Google.com.vn Đọc truyện Online

21/7/18

Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng (Miêu Tổng Tài) - Chương 75 + 76

Đăng bởi Ngân Giang | 21/7/18 | 0 nhận xét
Chương 75: Vĩnh cửu
Thương hội sản xuất mang tính chất tụ hội, kỳ thật trọng yếu nhất không ngoài một sự kiện, giao tế. Giao tế trong buôn bán luôn luôn rất trọng yếu, nhưng cũng rất rườm rà. Cũng chính là bởi vì rườm rà, cho nên thương hội mới có thể kéo dài đến một tháng.
Ngày hôm sau Trương Tử Hề đến M thị, cũng là ngày đầu tiên thương hội chính thức bắt đầu. Trương Tử Hề trang điểm hơi đậm, che giấu mỏi mệt, sau đó mang theo Trương Tử Mộng tham gia thương hội. Ở thương hội ngày đầu tiên, Trương Tử Hề liền gặp một người trong dự kiến nhưng ngoài ý liệu, xí nghiệp Lưu thị Lưu Tổ Thông.
Lưu Tổ Thông liếc mắt một cái liền phát hiện Trương Tử Hề cùng Trương Tử Mộng, các nàng vừa vào cửa, hắn liền đi qua, lấy dáng vẻ tha hương ngộ bạn cố tri, chào hỏi nói: "Cháu gái Tử Mộng, không nghĩ tới con cũng đến đây. Haha...... Vị này là lệnh tỷ, cháu gái Tử Hề đi?"
Trương Tử Mộng nghe Lưu Tổ Thông nói, biểu tình mất tự nhiên trên mặt chợt lóe mà qua, sau đó thay vào là nụ cười không chê vào đâu được, hồi đáp: "Haha, không nghĩ tới là tình cờ như vậy, có thể ở nơi này gặp được chú Lưu. Vị này là gia tỷ, Trương Tử Hề, là phó tổng đương nhiệm của Vu thị."
Thương hội giống như lần này, hàng năm đều cử hành một lần, mà đối tượng được mời cơ bản đều là các công ty số một số hai thành thị. Trương Tử Hề xác thực không nghĩ tới, Lưu thị phát triển nhanh như vậy, cũng đã tiến nhập danh sách được mời. Nghe Lưu Tổ Thông trò chuyện, Trương Tử Hề không tự giác nhíu nhíu mày, cũng không nói chuyện, cô đã quen đem việc giao tế giao cho Trương Tử Mộng, hơn nữa Trương Tử Mộng làm việc cũng thật lão đạo, có thể khiến cô yên tâm.
Lưu Tổ Thông nghe Trương Tử Mộng nói xong, mỉm cười gật gật đầu, sau đó chuyển hướng qua Trương Tử Hề, vươn tay nói: "Cháu gái Tử Hề con xem, không nghĩ tới hai nhà chúng ta đều nhanh thành thông gia, mà chúng ta cũng là lần đầu tiên gặp mặt, haha...... Hạnh ngộ hạnh ngộ."
Lưu gia cùng Trương gia xác thực mau thành thông gia, tuy rằng Trương Tử Hề không có về Trương gia thường xuyên, nhưng cô vẫn biết tin tức này, bởi vì gần đây trên báo chí và internet, mọi người đều có thể nhìn đến hình ảnh cùng tin tức của Trương Tử Hiên và thiên kim Lưu thị thân mật tề xuất tề nhập, còn có tin hai người ba tháng sau đính hôn. Trương Tử Hề cũng chưa bao giờ đi chứng thực, bởi vì cô tuyệt không quan tâm Trương Tử Hiên nhân sinh đại sự, cô chỉ để ý suy nghĩ của Trương Nghiêm Đình, cô cảm thấy mình vẫn là một chút đều nhìn không thấu Trương Nghiêm Đình, thanh danh của Lưu thị kỳ thật cũng không tốt, bởi vì có tin đồn kẻ chống lưng cho Lưu thị là hắc bang lớn nhất H thị – Thanh Liên Hội. Nhưng Trương Nghiêm Đình lại như trước lựa chọn Lưu thị làm đối tượng hợp tác trọng điểm trong tương lai, ở đại hội cổ đông lần trước hắn đã trịnh trọng tuyên bố qua.
