Google.com.vn Đọc truyện Online

3/7/18

Nguyện Giả Thượng Câu (Minh Dã) - Tập 27 + 28

Đăng bởi Ngân Giang | 3/7/18 | 0 nhận xét

Chương 27: Hoàn lương

“Sau này bồ có dự định gì không?” Tả Khinh Hoan hỏi.

“Không biết nữa, làm tình phụ của Nghiêm Nhược Vấn nhiều năm như vậy, mình cảm thấy nhanh trở thành phế nhân, bồ nghĩ mình có thể làm tốt cái gì?” Lý Hâm tự giễu hỏi ngược lại.

“Mở một quán cà phê như thế nào? Đồ ngọt bồ làm ăn cũng ngon lắm, mình biết pha cà phê, hơn nữa có bồ làm chiêu bài sống, mình cảm thấy không tệ…” Tả Khinh Hoan thường có nhiều chủ ý, nàng cảm thấy sắc đẹp của Lý Hâm và tay nghề của mình thu hút một ít khách hàng vẫn là có thể. Tình phụ không thể làm cả đời, đặc biệt gần đây nàng chọc giận kim chủ nên muốn tìm đường khác mới được.

“Chủ ý này tốt đấy, chẳng qua vì cái gì mình là chiêu bài sống, mà không phải là bồ?” Lý Hâm không phục, nàng mới không cần phô trương nhan sắc, Tả Khinh Hoan bộ dáng cũng không kém.

“Bồ có tiền sao?” Tả Khinh Hoan lạnh lùng hỏi, nàng tin chắc Lý Hâm này ngốc nữ nhân sẽ không lấy chia tay phí của Nghiêm Nhược Vấn. Hơn nữa nữ nhân này không có thói quen để dành tiền, khẳng định là không có tiền, mở quán chẳng lẽ không dùng tiền? Suy nghĩ của nữ nhân này không thực tế chút nào, hừ hừ, có tiền mới là lớn nhất!

Quả nhiên âm thanh của Lý Hâm yếu đi hẳn, ủy khuất nhìn Tả Khinh Hoan, ánh mắt rất giống nhìn mẹ kế, chẳng qua Lý Hâm thực sự hối hận khi tiêu sái vất 100 ngàn chia tay phí vào mặt Nghiêm Nhược Vấn, bằng không lúc này lưng của nàng so với Tả Khinh Hoan phải thẳng hơn nhiều.

“Ân, cụ thể công việc bồ cứ việc sắp xếp là tốt rồi.” Lý Hâm không ý kiến, nàng cảm thấy Tả Khinh Hoan so với mình có nhiều chủ ý, kinh doanh chuyện tình, Tả Khinh Hoan luôn có vẻ khôn khéo, nàng hiện tại dù sao nghèo rớt mùng tơi.

“Lý Hâm, mình rất ngạc nhiên, bồ rốt cuộc lớn lên ở gia đình như thế nào?” Bây giờ đổi lại Tả Khinh Hoan bát quái Lý Hâm.

“Bồ như thế nào bỗng nhiên hỏi cái này?” Lý Hâm có chút kinh ngạc, nhà, từ này nghe đến đã có chút xa lạ.

“Bồ đối với tiền bạc thực sự không có khái niệm, nên mình không khỏi tò mò về xuất thân của bồ thôi?” Có thể nói hiện tại Lý Hâm nghèo nàn mau không còn gì nhưng nàng vẫn một bộ không hề quan tâm, dựa vào Lý Hâm cuộc sống thói quen có thể thấy ra, Lý Hâm hẳn là sinh ra ở gia đình khá giả, cho dù không phải giống đại gia tộc của Tần Vãn Thư đại phú đại quý, ít nhất cũng là dư dả gia đình, có lẽ cùng trong nhà náo loạn xuất quỹ, cho nên không muốn về nhà.

