Google.com.vn Đọc truyện Online

18/8/18

Phu Nhân Tại Thượng (Minh Dã) - Tập 21 - 30

Đăng bởi Ngân Giang | 18/8/18 | 0 nhận xét

Chương 21

Lý Trì Nguyệt trước kia cũng không phải chưa từng gặp qua chuyện phối không ra hương, những cũng không khiến nàng cảm thấy căm tức như lần này, cũng không biết là có liên quan đến chuyện Đồ Cửu Mị giận dỗi nàng hay không, Lý Trì Nguyệt giam mình trong phòng nhiều ngày cũng không bước ra.
Hậu viện nghiễm nhiên cũng sắp biến thành của Đồ Cửu Mị rồi, Đồ Cửu Mị thực sự biết làm cho bản thân vui vẻ, nàng ngủ trên nhuyễn tháp của phu nhân không nói, còn sai Lục Đào tìm lưới đánh cá, đem lưới đánh cá cột vào thân cây bạch ngọc lan, bản thân nằm ở trên đó lắc lư đưa võng, vô cùng tự tại.
Nàng nghĩ sau khi phu nhân quay về, phu nhân nằm trên nhuyễn tháp, nàng thì nằm trên lưới đánh cá cũng là rất tốt. Nàng mới không tin phu nhân bỏ được hậu viện này, nàng tin tưởng phu nhân ở trong phòng nghẹn không được bao lâu.
Gần đây ngũ phu nhân dạy các thứ ít đi rất nhiều, khiến nàng thoải mái không ít, thời gian cũng nhiều, bất quá phu nhân không đến hậu viện mấy ngày nay, nàng một mình vẫn luôn đứng ở hậu viện, có thích hơn cũng sẽ có một chút buồn chán, nàng lại không giống phu nhân, luôn thích hậu viện, nàng là thích có bạn.
Lý Trì Nguyệt lại đạp hư không ít hương liệu, mũi lại bị các loại hương liệu huân đến khó chịu, nếu còn tiếp tục huân nữa, Lý Trì Nguyệt sợ sẽ phá hủy khứu giác, chỉ đành từ điều hương thất đi ra.
Mấy ngày nay quận chúa ngoại trừ dùng bữa, tắm rửa cùng ngủ, gần như đều ở trong điều hương thất, điều này làm cho An Nhi có chút lo lắng, khứu giác của quận chúa mẫn cảm, ngửi các loại hương liệu quận chúa mũi của quận chúa sẽ chịu không nổi, sau khi nhìn thấy quận chúa đi ra nàng mới an tâm, lập tức căn dặn người chuẩn bị nước nóng, để quận chúa tắm rửa. Tuy rằng quận chúa thích hương, trên người dính đủ loại hương, điều hương xong, luôn muốn tắm rửa một phen, tẩy đi hương vị nhiễm trên thân thể. Nàng thích sau khi tắm rửa xong căn cứ tâm tình chọn một loại hương, nhưng hơn một nửa thời gian quận chúa là không thích trên người dính hương, quận chúa nói như vậy mũi mới không mất tinh nhạy.
"Quận chúa lại điều chế mị hương trên người Mị phu nhân sao?" An Nhi một bên hỏi, một bên thay quận chúa nhà nàng lau tóc ướt.
"Ân." Lý Trì Nguyệt nhắm mắt lại nhẹ giọng đáp, rất nhiều vị đạo đều là độc nhất vô nhị, mị hương kia cũng là như vậy, đại khái thật sự là điều chế không được, nghĩ tới đây, Lý Trì Nguyệt liền có một chút thất vọng, nàng luôn nỗ lực muốn chiếm hết các loại hương trong thiên hạ về mình, tuy rằng cách nghĩ này có chút cuồng vọng cùng không thực tế.
"Nếu thật sự điều chế không ra, quận chúa muốn ngửi mị hương còn không phải rất đơn giản, trực tiếp ngửi trên người Mị phu nhân là được rồi." An Nhi đề nghị, quận chúa đối với mị hương trên người Đồ Cửu Mị thật đúng là thần kỳ chấp nhất. Quận chúa điều hương không phải là để tùy thời tùy chỗ muốn ngửi thì ngửi sao, Đồ Cửu Mị vốn là người trong phủ Hầu gia, muốn ngửi thì ngửi, có cái gì khó khăn.
"Nàng cũng không thích ta ngửi hương trên người nàng." Lý Trì Nguyệt nghĩ đến mỗi lần dán đến trên người Đồ Cửu Mị, dáng vẻ Đồ Cửu Mị không được tự nhiên,. Lại không thích ép buộc người khác.
"Ta thấy Mị phu nhân trái lại rất nguyện ý dán đến gần quận chúa, quận chúa muốn ngửi mị hương trên người nàng, đó là phúc khí của nàng, nàng còn ước gì quận chúa thân cận nàng nhiều một chút. Nói gì nữa nàng là thiếp, hầu hạ quận chúa là bổn phận, quận chúa lại không làm khó nàng, bất quá ngửi hương một chút mà thôi, nàng có quyền cùng tư cách gì cự tuyệt đây?" An Nhi cảm thấy quận chúa thực sự không cần để tâm cảm thụ của Mị phu nhân, thử hỏi bên ngoài thiếp thất nào có thể sống thoải mái hơn so với thiếp trong Hầu gia phủ, được như vậy đều là nhờ vào ân đức của quận chúa, nếu không cho dù là loạn côn đánh chết những thiếp thất này cũng sẽ không có ai nói cái gì.
"Cũng đúng." Lý Trì Nguyệt cảm thấy Đồ Cửu Mị mỗi lần cũng là để cho nàng ngửi, dáng vẻ cũng không giống như chán ghét, ngửi nhiều vài lần nàng cũng thành thói quen, sẽ không còn không được tự nhiên như trước nữa. Bất quá ỷ lại người khác mới có thể ngửi được hương mình thích, tóm lại có chút cảm giác giống như người bị quản chế, vẫn là tự mình chế ra mới tốt, nhưng hết lần này tới lần khác chính là điều chế không được. Lý Trì Nguyệt quyết định mị hương vẫn phải tiếp tục điều chế, không cần nóng lòng là được, lúc muốn ngửi, liền đem Đồ Cửu Mị triệu đến ngửi một chút thì được rồi.
Lý Trì Nguyệt đến hậu viện, liền phát hiện hậu viện thanh nhã của nàng đã bị chiếc lưới đánh cá giăng giữa hai góc cây phá hỏng rồi, đây nhất định là chuyện tốt Đồ Cửu Mị làm, mà Đồ Cửu Mị đang nằm trên nhuyễn tháp của nàng ngủ say, tước chiếm cưu sào có phải hay không!
Lý Trì Nguyệt đi lên, phát hiện Đồ Cửu Mị ngủ thật sự trầm, một chút cũng không giống như nàng, thiển miên, bình thường ngủ chỉ cần có người đến gần sẽ giật mình tỉnh giấc, nàng nghĩ Đồ Cửu Mị hiện tại cho dù là sét đánh sợ là cũng không nghe thấy. Nàng nghĩ, Trương má má cảm thấy Đồ Cửu Mị đáng ghét không phải không có đạo lý, chính là hiện tại, nàng cảm thấy Đồ Cửu Mị thật sự đáng ghét, nàng muốn phải, Đồ Cửu Mị toàn bộ đều có, hảo túi da, mị hương, hảo thân thể, sinh nở tốt, ngủ tốt.
Lý Trì Nguyệt trái lại không gọi Đồ Cửu Mị dậy, ma ma nói qua, có thai dễ mệt mỏi, nàng tạm thời để Đồ Cửu Mị tiếp tục nằm trên tháp của nàng.
Lưới đánh cá giăng giữa hai thân cây trái lại rất chói mắt, người cũng đã có thai còn nằm cái này, nếu như nằm ngã xuống đất thì làm sao, đây là nữ nhân không biết chừng mực, Lý Trì Nguyệt âm thầm nghĩ đến.
Nhuyễn tháp của nàng bị người khác ngủ rồi, Lý Trì Nguyệt không chỗ để nằm, dưới tâm trạng cam chịu hơn nữa vô cùng ghét bỏ, Lý Trì Nguyệt không tình nguyện nằm trên thứ đong đưa của Đồ Cửu Mị, nàng phát hiện nằm trên đó thật ra cũng có chút thú vị.
Đong đưa, đong đưa, thực sự có tác dụng thôi miên, Lý Trì Nguyệt không cẩn thận cũng đã ngủ, vừa cảm giác ngoài ý muốn lại có chút trầm nặng.
Đồ Cửu Mị tỉnh lại liền thấy phu nhân nằm ngủ trên lưới đánh cá của nàng, nàng liền biết phu nhân cũng sẽ thích nằm, bởi vì nàng cảm thấy lưới đánh cá của mình so với nhuyễn tháp của phu nhân không kém bao nhiêu.
Đồ Cửu Mị đi đến trước lưới đánh cá của mình, nàng cảm thấy dáng vẻ phu nhân ngủ thân thiết rất nhiều, chẳng phải cao cao tại thượng, phu nhân vẫn luôn thích ngửi vị đạo trên người nàng, nàng cũng muốn ngửi vị đạo trên người phu nhân.
Thật ra Đồ Cửu Mị vừa đến gần Lý Trì Nguyệt liền bị mị hương trên người Đồ Cửu Mị nhiễu tỉnh nàng không cần mở mắt cũng biết người đứng trước mặt là Đồ Cửu Mị, chỉ cảm thấy mị hương dần dần trở nên nồng đậm, liền biết nàng đang đến gần. Lý Trì Nguyệt không biết nàng muốn làm gì, cho nên như trước nhắm mắt lại giả bộ ngủ, có thể, lúc này sẽ biết được Đồ Cửu Mị rốt cuộc có cổ quái giống như Liễu Phi Nhân hay không.
Lúc Đồ Cửu Mị muốn cúi người đến gần Lý Trì Nguyệt trong lòng không hiểu sao có chút khẩn trương, nàng cảm giác bản thân giống như đang làm kẻ trộm, mũi của Đồ Cửu Mị cách cổ Lý Trì Nguyệt càng lúc càng gần, quả nhiên cũng ngửi được nhàn nhạt hương thơm trên người phu nhân, xa một chút thì ngửi không được nữa, gần mới có thể ngửi được hương khí, thực sự rất thơm.
"Thật ra trên người phu nhân mới thơm." Đồ Cửu Mị nhẹ giọng nói thầm, nàng đột nhiên có thể lý giải vì sao phu nhân vẫn luôn thích ngửi hương trên người nàng, phu nhân nhất định không chán ghét vị đạo trên người nàng, nếu không cũng sẽ không năm lần bảy lượt ngửi lấy, bởi vì ngay cả nàng cũng thích ngửi hương khí trên người phu nhân.
Thì ra, nàng cũng muốn ngửi hương, bản thân mới vừa tắm rửa xong, theo lý đã tẩy hết tất cả mùi của hương liệu, Đồ Cửu Mị đáng lẽ ngửi không được mới phải, lẽ nào Đồ Cửu Mị ngửi cũng là mùi hương cơ thể của nàng, nghĩ tới đây, Lý Trì Nguyệt liền mở mắt.
"Ngươi đang làm gì?" Lý Trì Nguyệt biết rõ cố hỏi.
Đồ Cửu Mị bị phu nhân đột nhiên mở mắt hù dọa nhảy dựng, cảm giác chột dạ giống như kẻ trộm bị bắt quả tang.
"Không....làm....gì." Đồ Cửu Mị chột dạ hồi đáp.
"Vậy ngươi dán gần ra như vậy để làm gì?" Lý Trì Nguyệt chất vấn.
"Không để làm gì....." Giọng nói của Đồ Cửu Mị càng nói càng nhỏ, phu nhân quả nhiên không thích người khác thân cận nàng, nếu như biết nàng trộm ngửi hương trên người nàng, nhất định lại càng không vui vẻ.
"Ai chuẩn ngươi dán gần ta như vậy?" Lý Trì Nguyệt nhướng mày, ngữ khí lãnh đạm hỏi.
"Phu nhân muốn ngửi ta liền có thể ngửi ta, vì sao ta lại không thể ngửi phu nhân đây?" Đồ Cửu Mị hỏi ngược lại, dù sao thì cũng đã làm cho nàng mất hứng rồi, thẳng thắn trực tiếp thừa nhận là được rồi.
--------------------------------------

