Google.com.vn Đọc truyện Online

13/7/18

Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng (Miêu Tổng Tài) - Chương 45 + 46 (H)

Đăng bởi Ngân Giang | 13/7/18 | 0 nhận xét
Chương 45: Ngủ say [cận H]
Khâu Khả Nhi từ nhỏ đã không có bằng hữu chân chính, không phải do nàng cao ngạo gì cả, trời biết nàng thiết tha muốn có một bằng hữu chân tâm thế nào, nhưng là phía trước mỗi đoạn hữu nghị, nàng luôn sợ hãi trốn tránh, cho nên đến nay nàng đều như một con cừu lạc đường.
Nàng hy vọng cùng Chu Tư Y làm bằng hữu, nàng thích hình thức ở chung với cậu ấy, hai người ở một gian ký túc xá, ai cũng không tìm ai nói chuyện, ai cũng không quấy rầy ai, vừa không làm nàng cảm thấy co quắp, vừa không làm cho nàng cảm thấy tịch mịch.
Hôm nay Chu Tư Y đột nhiên bị một cuộc gọi kêu đi, hiện tại đã là hơn 8h tối còn không có trở về, Khâu Khả Nhi có điểm lo lắng cũng có điểm mất mát, nàng tinh tường nghe thấy Chu Tư Y xưng hô với người bên kia đầu dây là "Hề", tuy rằng cái tên này không nhận ra là nam hay nữ, lại rất dễ dàng nhận ra không phải trưởng bối của cậu ấy, là bạn trai sao? Hẳn là không phải đâu, nàng nhớ rõ Chu Tư Y nói qua, cậu ấy không có bạn trai mà.
Cả ngày nay Khâu Khả Nhi đều vô tâm tình, nàng chờ đợi Chu Tư Y trở về, giống như mọi khi cùng chính mình im lặng đứng ở trong phòng, cho dù một chút trao đổi cũng không có, vì nàng không muốn cô đơn. Nàng lo lắng có phải Chu Tư Y đã xảy ra chuyện gì rồi hay không, đến bây giờ còn không có trở về, nàng rất muốn gọi cho Chu Tư Y, nhưng nàng không dám, nàng không biết ở trong lòng Chu Tư Y có được tính là bằng hữu không nữa.
Nếu là bình thường, nàng đã im lặng đọc sách rồi, nhưng mà đêm nay nàng không có tâm tình, nằm ở trên giường, ánh mắt vô thần nhìn trần nhà, cái gì cũng không muốn làm.
"Ôi chao, Khả Nhi. Tư Y đến bây giờ còn không có trở về sao?" Thời điểm Khâu Khả Nhi đang thả hồn, cửa trực tiếp bị đẩy ra, nàng còn không có kịp nhìn là ai, thì chợt nghe thấy thanh âm êm tai nhiệt tình của Thái Trác Hân. Nàng bối rối đứng lên, hai tay run rẩy sửa sang lại quần áo một chút, sau đó đỏ mặt nhìn Thái Trác Hân nắm tay Thái Trác Nghiên đi vào.
"Ừ...... Đúng vậy." Khâu Khả Nhi nhẹ giọng đáp.
Thái Trác Hân lôi kéo Thái Trác Nghiên đi vào phòng Khâu Khả Nhi, mặt nàng chậm rãi tới gần mặt Khâu Khả Nhi, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu xem kỹ thần sắc của Khâu Khả Nhi. Khâu Khả Nhi mặt trướng đỏ bừng, bởi vì Thái Trác Hân hiện tại cách nàng quá cận, nàng thậm chí còn cảm giác được Thái Trác Hân hô hấp như gió nhẹ thoảng qua.
Thái Trác Nghiên nhăn mặt nhíu mày, tay hơi dùng sức nắm tay Thái Trác Hân, đem nàng kéo trở về, bất mãn nói: "Chị làm gì đấy!?"
"Không có gì!" Thái Trác Hân đột nhiên bị lôi kéo, trừng mắt nhìn Thái Trác Nghiên một chút giống như cọp mẹ, sau đó không để ý tới Thái Trác Nghiên, cười mỉm như tiểu hồ ly, nhìn Khâu Khả Nhi mặt đỏ bừng, giả thầm oán nói: "Mình nói nè Khả Nhi, cậu có nghĩ rằng, chúng ta cùng ăn cùng ở, đồng xuất đồng nhập lâu như vậy, cậu nhìn thấy mình cùng Trác Nghiên liền đỏ mặt, rốt cuộc cậu có xem chúng mình là bạn không hả?"
"Không, không phải...... Trác Hân, mình...... mình......" Thái Trác Hân nguyên bản cũng chỉ là nói giỡn mà thôi, nhưng lại làm cho Khâu Khả Nhi kinh hoảng lên, nàng vội vàng muốn giải thích, càng lo lắng thì càng nói không nên lời, đối với Thái Trác Hân thầm oán, nàng thật sự hoảng sợ, nàng sợ mình sẽ lại mất đi tình hữu nghị, sợ hãi Thái Trác Hân cùng Thái Trác Nghiên rời xa mình, hệt như những người trước đó.

