Google.com.vn Đọc truyện Online

22/7/18

Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng (Miêu Tổng Tài) - Chương 101 - 105

Đăng bởi Ngân Giang | 22/7/18 | 0 nhận xét
Chương 101: Mê luyến [H???]
Cũng coi như là có chút H ở cuối chương đi ahihi ~
Chu Tư Y vốn thẹn thùng lại nói ra lời như vậy, Trương Tử Hề sửng sốt, cô cảm thấy có thể là do mình nghe lầm, vì thế ngơ ngác hỏi: "Y nhi, em nói muốn ăn...... Ăn cái gì?"
Chu Tư Y kỳ thật là vì trong lòng lo được lo mất, luôn không có cảm giác an toàn, tâm lý có điểm bất thường, cho nên mới vui đùa tiểu tính tình, tùy hứng không nghĩ nhiều đã nói ra miệng, nhưng Trương Tử Hề lại xác nhận như vậy, làm cho mặt Chu Tư Y đỏ lên.
Chu Tư Y nghĩ mình không nên cùng Trương Tử Hề giận dỗi, nhưng bây giờ nàng còn đang nháo khởi, nàng cảm thấy mình cùng Trương Tử Hề, chuyện gì cũng do Trương Tử Hề chủ động, ngay cả tình hình hiện tại cũng vậy, có lẽ bởi vì mình cái gì cũng không chủ động, cho nên mới sẽ bất an, sợ hãi mất đi như thế. Lúc này Chu Tư Y tâm lý không bình thường, muốn thử đi chủ động một lần, hữu hiệu nhất chính là tình sự mà hai người đều cực kỳ coi trọng.
Tuy rằng thẹn thùng, Chu Tư Y vẫn quật cường không nghĩ nhận thua, nàng đỏ mặt nhưng cũng rất kiên định nói: "Muốn ăn chị."
Trương Tử Hề rốt cuộc xác định mình không có nghe lầm, Trương Tử Hề luôn táo bạo lại phá lệ đỏ mặt, quả nhiên chủ động cùng bị động là bất đồng, quả nhiên làm công cùng làm thụ cảm giác là khác nhau, khi làm công Trương Tử Hề có thể rất "soái", nhưng lần này ngược lại bị Chu Tư Y "đùa giỡn", cô lại nhịn không được đỏ mặt ngại ngùng. (Hề tiểu thụ, Hề tiểu thụ, Hề tiểu thụ XD)
Trương Tử Hề cố gắng trấn định, có điểm khó xử nói: "Nhưng mà...... Y nhi, em biết tôi......"
Lời cự tuyệt khó nói ra, cô đã từng cự tuyệt Chu Tư Y một lần, cô cũng biết điều này rất đả thương người, nhưng cô có nỗi khổ bất đắc dĩ a, gia quy Trương gia còn tại, cô vẫn là người Trương gia, vẫn chưa thể thoát khỏi ước thúc của Trương gia. Cô bây giờ còn đang lo lắng nên giải quyết chuyện của Trương Tử Mộng thế nào, bọn họ làm sao ứng phó với kỳ kiểm tra màng trinh sắp tới.
Chu Tư Y cảm thấy mình bị Trương Tử Hề làm hư, hoặc là bởi vì bất an mãnh liệt cho nên có chút không lý trí, Trương Tử Hề còn chưa nói xong, nàng liền nhịn không được chu miệng hỏi ngược lại: "Như thế nào? Không muốn sao?"
Lời này làm cho Trương Tử Hề vốn đang tìm kiếm lý do thoái thác im bặt, cô nhìn Chu Tư Y, phát hiện hai tròng mắt ra vẻ kiên cường của nàng có bất an mãnh liệt, trong lòng thở dài một hơi thầm nghĩ: Y nhi, tôi cự tuyệt khiến em không có cảm giác an toàn, cho nên em mới bất an? Tâm Trương Tử Hề bởi vì áy náy mà mềm nhũn xuống.
"Lấy toàn bộ vũ trụ, chỉ vì đổi một viên đậu đỏ" chính là một câu hát Trương Tử Hề đã nghe trước khi yêu thương Chu Tư Y, lúc ấy cô khinh thường nghĩ, chuyện đó như thế nào có khả năng phát sinh, cho dù có yêu một người cũng không có khả năng đến loại trình độ này, nhưng cô biết, lúc ấy mình nghĩ như vậy, chính là bởi vì còn chưa có yêu ai, còn chưa có tình yêu. Giờ phút này, cô nguyện ý vì Chu Tư Y, lấy toàn bộ vũ trụ, chỉ để đổi một viên đậu đỏ.