Chương 22

Đồ Cửu Mị lá gan càng lúc càng phì rồi, khiến nàng thật sự muốn đâm thủng cái phì đảm này. (phì đảm = to gan lớn mật)
"Ngươi có biết hành vi vượt quá giới hạn của ngươi, còn có nói chuyện với ta như vậy là phải bị vả miệng." Lý Trì Nguyệt biểu tình ngưng trọng, ngữ khí lạnh lùng.
Đồ Cửu Mị vừa nghe vả miệng, lại thấy sắc mặt phu nhân ngưng trọng, lập tức có chút sợ hãi rồi.
"Trương má má...." Lý Trì Nguyệt mới vừa mở miệng, Đồ Cửu Mị sợ đến sắc mặt trắng xanh, nàng thế nào lại quên thân phận của nàng cùng phu nhân, dám nói lời lớn mật như vậy cùng phu nhân. Cũng vì phu nhân nhiều lần vẻ mặt ôn hoà đối với nàng, cũng vì phu nhân mỗi lần đều thân cận ngửi hương cùng bụng, nên đã khiến nàng cho rằng phu nhân đối đãi với nàng không giống những người khác, nghĩ đến bản thân quả thật thị sủng mà kiêu, quá mức đắc ý vênh váo rồi.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy sắc mặt Đồ Cửu Mị tái nhợt, xem ra nàng vẫn còn biết phân nặng nhẹ, thấy nàng bị hù dọa như vậy, trong lòng Lý Trì Nguyệt có chút đắc ý. Nàng chính là chỉ cho châu quan phóng hỏa, không cho bách tính thắp đèn.
"Sau này Cửu Mị không dám nữa." Đồ Cửu Mị có chú hoảng hốt cầu xin tha thứ.
"Bỏ đi, lần này niệm tình ngươi có thai, sẽ không phạt ngươi nữa, ngày sau nhất định không được vượt quá giới hạn như vậy nữa." Lý Trì Nguyệt vốn là không dự định phạt Đồ Cửu Mị, bất quá là hù dọa nàng mà thôi, vừa rồi gọi Trương má má căn bản không lớn tiếng, Trương má má không nghe được, tuy rằng Trương má má đại khái là rất muốn nghe được đi.
"Tạ ơn phu nhân không phạt, nếu như không có việc gì, Cửu Mị xin cáo lui trước." Đồ Cửu Mị ngữ khí rầu rĩ, chỉ cảm thấy trong lòng cũng là rầu rĩ.
Lý Trì Nguyệt gật đầu, nàng nhìn thấy Đồ Cửu Mị tâm tình xuống thấp, không phải là sợ quá mức rồi đó chứ, Đồ Cửu Mị này thoạt nhìn cũng không giống như kẻ chưa từng bị ai hù dọa, có cần phải khoa trương như vậy sao? Lá gan vừa rồi trộm ngửi hương trên người nàng chạy đi đâu rồi? Thật sự là vô dụng, Lý Trì Nguyệt âm thầm nghĩ đến.
Đồ Cửu Mị trở về viện, tâm tình vẫn xuống thấp, nàng cũng không biết bản thân rốt cuộc vì sao tâm tình lại không tốt như vậy, rõ ràng vẫn chưa bị phạt, nàng bảo Lục Đào bưng hai đĩa thịt đến, sau khi ăn, tâm tình tuy rằng khá lên một chút, nhưng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, đây là chuyện chưa từng có trước đó. Nàng thở dài một hơi, phu nhân có chút thân cận nàng sẽ khiến nàng đắc ý vênh váo, đã quên thân phận của mình. Phu nhân không chỉ là phu nhân, mà còn là quận chúa, vô luận là thân phận nào , nàng đều không có biện pháp, cho dù phu nhân có hành động thân cận, chưa hẳn đã là phát ra từ nội tâm muốn thân cận nàng, có lẽ chỉ là hưng khởi bố thí cho nàng. Ngày sau nàng cũng không nên quá mức thân cận phu nhân, nếu không cuối cùng sẽ quên quy tắc, làm cho phu nhân tức giận, bị phạt vả miệng thì không xong rồi.
Đồ Cửu Mị biết trong lòng là thích thân cận phu nhân, giống như từ nhỏ nàng thích nhất là thân cận muội muội, nhưng muội muội tính tình cũng có chút lãnh đạm, nàng cùng muội muội nói chuyện, thường là nàng nói mười câu muội muội đáp lại ba câu. Có đôi khi nàng vẫn luôn quấn quít lấy muội muội, lúc muội muội thực sự không nhịn được cũng sẽ đuổi nàng, nhưng trong lòng nàng biết muội muội cũng không ác ý, nàng biết trong lòng muội muội người gần gũi nhất chính là nàng. Đối với phu nhân, nàng mới có cảm giác muốn thân cận phu nhân thân cận muốn thân cận muội muội vậy, chỉ là dường như lại có một chút bất đồng so với muội muội. Phu nhân là người muốn thận cận cũng không thể thân cận. Nghĩ đến đó Đồ Cửu Mị kết luận cảm giác phu nhân cho nàng chính là rõ ràng là một miếng thịt béo rồi lại nói cho nàng biết, đó cũng là một cái đầu cá, sẽ biết đâm người..
Sau đó, Đồ Cửu Mị nhiều ngày cũng không muốn đi dạo trong viện, chỉ ở trong phòng học viết chữ, nàng chưa bao giờ chưa bao giờ đối với viết chữ có hứng thú. Hơn nữa Đồ Cửu Mị rốt cục cảm giác được bản thân là người có thai rồi, hiện tại cũng đã sắp bốn tháng, bụng có chút hiển lộ ra, thai nhi trong bụng dường như buổi tối bắt đầu cử động rồi, cảm giác như vậy khiến nàng cảm thấy rất mới lạ, đồng thời nàng nghĩ, nếu như phu nhân biết bụng sẽ động, đại khái lại sẽ muốn sờ bụng nàng.
Lý Trì Nguyệt ở trong phòng như trước điều chế không ra mị hương, có chút khó chịu, vì vậy liền tản bộ đến hậu viện, gió nhẹ nhàn nhạt cùng nhàn nhạt hương bạch ngọc lan trong không khí khiến Lý Trì Nguyệt không ngớt không thôi. Lúc đến lương đình, liền thấy nhìn nhuyễn tháp bị Đồ Cửu Mị nằm ngủ qua vẫn còn ở đó chưa xử lý . Nếu là trước kia, nhuyễn tháp bị người khác ngủ qua, nàng đã sớm cho người ném nhuyễn tháp này đi, nhưng người ngủ là Đồ Cửu Mị, trên người người đó cũng không có mùi hôi, ngược lại, là ngậm mị hương, cho dù bị nàng ngủ qua, trong lòng Lý Trì Nguyệt cũng không quá phản cảm, chấp nhận dùng tiếp, dù sao hiện nay tàm tuyết ti cũng là cực kỳ trân quý, không dễ tìm được.
Lý Trì Nguyệt nằm trên nhuyễn tháp, chỉ là lưới đánh cá vẫn cô độc treo ở nơi đó, phá hoại phong cảnh. Nghĩ đến chủ nhân của lưới đánh cá kia, sẽ lại nhớ đến mị hương, nghĩ đến mị hương liền muốn ngửi, vì vậy nàng muốn gọi người triệu Đồ Cửu Mị đến để nàng ngửi hương, nhưng lại cảm thấy dường như có chút không được tự nhiên, tuy rằng Lý Trì Nguyệt cảm thấy cảm giác không được tự nhiên đến một cách rất kỳ lạ.
Nàng không được tự nhiên cái gì, cho dù Đồ Cửu Mị tránh né nàng, nàng muốn gặp Đồ Cửu Mị, chẳng lẽ nàng ta còn có thể cự tuyệt sao.
Lý Trì Nguyệt liền bảo An Nhi triệu Đồ Cửu Mị đến.
Thật ra lúc Đồ Cửu Mị bị An Nhi đi gặp đi gặp phu nhân trong lòng có chút vui vẻ, nhưng lại cảm thấy bản thân không tiền đồ, đột nhiên cảm thấy bản thân giống như một con chó phu nhân nuôi, phu nhân vẫy tay một cái nàng liền chạy đến bên cạnh phu nhân, loại cảm giác này hoàn toàn không có cách nào đè nén, tựa như chó thích gặm xương, yêu thích phát ra từ nội tâm.
Dĩ nhiên, hiện tại Đồ Cửu Mị cảm thấy bản thân nên an phận làm tốt bổn phận sủng vật, không nên hướng chủ nhân làm ra hành động thái quá, đối với chủ nhân phải thân cận.
"Phu nhân triệu Cửu Mị đến có gì phân phó?" Đồ Cửu Mị nhu thuận, ngữ khí hạ thấp nói.
Đồ Cửu Mị thái độ cung kính khiến Lý Trì Nguyệt cảm thấy quá mức cố ý rồi, lúc mới vừa vào phủ, cũng không nhìn thấy Đồ Cửu Mị cung kính như vậy, cho nên thái độ đó khiến Lý Trì Nguyệt vạn phần không được tự nhiên. Dĩ nhiên Lý Trì Nguyệt cũng biết Đồ Cửu Mị như vậy đại khái là do di chứng của lần trước đi, tuy rằng nàng không thích thái độ của Đồ Cửu Mị như vậy nhưng cũng không tiện nói gì.
Lý Trì Nguyệt cũng phát hiện bụng Đồ Cửu Mị hình như lại lớn hơn một chút rồi, tuy rằng còn chưa đến thời gian định kỳ mỗi tháng Triệu đại phu bắt mạch, nàng cảm thấy ngửi hương xong cũng có thể sờ được rồi.
"Ngươi nằm xuống." Lý Trì Nguyệt bảo Đồ Cửu Mị nằm trên nhuyễn tháp của nàng.
Đồ Cửu Mị nghe lời nằm trên nhuyễn tháp, nàng đại khái đoán được ý đồ của phu nhân rồi, tuy rằng trong lòng vẫn là rất không tự tại.
"Phu nhân mời sờ." Sau khi nằm xong, Đồ Cửu Mị cung kính mời phu nhân sờ bụng.
Đồ Cửu Mị nằm trên nhuyễn tháp, dáng vẻ nhu thuận mặc cho ngươi hưởng dụng, khiền Lý Trì Nguyệt chỉ cảm thấy buồn cười, nha đầu này càng xem càng cảm thấy là nàng đang giả vờ.
Lý Trì Nguyệt đến gần Đồ Cửu Mị, cúi thấp người, cũng không sờ bụng giống như Đồ Cửu Mị dự đoán, mà chỉ dán sát vào nàng, cũng không giống như bình thường lập tức vùi vào cổ ngửi hương, mà chỉ mặt đối mặt với Đồ Cửu Mị, nhìn nàng chằm chằm.
Đồ Cửu Mị thoáng chốc ngây ngẩn, phu nhân nhìn nàng như vậy làm gì, khuôn mặt cách nhau gần như vậy, Đồ Cửu Mị không tự giác cảm thấy khẩn trương.
Lý Trì Nguyệt biết Đồ Cửu Mị khẩn trương, liền có một chút hài lòng vì ảnh hưởng của bản thân đối với Đồ Cửu Mị, nàng liền đến gần hơn nữa.
Đồ Cửu Mị không biết vì sao lại có cảm giác dường như phu nhân muốn hôn nàng, tuy rằng nàng cảm thấy ý nghĩ này rất kỳ quái, là một ý nghĩ khiến người cảm thấp hổ thẹn, vì vậy khuôn mặt lại đỏ bừng lên.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy khuôn mặt Đồ Cửu Mị lại đỏ lên, không phải nàng muốn hoài nghi Đồ Cửu Mị, chỉ là nha đầu này thực sự rất khả nghi, động bất động cũng đỏ mặt, tuy rằng Đồ Cửu Mị dáng vẻ xinh đẹp rất là mị hoặc, nhưng cũng quá dễ đỏ mặt rồi đi.
"Ngươi đang suy nghĩ cái gì, sao mặt lại đỏ như vậy?" Lý Trì Nguyệt hỏi.
Đang nói chuyện nhiệt khí thổi đến trên mặt Đồ Cửu Mị, Đồ Cửu Mị chỉ cảm thấy dường như khuôn mặt bị đót nóng, nàng cảm thấy hơi thở phu nhân phả ra cũng thơm, khí tựa u lan chính là nói phu nhân đi.
" Phu nhân đến quá gần rồi, không quen." Đồ Cửu Mị thành thật trả lời.
"Gần một chút, mới có thể ngửi được rõ ràng." Lý Trì Nguyệt dĩ nhiên cũng cảm thụ được nhiệt khí phả lên mặt mình lúc Đồ Cửu Mị nói chuyện, chỉ cảm thấy da mặt có chút ngứa ngáy, nhưng cũng không phải rất đáng ghét.
Phu nhân lại ngửi nàng nữa rồi, nhưng bình thường không phải ngửi bên cổ sao, lần này mặt đối mặt dán gần như vậy, rất xấu hổ, nói gì đi nữa, phu nhân nếu thích cao cao tại thượng như vậy thì cứ cao cao tại thượng là được rồi, không nên thế này, khiến nàng hiểu lầm, cho rằng phu nhân đang thân cận nàng, khiến nàng đắc ý vênh váo, cho nên nói, phu nhân thật đáng ghét. Đồ Cửu Mị cảm thấy lá gan nàng đều là phu nhân nuôi phì, chờ nuôi phì rồi, lại một cái bóp chết, chẳng biết vì sao, nàng cảm thấy phu nhân chính là xấu như vậy!
------------------------------------------