Thái Trác Hân đùa lỡ trớn, trong lòng thầm than Khâu Khả Nhi yếu ớt, đồng thời vội vàng khuyên bảo: "Ai da, Khả Nhi, mình chỉ nói giỡn thôi mà, cậu đừng khẩn trương, đừng khẩn trương ha."
Thái Trác Nghiên luôn như một người đứng xem, nàng đứng sau Thái Trác Hân, bình tĩnh quan sát mọi người. Nàng xem Khâu Khả Nhi phản ứng không bình thường, hơi nhíu mày, chuyển đề tài nói: "Tốt lắm, Khả Nhi, Trác Hân chỉ là nói giỡn. Đúng rồi, Tư Y như thế nào đến bây giờ còn chưa có trở về, cậu ấy có gọi điện thoại cho cậu không?"
Quả nhiên những lời này thành công dời đi lực chú ý của Khâu Khả Nhi, trên mặt nàng mang theo lo lắng nói: "Tư Y không có gọi điện cho mình."
Thái Trác Nghiên thoáng nhíu mi, suy nghĩ một chút nói: "Chúng mình gọi cho cậu ấy đi, hỏi một chút xem có phải cậu ấy bị chuyện gì trì hoãn rồi không."
"A, hảo...... Hảo." Khâu Khả Nhi có điểm chờ mong nhìn Thái Trác Nghiên, nàng không dám gọi cho Chu Tư Y, lại hy vọng biết được tin tức của cậu ấy, để Thái Trác Nghiên và Thái Trác Hân gọi là tốt nhất.
Thái Trác Nghiên không nói gì thêm, lấy di động ra chuẩn bị gọi Chu Tư Y, mà đúng lúc đó di động của Khâu Khả Nhi vang lên.
Thái Trác Nghiên buông ra di động vừa định quay số, nói với Khâu Khả Nhi: "Có thể là Tư Y đó."
"A...... Nga." Khâu Khả Nhi quay đầu, cầm lấy di động trên giường, phát hiện thật là Tư Y đánh tới, trong lòng đột nhiên không biết vì sao vui vẻ lên, khẩn trương cầm lấy di động, đối Thái Trác Nghiên Thái Trác Hân gật gật đầu, nói cho các nàng là Chu Tư Y gọi đến.
"Alô...... Mình là...... A, tốt." Khâu Khả Nhi cầm di động có điểm ngơ ngác, giống như học sinh tiểu học trả lời câu hỏi, lập tức liền cắt đứt điện thoại. Sau đó đơ ra ở nơi đó, trên mặt toát ra thần sắc mất mát.
Thái Trác Hân gặp Khâu Khả Nhi nói điện thoại xong thì tỏ vẻ mất mát, nghĩ đến đã xảy ra chuyện gì, vội vàng hỏi: "Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?"
"A...... Không có, Tư Y nói cậu ấy đêm nay không trở lại." Khâu Khả Nhi hồn nhiên như tiểu hài tử, một chút cũng không che giấu cảm xúc của bản thân, lúc nàng nói những lời này, trên mặt mất mát là rõ ràng như vậy.
Thái Trác Nghiên cùng Thái Trác Hân hai người nghe nói như thế, rất ăn ý đều trầm mặc, chỉ là biểu tình lại hoàn toàn tương phản, Thái Trác Hân giảo hoạt cười như một con tiểu hồ ly ranh mãnh, mà Thái Trác Nghiên thì yên lặng nhíu mày, sắc mặt âm trầm tự cố suy tư, nàng không ngừng kết hợp các thông tin có sẵn trong đầu, kết quả kia càng ngày càng khiến nàng có linh cảm không tốt.
Kế tiếp, ba người cũng không bàn tán chuyện của Chu Tư Y nữa, tùy tiện hàn huyên vài việc vặt, Thái Trác Hân liền nói câu sáng mai gặp, lôi kéo Thái Trác Nghiên đi mất.
Khâu Khả Nhi nhìn Thái Trác Hân một bên lôi kéo Thái Trác Nghiên đi ra cửa, một bên nói với Thái Trác Nghiên: "Nghiên, đêm nay chị muốn ngủ với em."
Thái Trác Nghiên không sao cả thản nhiên đáp: "Tùy tiện chị."
Khâu Khả Nhi hâm mộ nhìn bóng dáng hai người, cảm tình của bọn họ thật tốt, rõ ràng là tỷ muội đồng phụ dị mẫu, lại không có một chút ngăn cách nào, thân thiết như được sinh ra từ một mẹ vậy.
......
Chu Tư Y nằm bên cạnh Trương Tử Hề, nhìn nữ nhân "sleeping beauty" này, nghe cô đều đều hít thở, trong lòng chưa bao giờ cảm thấy bình yên như thế. Ngủ say Trương Tử Hề rất đẹp, Chu Tư Y cứ như vậy ngơ ngác nhìn cô, tựa hồ như thế nào cũng sẽ không cảm thấy chán ghét, không biết khi nào thì Chu Tư Y cũng chầm chậm nhắm hai mắt lại, chìm vào giấc ngủ.
