cha mẹ vẫn là cách nàng mà đi, sau đó mình cô độc sống ba năm, Trương Tử Hề lại làm cho nàng cảm nhận được cảm giác tương tự, chỉ là......
Trong lòng Chu Tư Y khuyết thiếu cảm giác an toàn nên bắt đầu lo được lo mất, chỉ là...... Người phụ nữ xinh đẹp cao quý kia, lời chị ấy nói, cả đời có năng lực kiên trì bao lâu? Có lẽ...... Đối với mình hảo cũng chỉ là nhất thời hưng trí thôi.
Thổi tóc xong, Chu Tư Y quay đầu xem Khâu Khả Nhi cả người chui vào ổ chăn vẫn không nhúc nhích, tựa hồ đã ngủ say. Nàng liền tắt đèn, sau đó nhẹ nhàng mà nằm ở trên giường.
Chăn Lazy Cat mà Trương Tử Hề định chế cho nàng rất nhuyễn cũng rất nhẹ, cả người nằm ở mặt trên thật ấm thật thoải mái, Chu Tư Y cả người nằm trong ổ chăn, hai tay ôm chặt chính mình, chậm rãi cuộn mình. Kỳ thật từ sau khi cha mẹ rời đi thì nàng vẫn ngủ không an ổn, cũng không phải bởi vì sợ hãi bóng tối mà mở đèn đuốc sáng trưng, nàng là như vậy ngạnh sinh sinh, cô độc tịch mịch chịu đựng ba năm, chịu đựng 1095 đêm khuya hắc ám. Tựa hồ...... Cũng chỉ có thân thể mềm mại ấm áp của Trương Tử Hề gắt gao ôm nàng ngủ hai đêm kia, nàng mới có thể ngủ an ổn.
Mũi nàng hô hấp mang theo hương vị tươi mát của tấm chăn, không tự chủ được nhớ tới mùi thơm trên người Trương Tử Hề; thân mình nàng tiếp xúc với chăn nhuyễn miên, không tự chủ được nhớ tới da thịt Trương Tử Hề nhuyễn ấm trắng mịn; nàng dùng song chưởng gắt gao ôm bản thân, không tự chủ được nhớ tới cảm giác an toàn khi Trương Tử Hề gắt gao ôm nàng; nàng nằm lên gối xốp thoải mái, không tự chủ được nhớ tới hai khoả mềm mại mang theo độ ấm trước ngực Trương Tử Hề......
Chu Tư Y càng nhanh ôm lấy chính mình, vùi đầu thật sâu vào trong khuỷu tay, nàng...... Tưởng niệm, trừ bỏ cha mẹ mất sớm, còn có người phụ nữ duy nhất có thể làm cho mình cảm giác được cần được quan tâm che chở; tưởng niệm người phụ nữ lớn hơn nàng bảy tuổi, xinh đẹp giống như yêu nghiệt chuyển thế kia.
Hề đại gia mà không xuất hiện thì cứ y như rằng lượng vote và cmt giảm đáng kể, tui ghim =((

========================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét !...
- Hãy bấm Theo dõi dưới chân trang để nhanh chóng nhận được phản hồi từ Tiểu thuyết bách hợp

Support : Cosmetic | Fashion | Souvenir | Phone | Computer | Houseware | Game | Travel | Hotel | Site Map | Contact Advertising | ↑ back to top
Ghi rõ nguồn doctruyen123.org dưới dạng liên kết khi phát hành lại thông tin từ trang này
Copyright © 2015. Tiểu thuyết Bách hợp - All Rights Reserved
Design by Ngân Giang
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768 pixel
Template by Namkna