“Nhà của mình a, coi như y sinh (bác sỹ) thế gia đi, gia gia là thầy thuốc trung y, ba ba là bác sỹ khoa ngoại, mẹ mẹ là bác sỹ khoa phụ sản, ca ca là bác sỹ khoa nhi, muội muội là bác sỹ khoa tiêu hóa. Mình ở trong nhà ngoại lệ, trong ba anh em mình có thiên phú học y nhất, đáng tiếc cố tình không thích cầm dao phẫu thuật, chỉ thích cầm dao làm bếp, tốt nghiệp đại học xong không đến bệnh viện là bác sỹ chạy đi làm tình phụ cho người ta, nhưng lại là tình phụ của nữ nhân, bị đuổi ra khỏi nhà cũng là chuyện đương nhiên.” Lý Hâm không quan tâm nói, dường như đây đều là những chuyện vụn vặt. Khi mọi người trong nhà nghĩ mình là hắc mã, bản thân mình lại sảng khoái lựa chọn làm hắc dương, nhưng nàng thật không thích dao mổ, không nghĩ làm bác sỹ, nếu cho nàng lựa chọn một lần nữa, kết quả vẫn là như vậy.

“Nhìn không ra, bồ học y nha, quả nhiên người không thể dựa vào tướng mạo đánh giá…” Tả Khinh Hoan tránh nặng tìm nhẹ nói, chẳng qua nàng quả thật không nghĩ tới Lý Hâm dĩ nhiên học y, bất quá nghĩ lại Lý Hâm dùng dao cắt đồ ăn tinh chuẩn như vậy, cũng thực sự có chút bản lĩnh.

“Hừ, lúc học đại học, mình là sinh viên tốt nghiệp hạng nhất của trường y nổi tiếng trong nước, bồ thật khinh thường mình là ngực lớn ngu ngốc sao?” Lý Hâm nghĩ muốn đánh chết Tả Khinh Hoan, nét mặt không tin kia rõ ràng là xem nhẹ nàng.

Tả Khinh Hoan đụng nhẹ vào ngực Lý Hâm, ngực rất lớn là đúng, nhưng có não hay không thì không biết được.

“Một sinh viên của trường y thấy thế nào cũng là tiền đồ vô lượng, tại sao lại sa sút như vậy?” Tả Khinh Hoan trong đầu hâm mộ vô cùng, nếu mình có Lý Hâm xuất thân như vậy, mình tuyệt đối sẽ không giống như bây giờ.

“Có lẽ.” Lý Hâm không nghĩ tiếp tục đề tài này, mặc dù cùng nhau làm tình phụ Tả Khinh Hoan cũng sẽ không tán thành lựa chọn của mình đi, chỉ có mình chấp mê bất hối.

“Nhưng mà mình rất bội phục dũng khí của bồ, đối với bản thân cái gì muốn cái gì không muốn đều hiểu rõ như vậy.” Người bình thường làm không được điểm này, để làm được hắc dương không phải ai cũng có dũng khí.

Lý Hâm nhẹ nhàng mỉm cười, nụ cười kia ít đi vẻ mị ý vốn có.

“Còn bồ thì sao, mình cũng chưa bao giờ nghe qua bồ nói về người trong nhà.” Lý Hâm hỏi ngược lại, nàng cũng rất tò mò, là hoàn cảnh như thế nào bồi dưỡng ra Tả Khinh Hoan nữ nhân như vậy.

“Có chút người, ngay cả nhắc tới cũng không nghĩ nhắc tới.” Tả Khinh Hoan hờ hững nói.

Lý Hâm cũng không hỏi lại, xem ra hoàn cảnh của Tả Khinh Hoan có lẽ so với mình còn rối rắm hơn nhiều.

Bữa cơm này ở hai người lẫn nhau bát quái trung kết thúc.

Tuy cảm xúc của Lý Hâm đã tốt hơn nhiều, nhưng rốt cuộc là thất tình, đêm nay, Tả Khinh Hoan ngủ lại với Lý Hâm, chỉ là tâm tư không chịu khống chế suy nghĩ về Tần Vãn Thư, luôn luôn bực bội đoán vợ chồng hai người họ có hay không làm chuyện đó.

Lý Hâm nghĩ đến Nghiêm Nhược Vấn cũng bắt đầu phát ngốc, cái loại đau khổ này, mơ hồ lại bắt đầu khởi xướng, vô số lần tự mình lừa gạt cùng thôi miên, vẫn là không đủ sao?

Rất sớm, Tần Vãn Thư liền nhận được điện thoại của Tả Khinh Hoan.