Nửa ngủ nửa tỉnh, tiềm thức Chu Tư Y theo nguồn nhiệt phát ra từ bên cạnh mà đến gần Trương Tử Hề, sau đó thật tự nhiên cuộn mình vào lòng Trương Tử Hề, Trương Tử Hề cũng ở trong tiềm thức, cảm giác được có người tiến vào lòng mình, xúc cảm thân thể mềm mại như thế, tựa hồ đúng là bé cưng rồi, cô vô ý thức nâng lên một bàn tay, đặt lên ót Chu Tư Y, sau đó dùng sức lăn một vòng, đem đầu Chu Tư Y toàn bộ đặt trên hai ngọn núi cao.
Chu Tư Y tối hôm qua ngủ đủ, cho nên nàng thức dậy trước Trương Tử Hề, nàng mở hai mắt, nghe từng đợt hương thơm bay quanh chóp mũi, ý thức có điểm mơ hồ lên. Chờ nàng khôi phục ý thức, nàng mới phát hiện chính mình không biết khi nào thì ngủ trong vòng tay của Trương Tử Hề, lại đem hai khoả ngực của Trương Tử Hề cho rằng gối đầu, trách không được nó thoải mái đến thế.
Mặt nàng hơi hơi đỏ lên, thật cẩn thận rời khỏi Trương Tử Hề ôm ấp, chống tay ngồi dậy, lẳng lặng nhìn Trương Tử Hề vẫn ngủ say.
"Ưm......" Ngủ say Trương Tử Hề ý thức được "ôm chẩm" của mình bỗng dưng không thấy, cô bất mãn "ưm" một tiếng, sau đó tay không ý thức sờ loạn xung quanh, tựa hồ muốn bắt lại cái gối ôm nghịch ngợm kia.
Chu Tư Y kinh ngạc nhìn động tác vô ý thức của Trương Tử Hề, thấy cô vươn tay lại đây, nàng lập tức lui xuống giường, sau đó đứng ở mép giường tiếp tục quan sát. Trương Tử Hề sờ soạng hồi lâu đều không có đụng đến gối ôm mình muốn bắt lấy, cuối cùng đành phải bắt lấy gối đầu của Chu Tư Y, kéo vào trong lòng rồi ôm lấy, tiếp tục say ngủ.
Chu Tư Y nhìn Trương Tử Hề cọ nguậy như con nít, khóe miệng không tự giác khẽ động một chút, lộ ra nụ cười rất đẹp, nhưng mà nó quá ngắn, thậm chí ngắn đến mức chính nàng cũng không để ý, có lẽ ngay cả chính nàng đều quên nên cười thế nào, có lẽ ngay cả chính nàng cũng không tin tưởng mình còn có thể cười được.
Lẳng lặng nhìn Trương Tử Hề một hồi, Chu Tư Y nhẹ nhàng xoay người đi ra ngoài, khi nàng đi đến phòng khách ở lầu một, phát hiện trên bàn cơm đã có thực vật tinh xảo, nàng đi qua nhìn một chút, phát hiện thức ăn thế nhưng không lạnh, độ ấm vừa vặn có thể cho vào miệng. Nàng không tự giác xoay đầu nhìn xung quanh, lại không nhìn thấy thân ảnh của quản gia Miracle, nàng sững sờ, như thế nào cũng tưởng không rõ, vì sao Miracle luôn có thể canh giờ chuẩn đến như vậy chứ.
Rửa mặt rồi ăn sáng xong, Chu Tư Y trở lại phòng Trương Tử Hề, phát hiện cô vẫn còn ngủ say. Chu Tư Y dựa vào cạnh cửa, cứ như vậy xa xa nhìn thuỵ mỹ nhân trên giường, trên mặt một chút biểu tình cũng không có, tựa hồ đang suy tư cái gì, lại tựa hồ như cái gì đều không có nghĩ.
Không biết qua bao lâu, Chu Tư Y dời tầm mắt, tìm được ba lô, lấy sách giáo khoa ra, ngồi ở mép giường im lặng chuyên tâm nhìn, thời gian ngay tại hai người nhất ngủ nhất tỉnh rất nhanh trôi qua. Trong lúc Chu Tư Y muốn gọi tỉnh Trương Tử Hề đứng lên ăn một chút gì, nhưng mà Trương Tử Hề thật là mệt muốn chết rồi, ở Trương gia nửa tháng, cô không ngủ quá một ngày an ổn, hơn nữa tối hôm qua không ngủ còn bị thống khổ tinh thần tra tấn một đêm. Mỗi lần Chu Tư Y kêu cô, cô cũng không có tỉnh lại, phiên đến chuyển đi, nhưng lại không có dấu hiệu thức tỉnh, Chu Tư Y không có biện pháp, cũng chỉ có thể từ bỏ.
