Google.com.vn Đọc truyện Online

21/7/18

Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng (Miêu Tổng Tài) - Chương 63 + 64

Đăng bởi Ngân Giang | 21/7/18 | 0 nhận xét
Chương 63: Lời đồn đãi
Cách học viện Thế Khải không xa, có địa phương chuyên môn cho thuê phòng, mà khách thuê chủ yếu đều là sinh viên trong học viện, mỗi gian phòng không lớn, nhưng đủ để hai người ở cùng nhau, điều này được sinh viên hết sức hoan nghênh, vì nó "cung cấp" cuộc sống vợ chồng cho những ai muốn thể nghiệm.
Đương nhiên, nơi này trừ bỏ học sinh, còn có rất nhiều vợ chồng là giáo viên, Tô Vân Trì tuy rằng độc thân, nhưng hắn cũng có thuê một gian phòng. Hắn rất bề bộn, ngay cả một chiếc xe hơi đều không có, mỗi ngày đều là đi bộ qua lại. Cho nên vẫn không ai biết, hắn là đại thiếu gia tập đoàn Tô thị đứng hàng thứ ba cả nước trong ngành sản xuất thương phẩm siêu thị.
So sánh với tỷ tỷ hắn là Tô Lâm, hắn không hút thuốc lá cũng không uống rượu, sinh hoạt cá nhân cũng rất bảo thủ, hai người họ giống như đều bị sinh nhầm giới tính vậy, có lẽ đổi cho nhau sẽ thích hợp hơn. (Thailand welcomes you =]])
Một mình im lặng ngồi ở thư phòng, trước mặt bày ra bút ký bản, muốn soạn bài cho ngày mai, lại một chữ cũng gõ không được, từ khi lấy được phần tư liệu kia của Chu Tư Y, tâm hắn liền không thể bình tĩnh trở lại, thường xuyên nghĩ đến cô gái tương tự tiểu công chúa trong cảm nhận của hắn, trong lòng tiếc hận không thôi.
Kỳ thật Tô Vân Trì cũng không phải thanh niên ngốc nghếch thiên chân hồn nhiên, ở xã hội lăn lộn nhiều năm hắn đã sớm nghe hết các loại chuyện xấu xa, cũng chưa từng để ý qua, nhưng việc này phát sinh ở trên người Chu Tư Y, hắn không cách có nào không thèm đi để ý, bởi vì hắn luôn đem Chu Tư Y cùng công chúa trong cảm nhận liên tưởng cùng một chỗ (bách nam thầm kín?), trong lòng hắn nghĩ đến đó thì không thể thoải mái.
Lúc này lại nhớ tới Chu Tư Y, hắn bỗng dưng đối Chu Tư Y có một cỗ oán hận rất sâu, tựa hồ là Chu Tư Y làm bẩn hình tượng công chúa trong lòng hắn vậy. Nhưng là hắn lại quên, hắn chưa bao giờ chân chính đi chứng thực, cũng rất không công bằng mà nhận định chuyện này. Thậm chí hắn xem nhẹ, cho dù là Chu Tư Y thật sự làm ra chuyện xấu xa như hắn suy nghĩ, Chu Tư Y là cam tâm tình nguyện tham mộ hư vinh, vẫn là không thể nề hà.
Thật tự nhiên nghĩ tới nàng công chúa cao ngạo rất nhiều năm không thấy đó, Tô Vân Trì ngẩng đầu thở dài một hơi, không biết cô ấy hiện tại thế nào, có biết mình vì cô ấy mà hoàn toàn thoát ly thương giới, chỉ làm một giáo sư đại học bình thường. Còn người duy nhất hữu hảo với công chúa, là tỷ tỷ Tô Lâm của hắn, Tô Vân Trì lại thật sâu thở dài một hơi, tỷ tỷ của hắn hiện tại sống ra sao?
Tô Vân Trì không thể lý giải, vì cái gì con người ta khi gặp biến cố y hệt, phương pháp ứng đối lại khác xa đến thế, công chúa và tỷ tỷ Tô Lâm, các nàng đều đã trải qua việc phụ thân ngoại tình, mẫu thân mất sớm, nhưng công chúa lại trở nên không thể xâm phạm, mà tỷ tỷ Tô Lâm của hắn lại biến thành hoa hồ điệp/gái hồng lâu, so sánh tương đối, hoàn toàn là hai loại cực đoan bất đồng. Để cho hắn không thể lý giải là, hai người thoạt nhìn tính cách cùng hành vi hoàn toàn đi ngược lại, lại trở thành bằng hữu tốt nhất của nhau.