“Cô dậy chưa?” Tần Vãn Thư tiếp điện thoại liền nghe được Tả Khinh Hoan mềm mại thanh âm, Tả Khinh Hoan mới 24 tuổi, chính mình gần 30 tuổi, so sánh giữa hai người, Tả Khinh Hoan thật sự khá trẻ, ngay cả thanh âm cũng lộ ra cảm giác trẻ trung, Tần Vãn Thư thầm nghĩ.

“Rất sớm, hiện giờ mới sáu giờ rưỡi.” Tả Khinh Hoan gọi điện thoại thời gian vô cùng chuẩn xác, nàng vừa tỉnh ngủ, cũng vừa khởi động máy không lâu, nhưng rốt cuộc vẫn còn quá sớm.

“Ân, tôi cũng biết còn sớm, tôi chưa bao giờ dậy sớm như vậy, cũng chưa từng sớm như vậy gọi điện thoại cho người khác.” Tả Khinh Hoan cũng hiểu được bất khả tư nghị, nàng mở to mắt chuyện thứ nhất chính là nghĩ gọi cho Tần Vãn Thư, cũng không quan tâm Hàn Sĩ Bân có ở bên cạnh Tần Vãn Thư hay không.

“Hành động của cô có thể coi như đối với tôi tưởng nhớ tha thiết không?” Tần Vãn Thư giỡn chơi hỏi, thật ra Tần Vãn Thư bản thân cũng chưa phát hiện trên mặt của mình đã có hơi hơi ý cười.

“Ân.” Tả Khinh Hoan nhẹ nhàng lên tiếng, nàng phát hiện cảm giác buồn bực ban đêm biến mất. Tần Vãn Thư nói những lời này chứng minh Hàn Sĩ Bân không ở bên cạnh, giờ này Hàn Sĩ Bân không ở bên người, vậy thuyết minh tối hôm qua Hàn Sĩ Bân cũng không ngủ bên nàng, nghĩ đến tâm tình liền trở nên vui vẻ.

“Cô không sợ lão công của tôi ở đây sao? Cô nhưng thật ra biết cách gây thêm phiền phức cho tôi.” Tần Vãn Thư chọn mi hỏi, cũng may Hàn Sĩ Bân tối qua ở thư phòng ngủ, bằng không sáng sớm tiếp điện thoại, Hàn Sĩ Bân chắc hẳn sẽ nghi ngờ.

“Không phải nói thanh giả tự thanh sao, cô sợ cái gì chứ?” Tả Khinh Hoan vừa nói vừa cười, tiếng cười nghe đến rất thanh thúy.

Tần Vãn Thư nghe thấy tiếng Tả Khinh Hoan cười, khẽ lắc đầu cũng cười theo. Thanh giả tự thanh, đúng vậy, nàng có thể nói cho Hàn Sĩ Bân biết tiểu tiên nữ là ai, đến lúc đó cần giải thích là Hàn Sĩ Bân chứ không phải mình, chẳng qua mình vì Tả Khinh Hoan mà đi nói dối, Tần Vãn Thư cảm thấy đối với vị này thích đùa dai tiểu cô nương thật sự rất dung túng.

“Hôm nay có thể cùng tôi đi dạo phố không?” Tả Khinh Hoan hỏi, mặc dù nghi ngờ mình có M tiềm chất, biết rõ không có khả năng càng muốn lao vào, đúng là người có tật xấu a!

“Cô mỗi ngày đều nhàn rỗi như vậy sao?” Tần Vãn Thư hỏi, vẫn là Tả Khinh Hoan cảm thấy mình cùng nàng giống nhau nhàn nhã, mình nhưng thật ra có rất nhiều việc phải hoàn thành.

“Trước đây đúng là thật dư thời gian, về sau có lẽ sẽ không rảnh nữa, nếu cô không có thời gian thì thôi vậy.” Tả Khinh Hoan nói xong liền cúp máy, nàng biết Tần Vãn Thư gián tiếp cự tuyệt mình cho nên cũng không thích dây dưa. Nàng cùng với Lý Hâm mở quán cà phê là làm thật không phải tùy tiện nói ra, sau hôm nay sẽ không còn rảnh rang nữa, lần sau muốn hẹn Tần Vãn Thư cũng không biết là lúc nào.