Mãi cho đến 8h tối, Chu Tư Y lại thử đánh thức Trương Tử Hề, lại phát hiện tình huống một chút cũng chưa từng biến, nàng như trước không có biện pháp đánh thức Trương Tử Hề, trong lòng bất đắc dĩ đồng thời lại thở dài, Trương Tử Hề trong khoảng thời gian này rốt cuộc có bao nhiêu mệt mỏi a, rốt cuộc chị ấy đã gặp phải những sự tình gì?
Chu Tư Y đột nhiên nghĩ đến đêm nay mình hẳn là không thể quay về ký túc xá, phải gọi điện trở về báo cáo mới đúng, tuy rằng nàng cũng không biết ba người kia có thể vì nàng chưa về mà lo lắng hay không, nhưng nàng đã hứa thay đổi cách sống, vẫn là quyết định đánh cái điện thoại trở về đi. Sợ sảo đến ngủ say Trương Tử Hề, nàng cầm điện thoại đi xuống lầu một.
Lúc nàng trở lại, lại phát hiện Trương Tử Hề thần kỳ đã tỉnh, nàng vừa tiến vào phòng, liền phát hiện Trương Tử Hề đang một bên tu bổ móng tay, một bên cười khanh khách nhìn nàng, ánh mắt kia cực kỳ quyến rũ, như tuyệt đại yêu cơ câu dẫn người ta.
Chu Tư Y ngốc lăng đứng ở cửa, nhìn Trương Tử Hề một bên tao nhã tu bổ móng tay, một bên dùng ánh mắt quyến rũ câu nhân nhìn mình, trong lòng có điểm bối rối, muốn chạy trốn quá đi à.
Chương sau là H nhẹ nha mấy má =)) thiết nghĩ tui có nên đổi cách xưng hô cho Y nhi không =)) nói thiệt là tui vừa edit vừa nghĩ tới cảnh tượng ngồi giũa nail của Hề tỷ thì chỉ muốn hét lên 1 câu "Hề tỷ, hãy đến và chiếm lấy em đi!"

Chương 46: Giữ lấy [H nhẹ]
Trương Tử Hề xác thực không biết hai nữ nhân trong lúc đó là làm như thế nào, tuy rằng phía trước đã cùng Chu Tư Y kề sát tư ma, làm cho hai người cảm giác được đê mê chưa bao giờ có, ngay cả linh hồn cũng sẽ run run khoái cảm, nhưng là Trương Tử Hề lại cảm thấy tựa hồ còn không đủ, còn không trọn vẹn, cô là phụ nữ, biết thạch sùng sa* là chuyện gì xảy ra, biết khi đem mình hoàn toàn giao phó cho một người, hẳn là phải nhìn thấy lạc hồng**.
*thủ cung sa
**vết máu sau lần đầu quan hệ tình dục
Cô còn có động cơ đi tìm tòi sự tình này, cái gì mình không rõ thì đi tìm tòi một chút, rất nhanh sẽ biết, nhưng là khi cô nghĩ đến đi nghiên cứu người khác XXX ra sao, liền cảm thấy ghê tởm, cảm thấy nó sẽ làm bẩn mình và Y nhi vốn là sạch sẽ nhất trên thế giới này.
Trương Tử Hề không hề nghi ngờ là người trưởng thành, hơn nữa đã muốn là người trưởng thành thực thụ, cô năm nay 25 tuổi, tuy rằng khoái cảm cực nhỏ, nhưng cô biết có chuyện như vậy. Cô không những không ngu ngốc, mà còn rất thông minh, cô hiểu được kéo tơ bác kiển, hiểu được phất trần gặp kim, rất nhanh cô đã hiểu được cách hai nữ nhân quan hệ.
Kỳ thật lúc Chu Tư Y cầm di động nhẹ nhàng rời khỏi phòng, cô cũng đã tỉnh, chẳng qua nhất thời còn chưa tỉnh táo lại, cho nên liền ngơ ngác nhìn bóng dáng Chu Tư Y rời đi.
Sau khi Chu Tư Y rời khỏi, Trương Tử Hề vẫn là yên tĩnh nằm ở nơi đó, trong óc cũng là tỉnh táo lại, không ngừng hồi tưởng tình cảnh mình mặc áo ngủ tơ lụa mỏng manh kề sát Chu Tư Y, đặc biệt là khi Chu Tư Y cúi xuống đi lấy di động, cái mông cử kiều tròn trĩnh của em ấy cách vật liệu may mặc mỏng manh, để lộ ra cực hạn dụ hoặc.
Love cùng sex có đôi khi chặt chẽ tương liên, có đôi khi cũng là không có nhiều quan hệ. Tỷ như đại đa số đều là tách hai thứ ra, cho rằng có thể hoàn toàn tách ra xử lý chúng nó, cũng có thể kết hợp xử lý chúng nó. Còn có một số rất ít là phải có love thì mới có sex, nhưng là dạng người như thế cực nhỏ, cơ hồ là ở thời cổ đại tư tưởng giam cầm thật sự nghiêm trọng mới có, mà trùng hợp Trương Tử Hề chính là một trong những người này.