Tô Vân Trì cùng Tô Lâm, thật ra từ nhỏ cảm tình đã vô cùng tốt, nhưng là từ sau khi Tô Lâm biến thành bướm hoa, tình cảm tỷ đệ thâm hậu vẫn là sinh ra vết ngăn, Tô Vân Trì không thể thuyết phục Tô Lâm, cuối cùng hai tỷ đệ chậm rãi xa cách, đã ba năm không có liên hệ qua, lúc này Tô Vân Trì đột nhiên rất tưởng niệm Tô Lâm.

Không biết có phải là hai tỷ đệ tâm linh tương thông không, thời điểm Tô Vân Trì đang tưởng niệm Tô Lâm thì Tô Lâm đột nhiên gọi điện cho hắn...... Nhìn dãy số đã ba năm nhưng chưa từng quên chớp động trên màn hình, Tô Vân Trì giật mình, ngơ ngác nhìn, lại quên đi lấy điện thoại.
Di động vang thật lâu sau, rốt cuộc thì dừng lại, Tô Vân Trì muốn bắt máy, nhìn nó, suy nghĩ một chút, đang muốn bát trở về, di động lại một lần nữa vang lên, dãy số vẫn là dãy số vừa rồi.
Lúc này đây Tô Vân Trì rất nhanh liền tiếp điện thoại, không đợi đối phương mở miệng, hắn trước hết kêu một tiếng: "Chị."
Một tiếng xưng hô hồi lâu chưa từng xuất hiện, tựa hồ đều đánh trúng bộ phận mềm mại nhất dưới đáy lòng cả hai, cả hai nhất thời im lặng, hồi lâu sau mới nghe Tô Lâm đáp lại: "Ừ, Vân Trì."
Ba năm đều nhớ kỹ đối phương, lại chưa bao giờ chủ động liên hệ đối phương, xác nhận có rất nhiều lời muốn nói, nhưng hai người lại nhất thời không biết nói cái gì cho phải, lại trầm mặc một đoạn thời gian, mới nghe được Tô Lâm nói: "Vân Trì, chị hiện tại về Tô thị làm."
Nghe nói như thế, Tô Vân Trì ngây ra một lúc, tựa hồ hoàn toàn không nghĩ tới Tô Lâm sẽ quay về Tô thị, qua một hồi mới chần chờ hỏi: "Chị, chị...... Đã tha thứ cho cha rồi sao?"
Hỏi xong, Tô Vân Trì trong lòng có điểm khẩn trương chờ đợi Tô Lâm trả lời, nhưng Tô Lâm cũng là tị mà không đáp, thay đổi chủ đề: "Vân Trì, em có nghĩ tới khi nào thì trở về Tô thị hay không, dù sao em mới là người nối nghiệp thích hợp nhất của Tô thị."
Tô Vân Trì nghe vậy, tự nhiên nghĩ đến lúc ấy, vì sao mình phải cố ý rời khỏi Tô thị, làm một giáo sư đại học, đơn giản là vì một câu của người kia thôi. Đối với vấn đề này, hắn cùng Tô Lâm giống nhau, tị mà không đáp, ngược lại hỏi: "Chị, Tử Hề gần nhất được không?"
"Vân Trì, Tử Hề em ấy......" Tô Lâm dường như có cái gì muốn nói với Tô Vân Trì, ngữ khí có chút thâm trầm, nhưng vừa mới nói một nửa lại do dự, tạm dừng một hồi lâu mới tiếp tục nói: "Tử Hề em ấy giống như trước đây...... Tốt lắm."
Thế gian này không có đoạn cảm tình nào có thể vượt qua thời gian và không gian, hai tỷ đệ vốn cảm tình vô cùng tốt sau ba năm chưa từng liên hệ, cuối cùng cũng không thể tránh khỏi mới lạ, hai người đối thoại rất đơn giản, đơn giản giống như hai người xa lạ vừa gặp mặt.
Treo điện thoại, Tô Vân Trì buông xuống di động, có điểm mệt mỏi tựa lưng vào ghế ngồi, đầu ngẩng nhìn trần nhà, trong lòng phiền muộn vô cùng, có điểm hỗn độn nghĩ Trương Tử Hề, nghĩ Tô Lâm, còn có ngẫu nhiên nhớ tới Chu Tư Y, trong đó nghĩ đến nhiều nhất vẫn là nữ tử chiếm cứ toàn bộ trái tim hắn, Trương Tử Hề.
......
......