Tần Vãn Thư nhìn màn hình hiển thị cuộc gọi kết thúc, hơi hơi thở dài, hôm nay nàng thật sự không có thời gian.

Chương 28: Thương trường là nơi kinh doanh

Nghiêm Nhược Vấn nhẹ nhàng xoa bóp hơi hơi phát đau đầu, dừng công việc trên tay, khóe mắt bỗng nhiên nhìn đến cây xương rồng đặt ở trên bàn, hơi hơi xuất thần, đây là Lý Hâm tặng cho nàng. Nữ nhân đó nói máy tính bức xạ lớn, mình lại là người cuồng việc, thế nào cũng phải mua một cây tặng cho mình. Nghiêm Nhược Vấn phát hiện mình giống như chưa từng tưới nước cho nó, vậy mà nó vẫn rất xanh tươi.

Tiền Thiếu Văn đem hạ nhân hầm canh bổ bưng vào, hắn nhìn thấy thê tử đang thất thần ngẩn người, trong lòng có chút phức tạp, hắn biết trước đây mấy ngày tin tức có lẽ cũng không phải bịa đặt, Lý Hâm, mình cũng từng gặp qua nữ nhân có diện mạo yêu mị kia, khi đó chỉ cảm thấy có chút kỳ lạ. Nữ nhân đó nhìn Nhược Vấn ánh mắt quá mức nhu hòa, dịu dàng giống như là đang làm nũng, mà nhìn về phía mình quả thật mang theo địch ý, lúc ấy cũng không để ý, chỉ cho là ảo giác, nay nghĩ lại mới cảm thấy rất thiếu cảnh giác. Nhưng làm một trượng phu thông minh, Tiền Thiếu Văn lựa chọn im lặng, không hỏi Nghiêm Nhược Vấn, mặc dù Tiền gia từ trên xuống dưới vô số nghi ngờ hoặc giậu đổ bìm leo tiếng gió, hắn đều cố gắng bảo hộ thê tử.

“Em đang lo lắng hạng mục hợp tác với Tần thị sao?” Tiền Thiếu Văn đem thuốc bổ đặt ở trên bàn, ôn nhu nói.

“Ân.” Nghiêm Nhược Vấn khẽ gật đầu.

“Tần gia cùng Thi gia giao tình rất tốt, chưa chắc cùng Tiền gia hợp tác.” Tiền Thiếu Văn cảm thấy thân thể mình nếu khỏe mạnh một chút thì thật tốt, nhất định sẽ không làm cho thê tử lao lực vất vả.

“Ở thương trường chỉ nói chuyện kinh doanh, em không tin Tần gia dựa vào giao tình để làm ăn, miễn là em có thể đưa ra một bản kế hoạch hoàn hảo không có chỗ sai sót, chúng ta vẫn có cơ hội nắm lấy hạng mục này.” Nghiêm Nhược Vấn không thích cảm giác thua cuộc, nàng tin tưởng mình có thể làm được, hơn nữa nàng cũng không đem Thi Vân Dạng đặt ở trong mắt, ở Nghiêm Nhược Vấn xem xét Thi Vân Dạng cũng chỉ là ăn chơi trác táng nhị thế tổ.

“Đừng tạo thêm áp lực cho mình, trước hết uống canh đi đã.” Tiền Thiếu Văn biết mình nói cái gì cũng không có tác dụng, nếu Nhược Vấn một lòng phải hoàn thành một chuyện gì đó nàng nhất định dốc hết tâm sức.

Nghiêm Nhược Vấn tiếp lấy, nhưng canh này hương vị không ngon như Lý Hâm làm, nữ nhân kia cũng thích hầm canh. Mỗi lần nàng ghé chỗ Lý Hâm, nàng luôn hầm tốt đủ loại canh cho mình uống, hơn nữa mỗi lần đa dạng không giống nhau. Ngày đó, Lý Hâm mới đầu còn quỳ xuống van xin mình không cần rời đi, sau lại tát mình một cái, quẳng tấm chi phiếu vào mặt mình kiêu ngạo bỏ đi, nhưng ở bãi đỗ xe khóc lóc thương tâm, Nghiêm Nhược Vấn lần đầu tiên phát hiện thật ra mình cũng không hiểu biết nữ nhân cùng mình một chỗ năm năm, tuy các nàng chân chính cùng một chỗ thời gian thật sự không nhiều.