Rõ ràng là một ngàn lần một vạn lần nguyện ý, cam tâm tình nguyện đem bản thân hoàn toàn giao cho Chu Tư Y, nhưng cái gia quy khốn kiếp kia lại làm cho cô cảm thấy thua thiệt Chu Tư Y. Hai tròng mắt Chu Tư Y chứa nồng đậm bất an, rốt cuộc làm cho Trương Tử Hề vứt bỏ lý trí, không thể làm trái lương tâm, trong lòng nghĩ, gia quy gì đó đi gặp quỷ đi, dù sao đến lúc đó cũng phải giải quyết vấn đề của Tử Mộng, không bằng liền cùng nhau giải quyết đi.

Một phen quyết định rất có hào khí, phóng đi ngượng ngùng trong lòng Trương Tử Hề, cô lại trở nên vô lại giống như trước đây, mỉm cười nói một câu: "Hảo." Sau đó tự động leo lên giường, nằm bên cạnh Chu Tư Y, mỉm cười nhìn Chu Tư Y, cô đã nói qua muốn sủng Chu Tư Y, Chu Tư Y muốn cái gì, mình đều có thể cho em ấy, thậm chí là bản thân.
Trương Tử Hề hành động, quả nhiên làm cho Chu Tư Y ngỡ ngàng, sau đó mặt lập tức đỏ bừng, trong lòng nghĩ, chị ấy làm sao có thể...... Làm sao có thể như vậy...... Nhất thời không biết nên làm cái gì mới tốt.
Trương Tử Hề chỉ biết Chu Tư Y không được tự nhiên, nhất định không dám chủ động, cho nên vẫn là đem mình chủ động hiến ra ngoài. Chu Tư Y vẫn không dám nhúc nhích, trong lòng cô cười thầm, còn nói muốn ăn mình đâu, mình đã tự đưa lên cửa rồi, mà em ấy còn không có can đảm ăn.
Buồn cười nhìn Chu Tư Y đỏ bừng mặt, Trương Tử Hề nghĩ bước tiếp theo vẫn là mình chủ động mới được, vì thế cô giữ chặt áo ngủ của Chu Tư Y, kéo xuống, khiến Chu Tư Y vốn không có chuẩn bị lập tức đè lên người cô, hai cụ thân thể mềm mại cứ như vậy mà gắt gao dán tại cùng nhau, cơ hồ là mặt dán mặt.
Trương Tử Hề ái muội nhìn Chu Tư Y, cố ý kích thích Chu Tư Y nói: "Y nhi, không phải nói muốn ăn tôi sao? Như thế nào không dám?"
Chu Tư Y có điểm ngốc, lăng lăng ghé vào trên người Trương Tử Hề, tinh tường nhìn Trương Tử Hề cười giống như yêu nghiệt, nghe lời nói ái muội của cô, cảm giác được khi cô nói chuyện, hơi thở thơm ngát phun lên mặt nàng, thổi trúng miệng cùng mũi nàng, ngứa ngáy.
Hai người đều tắm qua, cũng đã thay đổi áo ngủ, hơn nữa bên trong còn thả rông, Chu Tư Y mất tự nhiên vặn vẹo một chút, lại khiến hai người càng thiếp càng nhanh, ma sát hai điểm trước ngực.
Chu Tư Y lúc nào cũng có khả năng rù quến Trương Tử Hề, luôn dễ dàng khiến cô bốc hoả, vì thế thân thể của cô bắt đầu có phản ứng, hô hấp dồn dập, hai tiểu đậu phấn hồng trước ngực cứng lên.
Áo ngủ mỏng manh, thân thể kề sát, Chu Tư Y có thể dễ dàng cảm giác được Trương Tử Hề biến hóa, Trương Tử Hề hô hấp dồn dập phun lên mặt nàng, mùi thơm ngát kia càng thêm nồng đậm, nhìn mặt Trương Tử Hề có chút ửng hồng, đẹp đến mức làm cho Chu Tư Y mê muội.
Chu Tư Y đối Trương Tử Hề có lực hấp dẫn trí mạng, Trương Tử Hề đối Chu Tư Y làm sao sẽ không có "phản lực" đây? Không phải Trương Tử Hề rất dễ dàng khơi mào tình tố của Chu Tư Y sao? Có lẽ là vì hai người yêu nhau sâu đậm, cho nên mới sẽ đối lẫn nhau có cảm quan mẫn cảm.
Chu Tư Y giống như bị Trương Tử Hề mê hoặc, kìm lòng không đậu nhắm mắt lại hôn xuống, đầu tiên là vụn vặt tế hôn, sau đó là hấp môi Trương Tử Hề nhu nhược duẫn hôn, chờ Trương Tử Hề tự động hé miệng, mở ra hàm răng, liền biến thành triền miên hôn.