Từ sau lúc Vu thị họp thường niên, Trương Tử Hề liền bắt đầu bận rộn lên, Vu Hướng Ân đem rất nhiều sự vụ đều giao cho Trương Tử Hề xử lý, hắn như là một đạo sư, mỗi khi xử lý xong một sự vụ, hắn đều rất cẩn thận mà vạch ra địa phương Trương Tử Hề mắc sai lầm, khen ngợi địa phương Trương Tử Hề làm chính xác, chỉ điểm cô cách xử lý như thế nào là tốt nhất, tư thế kia giống như là đang bồi dưỡng người thừa kế, chính mình thì chuẩn bị về hưu vậy.
Sau buổi họp định mệnh đó, tất cả các viên công của Vu thị tuy rằng ở mặt ngoài không có đối Trương Tử Hề "giọng khách át giọng chủ" biểu hiện ra cái gì, nhưng lại ngầm truyền đi rất nhiều lời đồn đãi. Họ nói cô vong ân phụ nghĩa, vừa về Vu thị đã nghĩ đem nguyên lão Vu Hướng Ân đuổi đi, nói cô cùng Trương Nghiêm Đình năm đó cưỡng chế thu mua Vu thị là cá mè một lứa, lãnh huyết vô tình.
Cả ngày chỉ sử dụng thang máy độc lập, cả ngày chỉ đứng trong văn phòng, cực nhỏ ở công ty đi lại Trương Tử Hề cũng không có nghe đến mấy lời đồn đãi này, vẫn là Trương Tử Mộng mang theo tức giận nói ra trước mặt cô, cô mới biết được còn có chuyện như vậy. Nhìn Trương Tử Mộng tức giận giống như là chính nàng bị giội nước bẩn, Trương Tử Hề bỗng dưng cảm thấy có chút buồn cười, lời đồn đãi xuất hiện, cô đã sớm dự đoán được, nhưng cô không để ý, không sao cả cười nhẹ, sau đó cười lạnh với Trương Tử Mộng: "Không cần để ý, xã hội này chính là như vậy, bọn họ không có năng lực chân chính, bởi vì ghen tị hoặc là bất mãn hiện trạng của chúng ta mới nhàm chán ở sau lưng nói huyên thuyên...... Cô có thể giúp tôi nhớ kỹ những con người này, về sau giảm biên chế sẽ không cần phiền toái chuẩn bị danh sách nữa rồi."
Mặc dù ở Vu thị công tác so với phía trước bận rộn rất nhiều, nhưng là gần nhất Trương Tử Hề lại trở nên thiển miên, không biết có phải là có nhiều chuyện giấu trong lòng không, cô luôn thức giấc lúc nửa đêm, sau đó không hề dấu hiệu liền cảm thấy áp lực. Sáng nay cũng như thế, mới 5h cô đã tỉnh dậy, mở to mắt, trong lòng ôm Chu Tư Y, rất là khó hiểu nghĩ, vì cái gì lại đột ngột thức giấc, rõ ràng tối hôm qua cô còn cùng Chu Tư Y cộng phó vu sơn vài hồi, rõ ràng mệt chết đi, cho tới bây giờ còn có thể cảm nhận được cánh tay đau nhức......
Tiếp theo, Trương Tử Hề hơi cúi đầu nhìn trong lòng ngủ say Chu Tư Y, nàng như con mèo nhỏ đáng yêu, nhẹ tay khẽ vuốt mái tóc dài đen mềm của nàng, thương tiếc thở dài, tiểu thiên hạ gần đây sợ là mệt muốn chết đi......
Từ lần đó hai người náo loạn, tuy rằng ở mặt ngoài hai người tựa hồ đều quên, nhưng Trương Tử Hề biết mình cự tuyệt đã thương tổn tâm của tiểu thiên hạ, cô không biết đi trấn an như thế nào, chỉ có thể so với trước kia càng thêm sủng nịch nàng, như trước không thể xác định Chu Tư Y có yêu mình hay không, Trương Tử Hề không biết vì sao lại có nhiều ý niệm nổi lên trong đầu như thế, đều nói có tình yêu mới có tình dục, không có tình yêu thì có thể lăn sàng đan sao? Nếu có thể, vậy liền thử xem đi.
Vì thế Trương Tử Hề phát hiện dục vọng của mình với Chu Tư Y càng lúc càng lớn, mà Chu Tư Y cũng chưa bao giờ từng trên giường cự tuyệt cô, mỗi lần làm tình cô cũng thật đầu nhập, cuộc sống chưa bao giờ mỹ mãn đến thế, không phải Trương Tử Hề không hiểu thương tiếc, mà là rất nhiều thời điểm ngay cả chính cô đều không thể kiềm chế.