Nhìn Lưu Tổ Thông vươn tay, Trương Tử Hề không có lập tức vươn tay đi đáp lại, cô xem Lưu Tổ Thông mỉm cười hiền lành, không tự giác nhớ tới kết quả lần đó kêu Miracle âm thầm điều tra, người này chính là tên đầu sỏ đã khiến Chu Tư Y trở thành cô nhi, nay nghe Lưu Tổ Thông gọi hai chữ "cháu gái" thân thiết kia, cô chỉ cảm thấy rất châm chọc, Trương Nghiêm Đình, Trương Tử Hiên muốn cùng Lưu thị kết thân thích, không có nghĩa là cô cũng muốn, cô càng muốn đưa hắn vào chỗ chết hơn.

Nhưng mặc kệ như thế nào, Trương Tử Hề biết, hiện tại cũng không phải thời điểm trở mặt với Lưu Tổ Thông, lực lượng của cô còn không đủ, cái tay này xem ra là không thể không nắm, khi đang do dự, vừa vặn bồi bàn bưng rượu đi qua, Trương Tử Hề vươn tay ý bảo bồi bàn dừng lại, cầm hai chén rượu đỏ, sau đó mang theo mỉm cười, một ly đưa cho Lưu Tổ Thông, một ly đưa cho Trương Tử Mộng, sau đó mình lại cầm một ly, nói: "Có thể tình cờ ở trong này nhìn thấy Lưu tổng, xác thực đáng giá chúc mừng, đến, cụng ly."
Khoé mắt Lưu Tổ Thông lơ đãng co rúm một chút, trên mặt vẫn duy trì nụ cười hiền lành, cùng hai người nhẹ nhàng chạm cốc, sau đó ý bảo một chút, phóng tới bên miệng uống xong chất lỏng màu đỏ, khóe mắt nhìn Trương Tử Hề cùng Trương Tử Mộng có chút đăm chiêu.
Mấy ngày kế tiếp Trương Tử Hề cảm thấy quá đần độn vô vị, trừ bỏ giao tế vẫn là giao tế, cùng các công ty điền sản trao đổi kinh nghiệm, trao đổi danh thiếp...... Cô càng ngày càng tưởng ói ra, nhưng hoàn hảo bên người còn có Trương Tử Mộng, nàng che ở trước mặt mình, tiếp xúc các công ty điền sản ở địa khu, trong lòng nghĩ, mình hẳn là nên thay đổi ý nghĩ, có phải mỗi sự kiện đều không cần tự mình ra sức? Có thể sửa hướng đem Trương Tử Mộng đẩy lên, mình ở hậu phương duy trì nàng là tốt rồi, nhưng mà...... Thật sự có thể hoàn toàn tín nhiệm Trương Tử Mộng sao?
Lưu Tổ Thông rời đi, Trương Tử Hề cau mày nhìn bóng dáng hắn, hỏi Trương Tử Mộng: "Rất nhanh trở thành thông gia?"
Trương Tử Mộng cũng nhìn bóng dáng Lưu Tổ Thông, châm chọc cười lạnh, nói: "Trương Tử Hiên là tiểu hài tử ngoan ngoãn."
Vì thế hai tỷ muội lần đầu tiên thật ăn ý cười khẽ.
Mỗi ngày đều là chịu không được đói khát mới ăn một chút, mỗi ngày đều là dựa vào thuốc ngủ, Trương Tử Hề cảm thấy tinh lực của mình đều nhanh bị hao hết, tràn ngập mỏi mệt cùng phiền táo, thân cùng tâm đều nhanh hỏng mất, hoàn hảo mỗi ngày có người gọi điện thoại cố ý cất giấu đối mình quan tâm, lại luôn lơ đãng biểu lộ thanh âm chống đỡ giúp mình, mỗi lần nói chuyện xong cô đều cảm thấy mỏi mệt cùng phiền táo giảm đi rất nhiều, trong lòng nghĩ tiểu thiên hạ đúng là dược vật hữu hiệu nhất của mình, trong lòng càng phát ra tưởng niệm.
Hội nghị bình thường cũng không dùng hết thời gian dự định, lần này cũng không ngoại lệ, ngày thứ mười bảy Trương Tử Hề ở M thị, thương hội sản xuất rốt cuộc sắp kết thúc, mà làm người chủ sự, xí nghiệp điền sản Bá Long hữu hảo mời mọi người đến công ty mình quan sát chỉ đạo.
Xí nghiệp điền sản Bá Long tương tự như Vu thị, nó cũng không phải công ty độc lập, mà là lệ thuộc vào tập đoàn Hằng Xương Thông, cho nên đối tượng quan sát cũng là tổng bộ của tập đoàn Hằng Xương Thông.