Nàng đồng ý qua lại với Lý Hâm năm năm nguyên nhân là vì nàng vừa tiếp quản Tiền thị , áp lực thật sự rất lớn, Lý Hâm đúng lúc xuất hiện, làm cho nàng có địa phương phóng thích áp lực, ngay từ đầu chính là sai lầm. Lý Hâm là ai, là dạng người gì, Nghiêm Nhược Vấn chưa từng có chú ý quá, nàng nguyện ý bao dưỡng Lý Hâm xem như nuôi dưỡng sủng vật giống nhau, một con sủng vật tùy thời sẽ ở trong nhà chờ mình. Nhưng xảy ra sự kiện lần này xong Nghiêm Nhược Vấn ý thức được Lý Hâm có khả năng trở thành nhược điểm trí mạng của mình, lập tức quyết định chấm dứt sai lầm này, chỉ là không nghĩ tới từ trước đến nay dịu ngoan Lý Hâm cũng sẽ vươn móng vuốt sắc bén cào ngược lại mình, một khi nghĩ đến ngày đó bị Lý Hâm tát một cái, cảm giác đau rát dường như vẫn còn trên mặt.

“Anh uống thuốc chưa?” Nghiêm Nhược Vấn quan tâm hỏi trượng phu, hắn trên người có bệnh tim bẩm sinh và bệnh suyễn, nàng quan tâm Lý Hâm không bằng một phần mười so với Tiền Thiếu Văn, cho nên Lý Hâm mới ghen tị và căm thù Tiền Thiếu Văn.

Lý Hâm không biết, Nghiêm Nhược Vấn thiếu Tiền Thiếu Văn một phần ân tình rất lớn, đến nỗi Nghiêm Nhược Vấn tính dùng nửa đời còn lại của mình để báo đáp.

“Uống rồi, anh biết tự chiếu cố bản thân, em không cần phải phân tâm lo cho anh.” Tiền Thiếu Văn ôn nhu vừa cười vừa nói, nếu mình có thể khỏe mạnh một chút thì tốt rồi.

“Đã khuya, chúng ta đi ngủ đi.” Nghiêm Nhược Vấn luôn cường thế lão luyện biểu tình lộ ra một ít dịu dàng. Nghiêm Nhược Vấn biết nếu mình không ngủ, trượng phu cũng sẽ không ngủ, Tiền Thiếu Văn thân thể yếu đuối, không thể quá mệt mỏi, cho nên Nghiêm Nhược Vấn ngoan ngoãn cùng Tiền Thiếu Văn nằm xuống, chờ thêm một lúc, cảm giác Tiền Thiếu Văn ngủ say, nàng lại đến thư phòng tiếp tục hoàn thiện bản kế hoạch trong tay, giống như Tần Vãn Thư từng nói, nữ nhân này vẫn rất cố gắng. Tiền Thiếu Văn ở Nghiêm Nhược Vấn rời đi, lại mở mắt ra, sâu kín thở dài một hơi, hắn muốn lấy Nhược Vấn nhưng hắn không nghĩ đem Nhược Vấn gắn chặt vào Tiền thị, đó không phải trách nhiệm của nàng, chỉ trách thân thể của mình không chịu được sức ép.

“Lần này Thi gia cùng Tiền gia đều có hứng thú cùng chúng ta hợp tác khai thác hạng mục mới, Vãn Thư cảm thấy chọn bên nào tốt hơn?” Tần Vũ hỏi Tần Vãn Thư, luận thực lực, Thi gia cùng Tiền gia có thể nói là tương đương, nếu về giao tình, Tần gia cùng Thi gia giao tình tốt hơn một ít, nhưng Nghiêm Nhược Vấn đưa ra phương án thật sự hoàn hảo, còn Thi Vân Dạng phương án tuy không tệ nhưng vẫn kém hơn một ít.

“Trên thương trường chỉ bàn chuyện kinh doanh, đại ca tự mình quyết định đi.” Tần Vãn Thư thản nhiên nói, tuy nàng cùng Thi Vân Dạng giao tình không tệ, nhưng mình thật lâu đã không đụng vào việc làm ăn của gia tộc.

