Google.com.vn Đọc truyện Online

8/7/18

Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng (Miêu Tổng Tài) - Chương 5 + 6

Đăng bởi Ngân Giang | 8/7/18 | 0 nhận xét
Chương 5: Khiết phích
Trương Tử Hề kéo Chu Tư Y đi vào thang máy trực tiếp xuống bãi đỗ xe, một khắc cũng không dừng lại, cô bước nhanh lôi Chu Tư Y chạy đến chỗ phó lái của chiếc Aston Martin yêu dấu, sau đó buông tay Chu Tư Y ra, vòng qua nơi điều khiển bên kia.
Trương Tử Hề lấy chìa khóa xe ra, ấn mở khoá an toàn điện tử, tay vừa khoát lên vô lăng, lại đột nhiên ngừng lại. Cô kinh ngạc nhìn tay mình, lấy đến trước mắt mở ra cẩn thận nhìn. Cô nhớ rõ hình như mình vừa mới chủ động đi nắm tay cô gái kia, hơn nữa cũng không cảm thấy bài xích, đây là có chuyện gì?
Phải biết rằng trước kia cho dù có đánh chết cô cũng sẽ không chủ động đi nắm tay người khác, cùng người khác tiếp xúc thân thể, cô sẽ cảm thấy ghê tởm, cho dù là Tô Lâm thân mật nhất, cô cũng chưa từng chủ động đi kéo tay chị ta. Tuy rằng sau đó Tô Lâm vẫn không ngừng nỗ lực kiên trì, mới làm cho chị ta kéo tay cô không đến mức cảm thấy ghê tởm, nhưng là vẫn hơi hơi có chút bài xích. Nhưng ban nãy cô cư nhiên không có bài xích, đây là vì cái gì?
Trương Tử Hề ngẩng đầu, nhìn về phía bàn tay Chu Tư Y mới bị cô lôi kéo, gắt gao dừng ở đó, biểu tình hoang mang ngưng trọng.
Trong lòng Chu Tư Y có điểm co quắp, nàng nhìn siêu xe lạ lẫm trước mắt, kiểu xe nàng cũng chưa thấy qua luôn, không biết là xe hãng nào, nhưng nàng có cảm giác chiếc xe này nhất định rất quý, người bình thường sẽ không mua nổi. Nàng phát hiện Trương Tử Hề dừng lại động tác mở cửa xe, sau đó nhìn chằm chằm tay mình, nàng không rõ cho nên... Trương Tử Hề nhìn tay chị ấy, nàng cũng bắt chước nhìn tay Trương Tử Hề.
Cái tay kia cực kỳ đẹp mắt, thon dài, trắng noãn, giống bàn tay mềm mại của pho tượng Quan Âm dương chi bạch ngọc. Chu Tư Y nhìn đến trầm mê mà còn không tự hiểu. Nhưng mà lúc này, Trương Tử Hề đột nhiên chuyển qua nhìn tay nàng, điều này làm cho Chu Tư Y cảm thấy thất kinh, dưới tầm mắt ngưng trọng của Trương Tử Hề, nàng không biết nên làm thế nào cho phải, bàn tay lừa mình dối người lặng lẽ thụt về sau lưng.
Trương Tử Hề chú ý tới động tác của Chu Tư Y, bỗng dưng cực kỳ ngưng trọng hỏi: "Có kết giao bạn trai qua chưa? Có cùng đàn ông dắt tay qua chưa? Nếu có, xin mời đi tìm khách hàng khác!"
Cô hỏi như vậy, là vì cô ý thức được, không biết vì nguyên do gì, Chu Tư Y là người duy nhất cho tới bây giờ cô không bài xích tiếp xúc thân thể, điều này làm cho trong lòng cô có điểm vui sướng, trong lòng cô có cảm giác loáng thoáng, mình có thể ở trên người Chu Tư Y, thử nghiệm cảm giác mà lúc trước mình không thể trải qua ở trên người người khác. Nhưng mà, cô nghĩ sâu hơn, người duy nhất mà cô không bài xích tiếp xúc thân thể trực tiếp, nếu như em ấy bị đàn ông cầm tay rồi, cũng cùng tên đó nói qua luyến ái, thì cô nhất định sẽ buông tha cô gái này. Cô chính là người như vậy, thà làm ngọc vỡ.