Từ khi gặp Chu Tư Y tới nay, Chu Tư Y hệt như chiếc chìa khoá mở ra đại môn cấm kị của Trương Tử Hề, nàng làm cho Trương Tử Hề có dục vọng. Trương Tử Hề như đang bị lửa thiêu nướng, đầu tiên là toàn thân nhiệt lên, sau đó ngay cả linh hồn cũng đã bị liệt hỏa xâm nhập, toàn thân cao thấp vội vàng kêu réo ầm ĩ muốn phóng thích.
Trương Tử Hề như gặp việc gấp gì, hỏa thiêu hỏa liệu đi lên, ngay cả dép lê đều không kịp mặc, chạy đến kiểm tra cái túi xách mình ném xuống đất tối qua, sau đó lấy ra một bộ kềm giũa. Cô cầm bộ kềm giũa vừa lòng cười cười, như một con hồ ly đang chuẩn bị ăn vụng, cười đến quyến rũ giảo hoạt, tùy tay phao điệu cái túi xách giá trị gần trăm vạn nguyên, mại đi chân trần bộ pháp tao nhã mềm nhẹ, một lần nữa trở về nằm xuống giường.
Chậm rãi xuất ra cây kềm cắt móng, mở ra tay phải đặt ở trước mắt lắc lắc, mình dưỡng thật sự quá đẹp, móng tay không có sơn thật sạch sẽ trong sáng. Trương Tử Hề là người tự kỷ, thời thời khắc khắc luôn chú ý hình tượng của bản thân, cô thích để móng thật dài, hoa lệ cao quý, bởi vì nó rất có khí thế của quý phi thời cổ đại.
Vươn ra ngón trỏ thon dài, tay cầm kềm không chút do dự dùng lực, xoạch một tiếng, một cái móng tay xinh đẹp đã không còn, tiếp theo là ngón giữa, ngón áp út, ngón út, cuối cùng là ngón cái. Bàn tay nguyên bản có móng tay xinh đẹp lại bị tiễn trụi lủi, tuy rằng bàn tay trắng nõn thon dài kia vẫn đẹp như cũ, nhưng so với ban đầu thì kém nhiều lắm.
Trương Tử Hề không có lắc đầu thở dài, ngược lại cười quyến rũ đến cực điểm, nhẹ nhàng buông kềm, tao nhã chọn lựa một cây giũa, chậm rãi tu viên tỏa hoạt.
Khi Chu Tư Y trở lại phòng, Trương Tử Hề ngẩng đầu lên, nhếch mi cười quyến rũ nhìn qua. Buông giũa, giơ lên tay phải đã tu bổ khéo léo, thanh âm nhu đến mức có thể nặn ra nước: "Y nhi, lại đây!"
Chu Tư Y mặc dù dưới ánh mắt hiện rõ ý đồ kia của Trương Tử Hề có điểm bối rối, nhưng vẫn là chậm rãi đi qua. Trương Tử Hề một phen kéo qua tay nàng, đem nàng đổ lên trên giường, sau đó cả người trực tiếp đè ép đi lên.
Áo ngủ tơ lụa mềm mại, hai tầng cùng một tầng căn bản không có gì khác nhau, da thịt nhẵn nhụi của hai người cách áo ngủ dính sát vào nhau, độ ấm dễ dàng truyền đến. Trương Tử Hề nằm trên người Chu Tư Y, mặt trực tiếp đối diện với mặt Chu Tư Y còn mang theo vẻ bất ngờ, hô hấp dồn dập trực tiếp phun ở trên chóp mũi Chu Tư Y, khí cô thở ra bị Chu Tư Y hít vào, khí Chu Tư Y thở ra bị cô hít vào, trong hơi thở của cả hai đều mang theo huân hương của đối phương.
Chu Tư Y hô hấp mang theo huân hương tựa hồ là một loại tình dược, làm cho thân thể Trương Tử Hề nóng lên, toàn thân kêu gào cần càng nhiều, cô hôn sâu xuống, xâm nhập khoang miệng nàng, dây dưa lưỡi nàng, nhấm nháp vị ngọt, tương cứu trong lúc hoạn nạn.
Không ngừng làm nụ hôn thêm sâu, khi hai người xuất hiện phản ứng thiếu dưỡng, ý thức bắt đầu có điểm mơ hồ, cảm giác cả người cứ khinh khinh phiêu phiêu, mất đi trọng lực, hai người không khỏi ôm chặt lấy nhau, ý đồ làm cho chính mình tìm được cảm giác an toàn.
Trong mê loạn Trương Tử Hề không hề thỏa mãn chỉ hôn môi Chu Tư Y, đầu lưỡi cô rời khỏi miệng nàng, trực tiếp liếm qua khóe miệng, đi xuống điêu trụ cái cằm tinh xảo, đầu lưỡi chậm rãi đảo đảo cằm nàng. Chu Tư Y khó nhịn bất an vặn vẹo, lại làm dục hoả trong lòng cô tăng lên, cô trườn xuống phía dưới cắn cổ nàng, từ trái sang phải một chỗ cũng không buông tha.