“Dù sao Vân Dạng là bạn của em, anh có thể nể mặt muội muội của mình nhân nhượng một chút.” Tần Vũ cười nói, cái gì cũng không quý giá bằng muội muội, Tần Vũ đưa hai bản kế hoạch cho Tần Vãn Thư.

Tần Vãn Thư nhìn hai tập hồ sơ lập tức nhận rõ cao thấp, Vân Dạng chỉ được cái khôn vặt không bỏ tâm tư suy nghĩ. Nghiêm Nhược Vấn thì khác, chỉ xét ở thái độ nghiêm túc là có thể quyết định hợp tác với Nghiêm Nhược Vấn.

“Ngày mai em sẽ đưa cho anh hai bản kế hoạch khác mức độ tương xứng hơn cho anh lựa chọn.” Tần Vãn Thư lấy đi bản kế hoạch của Nghiêm Nhược Vấn.

Tần Vãn Thư đem bản kế hoạch của Nghiêm Nhược Vấn ném cho Thi Vân Dạng.

“Ngày mai, nếu ngươi không thể cho ta một bản khác vừa lòng, đừng trách ta chọn Nghiêm Nhược Vấn là người hợp tác tiếp theo.” Tần Vãn Thư thản nhiên nói, cảm tình có thân sơ, Thi Vân Dạng như thế nào không có bản lĩnh cũng là cùng mình lớn lên, nhiều ít thiên vị Thi gia một chút.

Thi Vân Dạng nhìn xong bản kế hoạch của Nghiêm Nhược Vấn, biến sắc, không so sánh còn không biết, một khi nhìn thấy đã giật mình, Nghiêm Nhược Vấn nữ nhân này quả nhiên không phải đơn giản.

“Chỉ có một ngày?” Thi Vân Dạng cảm thấy nhức đầu, kế hoạch này Nghiêm Nhược Vấn tuyệt đối không có khả năng trong một ngày làm ra, mà mình chỉ có một buổi tối để làm chuyện tương tự, khá gay go đây.

“Không thể?” Tần Vãn Thư chọn mi hỏi lại.

“Được rồi.” Thi Vân Dạng biết mình nếu ngày mai không đưa ra được một phần kế hoạch cùng của Nghiêm Nhược Vấn tương xứng, sẽ chờ bị mất mặt.

Thi Vân Dạng lập tức gọi điện thoại cho Tần Đằng.

“Tần Đằng, nhanh lên chạy lại đây cho ta, bồi tỷ tăng ca!” Thi Vân Dạng đem Tần Đằng đang bị quây trong vòng tay của đám nữ nhân đào ra.

Tần Đằng cùng Thi Vân Dạng hai kẻ hỗn đãn nhưng xú khí hợp nhau. Có một thời gian chơi bời cùng nhau, thuận tiện chơi đến trên giường, hai kẻ đều không phải là người an phận, không biết là ai đùa giỡn ai, chẳng qua hình như Tần Đằng có nhược điểm ở Thi Vân Dạng trong tay, Thi Vân Dạng trừ bỏ Tần Vãn Thư là người duy nhất có thể kêu động Tần Đằng.

Thi Vân Dạng không coi vào đâu làm bậy, Tần Vãn Thư mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng Tần Vãn Thư tuyệt đối sẽ không cùng Thi Vân Dạng tăng ca. Nàng bỗng nhiên nhớ tới nữ nhân kia giống như từ ngày đó buổi sáng cúp điện thoại sau, cũng không có hẹn mình lần nữa, đã qua mười lăm ngày, kỳ lạ là mình thế nhưng có thể rành mạch nhớ rõ thời gian. Tả Khinh Hoan không gọi điện cho Tần Vãn Thư, Tần Vãn Thư cũng không chủ động gọi lại cho nàng, dường như ở phân cao thấp xem ai có thể kiên nhẫn hơn.

Đáng lẽ hai kẻ hỗn đãn có thể sung sướng trải qua cuộc sống về đêm muôn màu muôn vẻ lại bị khổ bức tăng ca.