Chu Tư Y nhất thời kinh ngạc, không biết mục đích Trương Tử Hề hỏi nàng mấy vấn đề này là ở đâu, nhưng nghe được "mời em tìm khách hàng khác", trong lòng nàng đột nhiên kinh hoảng, vội vàng thành thành thật thật, hồi đáp một đám vấn đề của ai kia: "Tôi chưa có yêu đương qua, chỉ từng cầm tay cha thôi."
Trương Tử Hề nghe đáp án của Chu Tư Y, cô âm thầm thở ra một hơi, trong lòng thầm nghĩ thật tốt quá. Sắc mặt cô không còn lạnh như băng, hơi hơi có chút độ ấm, một tay cô chống cằm, trực tiếp vuốt phẳng chiếc cằm non mịn, lại nghĩ sâu một chút, phát giác thế giới này phụ nữ muốn nói luyến ái không nhất định phải cùng đàn ông, phụ nữ cũng có thể a. Vì thế cô lại hỏi: "Vậy phụ nữ thì sao?"
"Phụ nữ?" Chu Tư Y trừng lớn ánh mắt nhìn Trương Tử Hề, nhất thời còn không có phản ứng lại đây, vấn đề này làm sao kỳ quái như vậy? Không biết là vì tiềm thức hay vì cái gì, nàng tự động xem nhẹ vấn đề "có cùng phụ nữ yêu đương?" Cái miệng nho nhỏ theo thói quen hơi hơi chu lên, nhẹ giọng hồi đáp: "Nắm qua tay mẹ. Tôi...... Tôi không thích tiếp xúc thân thể với người khác."
Xác thực, ba năm sau khi Chu Tư Y mất đi song thân, nàng không thích tiếp xúc thân thể với người lạ, không phải bởi vì nàng có chứng khiết phích giống Trương Tử Hề, mà là bởi vì nàng cực độ khuyết thiếu cảm giác an toàn. Lúc ấy vừa mới nhập học cấp ba, song thân đột nhiên cách nàng mà đi, nàng cảm thấy thế giới này bỗng nhiên trở nên thật đáng sợ, không ai có thể bảo hộ mình nữa. Cho nên nàng bắt đầu nghi thần nghi quỷ, mỗi khi người khác tới gần nàng, nàng luôn nghĩ cá nhân đó có phải là muốn hại mình hay không, có phải là có rắp tâm khác hay không. Thậm chí những bằng hữu tốt của nàng, nàng cũng không thích thân cận các nàng ấy quá, nàng tổng cảm thấy người khác an ủi nàng là thương hại nàng, nàng không cần người khác thương hại. Vì thế, nàng dần dần trở nên cô độc, trở nên không có cảm giác an toàn, cũng càng ngày càng trở nên bài xích tiếp xúc thân thể người khác.
Nhìn cái miệng nhỏ nhắn chu chu đáng yêu kia của Chu Tư Y, Trương Tử Hề cảm thấy sủng vật của mình manh cực, cô chưa từng gặp qua ai miệng nhỏ như vậy. Nghe Chu Tư Y trả lời, Trương Tử Hề lộ ra tươi cười, không phải nụ cười dối trá có lệ mà người nhà dạy cho cô, mà là nụ cười thật tình không biết bao lâu cô không có lộ ra. Thật tốt, nguyên lai người này giống mình, tốt lắm, thật sạch sẽ. Cô đột nhiên có cảm giác tâm tâm tướng tích với Chu Tư Y, tuy rằng cảm giác này còn khá mỏng. Hơn nữa cô còn không tự chủ sinh ra một cỗ dục vọng giữ lấy mãnh liệt, sủng vật như vậy có lẽ khó tìm được cái thứ hai, đáy lòng âm thầm quyết định trước khi chính mình chán ghét, nhất định phải đem sủng vật này chặt chẽ nắm ở trong tay.
Chu Tư Y nhìn đến Trương Tử Hề tươi cười cực mỹ, trái tim đột nhiên nhảy thiếu hai nhịp, trong đầu trừ bỏ nụ cười tuyệt mỹ của Trương Tử Hề, liền chỉ còn lại có bốn chữ "tiếu ý khuynh thành".