Nhưng mà, đằng sau sự mỹ mãn ấy, hai người đều cực độ bất an, đều như gặp phải tận thế, trước khi chết phóng túng chính mình đi hưởng thụ tốt đẹp.
Nhịn không được nhẹ nhàng hôn hôn cái miệng nhỏ nhắn Chu Tư Y theo thói quen mà chu lên, Trương Tử Hề sủng nịch nở nụ cười, nhưng sau khi rời đi đôi môi kia, trong lòng lập tức mất mát, vì thế cô nhẹ nhàng ôm đầu Chu Tư Y, đem miệng mình thiếp thượng miệng nàng, cứ như vậy ôm ấp thân mình mềm mại của nàng, mở to mắt lẳng lặng chờ đợi người trong lòng tỉnh lại.
Trước kia ngủ nướng đều là Trương Tử Hề, mà gần nhất tựa hồ đổi lại thành Chu Tư Y, Trương Tử Hề canh thời gian không sai biệt lắm, liền vươn đầu lưỡi, khẽ liếm môi nàng, không ngừng làm nụ hôn thêm sâu, đây là phương thức cô thích nhất, hơn nữa còn là hữu hiệu nhất để đánh thức Chu Tư Y.
"Ưm......" Quả nhiên, chỉ chốc lát sau Chu Tư Y đầu tiên là nhíu mày khinh ngâm một tiếng, sau đó thì mơ mơ màng màng đáp lại nụ hôn kia, phản ứng kịp, lại lập tức đỏ mặt, lăng lăng nhìn Trương Tử Hề quyến rũ cười khanh khách, lần nào cũng là như thế.
Trương Tử Hề chờ Chu Tư Y tỉnh lại, liền rời khỏi giường, tìm được áo ngủ giúp nàng mặc vào, sau đó nắm tay nàng tiến vào phòng tắm, ngay cả kem đánh răng đều giúp nàng nặn ra. Sau đó thừa lúc Chu Tư Y rửa mặt, cô đi ra ngoài giúp nàng chuẩn bị quần áo, vì nàng nhất kiện nhất kiện mặc vào, bản thân mới đi rửa mặt.
Chu Tư Y không biết Trương Tử Hề là thật tâm làm như vậy hay chỉ là vì bù lại phía trước cự tuyệt mình, nàng không hiểu, vì sao đã nói yêu nàng, cô vẫn không chịu đem thân thể hoàn toàn giao cho nàng. Cho dù Trương Tử Hề không nói rõ nguyên nhân, điều đó thuyết minh, cái gọi là bất đắc dĩ kia có tồn tại, hay là...... Nàng không đáng được cô trả giá?
Trương Tử Hề lái xe đưa Chu Tư Y đến trường học, thật sâu hôn nàng một hồi lâu mới phóng nàng xuống xe. Lúc Chu Tư Y vừa bước vào khuôn viên trường học, liền mẫn cảm phát giác hôm nay thật không tầm thường, bởi vì nàng phát hiện, luôn có người ngẫu nhiên đi ngang qua nhìn nàng bằng cặp mắt quái dị, trong đó có tìm tòi nghiên cứu cũng có hèn mọn. Trong lòng nghi hoặc, nàng bất động thanh sắc đi vào phòng học, lại phát hiện vừa mới vào cửa, cà phòng vốn huyên náo đột nhiên an tĩnh lại, ánh mắt toàn bộ tập trung đến trên người nàng, sau đó rất nhiều người quay đầu đi, cùng người bên cạnh nhẹ giọng đàm luận cái gì, trong lúc đó còn quay đầu lại xem nàng.
Tình huống như vậy Chu Tư Y cũng không xa lạ, nàng trước kia đã từng bị đối đãi kiểu đó rồi, nàng khẽ nhíu mày đi về phía sau. Mà Thái Trác Hân ba người khi Chu Tư Y vừa xuất hiện thì vẫn nhìn nàng, chờ Chu Tư Y dường như không có việc gì ngồi xuống, Thái Trác Hân liền nhịn không được mở miệng nói: "Tư Y, cậu......" Nhưng là vừa mở miệng, Thái Trác Hân lại đột nhiên tạm dừng, bộ dáng muốn nói lại không biết nên nói như thế nào cho phải.
Chu Tư Y buông ba lô, cảm thụ được ánh mắt mù mịt bốn phía, quay đầu nhìn về phía ba người, cuối cùng dừng lại ở trên mặt Thái Trác Nghiên, chú ý biểu tình của nàng, hỏi: "Sao lại thế này?"