Càng gần ngày trở về, Trương Tử Hề trong lòng lại càng vội vàng, cô thật muốn lập tức vứt bỏ mọi chuyện, sau đó trở lại bên cạnh tiểu thiên hạ, hảo hảo mà nhìn xem em ấy, hảo hảo mà ôm em ấy một cái, hảo hảo mà......, Trương Tử Hề và Trương Tử Mộng đi cuối cùng, dưới sự dẫn dắt của tổng tài Hằng Xương Thông, thiếu hứng thú vòng quanh tiền thính triển lãm sản phẩm.
Mục đích của tổng tài Hằng Xương Thông rất rõ ràng, là tìm đồng bọn hợp tác hữu lực, sản phẩm ở nơi này giống nhau rất nhiều, hơn nữa quy mô cũng thật lớn, đây là đặc thù của tập đoàn thực nghiệp, mặc kệ là sản xuất cái gì, chỉ cần có tiền, sẽ bày ra đại võng.
Khi tổng tài Hằng Xương Thông giới thiệu đến một vật thể trong suốt lòe lòe ánh kim đặt trong rương thủy tinh, rốt cuộc khiến cho Trương Tử Hề nổi lên một chút hứng thú, vật thể kia rất giống kim cương, mặc kệ là từ độ sáng bóng hay là độ chiết xạ ánh sáng, đều có thể lấy giả đánh tráo, nhưng ai nhìn đều biết nó không phải kim cương chân chính, bởi vì ở trung tâm có một chất không biết là cái gì tạo thành chữ "Hằng" màu đỏ nho nhỏ. Cái chữ kia rất nhỏ rất nhỏ, nhưng trải qua chiết xạ lại có thể làm cho người ta nhìn rõ đó là chữ gì.
Tổng tài Hằng Xương Thông giới thiệu, đây là kỹ thuật mà công ty bọn họ cực lực khai phá, kim cương nhân tạo, nhưng lại không giống với kim cương nhân tạo bình thường, bởi vì kim cương nhân tạo bình thường căn bản không đạt đến hiệu quả tinh thuần như thế, phần lớn đều là đen tuyền, hơn nữa cũng không có sáng bóng, trọng yếu hơn là, kỹ thuật này lúc sản xuất kim cương nhân tạo, có thể nhiễu quá độ nóng cực hạn mà khảm chữ lên, nhưng khuyết điểm cũng là, hệ số cứng rắn của nó so với kim cương chân chính thiếu 0.3.
Không thể không nói, kỹ thuật này thật là đáng giá mọi người vây xem, vì thế đám người bắt đầu xôn xao lên, hỏi vì sao không có đầu nhập sản xuất kỹ thuật như vậy, thậm chí rất nhiều người đều đoán được tiền cảnh thị trường, cũng son sắt thề thốt nói nếu cùng công ty của mình hợp tác khai phá thị trường này, tuyệt đối đạt được tình cảnh tốt vân vân và vân vân.
Tổng tài Hằng Xương Thông tiếc rẻ cười cười, giải thích rằng kỹ thuật này căn bản không thể đầu nhập sản xuất, bởi vì kỹ thuật không thành thục, mỗi lần chế tạo một sản phẩm có thể làm trang sức, sẽ tiêu phí hơn kim cương chân chính gấp năm lần, hơn nữa thời gian dự tính cũng phải mất năm tháng.
Lời vừa nói ra, mọi người nguyên bản kích tình tăng vọt nháy mắt đều bị giội nước lạnh, vô cùng thất vọng, nhưng cơ hồ toàn bộ mọi người vẫn ôm hy vọng, như cũ khách khí nói chờ thời điểm kỹ thuật của quý công ty đột phá, có thể tùy thời liên hệ, bổn công ty nhất định sẽ đại lực duy trì.
Trương Tử Hề nhìn khỏa tinh thể cơ hồ cùng kim cương phân không ra kia, trong đầu đột nhiên nhảy ra một câu quảng cáo nổi danh: "Kim cương vĩnh cửu, vĩnh viễn truyền lưu." Cô đăm chiêu xuất thần, cũng không biết suy nghĩ cái gì, tay trái lơ đãng ngẫu nhiên vuốt ve ngón áp út tay phải.
Rốt cuộc chờ lần quan sát này chấm dứt, chờ mọi người đi rồi, Trương Tử Hề ở lại, cô đột nhiên đưa ra yêu cầu muốn gặp kỹ sư chế tạo "kim cương" với tổng tài Hằng Xương Thông.
Tập đoàn Trương thị ở cả nước đều có thể sắp xếp với danh hào xí nghiệp lớn, tổng tài Hằng Xương Thông biết thân phận của Trương Tử Hề và Trương Tử Mộng, thái độ đương nhiên thập phần hữu hảo, nhưng là đối với yêu cầu của Trương Tử Hề, hơi kinh ngạc đồng thời, thật có lỗi kiên quyết cự tuyệt, mặc kệ là sản phẩm gì, điểm trí mạng nhất luôn nằm ở kỹ thuật, hắn có thể nào để cho Trương Tử Hề cùng kỹ sư trực tiếp gặp mặt?