Chu Tư Y là lần đầu tiên chủ động, nhưng mà có một số việc tựa hồ là trời sinh, không cần Trương Tử Hề dẫn đường, hai tay nàng không tự giác xoa hai khoả mềm mại trước ngực Trương Tử Hề, nhẹ nhàng nhéo, bóp...... (ôi lạy Chúa tôi......)
"Ưm......" Trương Tử Hề bị kích thích, không tự giác khinh ngâm một tiếng, tâm Chu Tư Y bắt đầu trở nên vội vàng xao động, nàng không còn thỏa mãn mọi thứ qua một tầng áo ngủ nữa, nàng khát vọng chân thật va chạm vào Trương Tử Hề, tay đi xuống đụng đến góc áo của Trương Tử Hề, sau đó khẩn cấp kéo lên trên......
Chu Tư Y hôn Trương Tử Hề khi thì ôn nhu khi thì cuồng nhiệt, xẹt qua cổ non mịn, xương quai xanh khêu gợi, bầu ngực no đủ, bụng thon thả, eo nhỏ......
"Ưm...... Y nhi...... Y nhi......" Chu Tư Y khiến Trương Tử Hề bắt đầu khó nhịn, không khỏi khinh ngâm, đứt quãng kêu tên Chu Tư Y.
Chu Tư Y biết thời điểm đã đến, tay nàng phủ lên tùng lâm rậm rạp, dừng lại trước cánh cửa thần bí, nhẹ nhàng ấn hạ chuông cửa phấn hồng mượt mà, chuông trào dâng vang lên: "Ưm...... A......"
Chủ nhân đã trả lời, Chu Tư Y chuẩn bị tiến vào sơn động thần bí, mở ra hai phiến ngoại môn mềm mại, xâm nhập một chút lại phát hiện còn có một tầng nội môn mỏng manh, nàng do dự có nên phá cửa mà vào hay không, nhất thời tạm dừng hành động......
Trương Tử Hề khó nhịn vặn vẹo, Chu Tư Y lại kinh ngạc nhìn cô, bởi vì động tình mà khuôn mặt dũ phát xinh đẹp, nàng đang do dự, thông qua chuyện của Trương Tử Mộng, nàng đã biết quy củ của Trương gia là cái gì, nàng không thể tưởng tượng, nếu mình phá tấm thân xử nữ của Trương Tử Hề, chị ấy sẽ phải hứng chịu trừng phạt từ Trương gia.
Những lời này ở xã hội ngày nay rất khó làm được, cơ hồ đó là một truyện cười. Nhưng Chu Tư Y biết, Trương Tử Hề xác thực là một nữ nhân bảo thủ. Chu Tư Y thậm chí nghĩ, chỉ cần mình chiếm được Trương Tử Hề, Trương Tử Hề còn có thể yêu ai, còn có thể cùng ai kết hôn? Giờ phút này nàng có một cỗ xúc động mãnh liệt, cái gì cũng không quản, cái gì cũng không cố, cứ như vậy hoàn toàn giữ lấy Trương Tử Hề đi.
Chu Tư Y là thật tâm yêu Trương Tử Hề, vô luận thế nào cũng không thể đối cô nhẫn tâm, chỉ ích kỷ nghĩ đến bản thân. Cuối cùng Chu Tư Y vẫn là chậm rãi rút tay ra.
Trương Tử Hề cảm giác được động tác của Chu Tư Y, mở mắt ra nhìn Chu Tư Y, thanh âm khàn khàn hỏi: "Y nhi, sao em......"
Chu Tư Y chỉ lăng lăng nhìn Trương Tử Hề, cũng không trả lời cô. Trương Tử Hề hiểu biết Chu Tư Y, ngay sau đó liền sáng tỏ nàng đang do dự cái gì, vì thế cô bắt lấy tay Chu Tư Y đè xuống, nói: "Y nhi, không cần băn khoăn, tôi không có việc gì......"
Chu Tư Y lại lắc lắc đầu, rút tay ra khỏi cơ thể Trương Tử Hề. Sau đó nàng nhìn Trương Tử Hề, trong mắt mang theo thâm tình như thế nào cũng mạt không đi.
Trương Tử Hề tưởng tiếp tục nói cái gì, nhưng còn chưa có mở miệng, đã thấy Chu Tư Y ngồi dậy, sau đó ở trong tầm mắt Trương Tử Hề, chậm rãi cúi xuống thân mình, dưới tình huống Trương Tử Hề hoàn toàn không có đoán trước, hôn lên địa phương thần bí, riêng tư nhất của cô.