Thái Trác Nghiên không thể so với Thái Trác Hân và Khâu Khả Nhi, nàng cảm thấy lời nên nói liền nói trắng ra, tuyệt đối sẽ không đi lòng vòng, trên mặt nàng cũng không có nhiều lắm biểu tình, tựa như đang nói chuyện thường ngày, rất lãnh tĩnh mà kể ra: "Sáng sớm đi ra ký túc xá, chợt nghe đến rất nhiều người đều nói...... Nghe đồn cậu là cô nhi, mà hết thảy hàng hiệu cậu mặc trên người, thậm chí ngay cả học phí, đều là đến từ người đang bao dưỡng cậu."
Sóng gió chính thức nổi lên ~~~~~~
Mị cần cmt và vote của các thím làm động lực edit ~~~~~~
=====================
Chương 64: Dựa vào
Chờ Thái Trác Nghiên nói xong, Thái Trác Hân cùng Khâu Khả Nhi lo lắng nhìn Chu Tư Y, nghĩ đến Chu Tư Y sẽ có phản ứng rất lớn, ai bị nói như vậy đều sẽ sinh khí kích động, trong lúc Thái Trác Hân còn có điểm trách cứ nhìn Thái Trác Nghiên, lại mang theo xin lỗi nhìn Chu Tư Y. Nhưng các nàng hoàn toàn không nghĩ tới là, Chu Tư Y chỉ ngây ra một lúc, sau đó rất lãnh tĩnh cũng rất đạm nhiên gật đầu một chút, "à" một tiếng, biểu tình kia giống như người bọn họ nhắc đến không phải nàng, mà là người khác.
Thái Trác Hân nhìn Chu Tư Y biểu hiện như vậy, nhịn không được hỏi: "Tư Y, chẳng lẽ cậu không tức giận?"
Chu Tư Y vẫn bình tĩnh, ngược lại nghi hoặc nhìn Thái Trác Hân: "Vì cái gì phải tức giận?"
Cuộc sống của một người, đặc biệt là một nữ hài tử, mặc kệ bạn bao nhiêu tuổi, đều đưa tới những lời đồn đãi, Chu Tư Y trước kia đã từng trải qua vài chuyện đồng dạng, nếu mình không tinh tường, còn vì những lời đồn đãi này mà tức giận, ngay cả chính nàng đều sẽ hoài nghi mình làm sao sống một mình đến bây giờ. Hơn nữa...... Những người đó nói vốn chính là thật, nàng là bị bao dưỡng.
Thái Trác Hân ngạc nhiên nhìn Chu Tư Y, nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua người nào giống Chu Tư Y, Bồ Tát đều có tính tình, huống chi là lời đồn độc ác đối với một cô gái còn học đại học, không biết vì sao trong lòng nàng hơi bất an, nàng phát giác mình nguyện Chu Tư Y sinh khí, cũng không nguyện cậu ấy cái gì cũng không nói, thậm chí ngay cả một chút biểu tình đều không có, nàng nhìn Chu Tư Y, chần chờ mở miệng nói: "Ít nhất ba người chúng mình làm bằng hữu của cậu, chẳng lẽ cậu không nghĩ giải thích một chút sao?"
Vấn đề này khá bén nhọn, Khâu Khả Nhi trách cứ liếc Thái Trác Hân một cái, chẳng lẽ cậu ta đã hoài nghi Chu Tư Y rồi? Thái Trác Nghiên là trấn định nhất trong ba người, nàng có thể hiểu tâm tình của Thái Trác Hân, nắm tay Thái Trác Hân thật chặt, ánh mắt lại nhìn Chu Tư Y, cùng đợi nàng phản ứng.
Ánh mắt Chu Tư Y chuyển động qua lại trên mặt bọn họ, kỳ diệu làm sao, nàng đột nhiên nhớ tới một câu chuyện xưa, có một đôi chị em cảm tình tốt lắm, có một ngày tỷ tỷ tăng ca, trên đường về nhà bị cưỡng bức, sau đó tỷ tỷ ủy khuất nói cho người bạn trai đã đính hôn với mình, không nghĩ tới không được an ủi, còn bị vô tình từ bỏ.