Trương Tử Mộng cũng kinh ngạc vì Trương Tử Hề đưa ra yêu cầu như vậy, tuy rằng nàng một chút đều không rõ mục đích của Trương Tử Hề, nhưng nàng hoàn toàn tín nhiệm Trương Tử Hề, tuyệt đối sẽ không hoài nghi Trương Tử Hề không biết công nghệ trước mắt quá yếu, hoàn toàn không có một chút giá trị khai phá. Nàng ở một bên bất động thanh sắc, yên lặng duy trì Trương Tử Hề.
Trương Tử Hề biết mình đưa ra yêu cầu như vậy thật không phù hợp quy củ, nhưng cô cũng không tưởng buông tha cơ hội này, bởi vì cô muốn mời vị kỹ sư kia chế tạo một thứ độc đáo, đối cô mà nói cũng có ý nghĩa thật lớn, suy nghĩ một hồi, cô mang theo thành khẩn nói với tổng tài Hằng Xương Thông: "Tề tổng ngài đừng hiểu lầm, làm đại biểu lần này của Trương thị, hơn nữa thân là nữ nhi của Trương Nghiêm Đình, đạo đức buôn bán cơ bản vẫn phải có, hơn nữa tôi cũng biết 'quy củ'. Tôi chỉ là muốn mời vị kỹ sư kia giúp tôi chế tạo nhất kiện trang sức mà thôi, trang sức đó đối với tôi có ý nghĩa rất trọng yếu, cho nên...... Nếu Tề tổng có thể dàn xếp một chút, Tử Hề nhất định sẽ nhớ kỹ ân tình của ngài."
Tổng tài Hằng Xương Thông nghe Trương Tử Hề nói, nhìn Trương Tử Hề do dự, ân tình với con gái tổng tài Trương thị Trương Nghiêm Đình, xác thực rất có phân lượng, so sánh với xác suất khai phá kỹ thuật thành công thì tựa hồ nhiều ý nghĩa hơn, một lát sau cuối cùng gật đầu đáp ứng.
Ngày hôm sau, Trương Tử Hề rốt cuộc gặp được vị kỹ sư kia ở khách sạn, không nghĩ tới là một phụ nữ đã hơn bốn mươi tuổi, bất quá như vậy thì cỗ không thoải mái trong lòng vơi đi hơn phân nửa. Trương Tử Hề dẫn kỹ sư trở lại phòng mình, từ vali xuất ra một miếng vải, có thể thấy được hình như là cắt ra từ drap giường, trên mặt còn có chút dấu vết đỏ sẫm.
Đồ vật như vậy rất dễ làm cho người ta nghĩ đến này nọ, tỷ như khăn nghiệm lạc hồng trong đêm tân hôn thời cổ đại, chứng minh trinh tiết của tân nương. Trương Tử Hề nắm chặt miếng vải kia, giống như nó là bảo vật trân quý, trên mặt mang theo cực độ không tha, do dự hồi lâu mới đưa cho kỹ sư: "Có thể lấy vết máu này ra, làm trang sức hay không?"
Hôm nay là ngày thứ mười chín Trương Tử Hề rời đi, tuy rằng Chu Tư Y chưa từng cố ý đi đếm, nhưng con số này luôn tồn tại trong đầu nàng.
Bởi vì chiều nay chỉ có một lớp, ba người Thái Trác Nghiên đã đi ra ngoài dạo phố, Chu Tư Y không có hưng trí nên không có đi, một mình về ký túc xá, trong đầu luôn lơ đãng niệm tưởng những khoảnh khắc cùng Trương Tử Hề ở chung, sau đó tràn đầy toát lên nội tâm, nàng giờ phút này mới phát giác, nguyên lai từng hình ảnh ấy nàng đều nhớ rõ, dù lơ đãng nhưng lại thật sâu khắc vào trí nhớ, rốt cuộc không thể xoá đi.
Lúc này Chu Tư Y đang suy nghĩ Trương Tử Hề, hoàn toàn không phát giác, phía sau có một thân ảnh theo nàng hồi lâu, khi thân ảnh kia đi theo Chu Tư Y đến đoạn đường vắng, tăng nhanh cước bộ đuổi theo nàng, tới gần Chu Tư Y đột nhiên thấp giọng nói: "Chu Tư Y?"