"Ưm......" Chu Tư Y vốn ngây ngô, chưa từng trải qua khiêu khích như thế, nàng không thể kiềm chế hừ nhẹ một tiếng. Trương Tử Hề từ cổ nàng ngẩng đầu, thở dốc hỏi han: "Y nhi, Y nhi của tôi, em thoải mái không?"
Chu Tư Y hai hàng lông mày vô thần nhìn trần nhà, ý thức nàng còn lại đã không nhiều lắm, cảm giác bên tai ông ông tác hưởng, hồi lâu mới phản ứng lại đây, nhưng không trả lời Trương Tử Hề, mà là thoải mái thở dài một tiếng, nhắm hai mắt lại. Nhưng bao nhiêu cũng đủ rồi, thanh thoải mái thở dài kia, động tác nhắm mắt lại kia, đều biểu lộ nàng đang sung sướng.
Trương Tử Hề chống tay, trực tiếp ngồi trên đùi Chu Tư Y, nhanh chóng rút đi áo ngủ, sau đó thân thủ đem Chu Tư Y áo ngủ trực tiếp liêu khởi đến ngực, sau đó một bàn tay đặt một bên, tay kia thì trực tiếp kéo Chu Tư Y lại đây, để cho nàng ghé vào trên giường, đem vạt áo sau lưng cũng liêu khởi, trực tiếp theo trên đầu nàng lấy ra.
Sau đó lại khuynh thân đi kề sát, hôn tóc nàng, hôn lưng nàng......
Hai người lại ngay mặt tương đối, vừa hôn sâu, tay Trương Tử Hề vừa phất qua toàn thân nàng, cuối cùng dừng lại ở giữa hai chân, Trương Tử Hề hơi dùng sức đặt tay tại nơi đó, kiên định chân thật đáng tin, thở hổn hển khàn khàn nỉ non: "Y nhi, tôi muốn em!"
Đây là Trương Tử Hề, cho dù là phía sau, cô cũng tuyệt đối không biết dùng "có thể chứ?" Cô dùng "tôi muốn em!" càng trực tiếp biểu đạt tâm ý của mình, cô chính là nói cho Chu Tư Y mình khát vọng em ấy, hơn nữa còn là khát vọng không cho cự tuyệt.
Chu Tư Y cảm giác được toàn bộ nơi đó của mình bị bao vây, nàng mở mắt ra bình tĩnh nhìn Trương Tử Hề, như trước không nói lời nào, nhưng hai tay lại vòng quanh cổ Trương Tử Hề, nằm ở cổ cô, lấy hành động nói cho cô biết nàng đã chuẩn bị tốt......
Lúc một tầng mỏng manh bị đâm thủng, Trương Tử Hề cảm thấy thoả mãn trước nay chưa từng có, cô dám nói cô đã chiếm được toàn bộ thế giới. Mà Chu Tư Y chỉ cảm thấy một trận đau đớn làm cho nàng không thể hô hấp, không còn cái khác......
Là nữ nhân, cho nên càng hiểu được nữ nhân. Sau giây phút quyết đoán đó, Trương Tử Hề cũng không có lập tức di chuyển, tay cô ở trong nơi ấm áp nhanh trí kia, theo Chu Tư Y trong nháy mắt run run cùng hai tay siết lấy cổ mình, cô biết nàng đau đớn, nghiêng mặt vừa vặn hàm trụ lỗ tai Chu Tư Y, đầu lưỡi khinh tảo chậm liếm, hô hấp dồn dập dự báo cô khó nhịn, lại ôn nhu như nước: "Y nhi, thả lỏng."
Một lúc sau, Chu Tư Y ý thức là thanh tỉnh, nàng nghe Trương Tử Hề nói, cau mày buông tay ra. Trương Tử Hề lại hôn sâu môi nàng, hút lưỡi nàng, liếm cằm nàng, cắn cổ nàng...... Cô cố nén dục hoả, ôn nhu trấn an Chu Tư Y, em ấy sạch sẽ như vậy, mỹ vị như vậy, sau khi mình thưởng một ngụm, liền nhịn không được muốn ăn tiếp......
Trong thế giới của Trương Tử Hề tràn ngập lý niệm cực đoan, nếu cô ấy cho rằng nhĩ hảo, vậy bạn chính là tốt đẹp nhất trên thế giới, nếu cô ấy cho rằng bạn phá hư, vậy bạn chính là xấu xa nhất trên thế giới. Chu Tư Y sạch sẽ như vậy, sạch sẽ như chính mình vậy, cô không buông tha bất kỳ chỗ nào trên người Chu Tư Y, mặc kệ địa phương nào cô cũng phải nếm thử một lần, ngay cả nách cũng không buông tha......
Trương Tử Hề vì muốn bắt từ thân đến tâm của con mồi, kiên nhẫn thật sự, cô vẫn chờ Chu Tư Y kháng cự cùng đau đớn chậm rãi biến mất, đợi cho sung sướng cùng rên rỉ dần dần thay thế, mới bắt đầu động tác, theo nhẹ nhàng chậm chạp đến dồn dập......