Chương 23

"Phu nhân, ngươi luôn như vậy sẽ làm ta nghĩ lầm ngươi đang thân cận ta, một khi ngươi thân cận ta, ta sẽ quên bổn phận của mình, đến lúc đó ngươi lại cảm thấy ta làm càn, lại muốn để Trương má má vả miệng ta....." Đồ Cửu Mị nói rất ủy khuất.
"Nói như vậy, đó là lỗi của ta?" Lý Trì Nguyệt cười như không cười hỏi, quả nhiên chỉ mới biểu thị có chút thân cận, lá gan Đồ Cửu Mị lập tức lớn lên.
"Phu nhân làm sao lại có lỗi, có lỗi nhất định cũng là của Cửu Mị." Đồ Cửu Mị nói nghe có chút hờn dỗi, cũng không quản ngữ khí của mình có làm cho phu nhân nàng nghĩ nếu như đắc tội phu nhân cũng tốt, vả miệng một lần, lần sau nàng cũng sẽ nhớ lâu một chút, biết phu nhân không thể thân cận, mặc dù phu nhân nhìn như đang thân cận nàng.
Lý Trì Nguyệt nghe ngữ khí nghĩ một đằng nói một nẻo của Đồ Cửu Mị, không khỏi nheo mắt , lá gan của nha đầu này lại phì lên rồi, bất quá Lý Trì Nguyệt lần này tựa hồ cũng không phải cũng không phải rất muốn giáo huấn Đồ Cửu Mị.
"Nói đến khẩu thị tâm phi như vậy, bản bản phu nhân còn tưởng rằng ta ngang ngược không nói lý." Khuôn mặt Lý Trì Nguyệt rời đi Đồ Cửu Mị, đứng lên nói.
Lẽ nào không phải? Đồ Cửu Mị bĩu môi, phu nhân thực sự là khó có được tự mình hiểu lấy, dĩ nhiên câu này chỉ nói thầm trong lòng, Đồ Cửu Mị cho dù có mười lá gan cũng không dám nói ra.
"Bản phu nhân bất quá ngửi mị hương trên người ngươi một chút, ngươi cần gì phải ủy khuất?" Lý Trì Nguyệt nhướng mày hỏi.
"Phu nhân muốn ngửi thế nào đều tùy ngươi, nhưng không cho ta ngửi ngươi thì thôi đi, còn muốn để Trương má má giáo huấn ta, trong lòng ta không thoải mái. Ta nghĩ ta thích thân cận phu nhân, giống như ta thích thân cận thập muội nhà ta, phu nhân nếu không thân cận,, ta cũng sẽ thu hồi tâm tư này, nhưng phu nhân vẫn luôn làm những việc như vậy, sẽ làm ta nghĩ ngươi cũng giống như thập muội, đều là người ngoài lạnh trong nóng, thật ra trong lòng cũng là thích thân cận ta. Ta đối với phu nhân cũng sẽ giống như đối với thập muội nhà ta, hận không thể móc trái tim ra mà đối đãi." Đồ Cửu Mị bình sứt không sợ vỡ, làm càn một lần, nói ra lời thật lòng, Đồ Cửu Mị lần này đã chuẩn bị tâm lý chịu bị vả miệng.
" Ngươi cùng muội muội ngươi cảm tình rất tốt?" Lý Trì Nguyệt ngược lại muốn biết moi tâm can ra đối đãi là cái dạng gì.
"Dĩ nhiên, ta cùng muội muội là song sinh, ở trong bụng mẫu thân thì đã cùng một chỗ, chúng ta lớn lên giống nhau như đúc, cho dù là mẫu thân ta có đôi khi cũng sẽ nhìn lầm, chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, so với các tỷ muội bình thường cảm tình đều phải sâu sắc rất nhiều, từ nhỏ, ta có đồ tốt gì nhất định đều sẽ giữ lại cho ta thập muội, sẽ bởi vì nàng vui vẻ mà vui vẻ, cũng sẽ bởi vì nàng mất hứng mà mất hứng, nói chung, nàng so với bất luận kẻ nào đều trọng yếu ." Đồ Cửu Mị nói đến muội muội nhà mình, mới chợt phát hiện bản thân thì ra đã lâu không gặp muội muội rồi, sau này cũng sẽ không cùng một chỗ nữa, tâm tình liền có một chút hạ xuống.
"Ngươi đối đãi muội muội ngươi như vậy, nhưng muội muội ngươi cũng là hận không thể đào trái tim ra đối đãi với ngươi ?" Lý Trì Nguyệt hỏi. Nhà nàng cũng có huynh đệ tỷ muội, nhưng từ nhỏ, nàng nhìn không ít thứ tử thứ nữ sẽ không có giao tình gì, hơn nữa không cảm tình thân thiết gì, Đồ Cửu Mị cùng Đồ Thập Mị tình cảm thân thiết, nàng thực sự không thể hiểu được. Tuy rằng nàng cùng tam công chúa coi như có chút tình nghĩa tỷ muội, nhưng phần tình nghĩa này còn cách chỗ xuất phát từ nội tâm đào can đào phế thực sự rất xa. Lý Trì Nguyệt cùng Đồ Cửu Mị ở chung lâu như vậy cũng biết những lời phải làm thiếp thiếp của người quyền quý nhất thiên hạ gì đó nhất định không phải Đồ Cửu Mị nói, có thể nói ra lời này chỉ có Đồ Thập Mị,như vậy suy đoán Đồ Thập Mị sẽ không đơn thuần giống như Đồ Cửu Mị.
"Nàng cũng giống như phu nhân, đều là người ngoài lạnh trong nóng, nàng không giỏi biểu đạt tình cảm." Đồ Cửu Mị kiên quyết tin tưởng muội muội cũng là thích nhất thân cận nàng, dĩ nhiên là cũng giống như nàng.
Lý Trì Nguyệt nghe Đồ Cửu Mị nói như vậy, trong lòng cười nhạt,. ngoài lạnh trong nóng cái gì bất quá là Đồ Cửu Mị nhất sương tình nguyện, cái gọi là tỷ muội tình thâm bất quá là do bản thân Đồ Cửu Mị tự nghĩ mà thôi.
"Ý nguyện thân cân cận đối với ngươi của nàng đại khái là không bằng một nửa ngươi đối với nàng đi, ngươi nguyện ý moi tâm đào phế cho nàng, nàng chưa chắc đã nguyện ý moi tâm đào phế cho ngươi. Lúc trước đáp ứng việc hôn sự với Hầu gia phủ giải vây cho tam ca nhà ngươi, đại khái là chú ý nàng đưa ra, cũng là nàng chủ động muốn gả đi, ngươi ngốc tỷ tỷ lại nóng lòng che chở muội muội, nên liện tự mình gả đến, nàng nhất định cũng nghĩ ngươi sẽ làm như vậy đi." Lý Trì Nguyệt phát hiện bản thân trái lại rất có ý muốn trêu chọc cái gọi là tỷ muội tình thâm của người khác.
"Nói bậy, muội muội mới không phải người như vậy." Đồ Cửu Mị không cho phép người khác phỏng đoán muội muội nhà mình như vậy, cho dù là phu nhân nàng thích thân cận cũng là không được.
"Cũng rất khó nói!" Lý Trì Nguyệt vốn cũng là thuận miệng nói một chút, sau khi nói ra, đại khái cảm thấy đó chính là chân tướng rồi, một người nói muốn làm thiếp của người quyền quý nhất thiên hạ, tâm tư có thể đơn thuần ở chỗ nào.
"Ta không thích ngươi nói muội muội ta như vậy, cho dù đúng là vậy, ta cũng cam tâm tình nguyện, vốn dĩ ta là tỷ tỷ, ta nên thay nàng làm việc này." Cho dù phu nhân nói đúng rồi, nàng cũng sẽ không trách muội muội, Phượng Hoàng vốn dĩ nên bay cao.
"Ngu ngốc!" Dáng vẻ Đồ Cửu Mị bao che khuyết điểm khiến Lý Trì Nguyệt cảm thấy cực kỳ chướng mắt, nàng nguyện ý bị muội muội nàng lợi dụng thì liên quan gì một ngoại nhân như nàng !
Đồ Cửu Mị nhìn thấy phu nhân sau khi bỏ lại hai chữ liền phất tay áo rời khỏi, ngay cả bụng cũng không sờ, nàng thực sự không rõ phu nhân đang giận cái gì, hơn nữa tức giận cũng không có gọi ma ma giáo huấn nàng, tóm lại là phu nhân thực sự có chút kỳ quái.
Sau đó, Đồ Cửu Mị lại nhiều ngày không nhìn thấy phu nhân, cho dù Triệu đại phu đến bắt mạch phu nhân cũng không xuất hiện trong phòng nàng nữa, cũng không thấy An Nhi, đại khái lại ra ngoài. Nghĩ đến phu nhân tự do tại ngoại, Đồ Cửu Mị liền rất ngưỡng mộ, chim nhốt trong lồng chính là tình cảnh hiện tại của nàng, nếu như phu nhân có thể dẫn nàng ra ngoài thì hay biết mấy.
Thật ra Hầu gia mỗi tháng đều sẽ đến thăm nàng hai ba lần, Hầu gia luôn dùng ánh mắt khiến Đồ Cửu Mị rất không thoải mái nhìn nàng, bất quá cũng may Trương má má đều ở bên cạnh, Hầu gia giả vờ ân cần hỏi han một phen liền rời đi, như thế khiến Đồ Cửu Mị cảm thấy thư thái.
Lão phu nhân triệu nàng đến phật đường hai ba lần, mặc dù gọi nàng đến nhưng mỗi lần lại chỉ lo tụng kinh niệm phật, để nàng đứng ở một bên, cũng không phản ứng nàng, đợi đã lâu mới hỏi thăm một ít về thai nhi trong bụng, dù sao thì sẽ không quan tâm đến nàng, nàng dùng những lời lễ nghi khách sáo Trương má má đã dạy để đáp lại. Nàng nghĩ lão phu nhân thật ra trong lòng cũng không nguyện ý phản ứng nàng, chỉ vì thai nhi trong bụng nàng mới bớt thời giờ miễn cưỡng phản ứng nàng một chút. Đồ Cửu Mị thật ra cũng rất không thích phật đường của lão phu nhân, nơi này âm u khiến nàng cảm thấy áp lực, còn nhang khói ùm tùm, không khí không tốt, huân đến nàng khó chịu. Nàng đang suy nghĩ lão phu nhân không phải là đã làm việc hổ thẹn lương tâm gì đó, nếu không vì sao vẫn luôn thích ở phật đường, phật đường kia người bình thường đại khái cũng không nguyện ý ở lại bên trong. Thật ra Đồ Cửu Mị đã đoán đúng rồi, với bối cảnh của Bình Âm Hầu, mặc dù không thể so với quyền quý kinh thành nhưng rốt cuộc cũng là hầu phủ, đến đời của Hạng Huy cũng chỉ có Hạng Huy là con nói dõi, đến một thứ tử cũng không có, có thể nghĩ được lúc trẻ tuổi lão phu nhân là tác phong độc ác thế nào rồi.
Ngũ phu nhân gần đây dường như cũng có tâm tư, dạy cũng không nhiều, thời gian rãnh rỗi, Đồ Cửu Mị rất thích đến hậu viện, không tự giác vẫn luôn đi đến hậu môn phía sau núi, nàng nghĩ phu nhân trở về có lẽ sẽ từ sau cửa này mà vào. Đồ Cửu Mị căn bản không ý thức được bản thân thật ra là cố ý ở phía sau cửa chờ phu nhân trở về, mà chỉ nghĩ bản thân quá nhàn rỗi mà thôi.
----------------------------------

Chương 24

Lý Trì Nguyệt lần này xuất môn cũng không may mắn giống như lần trước, có thể gặp được thương thuyền đến từ Ba Tư, sau khi đi một vòng quanh hải cảng, cũng không mua được hương liệu tốt liền đến tìm người môi giới lớn nhất trong thành. Nàng có căn dặn người môi giới giữ lại hương liệu tốt, bất quá lần này người môi giới giữ lại phần lớn đều hương liệu nàng đã có, rất ít hương liệu Lý Trì Nguyệt chưa thấy qua. Bất quá cũng là bình thường, hôm nay số hương liệu có thể gọi ra tên, Lý Trì Nguyệt đại để cũng đã cất trữ không ít, cho nên lần này Lý Trì Nguyệt ra ngoài nửa tháng, gần như là tay không mà quay về.
Lý Trì Nguyệt vào hậu môn, liền thấy được Đồ Cửu Mị, nửa tháng không gặp bụng nàng dường như đã lớn hơn không ít, nàng nhìn thấy Đồ Cửu Mị lúc nhìn thấy nàng có chút vui mừng. Nhìn thấy nàng vui vẻ như vậy sao? Bất quá, quả thật đã nhiều ngày không thấy được Đồ Cửu Mị rồi, nàng cũng có chút tưởng niệm mị hương trên người Đồ Cửu Mị.
Đồ Cửu Mị nhìn thấy phu nhân một thân nam trang, cũng vì là trang phục công tử nên khiến Đồ Cửu Mị muốn nhìn lại không dám quá minh mục trương đảm mà nhìn, nàng nghĩ phu nhân vận nam trang thật là tuấn tú, hết lần này tới lần khác Hầu gia còn tuấn tú hơn nhiều, tuy rằng thoạt nhìn văn nhược một ít, nhưng hết lần này tới lần khác văn nhược như vậy chính là loại hình thư sinh mà Đồ Cửu Mị thích. Đồ Cửu Mị từ nhỏ quen nhìn phụ thân cùng các huynh tráng kiện thô lỗ, nên thẩm mĩ có chút khác biệt, thích loại nam tử giống như dáng vẻ Lý Trì Nguyệt vận nam trang như lúc này. Bạch diện tuấn tú tiểu thư sinh, thoạt nhìn văn nhã bất phàm, sạch sẽ còn thơm tho, đều vượt qua yêu cầu của Đồ Cửu Mị đối với nam tử. Nàng nghĩ phu nhân mặc kệ là mặc nữ phục hay là cải trang nam tử đều vô cùng dễ nhìn.
"Đến đây." Lý Trì Nguyệt vẩy tay gọi Đồ Cửu Mị.
Đồ Cửu Mị giống như trúng tà, chân còn nhanh hơn cả ý thức đi đến chỗ phu nhân.
Sau khi Đồ Cửu Mị đến gần, Lý Trì Nguyệt vùi đầu vào bên cổ Đồ Cửu Mị, ngửi mị hương trên người Đồ Cửu Mị, nàng cảm thấy bản thân càng ngày càng thích mị hương trên người Đồ Cửu Mị rồi, thơm đến khiến nàng luyến tiếc dời đi.
Đồ Cửu Mị sắc mặt ửng đỏ, nàng vẫn chưa hoàn toàn quen được phu nhân vận trang phục nữ tử thân cận, phu nhân vận nam trang thân cận lại càng không quen. Vừa nghĩ phu nhân lúc này chính là cải nam trang, liền cảm thấy càng quái dị,.
An Nhi cảm thấy quận chúa vừa thấy Mị phu nhân đã ngửi hương, có chút không thích hợp, lại nói không được chỗ nào không thích hợp, vẫn luôn cảm thấy nhìn cảnh tượng này có chút quỷ dị, đặc biệt là quận chúa còn cải nam trang, hình ảnh thoạt nhìn tựa như một đăng đồ tử tuấn tú đang đùa giỡn thiếu phụ phong tao, dù sao thì Mị phu nhân vừa nhìn cũng giống như người có thai. Sở dĩ nói Mị phu nhân phong tao, bơi vì Mị phu nhân lúc này mị nhãn khẽ cong, mặt tựa hoa đào, thoạt nhìn giống như đang dục cự hoàn nghênh, muốn nói lại xấu hổ. Suy nghĩ như vậy khiến An Nhi có chút đứng ngồi không yên, quận chúa gần như khiết phích ngại Hầu gia thối, không muốn cùng Hầu gia viên phòng, An Nhi còn có thể lý giải, nhưng quận chúa luôn luôn cảm thấy trên người kẻ khác khó ngửi, không muốn cùng người khác thân cận lại cảm thấy trên người Mị phu nhân ngậm hương cũng đã là một việc kỳ lạ rồi, cùng Mị phu nhân thân cận như vậy thoạt nhìn càng có bất thường.
"Ngươi thế nào lại đỏ mặt rồi? Vẫn chưa quen được ta ngửi hương sao?" Lý Trì Nguyệt đang vùi vào cổ Đồ Cửu Mị nhìn thấy bên tai nàng đều đỏ, lại lần nữa mở miệng hỏi, nhiều lần như vậy rồi theo lý thì đã quen mới phải.
"Phu nhân đang cải nam trang, còn không quen." Đồ Cửu Mị cũng không dám nhìn thẳng phu nhân.
Lý Trì Nguyệt nghe vậy, liền muốn thử xem Đồ Cửu Mị có phải hay không giống như suy đoán của nàng lần trước, vì vậy nàng mặt đối mặt Đồ Cửu Mị.
"Mẫu nam tử ngươi thích không phải là loại giống như khi ta cải nam trang đấy chứ?" Lý Trì Nguyệt muốn Đồ Cửu Mị nhìn thẳng nàng, liền đưa tay câu cằm Đồ Cửu Mị, khiến khuôn mặt Đồ Cửu Mị nhìn thẳng nàng.
Đồ Cửu Mị bị nói trúng tim đen, khuôn mặt càng đỏ hơn, thật ra nàng từ nhỏ đã thích thân cận nữ tử,một số ít nam tử không đáng ghét chính là loại thoạt nhìn không có tính xâm lược, thư sinh yếu đuối tuấn tú, tựa như lục ca nhà nàng người duy nhất không giống với các huynh trưởng khác. Phong độ phiên phiên, văn nhã bất phàm, diện như quan ngọc, đó là nàng thỉnh thoảng nghĩ đến ngày sau muốn gả cho nam tử loại này. Mẫu thân đề nghị gả cho đồ tể, nàng thật ra một chút cũng không thích.
"Quả nhiên là như vậy, đáng tiếc ta là nữ tử, nếu không có thể cùng ngươi vụn trộm một phen." Lý Trì Nguyệt ngữ khí ngả ngớn, trong lòng nàng có chút đắc ý, nếu như nàng là nam tử nhất định khiến Đồ Cửu Mị nhất kiến chung tình, mị lực cỡ này nhất định là giá trị, là nữ nhân đều là, tâm tình tốt nàng không ngại đùa Đồ Cửu Mị một chút.
"Ta mới không phải người không tuân thủ nữ tắc như ngươi nghĩ." Đồ Cửu Mị hổn hển nói, nói gì đi nữa phu nhân lẽ nào đã quên, là nữ tử cùng nữ tử cũng có thể như vậy! Vẫn luôn trêu đùa nàng như vậy, lẽ nào sẽ không cảm thấy không thích hợp sao?
"Chẳng lẽ không thích phu quân của mình chính là thủ nữ tắc sao?" Lý Trì Nguyệt cũng không dự định nhanh như vậy đã buông tha Đồ Cửu Mị.
"Vậy phu nhân chẳng phải cũng không thích Hầu gia sao? Nếu như phu nhân thích Hầu gia vì sao lại thay Hầu gia nạp nhiều thiếp như vậy, coi như là phu nhân hiền lành, vì Hầu gia khai chi tán diệp, nhưng từ khi ta vào phủ đến nay vẫn không thấy Hầu gia ngủ lại trong viện của phu nhân, Hầu gia thích mỹ nhân , sao lại không thích phu nhân vốn cũng là mỹ nhân đây?" Đồ Cửu Mị đại khái là bị Lý Trì Nguyệt trêu đùa có chút tức giận, liền đem tất cả cất giấu trong lòng nói ra.
Lý Trì Nguyệt vô cùng kinh ngạc nghe được phiên ngôn luận này của nghe được, phát hiện Đồ Cửu Mị mặc dù có có lúc rất ngốc, nhưng có đôi khi lại thông thấu ngoài ý muốn. Nàng quả thật là không thích Hạng Huy, nếu như thích hắn, cho dù nàng không thể sinh đẻ, cũng sẽ không để Hạng Huy nạp thiếp, hiền thục không phải là bản sắc của nữ nhân Lý gia, Lý gia có nhiều nhất là ghen tị, khiến cho người khác tuyệt tử tuyệt tôn cũng không phải chưa từng có, dĩ nhiên tuyệt tự là tối kỵ, công chúa mà làm quá mức khiến hoàng đế cũng không đẹp mặt, dùng gia quan tấn tước để đè ép xuống. Nữ nhi thiên tử không lo gả, nhưng gả không được cho hảo nam nhân trái lại là có. Các Quận chúa cùng công chúa cũng kém không được bao nhiêu, bởi vì không có phụ thân quyền thế như hoàng đế, bao nhiêu cũng sẽ thu liễm một ít so với công chúa, nhưng dò có thu liễm một ít thì bản chất của các nữ nhân Lý thị cũng không có cái gọi là hiền lương thục đức. Tuy rằng nàng so với bọn tỷ muội nhà mình thu liễm rất nhiều, đó là bởi vì thực sự không có người khiến nàng nhiệt tâm, nếu là có một người khiến nàng nhiệt tâm, nàng đại khái cũng sẽ giống như bọn tỷ muội.
Nếu đã chọn không ra hàng tốt, gả cho ai thì có cái gì khác biệt, lúc đó phụ vương tuyển chọn Hạng Huy, Hạng Huy rốt cuộc xem như được thông qua trong số Phò mã quận mã, tướng mạo không có trở ngại, gia thế được thông qua, năng lực được thông qua, tính tình được thông qua, nói chung chính là thông qua. Gả đi và vân vân, nàng cũng là cam tâm tình nguyện, nhưng nàng làm sao nguyện ý bị nhà phu quân ràng buộc, tâm tình hảo thì cho nhà phu quân một chút mặt mũi, tâm tình không tốt thì náo loạn đến gà chó không yên. Dĩ nhiên, nàng không phải người thích làm ầm ĩ, trái lại hảo tâm tình thay phu quân nạp rất nhiều mỹ thiếp, nhưng lại ngoài ý muốn trở thành quận chúa rất hiền lương thục đức trong Lý thị, ngoại trừ tam công chúa, dĩ nhiên lúc nghe đánh giá như thế, trong lòng Lý Trì Nguyệt cũng chỉ là cười nhạt.
Trong một đống nhân vật phản diện, cũng có một ngoại lệ tồn tại, trong số Phò mã, Phò mã của tam công chúa là có tiền đồ nhất, trạng nguyên lang đương triều, văn võ song toàn, lại là mỹ nam tử khó có được, lại đối với tam công chúa vừa gặp đã yêu, nam tài nữ mạo, vô cùng xứng đôi, truyền thành một đoạn giai thoại, nhưng đáng tiếc tam Phò mã lại là quỷ đoản mệnh.
"Bản phu nhân chính là ngại hắn thối." Nàng không thể sinh đẻ, dĩ nhiên không cần thiết phải viên phòng, hơn nữa mùi trên người Hạng Huy lại đúng lúc khiến nàng chán ghét, Lý Trì Nguyệt cảm thấy chuyện khó chịu nhất trên đời chính là bắt nàng ngửi mùi thối, thương cảm đáng thương cho đại hôn ngày đó, nàng quả thực nhịn đến nửa đêm, rốt cục vẫn nhịn không được đuổi hắn ra khỏi phòng.
"Ta cũng biết vị đạo trên người hắn không dễ ngửi!" Đồ Cửu Mị đồng tình, thật ra trên người Hầu gia cũng không phải thối, dù sao thì Hầu gia cũng không bị hôi nách, nhưng chính là không dễ ngửi.
-----------------------------------