“Ta nói Thi tỷ tỷ, ta như thế hy sinh, có cái gì tưởng thưởng đây?” Tần Đằng ngáp một cái hỏi Thi Vân Dạng. Thi Vân Dạng càng ngày càng quyến rũ, giơ tay nhấc chân trong lúc đó đều tản mát nữ tính, thật kích thích dục vọng của mình.

“Cút qua một bên đi, tỷ tỷ giống người nhàm chán như vậy sao?” Thi Vân Dạng chọn mi hỏi ngược lại, “ngươi cố gắng phát hiện ra những chỗ không hợp lý cho ta, ngày mai nếu bại bởi Nghiêm Nhược Vấn, ta cho ngươi biết tay.” Bản kế hoạch trên cơ bản đều là Thi Vân Dạng tự mình một người làm, chẳng qua làm cho Tần Đằng giúp mình tìm những chỗ sai, sau đó một lần một lần cải tiến, Thi Vân Dạng cảm thấy mình đêm nay một đêm không ngủ, còn phải dùng não quá độ, ngày mai khẳng định biến dạng.

“Tỷ tỷ cũng thật ác, một buổi tối bắt ngươi sửa lại cho tốt, nàng cùng đại ca nói một câu, đừng nói là cho ngươi thêm vài ngày, chính là chọn Thi gia hợp tác cũng không có vấn đề.” Tần Đằng cười <hì hì> nói, rõ ràng là ở bỏ đá xuống giếng.

“Tỷ tỷ của ngươi, ngươi còn không hiểu sao?” Tần Vãn Thư tuyệt đối là người công tư phân minh, điểm ấy Thi Vân Dạng nhất định không nghi ngờ, nàng có thể đem bản kế hoạch của Nghiêm Nhược Vấn cho mình tham khảo, xem như đã là trọn tình trọn nghĩa, “nói, tỷ tỷ của ngươi trong tay rốt cuộc có bao nhiêu cổ phần của Tần thị?” Thi Vân Dạng rất tò mò Tần lão gia tử yêu thương Tần Vãn Thư như vậy sẽ dành ra bao nhiêu tài sản cho nàng?

“Không biết nữa, dù sao cũng đủ cho tỷ tỷ xài mấy đời đều xài không hết.” Chuyện này Tần Đằng không rõ, gia gia rất nghiêm khắc, một phân tiền đều không tính toán chia cho mình, cũng may mình không ham hố. Tỷ tỷ trong tay rốt cuộc có bao nhiêu cổ phần của công ty, trừ bỏ gia gia cùng tỷ tỷ, đại khái ai cũng không biết, chẳng qua Tần Đằng cảm thấy tỷ tỷ trong tay nắm cổ phần có lẽ tương đương với đại ca.

“Vậy không phải là tiện nghi cho Hàn Sĩ Bân?” Thi Vân Dạng nghe vậy, quả nhiên Tần Vãn Thư mới là chân chính tài đại khí thô, xem ra Hàn Sĩ Bân cưới được một lão bà giàu có.

“Hàn Sĩ Bân nghĩ cũng đừng nghĩ đến, ngươi thật coi nhẹ tỷ tỷ của ta vô dụng sao? Ta dám cá Hàn Sĩ Bân đến bây giờ cũng không hiểu biết tỷ tỷ của ta rốt cuộc có bao nhiêu tài sản.” Thật ra bản thân Tần Đằng cũng không biết rõ, tư ẩn của tỷ tỷ thủy chung là một bí ẩn.

Khó trách Tần Vãn Thư mặc dù đã lấy chồng, ở Tần gia tiếng nói phân lượng vẫn là như vậy trọng yếu, Tần Vãn Thư chỉ cần nói ra một câu so với ai khác đều có tác dụng.

========================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét !...
- Hãy bấm Theo dõi dưới chân trang để nhanh chóng nhận được phản hồi từ Tiểu thuyết bách hợp

Support : Cosmetic | Fashion | Souvenir | Phone | Computer | Houseware | Game | Travel | Hotel | Site Map | Contact Advertising | ↑ back to top
Ghi rõ nguồn doctruyen123.org dưới dạng liên kết khi phát hành lại thông tin từ trang này
Copyright © 2015. Tiểu thuyết Bách hợp - All Rights Reserved
Design by Ngân Giang
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768 pixel
Template by Namkna