"A...... Y nhi, em...... Ưm......" Trương Tử Hề kinh hô một tiếng, chưa kịp ngăn cản, lại một lần nữa lạc vào khoái cảm so với vừa rồi còn kịch liệt hơn.
Động tác tu nhân như vậy, Trương Tử Hề đã làm vô số lần với Chu Tư Y, nhưng đây là lần đầu tiên Chu Tư Y khẩu giao cho Trương Tử Hề. Chu Tư Y giờ phút này mới phát giác, hương vị ở đây khiến nàng mê luyến......
Đm đã FA ăn Noel ở nhà rồi mà còn gặp ngay chương H, tui muốn phá đảo thế giới ảo a a a a!!!!
========================
Chương 102: Khiếp sợ
Giai đoạn Chu Tư Y ở Vu thị thực tập, mỗi ngày trừ bỏ hoàn thành nhiệm vụ Trương Tử Hề giao cho, còn phải cẩn thận xem báo chí, trích ra tin tức có khả năng gây ảnh hưởng đến nền kinh tế. Bởi vì phương hướng Trương Tử Hề định ra cho Chu Tư Y là thị trường chứng khoán và giao dịch hàng hoá kỳ hạn, cho nên ngoại trừ báo kinh tế, còn có báo nhân dân, báo công an, thậm chí là báo giải trí, tin tức trọng yếu nào cũng không thể bỏ qua.
Chu Tư Y xem xong báo kinh tế, vừa mở báo nhân dân ra, đột nhiên Trương Tử Hề hỏi nàng: "Y nhi, qua một tuần nữa, kỳ thực tập của em liền kết thúc, em có kế hoạch gì không?"
Chu Tư Y là sinh viên năm ba, chấm dứt thực tập, cũng có nghĩa là nàng đã xong giai đoạn thứ ba, dựa theo quy luật của chuyên ngành M ở học viện Thế Khải, sinh viên cuối cấp có thể tự do lựa chọn tiếp tục ở lại trường, hoặc là rời khỏi trường bắt đầu công tác. Mặc kệ quyết định ra sao, chỉ cần hậu kỳ nộp luận văn lên là có thể lấy được bằng tốt nghiệp.
Kỳ thật Chu Tư Y đã sớm có quyết định, trên cơ bản thì tri thức lý luận đều đã học, còn lại chỉ là kinh nghiệm thực tiễn, mà nàng cũng tưởng chiếu cố Trương Tử Hề nhanh một chút, theo bản năng liền hồi đáp: "Bất lưu, xin cách."
Đáp án này tựa hồ cũng không ngoài ý muốn của Trương Tử Hề, cô cười cười, tiếp tục hỏi: "Vậy sau khi rời trường em lại có kế hoạch gì?"
Cái này Chu Tư Y không đáp được, ngay cả mày cũng nhíu lại, vấn đề này nàng không nghĩ tới, bởi vì lúc trước Trương Tử Hề nói nàng cần mau trưởng thành, cần nàng giúp cô. Cho nên nàng một lòng thầm nghĩ cố gắng trưởng thành, sau đó đem mình hoàn toàn giao cho Trương Tử Hề, cho dù là tương lai của bản thân cũng giao cho cô quyết định. Nàng vốn nghĩ là mặc kệ Trương Tử Hề an bài mình làm gì, mình đều phải cố gắng hoàn thành. Lúc này Trương Tử Hề hỏi như vậy, nàng mới phát giác nguyên lai Trương Tử Hề không có an bài cho mình cái gì, mà mình một chút cũng không nghĩ tới, một chữ cũng không nói được.
Ngẩng đầu nhìn Trương Tử Hề tựa tiếu phi tiếu, Chu Tư Y liền biết, nữ nhân này lại trêu mình, trong lòng chị ấy đã sớm có quyết định rồi, nữ nhân đáng giận, trêu mình vui như vậy sao? Vì thế Chu Tư Y đô đô miệng, trừng mắt nhìn Trương Tử Hề, bồi thường một đáp án mơ hồ: "Giúp chị!"
Trương Tử Hề làm sao không có kế hoạch, kế hoạch hai năm nay của cô, cho tới bây giờ vốn không thiếu sự hiện diện của Chu Tư Y, đều là vì hai người. Nhưng mà, hết thảy đều do chính cô sắp xếp, không có hỏi qua ý kiến của Chu Tư Y, không có trải qua Chu Tư Y đồng ý, hiện tại cô hỏi nàng như vậy, muốn hiểu rõ ý tưởng chân thật của Chu Tư Y. Điểm xuất phát tuyệt đối là nghiêm túc, biểu tình tựa tiếu phi tiếu kia, bất quá là vì thấy Chu Tư Y rối rắm, muốn cười nhưng không dám cười thôi.