Chu Tư Y ngày hôm sau tỉnh lại, dương quang sáng ngời đã xuyên thấu qua bức màn, chiếu sáng toàn bộ căn phòng. Nàng cảm giác toàn thân đau nhức như bị ngựa giẫm qua, như bị xe nghiền qua vậy, nàng vô pháp nhớ rõ tối hôm qua Trương Tử Hề muốn bao lâu, muốn bao nhiêu lần.
Nàng xem ánh mặt trời xuyên qua bức màn chiếu vào, tuy rằng không biết hiện tại là mấy giờ, nhưng biết còn không quá giữa trưa, nhưng cũng sắp giữa trưa rồi, thầm than hoàn hảo, hên là buổi sáng không có lớp, sau đó hơi nghiêng đầu, nhìn tối hôm qua tra tấn nàng một đêm Trương Tử Hề, ánh mắt đầu tiên là tìm tòi nghiên cứu, sau đó chậm rãi lãnh đạm xuống, thoáng như đang nhìn một người xa lạ.
Không biết là Trương Tử Hề nhớ tới chuyện trọng yếu gì, hay là bởi vì tối hôm qua đã ngủ đủ, lúc này cô ngủ cũng không trầm, lúc cô giật mình thì có thể cảm giác được có ánh mắt đang nhìn mình chăm chú, cô mở mắt ra, liền thấy ánh mắt Chu Tư Y lãnh đạm giống như xem người xa lạ.
Sau khi kinh lăng một chút, cô phát ra tiếng thở dài vì nghỉ ngơi đủ, ôn nhu lộ ra mỉm cười, vươn một tay sửa sang lại vài sợi tóc tán loạn trên mặt, sau đó ngón cái nhẹ nhàng vỗ vỗ miệng Chu Tư Y: "Y nhi, mệt sao?"
Chu Tư Y giống như rối gỗ không có cảm tình, đối với động tác và lời nói của Trương Tử Hề, nàng không có phản ứng gì, càng không có đáp lại, ánh mắt như trước không mang theo tình cảm lạnh lùng nhìn cô.
Trương Tử Hề tự cố mỉm cười, trong lòng thầm than một hơi, không để ý tới Chu Tư Y lạnh lùng, cô hoạt động thân mình, tới gần hôn lên cái miệng nhỏ mê người, một bàn tay tham tiến qua đầu nàng, tay kia thì đặt ở ót nàng, đem toàn bộ đầu nàng lãm đi qua, đặt ở trên ngực mình, tùy ý Chu Tư Y lại đem nơi đó làm gối đầu, vuốt ve tóc nàng, mang theo ôn nhu sủng nịch nói: "Y nhi, ngoan...... Ngủ tiếp một hồi."
Chu Tư Y rõ ràng nhìn hai khoả trắng nõn đầy đặn, trầm mặc hồi lâu, mới thoáng vặn vẹo đầu một chút, điều chỉnh đến tư thế thoải mái nhất, sau đó cắn ngực ai kia một ngụm, thẳng đến in lại dấu răng mới chịu buông ra, nhừa nhựa nói: "Buổi chiều tôi có lớp."
"Khanh khách......" Trương Tử Hề đột nhiên bị Chu Tư Y cắn, như quý phi trong hoàng cung cổ đại khanh khách cười không ngừng, nghe ngữ điệu của Chu Tư Y hệt như làm nũng, trong lòng cô vô cùng vui mừng. Tuy rằng cô hy vọng Chu Tư Y buổi chiều có thể hảo hảo lưu lại nghỉ ngơi, nhưng là kết hợp với việc hiểu biết Chu Tư Y, cô vẫn là nhịn xuống không có khuyên bảo, tay ôn nhu vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng: "Ừ, buổi chiều tôi đưa em đi qua."
Chu Tư Y thế này mới chậm rãi nhắm mắt lại, một lát sau nhớ tới sự thoải mái vừa rồi, lại mở miệng ra, cắn một khối mềm mại tràn ngập huân hương, liền im lặng xuống.
Trong lòng Trương Tử Hề vui mừng than nhẹ, tiểu nhân nhi khả ái này a, cô vô cùng sủng nịch vuốt ve tóc nàng, trợ nàng nhập miên.
Lớp của Chu Tư Y là 3h chiều, hai người ngủ thẳng cẳng rồi mới rời giường, 2h mới xuất môn.
Trương Tử Hề hôm nay lái xe đặc biệt cẩn thận, cố gắng làm cho xe chạy tứ bình bát ổn, nhiều khi còn nghiêng đầu nhìn xem Chu Tư Y.
Chu Tư Y lẳng lặng nhìn ngoài cửa sổ, mẫn cảm như nàng có thể cảm giác được Trương Tử Hề thỉnh thoảng lại xem nàng, nhưng là nàng lại cố ý làm bộ như không biết, như trước trầm mặc. Nàng hồi tưởng Trương Tử Hề ân cần giúp mình mặc quần áo, uy mình ăn cơm, trong lòng có lo lắng đã lâu. Nhưng là nàng cũng không muốn quá mức biểu hiện ra, sợ rằng nếu thật sự chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, bản thân muốn hướng tới hạnh phúc, lại sẽ là một lần châm chọc.