"Mau, lên xe!" Trương Tử Hề đột nhiên ý thức được mình còn lưu lại cái hội quán Sủng Ái kinh tởm này, tươi cười đột nhiên thu liễm, vội vàng lạnh lùng nói, sau đó trước tiên mở ra cửa xe, ngồi xuống vị trí điều khiển.
Chu Tư Y bị Trương Tử Hề bất chợt cả kinh khiến cho có điểm hoảng hốt, nàng cảm thấy người phụ nữ xinh đẹp này thật sự là nhìn không thấu, nhưng lại sợ hãi Trương Tử Hề nói ra bốn chữ "tìm khách hàng khác". Nàng không dám nghĩ nhiều, cũng vội vàng mở ra cửa xe, ngồi xuống.
Sau đó siêu xe Aston Martin chói mắt "hưu" một tiếng, lấy tốc độ cực nhanh chạy ra khu vực giữ xe của hội quán Sủng Ái.
Trên xe, Trương Tử Hề lẳng lặng lái xe, ngẫu nhiên quay qua nhìn Chu Tư Y. Mà Chu Tư Y theo vừa mới không biết làm sao, chậm rãi khôi phục lại, nàng sở dĩ không biết làm sao, chính là bởi vì mình sợ hãi, cùng với bị dung nhan tuyệt mỹ và khí chất cường thế của Trương Tử Hề nhất thời chấn động mà thôi. Nàng đã sống cô đơn ba năm, năng lực thừa nhận trong lòng cùng năng lực điều tiết là rất mạnh.
Mà lúc này đột nhiên im lặng, để cho Chu Tư Y có thời gian đi điều tiết chính mình, nàng lẳng lặng nhìn bên ngoài cửa sổ, cảnh sắc không ngừng gào thét mà qua, trong lòng trầm tĩnh xuống, nàng không hề thất kinh, chậm rãi khôi phục trạng thái vốn có, tựa hồ người bên cạnh cùng nàng không có quan hệ gì, cảm giác tồn tại tương đối càng ngày càng nhỏ, khiến người không cố tình chú ý nàng đều rất khó phát giác sự tồn tại của nàng.

Chương 6: Rối rắm
Trương Tử Hề nhất tâm nhị dụng*, một bên lái xe một bên quay đầu nhìn xem Chu Tư Y, biểu tình nhìn như bình tĩnh, kỳ thật nội tâm cũng thật rối rắm. Cô không biết mình hôm nay là thần kinh bị cái gì, vốn đi hội quán Sủng Ái không phải ý nguyện của cô, mà căn bản là bị Tô Lâm lừa gạt đi. Nhưng cô không nghĩ tới mình cũng chọn sủng vật trở về, hơn nữa còn là nữ.
*việc phân chia ý thức thành 2, có suy nghĩ và cảm nhận khác nhau hoàn toàn, lấy ví dụ cho dễ hiểu, lão ngoan đồng Châu Bá Thông dạy Tiểu Long Nữ chiêu "Song Thủ Hỗ Bát", ông có yêu cầu nàng 1 tay vẽ hình tròn 1 tay vẽ hình vuông
Cô lại nhìn mái tóc đen cột đuôi ngựa dài đến thắt lưng của Chu Tư Y, cùng một thân thanh xuân của nàng, hoàn toàn là bộ dáng trẻ tuổi dào dạt, còn chưa nẩy nở. Chẳng lẽ cô thích phụ nữ thật, có ham mê biến thái? Đương nhiên, Trương Tử Hề không cần Tô Lâm thấy cô thế nào, cô chỉ là nội tâm rối rắm.
Bên trong rối rắm, cô lại âm thầm cảm thấy may mắn, hên là sủng vật này chiếm được sự yêu thích thật tình của cô, đương nhiên thích chỉ là thích sủng vật, mà không phải thích như thích tình nhân.
Cô rối rắm nội tâm đồng thời cũng phát hiện cảm giác tồn tại của Chu Tư Y tựa hồ càng ngày càng yếu, Chu Tư Y lẳng lặng nhìn ngoài cửa sổ, vẫn không nhúc nhích, thoạt nhìn y như vật chết, có lẽ là em ấy cố ý cất giấu hơi thở của mình, cự tuyệt người khác phát hiện bản thân, cảm thụ em ấy tồn tại. Nhưng là, mặc kệ có phải Chu Tư Y cố ý lâm vào hay không, Trương Tử Hề đều rất không thích nàng như vậy, ở trong lý giải của cô, Chu Tư Y nếu thân là sủng vật, thì phải nên thời thời khắc khắc vì chủ nhân mà tồn tại, không phải sao? Vì thế cô muốn đánh phá Chu Tư Y trầm tư, không để ý trạng thái của nàng.