Hề tỷ, tỷ khai thiệt đi, tỷ đã "bảo quản" miếng vải đó bao lâu rồi, từ chương 46 đến bây giờ hả???
=========================
Chương 76: Mê man
Lưu Tổ Thông là tổng tài Lưu thị, một công ty đầu tư điền sản, rất nhiều người đều đồn đãi kẻ chống lưng cho hắn chính là hắc bang lớn nhất H thị – Thanh Liên Hội. Không có lửa làm sao có khói, cảnh sát cũng đã sớm hoài nghi Lưu Tổ Thông và Thanh Liên Hội âm mưu rửa tiền, nhưng tìm hoài không thấy chứng cứ xác thực, bởi vì Thanh Liên Hội và Lưu Tổ Thông đều rất giảo hoạt.
Sở Thu, tổ trưởng tổ trọng án, luôn để ý Thanh Liên Hội cùng Lưu Tổ Thông, một tháng trước, hắn phát hiện có người điều tra Lưu Tổ Thông, vì thế hắn cẩn thận truy tìm, muốn nhìn một chút là ai điều tra Lưu Tổ Thông, lại phát hiện người đó rất kinh nghiệm, căn bản không thể truy được.
Một tuần sau, phòng hồ sơ ở Tây Khu mạc danh kỳ diệu bốc cháy, tất cả hồ sơ đều bị thiêu hết, Sở Thu nhớ rõ, nơi này còn giữ tệp hồ sơ năm đó Lưu Tổ Thông lái xe đâm chết một đôi vợ chồng. Sở Thu mẫn cảm nhận thấy được, chuyện này có khả năng liên quan đến việc Lưu Tổ Thông bị người thần bí kia điều tra, liền đem ánh mắt đặt ở trên người đôi vợ chồng đó, trải qua điều tra, phát hiện bọn họ còn có một đứa con gái, Chu Tư Y.
Lúc đầu Sở Thu cũng không có ôm nhiều hy vọng Chu Tư Y có liên quan đến việc Lưu Tổ Thông bị điều tra, bởi vì khi hắn điều ra Chu Tư Y, phát hiện sau khi cha mẹ nàng mất, căn bản không có đầu nhập vào gia đình khác, mà là dựa vào di sản cha mẹ lưu lại, sống một mình đến hiện tại, lực lượng đối lập thật sự rất cách xa.
Nhưng Sở Thu cũng không có dễ dàng buông tha manh mối này, cầm ảnh chụp của Chu Tư Y hồi trung học, biết Chu Tư Y đang học ở học viện tài chính Thế Khải, khi hắn nhìn thấy Chu Tư Y ngồi trên một chiếc xe Ferrari phiên bản giới hạn chỉ có một số ít phú hào ở H thị mới mua được, Sở Thu liền cảm giác việc này cùng Chu Tư Y thoát không được quan hệ. Hắn nhớ kỹ biển số xe, trải qua một phen cố gắng mới tra được chủ sở hữu là đại thiên kim của tập đoàn Trương thị, Trương Tử Hề. Tuy rằng rất nghi hoặc, nhưng Sở Thu cũng không có đi điều tra Chu Tư Y làm thế nào quen biết Trương Tử Hề, bởi vì điều này cũng không phải điều mà hắn quan tâm. Hắn suy đoán, Chu Tư Y khẳng định là nhớ kỹ Lưu Tổ Thông hại chết cha mẹ mình, cho nên mới mượn tay Trương Tử Hề đi trả thù.
Trong lúc đó, Sở Thu lại phát hiện, phía trước phía sau thế nhưng có tứ phương đều điều tra Chu Tư Y, hắn mãnh liệt cảm giác được, trong đó một cái nhất định là Lưu Tổ Thông, cho nên hắn sử dụng quyền lợi và thủ đoạn, làm giả hồ sơ của Chu Tư Y, khai báo nàng tốt nghiệp trung học liền bay ra F quốc, nhằm bảo vệ Chu Tư Y.
Làm xong chuyện này, Sở Thu cảm thấy mình nên cảnh báo Chu Tư Y một chút, bởi vì Lưu Tổ Thông rất tâm ngoan thủ lạt, cho nên hôm nay hắn tìm tới Chu Tư Y để nói chuyện.
Chu Tư Y mãn đầu óc đều nghĩ Trương Tử Hề, đột nhiên bị một thanh âm làm cho hoảng sợ, trái tim đều co rút, theo bản năng đi nhanh hai bước cách thanh âm này xa một chút, mới xoay người lại nhíu mày cảnh giác nhìn người đàn ông khoảng năm mươi tuổi kia, lạnh lùng hỏi: "Ông là ai?"