Sau đó, cô muội muội còn học trung học không bao giờ tin vào tình yêu nữa, cự tuyệt theo đuổi, không nói luyến ái mãi cho đến đại học, khi nàng ý thức được mình muốn tìm một người bạn lữ, lòng nghi ngờ lại quá mạnh, mặc kệ người theo đuổi nàng ân cần ra sao, nàng vẫn không thể tin người nọ sẽ thiệt tình đối tốt với mình cả đời, vì thế có một lần có một nam hài hướng nàng thông báo, nàng liền nói cho hắn biết mình từng bị cường gian, nam hài kia sắc mặt rất khó xem, thậm chí mang theo thương hại nhìn nàng, cuối cùng vẫn là lãnh đạm xa cách nàng. Muội muội không có bị thương tổn, ngược lại là vui mừng nở nụ cười, nàng cuối cùng cũng thử được nam hài kia thiệt tình thế nào, ít nhất sẽ không bị biểu tượng ân cần của hắn lừa gạt...... Muội muội cứ như vậy không ngừng mà thử thăm dò những nam hài tới gần mình, dần dần ai nhận thức nàng đều biết, cô gái này từng bị cưỡng hiếp, không còn thuần khiết, nhưng cô muội muội như trước cái gì cũng không giải thích, vì tìm một người có thể thiệt tình đối đãi chính mình cả đời, cho dù làm thối thanh danh của bản thân cũng không tiếc......
Chu Tư Y sớm đã quên kết cục của câu chuyện xưa này, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc hiện tại nàng đã lý giải tâm tư của muội muội, nàng nghĩ, nếu đặt mình trong hoàn cảnh ấy, có lẽ cũng sẽ giống nàng ta đi. Vì thế trong lòng nàng đột nhiên có một loại cảm giác chờ mong, nhìn ba vị bạn tốt, trịnh trọng hỏi: "Vậy các cậu có tin tưởng tôi không?"
"Mình đương nhiên tin tưởng cậu a, cậu làm sao sẽ có khả năng bị......" Thái Trác Hân không chút suy nghĩ đáp, nhưng là nói đến câu sau, nàng tựa hồ ý thức được, nếu nói ra sợ sẽ làm bị thương đến Chu Tư Y, vì thế lại ngừng khẩu.
Chu Tư Y nhìn vào mắt Thái Trác Hân thật sâu, lại đem ánh mắt chuyển qua Khâu Khả Nhi, Khâu Khả Nhi tuy rằng cái gì cũng chưa nói, nhưng vẫn kiên định gật đầu, cuối cùng đem ánh mắt chuyển qua Thái Trác Nghiên, Thái Trác Nghiên trả lời chỉ có hai chữ rất đơn giản: "Tin cậu."
"Cám ơn!" Chu Tư Y vui mừng, thật lòng tạ ơn, sau đó nói tiếp: "Các cậu đã tin tưởng tôi rồi, vậy tôi đây còn cần giải thích nữa sao?" Nhưng Chu Tư Y không biết, nếu nàng nhìn về phía Thái Trác Nghiên trước, nhất định sẽ phát hiện Thái Trác Nghiên chần chờ, chẳng qua là lúc Chu Tư Y chuyển lại đây mới thay đổi biểu tình mà thôi, không có bất luận kẻ nào nhìn ra thật giả bên trong biểu tình của nàng.
Kế tiếp mọi người đều không có nói cái gì nữa, nghe Chu Tư Y nói xong, Thái Trác Hân và Khâu Khả Nhi đều thả xuống bất an trong lòng, âm thầm bội phục Chu Tư Y bình tĩnh như cao tăng đắc đạo, cái gì cũng không nói, làm bộ như cái gì cũng chưa phát sinh quá.
Nhưng mà người thả ra lời đồn đãi dường như cùng Chu Tư Y có thâm cừu đại hận, cũng không có đơn giản liền buông tha Chu Tư Y, không nghĩ tới lời đồn nhanh như vậy sẽ rơi vào tai lão sư, lớp dạy đến một nửa liền thấy Tô Vân Trì sắc mặt có điểm ám trầm xuất hiện trước cửa phòng, kêu giáo viên đang lên lớp kêu Chu Tư Y ra.
Chu Tư Y mặt vô biểu tình trấn định đi ra phòng học, sau đó đi theo Tô Vân Trì ly khai. Thái Trác Hân sau khi Chu Tư Y rời khỏi, có điểm lo lắng nhìn Thái Trác Nghiên nhíu mày nói: "Nhanh như vậy trường học liền biết?"
Thái Trác Nghiên nhìn cửa phòng học, gật gật đầu, thanh âm hơi trầm thấp nói: "Ừ, người tung tin đồn hẳn là một nhân vật lợi hại."
Tô Vân Trì mang theo Chu Tư Y đi đến văn phòng, mặt hắn âm trầm kỳ thật cũng không phải hoàn toàn do Chu Tư Y, mà là hắn căn bản không nghĩ tới mình vừa mới điều tra Chu Tư Y không lâu, lời đồn đãi nhanh như vậy liền xuất hiện, tuy rằng mấy lời đồn này không phải hắn tung ra, nhưng là hắn tổng cảm giác cùng chính mình có liên quan.