Nhìn Chu Tư Y, Trương Tử Hề chỉ biết tiểu thiên hạ "vô tình" đi theo kế hoạch; nghe Chu Tư Y trả lời, Trương Tử Hề chỉ biết em ấy nhất định là đem bản thân hoàn toàn giao cho mình, thậm chí là cả tương lai. Trương Tử Hề cảm động cùng vui sướng, kế hoạch của cô là vì hai người, đáp án của Chu Tư Y nói cho cô biết, mình không phải chiến đấu một mình, mình cùng Chu Tư Y là đồng tâm hiệp lực, còn có cái gì so với việc này càng làm cho người ta vui mừng cùng cảm động đâu.
Trương Tử Hề ngăn không được tình yêu tràn đầy trong lòng, đem Chu Tư Y lạp gần ôm chặt, mỉm cười nói: "Tôi biết, tôi biết chứ, hảo Y nhi của tôi."
Chu Tư Y vặn vẹo một chút, sau đó thành thành thật thật nằm trong lòng Trương Tử Hề, ngoài miệng vẫn là giận dỗi nói: "Người xấu, biết thế nào cũng là chị trêu em."
"Khanh khách......" Trương Tử Hề cười khẽ, nhịn không được đem y phục cọ lên lưng Chu Tư Y, cô chính là thích bộ dáng Chu Tư Y không được tự nhiên, đáng yêu đã chết. Náo loạn một hồi, Trương Tử Hề mới khôi phục đứng đắn, suy nghĩ một hồi rồi nói: "Y nhi, tôi cảm thấy em đã nắm giữ đủ tri thức, chỉ khuyết thiếu thực tiễn thôi, hơn nữa lý luận trong sách vở, chỉ cần đủ dùng là tốt rồi, học nhiều cũng không thể so với thể hội thực tiễn. Không phải có một câu nói sao? Đi một ngày đàng, học một sàng khôn."
Chu Tư Y đồng ý gật đầu, nàng biết câu nói kế tiếp của Trương Tử Hề mới là trọng điểm, vì thế cũng không ngắt lời, nghiêm túc chờ đợi Trương Tử Hề nói câu tiếp theo.
Trương Tử Hề tạm dừng một chút, xem Chu Tư Y gật đầu mới tiếp tục nói: "Cho nên...... Y nhi, tự mình gầy dựng sự nghiệp, tự mình mở công ty đi!"
"Gầy dựng sự nghiệp? Mở công ty?" Chu Tư Y quay đầu, kinh ngạc nhìn Trương Tử Hề, tự mình gầy dựng sự nghiệp, tự mình mở công ty, nói dễ hơn làm, cũng không phải có ý tưởng có kế hoạch là được, cũng cần phải có tài chính a, trọng yếu hơn, việc này có thể giúp đỡ Trương Tử Hề sao?
Đối diện hai tròng mắt mang theo nghi hoặc của Chu Tư Y, Trương Tử Hề thật sự gật đầu, nói: "Đúng vậy, mở một công ty đầu tư, phương hướng chủ yếu là thị trường chứng khoán và giao dịch hàng hoá kỳ hạn."
Chu Tư Y nghe xong, nàng có nghi hoặc, thị trường chứng khoán và giao dịch hàng hoá kỳ hạn là phương hướng Chu Tư Y vẫn luôn chú trọng, hơn nữa cũng là phương hướng Trương Tử Hề định ra cho nàng, nhưng mở công ty, nói trắng ra là chơi với lửa, chủ yếu còn phải xem mình có chuẩn xác nắm chắc thị trường chứng khoán hay không, tuy rằng nếu đầu tư chính xác thì tiền lời rất cao, nhưng sơ kì nhất định phải có tài chính hùng hậu đầu nhập, tính phiêu lưu thật lớn. Trọng yếu nhất là, Chu Tư Y vẫn không rõ, điều này làm sao có thể giúp đỡ Trương Tử Hề?
"Về phương diện tài chính em không cần lo lắng, chỉ cần vững vàng là được, tôi tin em nhất định sẽ làm tốt." Trương Tử Hề hóa giải Chu Tư Y lo lắng, tự tin nói, hy vọng cảm xúc của mình có thể cuốn hút Chu Tư Y.