"Chu Tư Y phải không? Về sau tôi gọi em là 'Y nhi' đi. Tôi tên đầy đủ kêu 'Trương Tử Hề', chính em ngẫm lại hẳn là nên xưng hô với tôi thế nào, tuyệt đối không được bảo tôi là 'lão bản', bởi vì cái xưng hô này thật sự...... Thật ghê tởm!" Trương Tử Hề nói đến đây thì rất có kiên quyết, ngữ khí đều là mệnh lệnh, đây là bệnh chung của người giàu, cao cao tại thượng, cực độ kiêu ngạo, không chút lo lắng cảm thụ của người khác.
Cách gọi "Y nhi" này nghe rất tình, xưng hô Trương Tử Hề định ra cũng xác thực bao hàm yêu ở bên trong, nhưng chỉ là vì sủng vật của mình đặt ra một cái tên đặc thù như vậy thôi.
Chu Tư Y bị một tiếng "Y nhi" này gọi về thần trí, trong lòng nàng đột nhiên có một dòng nước ấm không dễ phát hiện, chợt lóe rồi biến mất. Đã bao nhiêu lâu không có người kêu mình là Y nhi? Nàng nhớ rõ thời điểm cha mẹ còn tại thế, họ luôn gọi nàng Y nhi, Y nhi. Nay nghe lại cái tên đó, không nghĩ tới sẽ do khách hàng của mình gọi.
Về phần xưng hô với Trương Tử Hề, nàng đúng là không biết nên xưng hô thế nào, "lão bản" vẫn là nàng suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy là xưng hô tốt nhất thuyết minh quan hệ mua bán giữa mình và Trương Tử Hề, nhưng nếu Trương Tử Hề không thích, vậy thì cần phải sửa, giữa hai người, nàng vĩnh viễn chỉ có thể bị động, điểm này nàng rất tự mình hiểu lấy. Nếu khách hàng không thích, nàng liền sửa lại. Nhưng mà, kêu chị ấy là gì thì tốt đây?
Trương Tử Hề gặp bộ dáng tự hỏi của Chu Tư Y, trong lòng hơi hơi đắc ý vì đã đánh vỡ trạng thái kia của nàng, nhưng cô cũng không cần Chu Tư Y nghĩ ra xưng hô thích hợp cho cô, cô cảm thấy chính mình thân là chủ nhân, đối chính mình xưng hô vẫn là chính mình chọn hảo. Vì thế cô tiếp tục ra lệnh: "Tử Hề hoặc là Hề, em chọn lựa một cái đi."
"Tử Hề" cùng "Hề" đều là Trương Tử Hề cảm thấy có vẻ thích hợp, về phần "Hề Hề" hoặc là "Hề nhi", lập tức đều bị Trương Tử Hề bài trừ, bởi vì "Hề Hề" xưng hô này Tô Lâm đã dùng, mà "Hề nhi", cô cảm thấy chính mình thân là chủ nhân, nếu Chu Tư Y kêu mình là "Hề nhi", thân phận không phải là lộn xộn sao?
"Tử Hề" là xưng hô mà mọi người trong nhà kêu cô, cho nên cô hy vọng Chu Tư Y có thể lựa chọn "Hề" xưng hô kia, cho tới bây giờ thật đúng là không có ai dùng qua. Nội tâm cô hy vọng cách Chu Tư Y gọi cô là đặc biệt nhất, không phải bởi vì cô yêu thương Chu Tư Y bao nhiêu, mà là bởi vì ác tâm quấy phá. Thật dễ dàng để lý giải, ai dưỡng qua sủng vật thì đều biết, luôn hy vọng sủng vật đối mình là đặc biệt nhất, tựa như dưỡng một con chó, hy vọng nó có thể luôn trung thành với mình, chỉ có thể quẩy cái đuôi với mình.