Nam nhân kia gặp Chu Tư Y trả lời như vậy, hắn xác định nàng là Chu Tư Y, kỳ thật mấy ngày trước hắn đã biết nàng là Chu Tư Y, hắn có thể cảm giác được Chu Tư Y cảnh giác cùng bài xích, đứng cách nàng năm bước, từ trong áo lấy ra một tờ giấy chứng nhận, nói với Chu Tư Y: "Tổ trưởng tổ trọng án H thị, Sở Thu."
Chu Tư Y cũng không có nhìn xem thẻ căn cước của Sở Thu, mà là rất cẩn thận quan sát vẻ mặt của hắn, thấy hắn biểu tình thản nhiên, mới bán tín bán nghi đi lên hai bước, cách từng bước cẩn thận nhìn giấy chứng nhận, còn đối lập ảnh chụp và diện mạo của nam nhân, hồi lâu mới xác nhận giấy chứng nhận tựa hồ không phải giả, nàng nhíu mày nghi hoặc, lãnh đạm hỏi Sở Thu: "Tìm tôi có chuyện gì?"
Sở Thu thật sâu nhìn Chu Tư Y một hồi, mới nghiêm túc mở miệng nói: "Bây giờ cháu không nên trêu chọc Lưu Tổ Thông, tuy rằng hiện tại cháu cùng đại thiên kim Trương gia cảm tình tốt lắm, nhưng cháu vẫn chưa đấu lại hắn đâu."
Lưu Tổ Thông? Chu Tư Y nhíu mày một chút, trong ấn tượng của nàng hình như biết người này, nhưng nhất thời lại nghĩ không ra, nàng có dự cảm mãnh liệt, tổ trưởng tổ trọng án tìm mình nói chuyện, hẳn là có liên quan đến tai nạn của cha mẹ năm đó, trong lòng mong đợi, tuy rằng vội vàng, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì trấn định, nghi hoặc hỏi: "Lưu Tổ Thông? Là ai?"
Chu Tư Y hỏi như vậy, ngược lại làm cho Sở Thu kinh ngạc, hắn đã xem xét qua tư liệu về Chu Tư Y, biết nàng hiện tại đang theo học chuyên ngành M, cho dù không có thâm cừu đại hận với Lưu Tổ Thông, cũng không có khả năng không biết tổng tài Lưu thị Lưu Tổ Thông. Trong lòng hắn suy đoán Chu Tư Y là đang giả ngu, còn ôm tâm lý may mắn nghĩ mình tránh né cảnh sát, dựa vào lực lượng của bản thân đối phó Lưu Tổ Thông.
Sở Thu nhìn Chu Tư Y, khẽ lắc đầu, trong lòng thở dài, tuổi Chu Tư Y còn quá nhỏ, kinh nghiệm ngoài xã hội còn chưa đủ chừng, rất ngốc rất thiên chân, mình hẳn là nên phân tích lợi và hại cho nàng nghe, vì thế hắn sắc mặt nghiêm túc nói với Chu Tư Y: "Chú biết trong lòng cháu còn ghi hận Lưu Tổ Thông hại chết cha mẹ cháu, lại bởi vì dùng thủ đoạn ti bỉ, mới không bị pháp luật trừng phạt...... Nhưng mà, cháu cũng không ngẫm lại, hắn là con người thế nào, hắn hiện tại là tổng tài Lưu thị, có thân phận có địa vị, còn được hắc bang lớn nhất H thị là Thanh Liên Hội chống lưng cho, bản nhân lại giảo hoạt gian trá, tâm ngoan thủ lạt, ngay cả cảnh sát đều bắt không được nhược điểm của hắn, cháu cho rằng cháu có thể đối phó hắn sao? Cho dù bây giờ cháu qua lại với thiên kim Trương gia Trương Tử Hề, nhưng chẳng lẽ cháu không biết con trai độc nhất của Trương gia sắp cùng con gái của Lưu Tổ Thông đính hôn sao? Hơn nữa...... Cháu có biết hay không, mấy ngày trước, phòng hồ sơ nắm giữ vụ án của cha mẹ cháu mạc danh kỳ diệu bị thiêu hủy?"
Sở Thu tự tin với suy đoán trong lòng, cho nên vẫn tự cố nói xong, lại không chú ý tới biểu tình của Chu Tư Y, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là phẫn hận, tiếp theo là mê hoặc.