Chu Tư Y chân chính lo lắng cũng không phải vấn đề tài chính, nàng để ý là mình có thể giúp đỡ Trương Tử Hề hay không, nàng không cần Trương Tử Hề vì tiền đồ của mình mà đem mình đẩy ra, cùng Trương Tử Hề cùng nhau cố gắng, cùng nhau gánh vác, đây mới là điều nàng muốn. Cho dù làm tiểu viên chức ở Vu thị, nhưng có thể giúp đỡ Trương Tử Hề, nàng cũng nguyện ý. Trương Tử Hề tựa hồ còn không hiểu được nàng chân chính để ý là cái gì, vì thế Chu Tư Y nói rõ: "Hề, không phải chị đã nói sẽ chờ em trưởng thành sao? Hiện tại sao chị có thể đẩy em ra như vậy?"
Trương Tử Hề thế này mới hiểu được nguyên nhân chân chính khiến Chu Tư Y lo lắng, trong lòng tràn đầy cảm động cùng ngọt ngào, không tự giác ôm Chu Tư Y chặt hơn, nghiêng đầu nằm bên tai Chu Tư Y nói: "Y nhi, mục đích tôi muốn em mở công ty là......, lợi dụng nó, sau đó......"
Chu Tư Y nghe Trương Tử Hề thủ thỉ bên tai, ánh mắt càng mở càng lớn, chờ Trương Tử Hề nói xong, nàng tựa như là nghe được cái gì bất khả tư nghị, nhịn không được quay đầu, lo lắng nhìn Trương Tử Hề hỏi: "Hề, như vậy...... Thật sự có thể sao?"
Kế hoạch do Trương Tử Hề bày ra đã hai năm, không ngừng hoàn thiện cùng bổ sung, cô vẫn không nắm chắc trăm phần trăm có thể thành công, thậm chí chỉ có một nửa, nhưng cô lại kiên định nói với Chu Tư Y: "Y nhi, tin tưởng tôi, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, nhất định có thể làm được."
Chu Tư Y yên lặng nhìn Trương Tử Hề hồi lâu, dường như cũng bị Trương Tử Hề kiên định cùng tự tin cuốn hút, nàng cũng đồng dạng tự tin cùng kiên định, gật gật đầu, cam đoan với Trương Tử Hề: "Vâng, Hề, em tin chị, em nhất định sẽ không khiến chị thất vọng."
Cùng Trương Tử Hề nói xong, Chu Tư Y cũng không thoải mái, tổng cảm thấy trong lòng giống như có một tảng đá đang đè nặng, dù sao kế hoạch của Trương Tử Hề thật sự là rất...... Mạo hiểm. Nhưng nàng cũng không nguyện ý lộ ra cảm xúc này, mà là tỏ vẻ bình tĩnh nhìn báo chí trong tay.
Trong lúc lơ đãng, Chu Tư Y đột nhiên nhìn thấy một tin tức, nàng xem tiêu đề cùng hình ảnh, ánh mắt trợn to đồng tử trói chặt, trên mặt đột nhiên che kín khiếp sợ, chỉ thấy tiêu đề kia viết: Tổ trưởng tổ trọng án đã về hưu Sở Thu, đêm qua đấu với kẻ bắt cóc hung tàn, đương trường hy sinh! Ở dưới có đính kèm ảnh chụp của một nam nhân ước chừng năm mươi tuổi, mặc cảnh phục, trên mặt mang theo một cỗ chính khí.
Tên kia, ảnh chụp kia, Chu Tư Y lập tức nhận ra, đó là vị cảnh sát hai năm trước đã tìm mình nói chuyện, lời hắn nói ngay lúc đó Chu Tư Y vẫn nhớ rõ rành mạch: "Chú biết trong lòng cháu còn ghi hận Lưu Tổ Thông hại chết cha mẹ cháu, lại bởi vì dùng thủ đoạn ti bỉ, mới không bị pháp luật trừng phạt...... Nhưng mà, cháu cũng không ngẫm lại, hắn là con người thế nào, hắn hiện tại là tổng tài Lưu thị, có thân phận có địa vị, còn được hắc bang lớn nhất H thị là Thanh Liên Hội chống lưng cho, bản nhân lại giảo hoạt gian trá, tâm ngoan thủ lạt, ngay cả cảnh sát đều bắt không được nhược điểm của hắn, cháu cho rằng cháu có thể đối phó hắn sao? Cho dù bây giờ cháu qua lại với thiên kim Trương gia Trương Tử Hề, nhưng chẳng lẽ cháu không biết con trai độc nhất của Trương gia sắp cùng con gái của Lưu Tổ Thông đính hôn sao? Hơn nữa...... Cháu có biết hay không, mấy ngày trước, phòng hồ sơ nắm giữ vụ án của cha mẹ cháu mạc danh kỳ diệu bị thiêu hủy?"
Không biết vì sao, khi nhớ tới Lưu Tổ Thông, Chu Tư Y tổng cảm thấy cái chết của Sở Thu có liên quan tới hắn. Ngơ ngác nhìn tin tức kia, đáy lòng Chu Tư Y nhất thời tràn ngập kinh hãi.