"Hề." Chu Tư Y suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn là lựa chọn xưng hô một chữ độc nhất, có trời mới biết, nàng chỉ là vì phương tiện mà thôi, hơn nữa, quan hệ giữa mình và Trương Tử Hề bất quá chỉ là quan hệ mua bán, để ý nhiều làm chi, không phải sao?
"Ừ!" Trương Tử Hề cười cười gật đầu, quả nhiên sủng vật này thật phù hợp tâm ý của cô.
Trương Tử Hề càng thấy sủng vật đáng yêu, liền càng thích quan sát sủng vật, cô đánh giá Chu Tư Y, đó là toàn vô cố kỵ*, không cần phải xem trọng cảm thụ của Chu Tư Y, cảm giác này tốt lắm, là một loại cảm giác nắm trong tay, hoàn toàn nắm trong tay. Cô phát hiện y phục Chu Tư Y mặc đều rất sạch sẽ, nhưng là đều có thể thấy được hẳn là mặc lâu rồi, quần áo đều phai màu hết cả, đặc biệt là cái ba lô em ấy đặt ở bên người kia, đã trở nên trắng, không biết Chu Tư Y ở cái hội quán khỉ gió kia ngây người bao lâu, vì thế trong lòng cô lập tức quyết định, muốn thay đổi toàn bộ y phục của Chu Tư Y, sau đó ném mấy thứ kia xuống, cô cũng không hy vọng đem sự kinh tởm ở hội quán Sủng Ái vào nhà.
*không kiêng dè
"Tôi mang em đi mua quần áo mới." Không phải hỏi, đều là khẩu khí trần thuật mang theo mệnh lệnh.
Chu Tư Y thấy Trương Tử Hề muốn mua quần áo mới cho mình, nàng cúi đầu nhìn xem quần áo trên người, thật sạch sẽ a, còn có thể mặc thật lâu, hơn nữa nàng cũng không cần quần áo mới, nàng chỉ cần tiền thôi. "Ách...... Hề...... Hề, tôi không cần quần áo mới, tôi chỉ cần......" Lần đầu tiên nàng xưng hô Trương Tử Hề vì Hề, còn không có hoàn toàn thích ứng, cho nên có điểm lắp bắp.
Trương Tử Hề nghe lời Chu Tư Y nói, hơi hơi nhíu mày hờn giận, Chu Tư Y thân là sủng vật, mà sao không có một chút tự giác của sủng vật vậy? Chủ nhân cho em cái gì, em chỉ cần vui vẻ nhận là đến nơi. Vì thế cô lạnh lùng mở miệng nói: "Em an tâm nhận là được. Nói xem, tôi không phải bao dưỡng em sao? Mua cho em quần áo mới, là vì tôi thích thế."
Chu Tư Y nghe thấy hai chữ "bao dưỡng", thì không mở miệng nữa, nàng nghĩ bởi vì Trương Tử Hề không thích style ăn mặc của nàng, sao cũng được, chỉ cần vâng theo chị ấy. Chính là...... Không biết vì cái gì, nghe thấy lời này của Trương Tử Hề, nàng không kìm hãm được mà tưởng tượng, Hề chị ấy phía trước có phải từng bao dưỡng người khác hay không, hơn nữa cũng mua quần áo mới cho các nàng? Nàng cảm thấy có chút mất mát. Nàng hiểu rõ, mất mát cũng không phải bởi vì nàng đã yêu Trương Tử Hề, mà là bởi vì nàng dâng ra lần đầu của mình, hy vọng đối phương cũng là lần đầu tiên. Đây chỉ là một loại tính toán, bồi thường thiệt hại mà thôi.
Hãy cho tui thấy cánh tay giơ lên của các thím =)))))))))))))))

========================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét !...
- Hãy bấm Theo dõi dưới chân trang để nhanh chóng nhận được phản hồi từ Tiểu thuyết bách hợp

Support : Cosmetic | Fashion | Souvenir | Phone | Computer | Houseware | Game | Travel | Hotel | Site Map | Contact Advertising | ↑ back to top
Ghi rõ nguồn doctruyen123.org dưới dạng liên kết khi phát hành lại thông tin từ trang này
Copyright © 2015. Tiểu thuyết Bách hợp - All Rights Reserved
Design by Ngân Giang
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768 pixel
Template by Namkna