Chương 25

Lúc Đồ Cửu Mị nghe phu nhân nói ngại Hầu gia thối, cũng có chút hài lòng nhất định là bởi vì các nàng có cùng suy nghĩ.
"Làm khó cho ngươi còn phải ngửi mùi trên người hắn ba buổi tối." Lý Trì Nguyệt có chút đồng tình nói.
Đồ Cửu Mị cảm thấy khó chịu nhất không phải là mùi hôi, mà chính là bị Hầu gia chạm vào.
"Nếu sau này có thể giống như phu nhân, không cho Hầu gia vào phòng thì tốt rồi." Chỉ hy vọng Hầu gia lâm hạnh các phu nhân khác, nàng mới không thích Hầu gia đến.
Như vậy nhắc tới, Lý Trì Nguyệt cũng không muốn Đồ Cửu Mị lại bị Hạng Huy chạm vào, dù sao thì mị hương trên người Đồ Cửu Mị là nàng thích, nếu như bị mùi thối trên người Hạng Huy ô nhiễm thì không tốt.
"Vậy ngươi nên lấy lòng bản phu nhân, nếu như bản phu nhân vui vẻ có thể sẽ giúp ngươi không bị Hầu gia chạm vào." Lý Trì Nguyệt vì phúc lợi ngửi hương của bản thân cũng đã quyết định không cho Hạng Huy gặp mặt Đồ Cửu Mị, nhưng lại như trước dùng ngữ khí thi ân nói với Đồ Cửu Mị.
Đồ Cửu Mị còn nhớ rất rõ ràng lần đầu chủ động đi chỗ phu nhân tạo quan hệ, phu nhân rõ ràng nói không cần lấy lòng nàng, nhưng lúc này lại bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng ngươi lập tức đến lấy lòng ta, phu nhân thích thay đổi như vậy cũng được sao? Bất quá nàng dĩ nhiên sẽ không hỏi ra miệng làm cho phu nhân không hài lòng, dù sao thì lấy lòng phu nhân quả thật là có rất nhiều chỗ tốt, vừa nghĩ đến có thể không bị Hầu gia đụng chạm, Đồ Cửu Mị mừng rỡ không ngớt.
"Cửu Mị ngu dốt không biết làm sao lấy lòng phu nhân, phu nhân có thể cho một chút gợi ý hay không?" Đồ Cửu Mị nịnh nọt hỏi.
"Ngươi rất ngốc, chỉ sợ cũng lấy lòng không được ta." Lý Trì Nguyệt gật đầu nói.
Phu nhân nói lời này giống như một cây đao, còn cắm thẳng vào lòng người khác, cũng không quản người ta có bị chảy máu hay không, phu nhân đáng ghét.
"Đó là phu nhân khó hầu hạ!" Đồ Cửu Mị nhỏ giọng nói thầm.
Đồ Cửu Mị lá gan quả nhiên rất phì, bất quá Lý Trì Nguyệt hảo tâm tình không muốn cùng nha đầu ở nông thôn này chấp nhặt.
"Ngươi về phòng mình trước đi, lát nữa lại đến phòng ta." Lý Trì Nguyệt muốn về phòng tắm rửa một phen, sau đó lại gọi Đồ Cửu Mị đến ngửi hương, thuận tiện sờ bụng.
"Nga." Đồ Cửu Mị chỉ có thể quay về phòng mình, chỉ cảm thấy mới vừa cùng phu nhân nói được mấy câu, lời chưa nói hết, nàng thực sự rất muốn hỏi phu nhân ở bên ngoài đã là những gì, cũng không biết phu nhân co cho phép nàng hỏi hay không.
Đồ Cửu Mị canh thời gian rất chuẩn, một canh giờ sau liền đúng giờ xuất hiện ngoài gian nhà của phu nhân.
Bởi vì vừa rồi quận chúa có nói để Mị phu nhân đến gặp, cho nên An Nhi ở ngoài liền dẫn nàng vào.
Sau khi Đồ Cửu Mị bước vào, thấy phu nhân xoay lưng ngồi trước bàn trang điểm, vừa lúc tóc dài hẳn là mới tẩy qua.
"An Nhi, đến đây chải tóc cho ta." Lý Trì Nguyệt tưởng An Nhi tiến đến, liền bảo An Nhi thay nàng chải đầu bới tóc.
Đồ Cửu Mị thật ra vẫn rất muốn sờ tóc phu nhân, giống như lúc ở nhà nàng cũng thích sờ tóc muội muội, muội muội còn từng cười nàng có cổ quái thích sờ tóc. Đồ Cửu Mị cảm thấy cũng không phải là như vậy, nàng cũng không phải thích sờ tóc mọi người, đến nay khiến nàng muốn sờ tóc, ngoại trừ muội muội, cũng chỉ có phu nhân trước mắt, tóc của phu nhân thoạt nhìn vô cùng tốt, lại thường xuyên thả xuống bóng mượt như thác nước, nàng sớm đã mơ ước.
Vì vậy Đồ Cửu Mị to gan, đến sau lưng phu nhân, nàng ở nhà cũng thường xuyên thay muội muội chải đầu, muội muội khó tính cũng đều hài lòng, khó có được khen nàng khéo tay, nàng đối với tài nghệ của bản thân vẫn có tự tin nhất định.
Lý Trì Nguyệt khứu giác linh mẫn, sau khi Đồ Cửu Mị đến gần liền ngửi được mị hương quen thuộc, chỉ là nàng ngược lại không ngăn cản Đồ Cửu Mị tự chủ trương sờ tóc mình.
Đồ Cửu Mị như nguyện chạm được tóc của phu nhân, tóc của phu nhân quả nhiên tốt giống như nàng đã nghĩ, dĩ nhiên nàng yêu thích không buông tay. Đồ Thập Mị sách gì cũng thích xem, y thuật cũng xem qua một ít, biết trên đầu có một số huyệt vị, liền dạy Đồ Cửu Mị, Đồ Cửu Mị ngày thường khéo tay, xoa bóp đến ngay cả Đồ Thập Mị đều khen ngợi không thôi, nàng nói: "Tỷ tỷ biết hầu hạ người khác như vậy, ngày sau ai cưới tỷ tỷ thì chính là đại phúc khí."
Vì vậy Đồ Cửu Mị đã quen giúp muội muội chải đầu, tiện thể xoa bóp, đương nhiên cũng sẽ giúp Lý Trì Nguyệt xoa bóp.
Lý Trì Nguyệt chỉ cảm thấy da đầu được Đồ Cửu Mị xoa bóp một trận thư hoãn, cảm thấy cả người thư sướng, phối hợp với mị hương trên người Đồ Cửu Mị, dĩ nhiên có cảm giác giống như vào tiên cảnh, nhẹ nhàng phiêu nhiên, Lý Trì Nguyệt toàn thân trầm tĩnh liền không tự giác tựa ở trên người Đồ Cửu Mị, hưởng thụ Đồ Cửu Mị hầu hạ.
Sau khi Đồ Cửu Mị xoa bóp xong, liền giúp phu nhân sơ tóc, sau khi sơ xong, cũng không đem tóc phu nhân bó buộc thành kiểu tóc của nữ tử đã thành thân, mà chỉ kết thành kiểu tóc thiếu nữ.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy mình bị xem như thiếu nữ, lại có một chút hoảng hốt, giống như năm tháng chưa từng trôi qua, tựa hồ vẫn dừng lại tại thời niên thiếu của nàng.
"Sao không vãn lên?" Lý Trì Nguyệt hỏi, nữ tử đã thành thân tóc điều phải bới lên.
"Ta cảm thấy phu nhân như vậy rất xinh đẹp." Đồ Cửu Mị thoả mãn nhìn phu nhân, nàng cảm thấy phu nhân lúc này tựa như thiếu nữ, một chút cũng không giống như nữ tử đã thành thân nhiều năm.
"Nói càn cái gì, bản phu nhân lúc mười sáu tuổi mới trang diện như vậy, hôm nay ta cũng đã hai mươi rồi, đi ra ngoài ngoại nhân còn tưởng rằng bản phu nhân giả vờ trẻ tuổi, đổi lại." Lý Trì Nguyệt nhìn bản thân thanh nộn dáng vẻ mà cảm thấy không được tự nhiên.
"Ta cảm thấy phu nhân ra ngoài, người khác nhất định chỉ cảm thấy phu nhân mới mười tám tuổi." Đồ Cửu Mị thật tình cảm thấy phu nhân còn rất trẻ, bất quá vẫn đổi kiểu tóc khác cho phu nhân, nàng nghĩ phu nhân hẳn là ổn trọng dáng vẻ ổn trọng một chút.
Đồ Cửu Mị rất nhanh đã sơ một kiểu tóc thích hợp với phu nhân, nhìn phu nhân, Đồ Cửu Mị cảm thấy phu nhân mặc kệ là trang diện thế nào đều là cực mỹ. Bất quá tuy rằng thay đổi kiểu tóc ổn trọng một ít, nhưng vẫn như trước không bới lên, cũng không biết Đồ Cửu Mị có phải là cố ý hay không.
Lý Trì Nguyệt nhìn bản thân trong gương tựa hồ đã thay đổi một chút, phải thừa nhận Đồ Cửu Mị có đôi tay rất khéo léo, tay nghề của nàng so với An Nhi còn muốn tinh xảo hơn một chút.
"Ngươi thường xuyên sơ tóc cho người khác sao?" Lý Trì Nguyệt thuận miệng hỏi..
"Ân, tóc của muội muội phần lớn thời gian đều là ta sơ." Đồ Cửu Mị tự hào nói.
"Nga, ngươi cũng thường xuyên xoa bóp cho nàng?" Lý Trì Nguyệt hỏi.
"Ân, muội muội thường khen ta khéo tay." Dáng vẻ của Đồ Cửu Mị giống như nói ngươi cũng lập tức khen ta đi.
Lý Trì Nguyệt nghe vậy, tâm tình vốn rất tốt thoáng chốc trở nên không tốt nữa, nàng cũng không thích mọi chuyện đều xếp sau người khác.
"Cũng được thông qua đi, cũng không biết ngươi đắc ý cái gì?" Lý Trì Nguyệt tuyệt đối không thừa nhận vừa rồi là muốn khen Đồ Cửu Mị.
Phu nhân quả nhiên là thích hắt nước lạnh vào người khác, vừa rồi phu nhân rõ ràng được nàng hầu hạ rất khá, biểu tình rõ ràng là hưởng thụ, thoáng chốc lại trở mặt rồi, bộ dáng không vui vẻ, phu nhân thật đúng là thích trở mặt.
Bất quá phu nhân càng quá đáng hơn nữa, nói: "Ai chuẩn ngươi đụng đến tóc của ta!" Thật ra Đồ Cửu Mị cũng đã chuẩn bị tâm lý cho chuyện này, hơn nữa lúc phu nhân nói những lời này ngữ khí cùng biểu tình nàng cũng có thể tưởng tượng được.
"Vậy sau này ta còn có thể chải tóc cho phu nhân không?" Đồ Cửu Mị cẩn thận hỏi, nàng nghĩ phu nhân hẳn là thích nàng chải tóc cho mình đi, dĩ nhiên nàng cũng thích chải tóc cho phu nhân.
"Ngươi muốn chải tóc cho ta, thì sau này cũng chỉ có thể cho chải cho một mình ta, không chuẩn chải cho người khác nữa." Lý Trì Nguyệt lạnh lùng nói, nàng không thích chia sẻ cùng người khác, độc hưởng mới được.
"Được rồi." Dù sao thì nàng thầm nghĩ chỉ muốn chải tóc cho phu nhân cùng muội muội, muội muội có thể sau này muốn chải cũng không chải được nữa, vậy thì chải chải cho mình phu nhân đi, như vậy nàng có thể quang minh chính đại chạm vào tóc của phu nhân.
-------------------------------------