Buổi sáng vừa xong, không lâu sau, hiệu trưởng liền gọi điện thoại lại đây, nói có người viết thư nặc danh nhằm vào Chu Tư Y, hơn nữa trong thư còn đặc biệt nhấn mạnh, nếu trường học không tin có thể tìm hắn/ả để chứng thực. Buông điện thoại, Tô Vân Trì thứ nhất nghĩ đến đó là duy nhất biết chính mình điều tra Chu Tư Y – Ngụy Hân Tâm, nhưng hắn tự nhận là rất hiểu biết Ngụy Hân Tâm nên rất nhanh phủ quyết đáp án này. Sắc mặt hắn âm u, nguyên nhân chính là, hắn bị một tên tiểu nhân đâm sau lưng. Cho nên khi đến văn phòng, câu đầu tiên Tô Vân Trì nói chính là: "Lời đồn không phải tôi tung ra."
Chu Tư Y nghe nói như thế, hoàn toàn không có đi nghĩ tới là người nào tung tin đồn thất thiệt, nàng đã sớm học được cách không cần đi để ý lời đồn, bây giờ Tô Vân Trì nói như vậy, Chu Tư Y mới nhớ tới ngày đó mình cùng Tô Vân Trì nói qua, nếu hắn không tin mình là cô nhi, có thể đi điều tra. Suy nghĩ một chút, Chu Tư Y chỉ thản nhiên gật đầu, cái gì đều không có nói.
Tô Vân Trì nhìn Chu Tư Y không sao cả, sắc mặt lại càng thêm u ám, nếu Chu Tư Y tùy tiện nói cái gì, hoặc là hoài nghi hắn cái gì, hắn có thể hảo hảo cùng Chu Tư Y giải thích một chút, hắn thật sự không thể chịu đựng được việc mình bị khấu hắc mũ, nếu là hắn làm, hắn tuyệt đối sẽ thành thật thừa nhận, nhưng mà Chu Tư Y biểu hiện như vậy, lại khiến cho hắn nguyên bản chuẩn bị giải thích hoàn toàn nói không nên lời, có một loại cảm giác đánh vào không trung, trong lòng tức giận lại bất đắc dĩ.
Thật sâu hít vào một hơi, áp lực lửa giận trong lòng, hắn mới tiếp tục nói: "Có người trực tiếp viết thư nặc danh gửi đến hiệu trưởng, hiệu trưởng bảo tôi kiểm tra việc này một chút, nếu là thật, tuyệt đối sẽ nghiêm túc xử lý, trực tiếp...... Khai trừ học tịch."
Đi ra văn phòng của Tô Vân Trì rồi trở lại phòng học, mặt Chu Tư Y cơ hồ vẫn không có biến hóa. Nàng là người hiểu được cách ngụy trang cảm xúc, ngay cả cùng nàng thân cận nhất, thông minh như Trương Tử Hề đều không thể nhìn thấu ý tưởng của nàng.
Không ai biết đằng sau biểu tình bình thản kia lại cất giấu khoả tâm cực độ bất an, cái loại bất an này quả thật như gặp phải tận thế, trường học nói nếu chứng thực được việc nàng bị bao dưỡng, sẽ khai trừ học tịch của nàng, vậy nàng vài năm nay tân tân khổ khổ, chẳng phân biệt được ngày đêm cố gắng đọc sách còn có ý nghĩa gì. Nàng chưa bao giờ quên chính mình là vì cái gì mới tiến vào học viện tài chính Thế Khải, ngay cả chính nàng đều không thể phủ định việc mình bị bao dưỡng, kế tiếp nên làm như thế nào? Nàng mê man......
Nàng đột nhiên ý thức được, hiện tại có thể giúp nàng chỉ có người phụ nữ kia.
Mãi cho đến khi tan học, Chu Tư Y thấy xe Ferrari màu đỏ đậu trước cổng trường, ngồi vào trong xe, đóng cửa xe, hoàn toàn ngăn cách rất nhiều ánh mắt không có hảo ý bên ngoài, mới dỡ xuống lớp nguỵ trang mà nàng bảo trì thật sự vất vả. Miệng ủy khuất đô khởi, lần đầu tiên chủ động ôm cổ Trương Tử Hề, đặt cằm lên vai cô, mềm nhẹ kêu một tiếng: "Hề......"