Chu Tư Y nghe Sở Thu nói, nhất thời không biết phản ứng ra sao, nàng rốt cuộc nhớ ra Lưu Tổ Thông là ai, sinh viên chuyên ngành M ở trường thời khắc đều chú ý đến tin tức cùng biến hóa trên thương trường, cho nên nàng biết Lưu Tổ Thông là tổng tài Lưu thị, chỉ vì Sở Thu đột nhiên nhắc tới nên nàng mới không kịp phản ứng mà thôi. Sau đó lại nghe Sở Thu nói, nguyên lai Lưu Tổ Thông chính là người hại chết cha mẹ mình, lúc này nàng mới nhớ tới sau khi cha mẹ gặp chuyện không may, nàng đến nhà xác lãnh thi thể của cha mẹ, xa xa phiêu liếc mắt một cái, lại sâu thâm khắc vào trong lòng, bộ dạng Lưu Tổ Thông ngay lúc đó.
Khi đó Chu Tư Y căn bản không thể biết được, tên của người gây ra họa, xã hội chính là như vậy, lúc ấy nàng còn quá yếu ớt, đột nhiên gặp được tin dữ, căn bản không biết phản ứng thế nào. Thời điểm nàng phản ứng, cảnh sát đã kết án từ lâu, phán định là chuyện ngoài ý muốn, chỉ là do sự cố giao thông, mà nàng lại không thể tra ra tư liệu của kẻ gây hoạ từ phía cảnh sát. Hơn nữa, Lưu Tổ Thông tuy rằng thật nổi danh, nhưng vẫn rất xảo quyệt, mặc kệ là trên internet hay là báo chí đều rất khó nhìn thấy ảnh chụp của hắn.
Lúc này trong lòng Chu Tư Y rất phức tạp, phức tạp đến ngay cả chính nàng đều phân không rõ hiện tại là tâm tình gì, hoàn toàn lọt vào trạng thái đần độn, là vui sướng vì rốt cuộc biết cừu nhân hại chết cha mẹ là ai? Là oán hận Lưu Tổ Thông? Là nhà Trương Tử Hề sắp cùng Lưu Tổ Thông kết thành thông gia, mê man không biết làm sao? Cũng hay là, toàn bộ đều có đủ cả?
Khi Sở Thu rời đi, chỉ nói một câu tự giải quyết cho tốt, mà Chu Tư Y vẫn đứng ở tại chỗ ngây người thật lâu, vẫn không nhúc nhích, trên mặt một chút biểu tình đều không có, giống như một pho tượng, cũng không phát giác những ánh mắt kỳ quái của người qua đường, cuối cùng, nàng cũng không biết mình đứng ở tại chỗ bao lâu, lúc cất bước chỉ cảm thấy hai đùi đều tê liệt. Nhưng hướng nàng đi cũng không phải đường về ký túc xá, mà là cổng trường.
Cước bộ phù phiếm giống như mất đi linh hồn, đần độn dựa vào tiềm thức, đi ra cửa, ngoắc một chiếc xe taxi rồi ngồi xuống, hai phút sau xe taxi khởi động, chạy ra ngoài.
Xe taxi chở Chu Tư Y, đi tới chợ đêm Đông Hoa bên cạnh nội thành, nhà Chu Tư Y từng ở nơi này, đã thật lâu nàng không có trở về, nàng đã từng thề trước bài vị của cha mẹ, nếu mình chưa báo được thù, tuyệt đối sẽ không trở lại, nhưng mà...... Lúc này nàng lại quay về, trái với lời hứa hẹn, đơn giản là vì lòng nàng đã quá xa vời, xa vời đến nỗi tìm không thấy một phương hướng nào.
Nếu không biết Lưu Tổ Thông là kẻ thù mà mình luôn luôn đau khổ tìm kiếm, Chu Tư Y nhất định sẽ tiếp tục kiên định, nếu không biết nhà Trương Tử Hề cùng Lưu Tổ Thông sắp kết thông gia, nàng cũng sẽ tiếp tục kiên định...... Nhưng, nếu chính là nếu, mà thế giới này cũng không tồn tại chữ "nếu", hết thảy đều là chân thật như vậy, máu chảy đầm đìa.
Mãi cho đến khi đứng trước cửa nhà quen thuộc mà cũng xa lạ, Chu Tư Y mới hoảng hốt mình thế nhưng đã về tới nơi này, nàng sửng sốt thật lâu, mới nhớ tới là như thế nào trở lại nơi này, tựa hồ là xuống xe taxi, quên trả tiền, sau đó tài xế nhắc nhở, lại đem toàn bộ tiền đều giao cho hắn. Hoàn hảo đại thúc đó là người tốt, ngay cả tiền cũng chưa thu, lại hảo tâm nhắc nhở mình nên cẩn thận một chút.