Chương 26

"Cũng không chuẩn sơ tóc cho muội muội ngươi nữa." Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị trả lời đơn giản như vậy, trái lại cảm thấy Đồ Cửu Mị đang có lệ.
" Ai biết lúc nào mới có thể gặp lại muội muội." Muội muội nếu như vào cung, nàng lại ở trong Hầu gia phủ, giống như chân trời góc biển rồi, nghĩ tới đây Đồ Cửu Mị liền nhẹ nhàng thở dài.
Lý Trì Nguyệt nghe vậy, lại có một chút lạnh nhạt rồi, Đồ Cửu Mị đáp ứng đơn giản như vậy, không phải bởi vì nàng tranh thắng, mà chỉ vì Đồ Thập Mị không ở đây, không có thể tranh giành, nghĩ đến nàng vẫn xếp sau Đồ Thập Mị và vân vân, nghĩ đến đến đã thấy sẽ không rồi.
" Nữ tử sau khi thành gia lập thất, cho dù là tỷ muội, lui tới cũng không nhiều lắm, tất cả mọi người đều là như vậy, có cái gì hảo thương cảm, ngươi cãi bướng." Lý Trì Nguyệt không chỉ không an ủi Đồ Cửu Mị, trái lại nói mát.
"Không phải như vậy, chúng ta là song sinh, cảm tình so với tỷ muội bình thường tốt hơn rất nhiều." Đồ Cửu Mị cảm thấy người khác sẽ không hiểu được tình cảm thân thiết giữa nàng và muội muội, phu nhân đặc biệt bạc tình càng không hiểu.
" Qua một thời gian nữa, sẽ là đại thọ lục tuần của lão phu nhân, ngươi phải chuẩn bị một chút." Lý Trì Nguyệt chuyển đề tài, nàng phát hiện bản thân cũng không thích từ trong miệng Đồ Cửu Mị nghe được bất luận cái gì liên quan đến Đồ Thập Mị, hết lần này tới lần khác nha đầu này lại nhắc tới Đồ Thập Mị.
"Phải chuẩn bị cái gì?" Đồ Cửu Mị là đồ tể nữ nhi, chưa thấy qua tràng diện lớn lao gì, thọ yến thế gia càng không tham gia qua, càng không biết nên chuẩn bị như thế nào. Lão thái tuy rằng cả ngày ăn chay niệm phật, nhưng Đồ Cửu Mị biết thật ra chỉ là lão thái là một người rất không dễ sống chung, mệt Hầu gia thê thiếp đông đảo, bà bà này còn chưa tới phiên nàng hầu hạ, nếu không chỉ cần với quan hệ bà tức này, Đồ Cửu Mị nghĩ đến đã cảm thấy da đầu tê dại.
" Tùy ý đi." Lý Trì Nguyệt lại nghĩ một chút, cảm thấy thực sự cũng không cần để Đồ Cửu Mị lấy lòng lão thái thái, Đồ Cửu Mị hiện tại là người trong viện của nàng, ai cũng sẽ không dám khó xử Đồ Cửu Mị, đánh chó còn phải nhìn mặt chủ, huống trên người Đồ Cửu Mị còn mang cốt nhục duy nhất của Hạng gia hiện nay.
"......" Phu nhân có nói cũng như chưa nói, biết rõ người ta là kẻ nhà quê, còn không nhắc nhở một chút, đến lúc đó mất mặt thì làm sao a.
" Không phải là phải mua thọ lễ quý trọng đó chứ?" Đồ Cửu Mị hỏi.
Lý Trì Nguyệt không phủ nhận, lão thái thái quả thật thích thế.
" Ngươi có thể mua nổi cái gì quý trọng đây?" Lý Trì Nguyệt nhướng mày hỏi.
" Kim đào thế nào?" Đồ Cửu Mị vừa nghĩ đến mua một tiểu kim đào có thể sẽ tiêu mất phần lớn tiền tiêu vặt hàng tháng liền không thể nào vui nổi, người ta làm tiểu thiếp kẻ có tiền chưa được mấy tháng, tiền tiêu tuy rằng mỗi tháng đều khiến nàng thấy đủ, nhưng mới vừa có cảm giác phú thái thái, lại tiêu số tiền lớn đúc kim đào, nghĩ đến đều cảm thấy ruột đau.
"Bao nhiêu lớn?" Kim đào không phải là không thể được, trọng điểm kích thước.
Đồ Cửu Mị đầu tiên là vươn ngón tay cái, lại cảm thấy kim đào bằng ngón tay cái sẽ đào sạch gia sản của nàng, phải biết của cải của nàng lớn không được đến nắm tay, nhưng kim ngân quý giá, ném đi một đống lớn chỉ đổi về một khối nhỏ, thực sự luyến tiếc, tiếp đó nàng thu hồi ngón cái, vươn ngón út.
Lý Trì Nguyệt không khỏi buồn cười ghé vào bàn trang điểm, nàng chưa bao giờ bị người khác chọc cười như vậy.
Ngay cả An Nhi đều bị tiếng cười của quận chúa bên trong thu hút, thò đầu vào thăm dò, nàng chưa bao giờ thấy quận chúa cười hài lòng như thế.
Đồ Cửu Mị nhìn thấy phu nhân cười đến khoa trương,chậm chạp thu hồi ngón út, cũng giấu nó đi, nàng cũng hiểu được bản thân keo kiệt, tuy rằng nhà nàng so với bách tính bình thường cũng xem như giàu có, nhưng cũng chỉ là giàu hơn nông hộ, tương đối có thịt ăn mà thôi, nhưng xét cho cùng là do người khác nuôi nàng, bản thân cũng không có bao nhiêu tiền thừa, nàng đến Hầu gia phủ mới thấy qua nhiều vàng bạc như thế, nàng còn nghĩ có cơ hội xuất phủ về nhà mẹ đẻ, sẽ hảo hảo hiếu kính mẫu thân nàng, dĩ nhiên luyến tiếc đem toàn bộ tiền tiêu vào người khác.
" Ta chính là nghèo như vậy, có cái gì buồn cười." Đồ Cửu Mị bĩu môi, thật có sự buồn cười như vậy sao, phu nhân thế nào còn cười, ghét nhất người nói mát, phu nhân là quận chúa đương nhiên là có tiền, dĩ nhiên cảm thấy tiền dễ có.
" Được, ngươi tặng cái gì, lão thái thái đại khái cũng không hài lòng, cho nên ngươi cứ tùy tiện tặng đi, có lòng là được rồi, nàng niệm tình trong bụng ngươi có cốt nhục của Hạng gia, cũng sẽ không làm khó dễ ngươi." Lý Trì Nguyệt nhịn cười, tự giác trấn an Đồ Cửu Mị .
Đồ Cửu Mị vừa nghe cái gì cũng không làm hài lòng lão thái thái lạnh đi, lão thái thái nhà bình thường nếu như không hài lòng tức phụ, đều có thể chỉnh đến chết, Đồ Cửu Mị hiện tại cảm thấy thai nhi trong bụng chính là phúc tinh của nàng.
" Dù sao thì nàng cũng không hài lòng, vậy cũng không tặng kim đào nữa, đỡ phải lãng phí." Lúc này Đồ Cửu Mị liền biểu hiện ra khôn khéo của hương thôn dã phụ rồi, phải biết mẫu thân nàng ở quê nhà có tiếng là nữ nhân khôn khéo bưu hãn, nàng ít nhiều cũng nữa học được ba phần.
"Cũng đúng, kim đào bằng đầu ngón út và vân vân vẫn không nên lấy ra làm mất mặt." Làm sao bây giờ, Lý Trì Nguyệt vừa nghĩ đến hình ảnh vừa rồi Đồ Cửu Mị dùng ngón cái đổi thành ngón út liền muốn cười.
Phu nhân thật là xấu, mỗi lần đều bỏ đá xuống giếng, cũng không an ủi người ta, trong lòng Đồ Cửu Mị bất mãn.
" Nếu như là sinh thần của phu nhân, Cửu Muội chắc chắn sẽ đúc quả kim đào lớn bằng ngón cái cho phu nhân." Đồ Cửu Mị dáng vẻ hào khí nói, thật ra nghĩ thầm cho dù tặng kim đào bằng ngón tay cái cho phu nhân, phu nhân cũng sẽ chướng mắt, cho nên mới dám dùng ngữ khí hào phóng như vậy.
" Có thật không?" Lý Trì Nguyệt biểu thị rất hoài nghi, nàng vẫn nhớ kỹ vừa rồi Đồ Cửu Mị chỉ đưa kim đào bằng ngón út cũng đã không nỡ giống như cắt thịt nàng.
" Chỉ cần phu nhân không ghét bỏ." Đồ Cửu Mị kiên trì nói, phu nhân ngài nghìn vạn lần phải ghét bỏ mới được, cướp bần tế phú là phi thường vô lương tâm.
" Vậy cũng được, hai tháng nữa chính là sinh thần của bản phu nhân, kim kim lớn bằng ngón cái, tuy rằng nhỏ một chút, nhưng đến lúc đó bản phu nhân vẫn sẽ cố gắng nhận lấy, để tránh cho ngươi cảm thấy bản phu nhân khó khăn." Lý Trì Nguyệt nói rất vân đạm khinh phong, thật ra nàng cảm thấy đùa với Đồ Cửu Mị rất thú vị.
"Làm sao có thể, phu nhân trong lòng Cửu Mị là người tốt nhất." Đồ Cửu Mị nghĩ một đằng nói một nẻo, nàng ảo não vì sao vừa rồi lưỡi mình lại cử động nhanh như vậy, một quả kim đào cứ như vậy bay mất, xem ra hai tháng này còn phải nổ lực tiết kiệm ngân lượng.
" Bản phu nhân cũng biết ta đối đãi ngươi là vô cùng tốt." Lý Trì Nguyệt nói với Đồ Cửu Mị những lời này tương đương đồng tình.
Đồ Cửu Mị không biết phu nhân cảm thấy hài lòng như vậy rốt cuộc là từ đâu mà ra, nàng chỉ cảm thấy phu nhân thật sự hảo ghê tởm, biết rõ người ta luyến tiếc còn muốn người ta tặng kim đào. Bất quá ngẫm lại cảm thấy thật ra tặng kim đào lớn bằng ngón cái cho phu nhân, cũng không đến nỗi không đành lòng như trong tưởng tượng, ngân lượng rất nhanh sẽ tiết kiệm lại được, dù sao thì Hầu gia phủ cũng không cần nàng dùng đến tiền của bản thân, rất nhanh ở tốt. Nàng nghĩ chờ đến sinh thần của phu nhân, trên kim đào nàng tặng nhất định phải khắc tên của nàng, hảo nhắc nhở phu nhân, kim đào này là do nàng tặng, để tránh quá nhỏ phu nhân không nhớ được lễ mọn này. Đồ Cửu Mị hoàn toàn không phát hiện bản thân xoay chuyển tâm tư cũng quá nhanh rồi.
------------------------------------