Tuy rằng rất muốn trực tiếp đưa Chu Tư Y đến cửa lớp, nhưng nhìn nàng an toàn ngồi ở ghế phó lái, Trương Tử Hề vẫn là dừng xe ở cổng, không nói Chu Tư Y có nguyện ý hay không, chỉ nói chính cô cũng cần phải cẩn thận cảnh giác, nếu một khi khiến cho nhà cô phát hiện, đến lúc đó chỉ sợ hậu quả là không phải cô có thể thừa nhận.
Ôn nhu cẩn thận giúp Chu Tư Y giải khai dây an toàn, cô cúi người hôn môi Chu Tư Y, nhẹ giọng hỏi: "Y nhi, em mấy giờ tan học?"
Khuyết thiếu được quý trọng che chở Chu Tư Y tùy ý Trương Tử Hề ân cần phục vụ mình, nàng tham luyến loại cảm giác này, nếu thích hưởng thụ thì cần gì phải rụt rè, nàng sợ thời gian mình có thể hưởng thụ đến loại cảm giác này quá ngắn, cho nên chỉ muốn càng nhiều, mà sẽ không bởi vì rụt rè mà cự tuyệt. Nàng nghĩ đến Trương Tử Hề là tùy tiện hỏi hỏi, cũng sẽ không tưởng cái gì trực tiếp đáp: "Buổi chiều 5h."
"Ừ, buổi chiều 5h tôi qua đón em." Trương Tử Hề một bên nhẹ nhàng vuốt ve mặt nàng, hưởng thụ da thịt nhẵn nhụi trơn mềm, một bên hồi đáp.
Chu Tư Y nghe Trương Tử Hề nói, hơi hơi nhăn mi, nàng đêm qua đã không về ký túc xá, nếu đêm nay còn như vậy thì tựa hồ không tốt. Nàng có chút tưởng cự tuyệt, nhưng là nàng nghe ra Trương Tử Hề nói chuyện tuy rằng thật ôn nhu, nhưng trong đó lại bao hàm kiên định. Tạm dừng cân nhắc, cuối cùng vẫn là đáp ứng.
Trương Tử Hề vui vẻ cười cười, thò người ra cầm lấy ba lô ở ghế sau, giúp Chu Tư Y đeo lên lưng, lại nhịn không được hôn hôn khóe miệng nàng: "Ừ, tốt lắm, nhớ rõ đi đường cẩn thận một chút, ngàn vạn đừng nóng vội."
Lời nói quan tâm như vậy, lại làm cho Chu Tư Y nhớ tới tình cảnh tối hôm qua, mặt không khỏi đỏ lên, có điểm mất tự nhiên gật đầu, vội vàng mở cửa xe, xuống xe cũng không chờ Trương Tử Hề nói cái gì, trực tiếp giúp cô đóng cửa lại, quải túi xách đi đến cửa trường.
Trương Tử Hề nhìn bộ dáng Chu Tư Y không được tự nhiên rất đáng yêu, trong lòng lại khơi dậy dục vọng chỉ khi đối mặt với Chu Tư Y mới có, cô ngồi ở trên xe mỉm cười xem bóng dáng Chu Tư Y đến khi mơ hồ biến mất. Sau đó cô im lặng ngồi ở trong xe, híp lại hai mắt lẳng lặng suy tư, sắc mặt dần dần trở nên nghiêm túc thâm trầm. Hồi lâu sau, cô cầm lấy di động, gọi một dãy số.
"Alô, cha."
"Vâng, là con."
"Con muốn tới công ty làm......"
"Cha, con cảm thấy đối với con như vậy ...... Việc khôi phục hẳn là sẽ có ưu việt."
"Vâng, tốt, đến lúc đó con sẽ đi qua."
"Vâng, tái kiến."
Buông di động, Trương Tử Hề ánh mắt thâm trầm khởi động xe, ly khai học viện Thế Khải.
Thông báo thông báo!!!!
Mấy thím đã nhận được tin nhắn của tui chưa? Từ 8/8 đến 21/8 tui sẽ đi chơi xa nên sẽ không ra chương mới. Vì biểu lộ sự áy náy của mình, tui sẽ để mấy thím chặt chém thoải mái. Ai muốn biết gì về tui cứ hỏi, tui sẽ trả lời hết. Hoan nghênh độ bựa, chế đây không thích nghiêm túc *lắc mông*

========================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét !...
- Hãy bấm Theo dõi dưới chân trang để nhanh chóng nhận được phản hồi từ Tiểu thuyết bách hợp

Support : Cosmetic | Fashion | Souvenir | Phone | Computer | Houseware | Game | Travel | Hotel | Site Map | Contact Advertising | ↑ back to top
Ghi rõ nguồn doctruyen123.org dưới dạng liên kết khi phát hành lại thông tin từ trang này
Copyright © 2015. Tiểu thuyết Bách hợp - All Rights Reserved
Design by Ngân Giang
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768 pixel
Template by Namkna