Trương Tử Hề gặp Chu Tư Y sững sờ, cúi đầu vẫn không nhúc nhích, cũng không có nhìn kỹ báo viết cái gì, liền hỏi: "Y nhi, làm sao vậy?"
"A?" Chu Tư Y bị Trương Tử Hề bừng tỉnh, sau đó động tác nhanh chóng, giả vờ như vô tình cầm tờ báo kia lên, ổn định cảm xúc đáp: "Không...... Không có gì, chỉ là có điểm mệt."
Lúc Chu Tư Y trả lời, căn bản không dám quay mặt về phía Trương Tử Hề, sợ cô phát giác cái gì, mà Trương Tử Hề nhìn không tới Chu Tư Y biểu tình, tuy rằng phát giác nàng có điểm không thích hợp, nhưng cũng chỉ là nghĩ nàng còn lo lắng vì kế hoạch của mình, muốn Chu Tư Y tiếp nhận còn cần một chút thời gian, cũng không có hỏi nhiều. Hơn nữa, tối qua hai người ngủ hơi trễ, trước kia đều là Trương Tử Hề làm công quân, hiện tại Chu Tư Y cũng học xong cách "phản công", cho nên trước ngươi công ta, sau ta phản công ngươi, thời gian tự nhiên cũng so với thường ngày nhiều hơn một tí. Cô quan tâm sủng nịch nói: "Y nhi, em vào phòng nghỉ nghỉ ngơi một chút đi."
Chu Tư Y trầm mặc gật đầu một cái, thanh âm nghe không ra có cái gì không tầm thường: "Vâng, vậy được rồi." Sau đó đứng dậy, đi đến phòng nghỉ.
Trương Tử Hề nhìn bóng dáng Chu Tư Y, không tự giác sủng nịch, mỉm cười lắc đầu, lại không để ý trong tay Chu Tư Y còn cầm một tờ báo.
Hôm qua tui đi chơi Noel nên không up chap được, xin lỗi bà con ^^
==============================
Chương 103: Buông xuống
Giữa trưa, Tô Lâm thật đúng giờ đem cơm đến, trải qua nhiều ngày thích ứng, cô đã sớm xem nơi này như nhà mình. Cửa cũng không gõ, trực tiếp đẩy ra rồi tiến vào, miệng còn nói mấy câu mỗi ngày không thay đổi: "Mộng Mộng, đói bụng không? Cơm đã đến nha ~"
"Đóng cửa lại." Trương Tử Mộng ngay cả đầu đều lười nâng lên, càng lười đáp lại cô, lãnh đạm nói. Dù sao chị ta cũng không nên đến, nàng nghĩ đến đó thì cũng không để ý mặt mình lạnh tanh.
"A." Tô Lâm hiện tại đối Trương Tử Mộng nói gì nghe nấy, không chút suy nghĩ liền đáp ứng, nhẹ nhàng đóng cửa lại, sau đó gặp Trương Tử Mộng còn vội vàng công tác, cũng không dám quấy rầy, phóng khinh cước bộ đi đến sô pha, đặt hạp cơm lên bàn trà, sau đó im lặng ngồi chờ đợi Trương Tử Mộng xong việc, bộ dáng kia y hệt như tiểu tức phụ đi đưa cơm cho trượng phu.
Trải qua lâu như vậy, Trương Tử Mộng sẽ không để ý, hơn nữa nàng còn đi tìm Trương Tử Hề, muốn Trương Tử Hề khuyên Tô Lâm, không nghĩ tới Trương Tử Hề ngay cả đầu cũng không ngẩng lên đã nói: "Em cứ an tâm hưởng thụ đi, dù sao đây cũng là cái giá chị ta phải trả, chẳng lẽ chiếm tiện nghi của muội muội tôi rồi, còn muốn quệt mồm bỏ đi?"
Trương Tử Mộng không còn lời nào để nói, trừ bỏ vui sướng vì Trương Tử Hề xem mình là em gái mà duy hộ, cũng có chút e lệ, thật sự không cần nhắc tới chuyện này, dù sao cũng không thể trách cứ Tô Lâm, Trương Tử Hề bởi vì tinh thần khiết phích, cộng thêm tính cách tiêu cực, nói không chừng còn có thể cùng Trương Tử Mộng biện luận một chút, đến tột cùng ai đúng ai sai, vậy thì đúng là rất tu nhân.