Chương 27

"Ân a." Cũng chỉ có thể cũng chỉ thiếu chút nữa đã cúi đầu đồng ý, cho dù phu nhân chỉ đông nói tây, vậy thì đó chính là hướng tây, nếu như thật muốn nghiên cứu, phu nhân ngoại trừ có sở thích ngửi hương cổ quái, còn thích trêu đùa nàng lúc vận nam trang, thường xuyên ngang ngược không nói lý, ngoài những thứ đó ra thì quả thật là rất tốt với nàng.
"Lên giường nằm." Lý Trì Nguyệt muốn ngửi mị hương trên người Đồ Cửu Mị, thuận tiện sờ bụng Đồ Cửu Mị một chút, hiện tại Đồ Cửu Mị nhìn mới giống như người có thai.
Đồ Cửu Mị liền cởi hài, bò đến trên giường của phu nhân, chỉ cảm thấy giường của phu nhân cùng nhuyễn tháp trong lương đình thoải mái như nhau, vừa thơm vừa mềm mại, trong phòng phu nhân đã có giường rồi, còn bài một cái giường lớn thế này, phu nhân nhất định là người rất thích nằm, Đồ Cửu Mị thầm nghĩ.
Lý Trì Nguyệt nhớ đến bản thân rõ ràng dự định không cho Đồ Cửu Mị nằm trên giường của mình, sao lại quên mất, nhìn thấy Đồ Cửu Mị đã nằm xuống rồi, cũng không thể nói gì nữa. Giường của Lý Trì Nguyệt chính là nơi rất tư mật, lại để Đồ Cửu Mị nằm, lần đầu tiên chú ý, lần thứ hai, lần thứ ba, đại khái chính là quen rồi cũng đã ngầm đồng ý rồi.
Sau khi Đồ Cửu Mị nằm xuống, cảm thấy nằm chờ phu nhân cảm giác thực sự rất kỳ quái, sau đó nhìn phu nhân chậm rãi đến gần, tim đập nhanh hơn so với bình thường, muốn nhìn khuôn mặt phu nhân lại cảm thấy xấu hổ, lại không biết xấu hổ này từ đâu mà đến.
Đồ Cửu Mị hí mắt rồi lại trợn mắt làm gì, Lý Trì Nguyệt thế nào đều cảm thấy Đồ Cửu Mị thích làm một số chuyện kỳ quái, nhìn thấy làm nàng muốn cười.
Đồ Cửu Mị cảm giác được phu nhân đến gần, không chỉ có thể ngửi được mùi hương nhàn nhạt trên người phu nhân cho dù là khuôn mặt tinh xảo kia cũng phóng đại không ít, phu nhân quả nhiên là mỹ nhân, làm sao bây giờ, dường như có chút muốn đưa tay sờ khuôn mặt phu nhân, tựa như có đôi khi nàng cũng sẽ rất muốn sờ khuôn mặt muội muội, bất quá muội muội lớn lên không khác nàng nhiều lắm, nhìn muội muội vẫn luôn cảm thấy giống như đang nhìn mình, so với cảm giác nhìn phu nhân lúc này khác biệt rất lớn.
"Mắt ngươi rút gân rồi sao, nếu không thế nào lại chớp liên tục?" Lý Trì Nguyệt dán sát vào Đồ Cửu Mị, sau khi dán sát lại mới phát hiện lông mi thật dài của Đồ Cửu Mị chớp động, phối hợp đôi mắt to tròn, dường như đang khoe khoang đôi mắt xinh đẹp của bản thân.
Đồ Cửu Mị nghe vậy, thoáng chốc không muốn sờ khuôn mặt phu nhân nữa, phu nhân không lên tiếng thì tốt rồi, vừa lên tiếng liền khiến trong lòng nàng nghẹn cứng, Đồ Cửu Mị nếu có một ngày nàng thực sự nhịn không được muốn cắn phu nhân một ngụm, nhất định là do phu nhân làm hại.
"Phu nhân lập tức ngửi đi, ngửi xong, ta có thể ngồi dậy." Đồ Cửu Mị thúc dục, nàng thực sự vẫn rất không quen bị phu nhân ngửi hương, vẫn luôn cảm thấy cả người đều trở nên kỳ quái.
Lời này khiến Lý Trì Nguyệt lãnh đạm rồi, nàng muốn làm cái gì, làm như thế nào đâu cần người khác tới nhắc nhở, không phải là không nhịn được nàng sao, hừ, nghĩ đến chỉ có nàng không nhịn được người khác, làm gì có ai không nhịn được nàng.
"Bản phu nhân thích chậm rãi ngửi, ngươi cần phải thích ứng mới được." Lý Trì Nguyệt chậm rãi nói, sau đó đem khuôn mặt vùi vào cổ Đồ Cửu Mị.
Đồ Cửu Mị cảm giác khuôn mặt cùng đôi môi của phu nhân cũng sắp chạm vào cổ nàng rồi, dĩ nhiên nàng biết đây chỉ là lỗi giác của nàng, môi của phu nhân vẫn chưa dán đến trên da thịt của nàng, chỉ là nhiệt khí phả lên cổ mẫn cảm khiến nàng khẩn trương nắm lấy nhuyễn ti trên giường, nhuyễn đi điều bị nắm đến nhăn lại.
Khuôn mặt Đồ Cửu Mị lại đỏ, Lý Trì Nguyệt cảm thấy mỗi khi nàng ngửi hương, nha đầu này đều thích đỏ mặt, thân thể kéo căng quá chặt chẽ, lẽ nào nàng còn có thể ăn nàng hay sao, khẩn trương như vậy làm sao? Bất quá mị hương trên người Đồ Cửu Mị thật là rất thơm, nếu như cả đời đều vùi trong cổ ngửi hương nàng cũng nguyện ý. Không phải là mị hương này của nếu như cũng giống như nha phiến sẽ làm người ta nghiện đó chứ, đây không phải là hiện tượng tốt, Lý Trì Nguyệt không hy vọng bản thân bị nghiện, xem ra mị hương này cũng phải từ bỏ mới tốt.
Lý Trì Nguyệt mặc dù có một chút không muốn bỏ mị hương này, nhưng vẫn từ trên người Đồ Cửu Mị dời đi.
"Phu nhân không ngửi nữa sao?" Đồ Cửu Mị có chút ngoài ý muốn, phu nhân lần này ngửi hương thời gian ngắn hơn so với bình thường.
"Ân, sau này cũng không ngửi nữa." Lý Trì Nguyệt cảm thấy nghiện như vậy thực sự không tốt, nàng không thích ỷ lại người nào khác, cho dù là hương nàng thích nhất, biến thành ỷ lại đều là không tốt. Không có gì từ bỏ không được, cho dù là trước kia cũng có một ít hương cũng sẽ gây nghiện, cũng để nàng từ bỏ rồi, lần này cũng sẽ như vậy.
Lẽ nào phu nhân cảm thấy trên người nàng không thơm, cảm thấy không thích vị đạo bản thân nàng nữa, nghĩ như vậy, Đồ Cửu Mị cảm thấy bản thân nên nhẹ nhõm, không cần lại bị phu nhân cổ quái quấy rầy nữa nhưng trong lòng lại có một cổ cảm giác mất mác nồng đậm là thế nào? Đồ Cửu Mị nghĩ, đại khái mỗi người đều hy vọng bản thân thơm tho khiến người khác thích ngửi, nàng nhất định là có chút tiếc nuối nàng dĩ nhiên không thơm nữa.
"Nga." Đồ Cửu Mị nhẹ giọng đáp, cho dù trấn an bản thân xong, tâm tình của nàng vẫn có chút hạ, nàng đang muốn đứng lên, thân thể lại bị phu nhân ngăn lại.
"Đừng nóng vội đứng lên, ta còn chưa sờ bụng xong." Lý Trì Nguyệt nhàn nhạt nói.
Đồ Cửu Mị lại phải nằm xuống để phu nhân sờ bụng, chỉ là cảm giác có chút dày vò rồi, cảm thấy phu nhân chợt xa chợt gần, khiến người không thể nắm bắt.
"Lớn rất nhiều." Sau khi Lý Trì Nguyệt đặt tay lên bụng, cảm thán nói, vừa nghĩ đến bên trong nuôi dưỡng một sinh mệnh, Lý Trì Nguyệt liền có cảm giác kinh ngạc.
"Ân."
"Sẽ cử động sao?" Nghe nói sau khi được bốn năm tháng, thai nhi trong bụng sẽ cử động.
"Sẽ động, đặc biệt là buổi tối, sẽ đạp ta." Đồ Cửu Mị cảm thấy mẫu tính của mình dường như được câu lên rồi, vẻ mặt ôn nhu nói.
"Không động đậy a!" Lý Trì Nguyệt áp tay lên bụng Đồ Cửu Mị, nhưng vẫn chưa cảm giác được động tĩnh bên trong.
"Cũng không phải mỗi thời mỗi khắc đều cử động." Đồ Cửu Mị cảm thấy phu nhân lúc này tương đối ôn nhu một chút.
"Buổi tối mới động, ta đây không phải sờ không được rồi sao?" Ngữ khí của Lý Trì Nguyệt có vài phần tiếc nuối dời tay khỏi bụng Đồ Cửu Mị.
"Có đôi khi ban ngày cũng sẽ động."
"Ta đây sẽ chờ." Lý Trì Nguyệt cũng không tin bản thân chờ không được tên kia cử động ở bên trong.
Đồ Cửu Mị vô cùng kinh ngạc nhìn phu nhân, phu nhân lúc này thật đúng là trẻ con.
"Ngươi không cần kinh ngạc nhìn ta như vậy, ta biết ta như vậy rất ngốc." Lý Trì Nguyệt cũng biết bản thân lúc này nhất định tạo cho Đồ Cửu Mị cảm giác bất đồng, đồng thời tay từ trên bụng Đồ Cửu Mị dời đi.
"Không ngốc, ta cảm thấy phu nhân lúc này rất khả ái." Đồ Cửu Mị cười đến đôi mắt cong lên.
Lý Trì Nguyệt nghe vậy khẽ nhíu mày, nàng không thích nghe lời này.
"Cái đó so với ngốc còn đáng ghét hơn!" Lý Trì Nguyệt nói.
"Cách nghĩ của phu nhân luôn rất kỳ quái." Phu nhân thực sự là không được tự nhiên, có ai thà ngốc cũng không muốn khả ái chứ, dù sao thì nàng thà rằng khả ái cũng không muốn bị phu nhân mắng nàng ngốc. Người quả nhiên là thiếu cái gì thì để ý cái đó!
"Cử động rồi." Đồ Cửu Mị kinh hô, hài tử này rất cho phu nhân mặt mũi a.
Lý Trì Nguyệt lập tức một lần nữa đặt tay lên bụng Đồ Cửu Mị, nhưng đặt tay lên bụng thực sự không cảm nhận được nhiều động tĩnh, liền đem lỗi tai dán trên bụng Đồ Cửu Mị.
---------------------------------------

Chương 28

Đồ Cửu Mị nhìn thấy lỗ tai cùng khuôn mặt phu nhân đều dán lên bụng mình, trong lòng có cảm giác rất phức tạp, vẫn luôn cảm thấy phu nhân còn thân cận hài tử này hơn phụ thân của nó. Phu nhân quả nhiên rất thích hài tử, vừa nghĩ đến phu nhân thích hài tử này còn nhiều hơn so với nàng, liền có loại không phải khó hiểu, lại cảm thấy cũng không có gì đáng trách.
"Thai nhi quả nhiên đang cử động." Lý Trì Nguyệt ngẩng đầu nhìn Đồ Cửu Mị.
"Phu nhân rất thích hài tử?"
"Bình thường, bất quá bởi vì bản thân không sinh được, vẫn luôn muốn có một đứa, suy nghĩ này cũng có chút bất thiện, dù sao thì đến lúc đó sẽ đoạt đi hài tử trong bụng ngươi." Lý Trì Nguyệt trái lại làm rõ, làm cho Đồ Cửu Mị chuẩn bị tâm lý thật tốt.
"Lẽ nào phu nhân thật sự dự định mẫu đi tử ở lại sao?" Đồ Cửu Mị cười hỏi.
"Thế nào, ngươi cảm thấy ta sẽ không làm vậy sao?" Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị cười đến không có sợ hãi nhướng mày hỏi ngược lại.
"Sẽ không." Đồ Cửu Mị chắc chắn.
Lý Trì Nguyệt đúng thật là không thèm làm chuyện bỉ ổi này.
" Lẽ nào ngươi sẽ không luyến tiếc sao?" Lý Trì Nguyệt hỏi.
"Vẫn chưa sinh ra, ta cũng không biết, có thể đến lúc đó sẽ có một chút không muốn, nhưng bất luận là phu nhân nào, vì hài tử, cũng sẽ nguyện ý đem hài tử giao cho phu nhân, phu nhân nuôi dưỡng thì đó là trưởng tử hoặc trưởng nữ, dù thế nào cũng tốt hơn so với thứ tử. Cửu Mị hẳn là cảm tạ phu nhân mới phải." Đồ Cửu Mị sờ bụng nói,.
"Ngươi trái lại suy nghĩ rất thoáng." Lý Trì Nguyệt nghĩ Đồ Cửu Mị quả thật không ngu ngốc, những đạo lý này cũng đều hiểu cả.
"Hơn nữa phu nhân đối đãi ta tốt như vậy, ngày sau cũng sẽ không cấm ta gặp hài tử, hài tử có hai mẫu thân thật ra cũng tốt, không phải sao?" Đồ Cửu Mị cảm thấy cùng phu nhân nuôi tiểu hài tử tựa hồ cũng không sai, không biết phu nhân có đồng ý hay không, dù sao thì bên cạnh phu nhân còn nhiều hạ nhân.
"Là một mẫu thân, tám di nương, có thể sau này lại có càng nhiều." Lý Trì Nguyệt nhắc nhở, tuy rằng sau khi Đồ Cửu Mị có hài tử, nàng sẽ không tiếp tục nạp thiếp cho Hạng Huy nữa, bất quá Hạng Huy có thể hay không tiếp tục tự nạp cũng rất khó nói.
"Chân chính đối tốt với nó, có thể cũng chỉ có phu nhân cùng ta mà thôi." Đồ Cửu Mị rất bất mãn phu nhân lúc này đánh đồng nàng với các phu nhân khác, rồi lại cảm thấy tâm tình rất không tốt , nếu như mang thai là phu nhân khác, nàng có lẽ cũng phải đứng sang một bên, không biết vì sao nghĩ tới đây, trong lòng Đồ Cửu Mị rất khó chịu.
"Cũng đúng, bản phu nhân khai ân, sau này hài tử gọi ngươi tiểu mẫu thân. Gọi ta mẫu thân." Mẫu thân nghe ra có quyền uy so với tiểu mẫu thân, hài tử nếu như thông minh thì nên biết lấy lòng ai tốt hơn, Lý Trì Nguyệt nghĩ đến mà cảm thấy đắc ý.
"Ân." Đồ Cửu Mị không dị nghị.
"Thời gian không còn sớm nữa, ngươi muốn ở lại chỗ bản phu nhân dùng bữa hay là quay về trong viện của mình dùng bữa đây?" Lý Trì Nguyệt khó có được nguyện ý giữ nàng lại dùng cơm.
"Muốn ăn cùng phu nhân." Đồ Cửu Mị rất thích ý bồi phu nhân cùng nhau dùng bữa, sau khi nàng vào Hầu gia phủ đều là một mình ăn cơm rất vắng vẻ, không giống trước đây ở nhà đều là mọi người sum hợp cùng nhau ăn cơm, bầu không khí như vậy mới tốt.
Đồ Cửu Mị nhìn món ăn được dọn lên, chín đạo món ăn thêm một đạo canh, trong đó tám món là các loại món chay, chỉ có duy nhất một món cá là món mặn, chính là không có thịt heo, Đồ Cửu Mị thầm nghĩ phu nhân ăn uống cũng quá nhạt nhẽo rồi.
Lý thị nữ nhân phần nhiều là tác phong xa hoa lãng phí, Lý Trì Nguyệt rốt cuộc tương đối tiết kiệm, không phải nàng lãng phí không nổi mà là cảm thấy không cần phải thiết.
Phòng bếp cho làm cho các phu nhân khác là tám món, nếu như cảm thấy thiếu vẫn có thể cho phòng bếp thêm món ăn, bất quá vì phu nhân cũng chỉ ăn mười món, giống như các phu nhân khác cũng sẽ không ăn vượt hơn mười món. Ngày thường Đồ Cửu Mị ăn tám món ăn, sáu món trong đó đều là thịt, một món chay, một là canh, gần như ngày ngày đều như vậy, không thịt không vui.
Thỉnh thoảng ăn chay cũng rất tốt, Đồ Cửu Mị an ủi bản thân.
"Phu nhân nên ăn nhiều thịt một chút, phu nhân quá gầy." Đồ Cửu Mị nhịn xuống suy nghĩ muốn gắp cá cho phu nhân, một tháng Trương má má dạy lễ nghi quy củ có dạy không chuẩn làm như vậy. Nàng vẫn luôn cảm thấy phu nhân quá gầy, tuy rằng phu nhân tư thái tựa cành liễu a, nếu như có thêm chút thịt thì rất tốt, Đồ Cửu Mị trộm ngắm chỗ phu nhân một chút, trước đó đã cảm thấy hiện tại thì khẳng định rồi, chỗ đó nhất định không lớn bằng của nàng, nhất định là do phu nhân quá ít ăn thịt.
Thật ra Đồ Cửu Mị rất thích sờ ngực nữ tử, mềm mại co dãn, xúc cảm vô cùng tốt, thỉnh thoảng sẽ cùng tắm với muội muội, nàng sẽ nhịn không được đi sờ ngực muội muội, nhưng luôn là mới vừa sờ vào, đã bị muội muội nhéo, sau đó rụt tay trở về, muội muội tư thái cũng tương tự nàng, ngay cả cỡ ngực cũng kém không được bao nhiêu, cũng không phải nhỏ, chí ít so với nữ tử bình thường to hơn khá nhiều. Đồ Cửu Mị vẫn tin tưởng vững chắc đây đều là công lao của việc ăn thịt.
"Tỷ tỷ tự mình không phải cũng có sao, chúng ta không phải đều như nhau sao, sờ của chính ngươi thì tốt rồi, sao cứ thích sờ của người khác?" Sau khi Đồ Thập Mị nhéo tỷ tỷ nhà mình sẽ hỏi như vậy.
"Nhưng ta cảm thấy của người khác sờ tốt hơn." Đồ Cửu Mị xoa cánh tay bị muội muội nhéo, muội muội thật nhỏ mọn, sờ một chút cũng không mất miếng thịt nào, nếu như muội muội muốn sờ nàng, nàng cũng sẽ không cự tuyệt.
"Nếu như tỷ tỷ là nam tử, nhất định là sắc quỷ." Đồ Thập Mị vẫn cảm thấy tỷ tỷ thích thân cận nữ tử như vậy dường như có chút thái quá rồi, lúc nhỏ tỷ tỷ ngủ cùng mẫu thân cũng thích sờ ngực mẫu thân đi vào giấc ngủ. Mẫu thân yêu thương tỷ tỷ, không phải không có đạo lý, tỷ tỷ tính tình so với nàng dễ khiến người khác yêu thương, sẽ làm nũng, sẽ ỷ lại, yếu ớt, lại nghe lời, không giống nàng, quật cường ngang ngạnh, cách nghĩ luôn khi hãi thế tục, nếu như nàng có nữ nhi nàng cũng sẽ yêu thương nữ nhi có tính cách giống như tỷ tỷ.
"Ta mới không muốn làm nam tử, nữ tử mới có thể trang dung, nữ tử mới có thể sạch sẽ thơm tho như vậy." Đồ Cửu Mị bất mãn nói.
"Thế đạo này bất công đối với nữ tử, ta không muốn giống như nữ tử bình thường, ta phải làm một nữ tử khác biệt, lão đạo kia không phải nói ta có mệnh cách phượng nghi thiên hạ sao, ta thật sự nghĩ...." Đồ Thập Mị cũng chỉ có thể cùng tỷ tỷ mới có thể nói một ít lời trong lòng.
"Ngươi lời này cũng không nên để mẫu thân nghe thấy, nếu không nàng lại mắng ngươi." Đồ Cửu Mị lập tức che miệng muội muội chỉ sợ bị mẫu thân nghe được, nếu như mẫu thân tức giận sẽ đánh người, lúc nhỏ thập muội đã bị mẫu thân đánh qua vài, nhưng đánh thế nào nàng cùng không xin khoan dung, tính tình thực sự quá quật cường. Sau khi lớn hơn một chút, muội muội liền thông minh hơn, không hề lấy cứng đối cứng với mẫu thân hung hãn nữa. Có đôi khi Đồ Cửu Mị sẽ cảm thấy thật ra tính tình của muội muội là giống mẫu thân, dĩ nhiên muội muội so với mẫu thân ôn nhu rất nhiều.
"Ngươi cảm thấy thế nào?" Đồ Thập Mị hỏi tỷ tỷ nhà mình.
"Ta cảm thấy muội muội có thể làm được, bởi vì không có gì có thể làm khó muội muội." Đồ Cửu Mị mù quáng sùng bái muội muội nhà mình.
Đồ Thập Mị nở nụ cười, nụ cười kia đủ để mị hoặc chúng sinh. Tỷ tỷ là người gần giũ nhất trong lòng nàng, tuy rằng tỷ tỷ cũng không phải chân chính hiểu nàng, nhưng sự khẳng định này là đủ rồi.
Ánh mắt của Đồ Cửu Mị lập tức từ trước ngực phu nhân dời đi, nàng vẫn luôn cảm thấy bản thân xú nam nhân như muội muội nói rồi, nếu không sao lại nhìn chằm chằm chỗ đó của phu nhân, phỏng đoán kích thước, phỏng đoán sờ có thoải mái hay không, thực sự quá đáng xấu hổ rồi.
--------------------------------