Chìa khóa nàng vẫn cẩn thận bảo tồn, nàng vẫn kiên định tin tưởng có một ngày nhất định nàng có thể trở về nơi này, lại không nghĩ rằng lần này trở về, cũng chưa có hoàn thành hứa hẹn. Từ ba lô, xuất ra một xâu chìa khóa, nắm ở trong tay, lại run lên.
Nàng không dám đem chìa khóa cắm vào ổ, áy náy tràn ngập toàn thân nàng, hô hấp dần dần dồn dập lên, lại cảm thấy dù thế nào cũng không có đủ dưỡng khí, nhanh chóng bắt lấy chìa khoá trong tay, như thế nào đều khắc chế không được run run......
Nàng cảm thấy khí lực trên người dần bị rút đi, rốt cuộc không thể duy trì kiên cường đứng thẳng, chậm rãi ngồi xuống, hai tay gắt gao ôm đầu, lại cảm giác trong lòng cũng bị trừu không, rốt cuộc không thể chiếm một chút ký thác cùng dựa vào nào. Hiện nay, người duy nhất trên thế giới có thể cấp nàng cẩn thận quan ái cùng dựa vào, nàng lại chỉ có thể ngạnh sinh sinh nhịn xuống dục vọng mãnh liệt gọi điện thoại cho chị ấy. Nàng cảm thấy mình là cô độc như thế, bất lực như thế......
Chu Tư Y cũng không biết qua bao lâu, chỉ biết là sắc trời đã đen, thoáng như một tấm màn che đi tất cả quang minh, chỉ còn lại có hắc ám cùng áp lực, nàng cuối cùng xuất ra chìa khóa, mở cửa, miệng vô ý thức nỉ non, xin lỗi cha mẹ, Y nhi thật sự hảo vất vả......
Chu Tư Y tiến vào phòng ở, liền đóng cửa lại, mà đèn trong phòng vẫn không có sáng lên, ba mươi phút qua đi, Chu Tư Y rốt cuộc đi ra, miệng vô ý thức lặp lại: Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?......
Có đôi khi tổng cảm thấy ăn ý với lão thiên gia, thời điểm bi thương đều nổi lên mưa to, Chu Tư Y khóa cửa, liền ly khai phòng ở, tiến nhập trong mưa, tựa như một chút cũng không biết lúc này đang mưa, trên mặt không chút biểu tình, miệng không có dừng lại, vẫn vô ý thức nỉ non: Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?......
Chu Tư Y trở lại ký túc xá, đã là 10h tối, nàng toàn thân ướt đẫm mở cửa ra, lại phát hiện đám người Thái Trác Nghiên đều hiện hữu, trên mặt mang theo thần sắc lo lắng rõ ràng, nhìn đến Chu Tư Y ướt đẫm đứng ở cửa, bọn họ đều chạy tới, vây quanh Chu Tư Y, quan tâm hỏi: "Tư Y, làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Chu Tư Y sửng sốt thật lâu, trên mặt mới lộ ra nụ cười khổ bất đắc dĩ, ngay cả người duy nhất có thể cho mình thứ mình muốn, nàng còn không thể nói, thì làm sao có thể khai khẩu với ba người này cơ chứ? Nhắm mắt lại lắc lắc đầu, thanh âm rất trầm thấp nói: "Không có việc gì, dầm mưa mà thôi."
Sau đó không đợi ba người phản ứng, liền tự cố đi vào, trên mặt một mảnh bình tĩnh, nhìn không ra sơ hở gì, xuất ra áo ngủ đi vào phòng tắm đóng cửa lại. Nàng biết ba vị bằng hữu thật quan tâm mình, lại chỉ có thể trong lòng xin lỗi các nàng, bởi vì sự quan tâm của các nàng không phải thứ nàng muốn, nàng chỉ muốn người kia quan tâm, nhưng lại không có cách nào đi tác quyền...
Lời của editor đáng yêu gửi đến Sở cảnh quan: "Lão già thối, ai mượn ông nói?" *giơ ngón giữa*

========================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét !...
- Hãy bấm Theo dõi dưới chân trang để nhanh chóng nhận được phản hồi từ Tiểu thuyết bách hợp

Support : Cosmetic | Fashion | Souvenir | Phone | Computer | Houseware | Game | Travel | Hotel | Site Map | Contact Advertising | ↑ back to top
Ghi rõ nguồn doctruyen123.org dưới dạng liên kết khi phát hành lại thông tin từ trang này
Copyright © 2015. Tiểu thuyết Bách hợp - All Rights Reserved
Design by Ngân Giang
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768 pixel
Template by Namkna