Một tiếng này thiếu chút nữa đem tâm Trương Tử Hề đều kêu nát, cô là lần đầu tiên gặp vẫn kiên cường Chu Tư Y yếu đuối như thế, từ lúc Chu Tư Y xuất hiện trong tầm mắt, cô liền chú ý đến phía sau Chu Tư Y có rất nhiều người chỉ trỏ em ấy, đặc biệt là lúc em ấy leo lên xe của mình thì chỉ trỏ càng thêm rõ ràng. Lại nhìn Chu Tư Y đô khởi khóe miệng, cùng ủy khuất biểu tình, Trương Tử Hề biết tiểu thiên hạ hẳn là chịu khi dễ. Trương Tử Hề híp mắt, cách cửa xe âm lãnh nhìn đám người bên ngoài đối Chu Tư Y chỉ trỏ, tay cũng rất nhu hoà vuốt ve tóc Chu Tư Y, ôn nhu hỏi han: "Y nhi của tôi, em làm sao vậy?" Lúc này biểu tình và động tác của Trương Tử Hề không hề hòa hợp, tựa như trong một thân thể chứa đựng hai linh hồn.
Vốn ngụy trang yếu thế thảo đồng tình Chu Tư Y, kêu một tiếng xong, cảm thụ Trương Tử Hề đối nàng ôn nhu sủng nịch, trong lòng thế nhưng thật sự ủy khuất lên, tựa hồ uỷ khuất vài năm nay vẫn ngạnh sinh sinh đặt ở đáy lòng lập tức đều bừng lên, ánh mắt nóng rực lên men.
Chu Tư Y lúc này tựa như một tiểu hài tử bị khi dễ muốn về nhà cùng đại nhân cáo trạng, trong thanh âm mang theo điểm ẩm ướt, ủy khuất lên án nói: "Hề, trong trường học có rất nhiều người đều nói em bị người ta bao dưỡng, hơn nữa họ còn muốn khai trừ học tịch của em."
Lời đồn đãi, lại là lời đồn đãi, Trương Tử Hề ở công ty bị lời ra tiếng vào thì không sao cả, bởi vì cô đủ cường hãn, mấy lời đồn đó căn bản không thể xúc phạm tới cô. Nhưng Chu Tư Y bị bôi nhọ, trong lòng cô bập bùng lửa giận, Y nhi không giống cô, bởi vì Y nhi của cô không có bối cảnh để dựa vào, trừ bỏ mình sau lưng em ấy, em ấy chỉ có thể dựa vào sự thừa nhận của mình, hơn nữa, Y nhi là người của cô, ngay cả chính cô cũng không bỏ được làm cho em ấy chịu một chút ủy khuất, như thế nào có thể để cho người khác khi dễ?
Trương Tử Hề lập tức cảm thấy bên trong không tầm thường, rõ ràng ngày hôm qua còn hoàn hảo, tự dưng hôm nay lại đột nhiên bạo phát lời đồn đãi, hơn nữa tốc độ còn nhanh như vậy, sau lưng nhất định có người đang giở trò quỷ.
Hai tay vòng trụ Chu Tư Y, ôm thật chặt, ngữ khí thật ôn nhu, nhưng cũng không mất kiên định: "Y nhi, yên tâm, có tôi ở đây, không có kẻ nào có thể xúc phạm tới em...... Đừng thương tâm được không? Hết thảy đều giao cho tôi!"
Chu Tư Y cũng vòng tay ôm cổ Trương Tử Hề thật chặt, giống như cô là cây cỏ cứu mạng của nàng vậy, bên tai Trương Tử Hề, thanh âm nhu nhuyễn cố ý làm nũng: "Hề, nói chuyện phải giữ lời đó nha."
Chính thức thay đổi xưng hô của Y nhi từ đây, vì nếu để "tôi" mà làm nũng với Hề tỷ thì nghe tếu lắm =)) mấy thím thấy tui nói có đúng hơm, thấy đúng thì vote với cmt đi nà =))
Dạo gần đây bận là vì có lý do hết trơn đó chứ hổng phải do lười đâu =)) hôm qua 4 em BLACKPINK nhà tui mới comeback nên bận đi cày views (lý do chính đáng mà đúng hơm?) =))

========================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét !...
- Hãy bấm Theo dõi dưới chân trang để nhanh chóng nhận được phản hồi từ Tiểu thuyết bách hợp

Support : Cosmetic | Fashion | Souvenir | Phone | Computer | Houseware | Game | Travel | Hotel | Site Map | Contact Advertising | ↑ back to top
Ghi rõ nguồn doctruyen123.org dưới dạng liên kết khi phát hành lại thông tin từ trang này
Copyright © 2015. Tiểu thuyết Bách hợp - All Rights Reserved
Design by Ngân Giang
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768 pixel
Template by Namkna