Chương 29

Lý Trì Nguyệt dĩ nhiên không biết bất quá là mời Đồ Cửu Mị cùng nhau ăn một bữa cơm mà thôi, tâm tư của Đồ Cửu Mị lại bay tới việc sờ ngực rồi.
"Ta ăn không quen đầu mỡ, nhẹ một chút hợp khẩu vị." Lý Trì Nguyệt từ nhỏ đều dùng dược liệu nuôi nấng, sợ ăn uống, đến nỗi hiện tại khẩu vị chỉ thích thanh đạm. Nói xong chốc lát liền phát hiện Đồ Cửu Mị vẫn chưa đáp lại, mà chỉ đang nhìn bản thân nàng thất thần.
"Ngươi đang phát ngốc các gì?" Lý Trì Nguyệt nghĩ cùng nàng ăn cơm lẽ nào không thú vị như vậy sao, Lý Trì Nguyệt có chút không vui rồi.
"Không có gì." Đồ Cửu Mị ánh mắt né tránh, không dám nhìn thẳng phu nhân, chỉ sợ bị phu nhân nhìn ra một chút manh mối, rất chột dạ, chỉ đành ngay thẳng ngồi đó, nhìn không chớp mắt.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị đầu tiên là dáng vẻ có tật giật mình, tiếp theo lại ngồi nghiêm chỉnh, thực sự không biết đang làm cái gì.
"Bất quá là ăn bữa cơm, ngươi lại kỳ kỳ quái quái, lần sau cũng không dám giữ ngươi lại ăn nữa." Lý Trì Nguyệt khẽ nhíu mày nói.
"Ta chỉ là cảm thấy phu nhân ăn cho mập lên chút nữa thì tốt rồi, nhất định sẽ xinh đẹp hơn bây giờ một chút." Đồ Cửu Mị nói một nửa lời thật lòng.
Này cần ngân ngẩn lâu như vậy để suy nghĩ chuyện này sao, Lý Trì Nguyệt không tin, bất quá nói đến có thịt, Đồ Cửu Mị quả thật thoạt nhìn có thịt hơn nàng, tuy rằng cũng là mỹ nhân mặt trái xoan, nhưng so với khuôn mặt nàng thì tròn hơn một chút, đường cong so với nàng nhu hòa hơn một chút, vừa nhìn chính là mềm mại uyển chuyển, mềm mại nữ tính, không giống như nàng ngũ quan phân minh, nhìn sẽ không có vẻ dễ thân cận. Hơn nữa hai khối trước ngực Đồ Cửu Mị cao vót kiều nộn, vừa nhìn phân lượng cũng rất đủ, nhìn cũng cảm thấy có chút chướng mắt, Lý Trì Nguyệt tuyệt đối sẽ không thừa nhận bản thân đang đố kị.
"Vậy cũng chưa hẳn." Lý Trì Nguyệt tưởng tượng không ra dáng vẻ của bản thân khi có thịt giống như Đồ Cửu Mị, chỉ cảm thấy nhất định không thích hợp với nàng.
Đồ Cửu Mị ngẫm lại có thể thật là như vậy, vừa rồi nàng nghĩ đến thân thể phu nhân đẫy đà một ít, trong đầu hình thành hình tượng nữ tử kia thoạt nhìn sẽ không phải là phu nhân, vẫn là tư thái này thích hợp với phu nhân nhất. Được rồi, nàng nhớ ra rồi, muội muội hình dung qua hoa lan, khí thanh, sắc thanh, thần thanh, vận thanh, những từ này rất thích hợp dùng để hình dung phu nhân.
"Tuy rằng ta cũng hiểu được tư thái cùng dung mạo của phu nhân đều đã vô cùng tốt rồi, nhưng ta vẫn hy vọng phu nhân có thể ăn nhiều một chút, khẩu vị tốt, thân thể cũng sẽ tốt." Đồ Cửu Mị phát ra từ nội tâm nói.
"Nghe nói ngươi trước khi có thai cũng có thể ăn hai bát thịt lớn." Lý Trì Nguyệt nhớ kỹ Trương má má sinh động như thật nói qua Mị phu nhân thích ăn thịt như thế nào, có thể ăn nhiều thịt như thế nào, ngữ khí của Trương má má giống như hầu phủ sẽ bị Đồ Cửu Mị cho sập đến nơi vậy, nghĩ đến đó lại thấy buồn cười. Nàng thực sự tưởng tượng không ra hai bát thịt làm thế nào nuốt trôi được, hơn nữa ngày này qua ngày khác, nhưng vóc dáng của Đồ Cửu Mị dĩ nhiên lại không bị hủy. Đồ Cửu Mị trước khi có thai chỗ nên có thịt thì có thịt, nên gầy cũng sẽ gầy, dù nói thể nào cũng là hảo tư thái có thể lấn át hoa thơm cỏ lạ đây, cho dù là hiện tại, bụng đã lớn lên nhưng những chỗ khác cũng không thấy béo lên, xem ra thịt ăn vào đều đồn đến trên người thai nhi rồi.
"Ha ha, thật ra cũng ăn không được nhiều như vậy." Đồ Cửu Mị xấu hổ khiêm tốn nói, thật ra nàng muốn nói, hai bát lớn cũng không có bao nhiêu, bát của Hầu gia phủ rất nhỏ, hai cái bát lớn cộng lại cũng không bằng một cái bắt ở nhà nàng, phu nhân là chưa thấy qua huynh trưởng cùng phụ thân nàng ăn thịt, có thể ăn hơn phân nửa con heo. Tuy rằng nhà nàng thịt heo ăn nhiều hơn so với nhà khác, nhưng cũng không giàu có đến mức có thể không hạn chế, sau khi vào Hầu gia phủ, nàng mới có thể thỏa thích ăn thịt, muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu. Được rồi, nếu có thể về nhà mẹ đẻ nàng nhất định mua vài con heo mang về nhà, toàn gia đều sẽ hài lòng, Đồ Cửu Mị âm thầm quyết định chuyện này.
"Hôm nay trên bàn không có thịt, vậy chẳng phải là không hợp khẩu vị của Mị phu nhân sao?" Lý Trì Nguyệt nghĩ Đồ Cửu Mị chậm chạp không động đũa thì ra là ngại không có thịt ăn.
"Thỉnh thoảng ăn chay cũng rất tốt." Đồ Cửu Mị vô tâm vô phế hồi đáp, bất quá nàng cảm thấy phu nhân mỗi lần gọi nàng là Mị phu nhân đều khiến nàng cảm thấy có chút kỳ lạ.
"Nói như vậy, là bản phu nhân ủy khuất Mị phu nhân rồi." Ngữ khí của Lý Trì Nguyệt mềm nhẹ nói.
Giọng nói của phu nhân tuy rằng êm tai, nhưng Đồ Cửu Mị có ngốc hơn cũng biết ngữ khí này của phu nhân không thích hợp.
"Thế nào sẽ, có thể cùng phu nhân dùng cơm, là vinh hạnh của Cửu Mị." Đồ Cửu Mị lập tức vuốt mông ngựa.
"Vậy động đũa đi." Lý Trì Nguyệt thực sự không muốn cùng Đồ Cửu Mị nhiều lời nữa, nếu không món ăn cũng sắp nguội lạnh.
"Phu nhân, món canh này có phải đã quên cho muối vào hay không?" Đồ Cửu Mị cảm thấy mỗi một món ăn vị đạo đều hảo đạm nhạt, đều giống như cho rất ít muối, đặc biệt là canh, cảm giác một chút muối ăn cũng không có, trù sư của Hầu gia phủ làm thức ăn cho nàng đều làm rất tốt, thế nào làm cho phu nhân lại không tốt đây?
"Có cho vào." Lý Trì Nguyệt quen ăn uống thanh đạm, so với người bình thường đều đạm nhạt một ít, đầu lưỡi cùng khứu giác của nàng đều là cực mẫn cảm, chỉ cần một chút muối là có thể nếm ra vị, cho nên không để muối căn bản không phải không ăn được. Trù sư nấu ăn cho nàng cùng Đồ Cửu Mị là theo từ Túc Thân Vương phủ đến, có một số người đã từng làm ngự trù trong cung, căn bản sẽ không phạm loại sai lầm sơ cấp như quên để muối.
"Nhưng hảo nhạt a." Đồ Cửu Mị cảm thấy canh nàng giống y như nước, nhạt đến đầu lưỡi nếm không ra vị, không muốn động đến.
"Nhạt mới có thể nếm ra mùi vị của nguyên liệu, miệng ngươi đã đều bị muối phá hủy, sau này theo ta ăn thanh đạm một chút, tốt cho cơ thể." Lý Trì Nguyệt nhàn nhạt nói, cũng không quản Đồ Cửu Mị có nguyện ý hay không, Lý Trì Nguyệt thật ra cũng là người cực bá đạo, ta đối tốt với ngươi, ngươi không cảm kích cũng phải nhận.
Thật ra Lý Trì Nguyệt nói không phải không có đạo lý, bách tính tầm thường khẩu vị đều là nặng, trong thời đại vật chất khuyết thiếu này, ngay cả cơm đều ăn không đủ no, thịt ngày lễ ngày tết mới có thể ăn thịt, món ăn đều hiếm có, chỉ có thể thêm nhiều muối mới có thể nuốt trôi. Đồ gia thật ra cũng không tính toán giàu có, cũng chỉ là ăn nhiều một chút thịt so với người bình thường, dĩ nhiên cũng theo khẩu vị của người bình thường, dù sao nhà thường dân đều lao động chân tay, mồ hôi đổ ra, lượng muối cũng theo đó thoát ra không ít, nhưng Đồ Cửu Mị lại không lao động nặng nhọc, nếu cứ ăn mặn như vậy đối với thân thể chung quy là không tốt.
"Đừng, quá nhạt." Đồ Cửu Mị cảm thấy phu nhân thế nào lại giống như Trương má má, vẫn luôn bắt nàng ăn thanh đạm một chút.
"Ta không phải thương lượng cùng ngươi, là báo cho ngươi biết, sau này, ngươi dùng bữa ngay trong phòng ta." Lý Trì Nguyệt nói xong tiếp tục động đũa, không dự định nói nữa, nếu không bị Trương má má nhìn thấy, đại khái lại càng chán ghét Đồ Cửu Mị, bản thân không nói quy củ cũng thôi đi, vẫn làm hư phu nhân, đây chính là tội lớn.
Tuy rằng Đồ Cửu Mị rất thích sau này mỗi ngày đều có thể dùng bữa cùng phu nhân, nhưng có thể đừng ăn thanh đạm như vậy hay không, sẽ rất không muốn ăn.
"Qua một ít thời gian, sẽ quen thôi." Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị lộ ra vẻ mặt suy sụp, cuối cùng vẫn nhịn không được lại nói một câu, nàng cảm thấy thói quen ăn uống của nàng tốt nhất là phải sửa.
Ăn no rồi không có việc gì làm, Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị cũng không có gì để làm đột nhiên lại rất muốn ngửi hương, ấm no nghĩ việc xấu, không, hẳn là ấm no nghĩ đến hương, trong lòng Lý Trì Nguyệt ngứa ngáy, chỉ cảm thấy rất muốn kéo Đồ Cửu Mị đến, sau đó đem mũi vùi vào trong cổ nàng, nhưng ý nghĩ này bị Lý Trì Nguyệt ngăn chặn rồi. Mới quyết định không ngửi mị hương chưa được hai canh giờ, nếu như phá giới vậy thật là đáng chê cười, Lý Trì Nguyệt cảnh báo bản thân.
Ý niệm này vẫn nên đè xuống mới tốt.
"Mị phu nhân, nếu vẫn chưa muốn quay về phòng thì bồi bản phu nhân đi dạo hoa viên đi." Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị vẫn ở lại không đi, liền đề nghị, nàng nhớ trong hoa viên tiền viện trồng vài khóm hoa quỳnh dường như đã sắp nở hoa rồi.
"Ân." Đồ Cửu Mị đương nhiên là cam tâm tình nguyện đi theo, hơn nữa rốt cục được ra khỏi viện của phu nhân, tiền viện có hoa viên rất lớn, nàng vẫn rất muốn đi dạo, bên trong trồng rất nhiều hoa, bên ngoài ánh trăng rất sáng, đúng là thời gian tốt để ngắm hoa thưởng nguyệt.. Đồ Cửu Mị cảm thấy sau khi nàng theo phu nhân, dường như cũng phong nhã không ít, ngắm hoa thưởng nguyệt loại chuyện phong nhã này trước đây ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ, quả nhiên theo sau Phượng Hoàng đều là tuấn điểu, Đồ Cửu Mị cảm thấy bản thân tuấn không ít.
Hai người chưa từng phát hiện, từ sau khi phu nhân trở về, hai người ngoại trừ thời gian phu nhân tắm rửa, gần như đều ở cùng một chỗ, chỉ có An Nhi hầu hạ ở bên cạnh mới cảm thấy, thời gian quận chúa cùng Mị phu nhân cùng một chỗ cũng quá dài rồi đi, đã trễ thế này quận chúa cũng không để Mị phu nhân trở về ngủ, còn có nhã hứng cùng đi dạo hoa viên, vì sao nàng lại có cảm giác giống như đây là vụn trộm ban đêm.
--------------------------------------

Chương 30

Lý Trì Nguyệt không để An Nhi đi theo, nàng nghĩ buổi tối ngắm hoa nhiều người sẽ phá hư hăng hái!" Cho nên chỉ cùng Đồ Cửu Mị hai người đi tiền viện.
Lý Trì Nguyệt đi ở phía trước, Đồ Cửu Mị theo sau, hôm nay ánh trăng rất tròn, không cần thắp đèn, bất quá đi được chốc lát Lý Trì Nguyệt đột nhiên nghĩ đến cái gì, liền dừng lại.
"Hay là ngươi nắm tay ta cùng đi đi, tuy rằng ánh sáng rất sáng, nhưng rốt cuộc vẫn là buổi tối, vạn nhất vấp ngã vậy thì rất phiền phức." Lý Trì Nguyệt đưa tay cho Đồ Cửu Mị.
Đồ Cửu Mị lập tức nắm lấy, nàng nghĩ phu nhân cũng giống như muội muội, đều là người cực kỳ thận trọng cùng săn sóc, nàng cảm thấy ngón tay phu nhân dường như thon dài, cảm giác dài hơn ngón tay nàng, nhưng dường như ngay cả ngón tay của phu nhân cũng không có thịt như nàng, còn hơi lạnh, đang mùa hè sờ vào rất thoải mái, nàng muốn dùng tay mình ấp lấy tay phu nhân, nhưng ấp không được, vì vậy sau khi thay đổi rất nhiều tư thế nắm tay, Đồ Cửu Mị mới tìm được loại tư thế mà nàng rất hài lòng, ngón tay nàng chuyển hướng đan vào trong kẽ tay của phu nhân, dáng vẻ cảm tình tốt, nàng nghĩ bản thân rất nguyện ý cùng phu nhân tạo quan hệ tốt, nếu như tình cảm với phu nhân cũng giống như với muội muội thì tốt rồi.
Lý Trì Nguyệt trái lại lần đầu tiên cùng người khác tay nắm tay như vậy, ngón tay của Đồ Cửu Mị mặc dù thon dài bằng nàng, nhưng ngón tay cùng lòng bàn tay đều có thịt, mềm mại, nắm vào xúc cảm trái lại khá tốt. Nắm thì nắm đi, nhưng Đồ Cửu Mị vì sao tay một mực cử động a, còn có mười ngón tương khấu là có ý gì a!
Lý Trì Nguyệt khẽ nhíu mày nhìn về phía Đồ Cửu Mị, vô cùng không giải thích được hành động này của Đồ Cửu Mị.
"Như vậy thân thiết một chút, ta cùng muội muội đều là nắm tay như vậy." Đồ Cửu Mị hướng phu nhân cười đến rất hài lòng, thật ra nàng đang nói dối, nàng cùng muội muội tuy rằng nắm tay qua, nhưng cũng không có mười ngón tương khấu, nàng không muốn đi suy nghĩ nguyên nhân của sự khác biệt này.
Mười ngón tương khấu khiến Lý Trì Nguyệt cảm giác không được tự nhiên, càng muốn bỏ tay Đồ Cửu Mị ra, nàng cùng Đồ Cửu Mị lúc nào thì giao tình tốt như vậy, vì sao nàng không biết a!
Lý Trì Nguyệt niệm tình Đồ Cửu Mị là phụ nữ có thai nên mới không bỏ bàn tay đang quấn lấy tay mình của Đồ Cửu Mị ra, lòng bàn tay của Đồ Cửu Mị rất ấm áp, nóng đến khó chịu, bất quá nếu như là mùa đông, nắm vào giống như túi nước ấm a.
Cách xa kinh thành những chỗ tốt đều xây dựng rất nhiều trang viện, hoa viên Hầu gia phủ dĩ nhiên rất lớn, hoa viên đúng là đại đồng hoa viên, chỉ cần người của Hầu gia phủ, đều có thể đến. Người hầu không có nhã hứng buổi tối đến ngắm hoa thưởng nguyệt, các vị phu nhân khác dường như cũng không thường đến hoa viên này vào buổi tối, bởi vì trong biệt viện riêng của các nàng đều có một hoa viên nhỏ, tình hình chung là ban ngày các nàng mới có thể đến đại hoa viên này.
Cho nên lúc Lý Trì Nguyệt đến, trong hoa viên cũng không có người, Lý Trì Nguyệt rất hài lòng vì không có người đến phá hủy nhã hứng của nàng, liền nắm tay Đồ Cửu Mị đến sau giả sơn, hoa quỳnh trồng ở sau giả sơn. Đến bên cạnh hoa quỳnh, Đồ Cửu Mị mới không muốn phải buông phu nhân ra, thật ra nàng rất muốn cứ mãi như vậy.
"Hoa này vẫn chưa mở, bất quá thoạt nhìn sắp nở rồi, chúng ta ở chỗ này chờ nó nở sao?" Đồ Cửu Mị hưng phấn hỏi, nàng ngồi xổm xuống, nàng vẫn là lần đầu tiên ngắm trăng, tâm tình có chút kích động.
"Ân." Lý Trì Nguyệt gật đầu, nếu đã đến ngắm hoa dĩ nhiên phải chờ đến hoa nở.
"Phu nhân ngồi đi." Đồ Cửu Mị tìm một tảng đá nhỏ gần đó cho Lý Trì Nguyệt, đứng chờ rất mệt, không bằng ngồi xuống chờ, nàng cũng tìm một tảng đá cho bản thân ngồi.
Lý Trì Nguyệt do dự chốc lát mới ngồi xuống hòn đá Đồ Cửu Mị đã phủi sạch sẽ, vừa rồi nên mang theo ghế, bất quá chấp nhận vậy đi, trở lại lấy ghế thực sự quá phiền hà rồi.
Sau đó hai người mặt đối mặt ngồi, nhìn đối phương chờ đợi.
"Phu nhân trước đây bình thường cũng nửa đêm ngắm hoa như vậy sao?" Đồ Cửu Mị hiếu kỳ hỏi, nàng cảm thấy cùng phu nhân cao quý ưu nhã ngắm trăng cảm giác thật tốt, nhìn phu nhân cũng ngồi trên tảng đá giống như nàng, nhưng tư thế ngồi thoạt nhìn chính là đặc biệt có tư thái.
"Không." Thỉnh thoảng mới đến, Lý Trì Nguyệt nhìn vẻ mặt Đồ Cửu Mị dưới ánh trăng đúng là hưng phấn, không phải chỉ thưởng hoa thôi sao, có cần khoa trương như vậy không? Thôn phụ chính là thôn phụ, Lý Trì Nguyệt âm thầm chế nhạo. Nàng thế nào cảm thấy bản thân gần đây cũng ngu ngốc rồi, sẽ muốn cùng Đồ Cửu Mị thưởng nguyệt, chẳng lẽ là cùng kẻ ngu ngốc ở chung lâu ngày bị truyền nhiễm rồi sao?
"Phu nhân, sau này nếu như còn muốn ngắm hoa và vân vân, xin hãy dẫn ta theo." Đồ Cửu Mị nắm tay Lý Trì Nguyệt, vẻ mặt ân cần khẩn cầu nói.
Lý Trì Nguyệt rút tay lại, lần sau nàng mới không muốn gọi Đồ Cửu Mị đi theo đây!
Đồ Cửu Mị nhìn thấy phu nhân không trả lời, liền cho rằng phu nhân ngầm đồng ý rồi!
"Phu nhân lần sau xuất môn, có thể dẫn ta cùng đi không?" Đồ Cửu Mị cẩn thận hỏi, nàng thực sự rất muốn cùng phu nhân ra ngoài, chỉ có thể ở Hầu gia phủ buồn chán biết có bao nhiêu!
"Ngươi cũng là thai phụ rồi, còn muốn đi đâu?" Cho dù Đồ Cửu Mị không có thai , nàng cũng sẽ không dẫn Đồ Cửu Mị đi ra ngoài, có thai rồi càng không thể, nàng sẽ không tìm phiền toái cho bản thân.
"Vậy chờ sinh xong có được không?" Đồ Cửu Mị lại đến gần Lý Trì Nguyệt một chút, không tự giác làm nũng hỏi.
"Không được." Lý Trì Nguyệt kiên quyết cự tuyệt.
Đồ Cửu Mị vẻ mặt suy sụp, phu nhân thực sự hảo keo kiệt, đi ra ngoài chơi cũng không dẫn theo nàng, vì vậy Đồ Cửu Mị hờn dỗi không để ý đến phu nhân, Lý Trì Nguyệt dĩ nhiên cũng không cần dỗ dành nàng, vì vậy cũng không lên tiếng.
Đúng lúc này, bên kia giả sơn truyền đến giọng nói của hai nữ tử.
Đồ Cửu Mị vừa nghe một trong số đó là Lục Đào hầu hạ nàng, người còn lại không biết là ai, xuất phát từ thiên tính thích náo nhiệt, yêu nghe ngóng của nữ nhân, Đồ Cửu Mị vểnh tai nghe.
"Ngươi không nên tự ái như vậy có được hay không, Hầu gia phủ này thị vệ vô số, ngươi chọn đại một người đều tốt hơn so với pha trộn cùng nữ tử phong trần xuất thân thanh lâu kia!" Lục Đào chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nàng cùng Lục Sa cùng nhau lớn lên trong lòng nàng Lục Sa chính là tỷ muội của nàng, không thể để nàng trầm mê như vậy.
"Ta biết ngươi là tốt với ta, nhưng ta có chủ ý của mình, thật ra cùng nàng một chỗ cũng không có gì không tốt, dù sao thì ta chỉ là tiện mệnh mà thôi, cùng ai một chỗ thì cũng không có gì bất đồng." Lục Sa trái lại rất lãnh tĩnh nói.
"Thế nào lại không bất đồng, nàng và ngươi đều là nữ tử, không có cái gì hảo kết quả, ngươi hẳn là tìm nam tử thành thân, sinh con đẻ cái mới tốt." Lục Đào cảm thấy nhất định là ngũ phu nhân cho Lục Đào ăn bùa mê rồi.
"Sinh con đẻ cái để làm gì, Lục Đào, chúng ta là gia nô, tìm nam nhân cũng chỉ có thể là gia nô, hài tử sinh ra cũng là gia nô, đời đời kiếp kiếp đều là nô, chúng ta đã không thể thay đổi số phận như vậy rồi, tội gì khiến con của chúng ta cũng phải chịu khổ như vậy đây?" Lục Sa hỏi ngược lại, nàng chỉ có thể từ phương diện này thuyết phục Lục Đào, dù sao thì muốn Lục Đào chấp nhận tình cảm giữa nữ tử, nhất định sẽ không đơn giản.
Lục Đào cảm thấy Lục Sa nói nhất định là ngụy biện, nàng nàng lại không thể phản bác, Lục Sa là gia nô, bản thân từ nhỏ đã vào Hầu gia phủ, nàng cảm thấy làm nô tỳ của hầu phủ không có gì không tốt, dù sao thì lúc ở nhà nàng chỉ có bị đánh bị nắng, còn phần ăn vĩnh viễn đều là cho đệ đệ. Ở Hầu gia phủ, chỉ cần không làm sai, ngược lại không thiếu ăn ở, nàng là nhất đẳng nha hoàn, ăn trên ngồi trước so với phú hộ bên ngoài đều tốt hơn rất nhiều, nàng cảm thấy bản thân nên thấy đủ rồi, nhưng đời đời làm gia nô, vẫn đè nặng trong lòng Lục Đào, nàng mệnh tốt, gặp phải chủ nhân tốt, nhưng cũng không thể bảo đảm chủ nhân sau này đều tốt.
"Cho dù có suy nghĩ như vậy, cũng không nên cùng ngũ phu nhân nữ tử không đứng đắn đó, nữ tử không an phận như vậy, thực sự không tốt." Lục Đào đối với Liễu Phi Nhân tràn ngập thành kiến.
"Có lẽ nàng có nhiều điểm không tốt, nhưng nàng rất tốt với ta cũng là sự thật, hơn nữa nàng cùng chúng ta đều là những kẻ đáng thương, không ai nguyện ý có xuất thân như vậy, chúng ta đều là kẻ thấp hèn, người khác khinh thường chúng ta, chúng ta làm sao lại khinh khi người thấp hèn như chúng ta chứ?" Lục Sa thở dài nói.
Lục Đào lần thứ hai không thể phản bác, bị thuyết phục lại có một chút dao động, nhưng nàng lập tức ổn định tâm tính.
"Mặc kệ thế nào, ta vẫn cảm thấy nàng không tốt, nếu như nàng thật sự thích ngươi, thì chỉ nên thích một mình ngươi, sẽ không cùng thất phu nhân dây dưa, hoa tâm như nam tử, còn không bằng tìm nam tử." Lục Đào kiên định nói.
Lục Sa cũng không lời để phản bác, thật ra ngũ phu nhân hoa tâm, nàng làm sao lại không để ý, chỉ là nàng không có tư cách để ý, nàng là nô tỳ mà thôi, ngũ phu nhân cùng thất phu nhân đều là chủ tử, mới là một cặp xứng đôi, nàng trái lại giống như một kẻ chen ngang.
"Ngươi nói, trong lòng ta đều rất rõ ràng, ngươi cũng đừng quản chuyện của ta nữa." Lục Sa lãnh đạm nói.
"Ngươi tiếp tục cùng ngũ phu nhân cùng một chỗ, sau này ta sẽ không bao giờ quản ngươi nữa." Lục Đào giận dỗi nói xong, xoay người liền đi khỏi, lúc rẽ vào ngã rẽ liền đụng vào một nữ tử.
"Thất phu nhân...." Lục Đào kinh hô.
Lục Sa cũng thấy được Thôi Loan Thúy, trong lúc nhất thời trong lòng ngổn ngang trăm mối, nàng nghe thấy rồi sao, nhất thời không biết nên làm thế nào.
Thôi Loan Thúy nhìn về phía Lục Sa, nàng biết sự tồn tại của nhân vật này, nhưng chưa từng đem nhân vật này để ở trong lòng, Liễu Phi Nhân ra khỏi biệt viện của mình, nàng liền không muốn bận tâm gì đến nàng ta, nhưng sau đêm nay nàng cảm thấy nha hoàn này có chút thú vị.
"Ngươi chính là Lục Sa?" Thôi Loan Thúy biết rõ cố hỏi.
"Ân." Lục Sa cố gắng trấn định hồi đáp, nàng không dám nhìn thất phu nhân, trong lòng có chút thấp thỏm.
"Ngẩng đầu lên." Thôi Loan Thúy mệnh lệnh.
Lục Sa chỉ đành ngẩng đầu, ánh mắt chống lại ánh mắt quan sát bản thân của thất phu nhân.
Thôi Loan Thúy đánh giá Lục Sa này, tư sắc đều có thể sánh ngang với các phu nhân rồi, Liễu Phi Nhân trái lại bảo vệ nàng rất tốt dĩ nhiên không bị Hầu gia động vào.
========================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét !...
- Hãy bấm Theo dõi dưới chân trang để nhanh chóng nhận được phản hồi từ Tiểu thuyết bách hợp

Support : Cosmetic | Fashion | Souvenir | Phone | Computer | Houseware | Game | Travel | Hotel | Site Map | Contact Advertising | ↑ back to top
Ghi rõ nguồn doctruyen123.org dưới dạng liên kết khi phát hành lại thông tin từ trang này
Copyright © 2015. Tiểu thuyết Bách hợp - All Rights Reserved
Design by Ngân Giang
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768 pixel
Template by Namkna