Trương Tử Mộng là một nữ nhân, nhưng lại là một nữ nhân tự tin còn keo kiệt, tuy rằng nàng biết không thể hoàn toàn trách Tô Lâm, nhưng trong lòng lại cảm thấy mình lỗ vốn, mà Tô Lâm mới chính là kẻ chiếm tiện nghi. Ai kêu Tô Lâm là người chủ động đâu, hơn nữa Trương Tử Mộng vẫn còn là khuê nữ thuần thuần khiết khiết. Nghe Trương Tử Hề nói như vậy, Trương Tử Mộng cũng bắt đầu cảm thấy là Tô Lâm đáng đời, mình cũng nên hưởng thụ sự ân cần của chị ta, cho nên bây giờ nàng không còn cự tuyệt Tô Lâm đối nàng hảo, ngược lại là thật thích ý hưởng thụ.
Chờ Trương Tử Mộng buông văn kiện, Tô Lâm mới dám lên tiếng, thanh âm rất nhẹ hỏi: "Mộng Mộng, xong rồi sao?"
Trương Tử Mộng vặn vẹo cái cổ có điểm cứng ngắc, liếc Tô Lâm một cái, sau đó gật gật đầu, bộ dáng kia giống như công chúa đang chờ đợi tỳ nữ hầu hạ, quá ngạo kiều rồi. Tô Lâm lúc này mới dám bắt đầu "chuẩn bị", trong cái túi càng ngày càng to xuất ra khăn trải bàn, phủ lên bàn thủy tinh, tiếp theo xuất ra hai hạp cơm năm tầng, một bên tách ra đặt ở trên bàn, một bên nói với Trương Tử Mộng: "Mộng Mộng, kêu Hề Hề cùng Tư Y ra ăn cơm đi."
Nhìn Tô Lâm một hồi, Trương Tử Mộng mới đứng dậy đi xao cửa phòng Trương Tử Hề.
Chứng khiết phích của Trương Tử Hề kỳ thật rất nghiêm trọng, nhằm vào người xa lạ hoặc là người cô ghét, một khi đã là người cô thích, chứng khiết phích sẽ giảm đến mức thấp nhất, nhưng vẫn là không có bao nhiêu người không bị Trương Tử Hề bài xích, bởi vì muốn Trương Tử Hề thích một người, thật sự là quá khó khăn.
Tô Lâm là trải qua sự kiện "rút máu", mới được Trương Tử Hề tiếp nhận, Trương Tử Hề đối cô cũng không tồn tại bao nhiêu khiết phích, trừ bỏ sở thích nghiện sex. Thức ăn Tô Lâm mang đến, Trương Tử Hề cũng sẽ không bài xích cùng chán ghét.
Khi ăn cơm thời điểm, Trương Tử Hề thói quen chiếu cố Chu Tư Y, khi thì gắp món mà Chu Tư Y thích phóng tới trong bát nàng, đồng chí Tô Lâm bên kia cũng học theo Trương Tử Hề, không ngừng ân cần gắp rau cho Trương Tử Mộng, Trương Tử Mộng cảm thấy mình ăn khổ, tự nhiên cũng sẽ không cùng Tô Lâm khách khí cái gì, bình yên tự đắc hưởng thụ Tô Lâm phục vụ.
Chu Tư Y ăn cơm, tổng cảm thấy không khí có điểm quái, nàng cùng Trương Tử Hề thì không nói, nhưng nàng như thế nào cảm thấy Tô Lâm cùng Trương Tử Mộng...... Hảo ái muội.
Trương Tử Hề khi ăn cơm luôn chiếu cố Chu Tư Y, thấy nàng dừng lại không ăn, lại ngắm Tô Lâm và Trương Tử Mộng ở đối diện, cô cũng không tự giác nhìn theo, sửng sốt rồi không nói gì, gắp một cọng rau bỏ vào bát Chu Tư Y, sau đó cúi đầu tiếp tục ăn cơm, chỉ là tốc độ tựa hồ nhanh hơn một chút.
Trương Tử Hề là người đầu tiên ăn xong, ngồi một hồi, nói với Tô Lâm: "Tô tỷ, chị ăn xong liền lên sân thượng với tôi."
Mọi người đều có thể nghe ra ý tứ bên trong, khẳng định là Trương Tử Hề có chuyện gì muốn nói với Tô Lâm, cũng không tiện để Trương Tử Mộng và Chu Tư Y nghe được. Trương Tử Mộng cùng Chu Tư Y hai người nghe Trương Tử Hề nói, đều lập tức nghĩ đến Trương Tử Hề hẳn là muốn nói với Tô Lâm về chuyện của Trương Tử Mộng. Chu Tư Y tiếp tục làm ngoan cục cưng, im lặng ăn cơm. Trương Tử Mộng cũng vui vẻ đồng ý Trương Tử Hề, nàng đối Trương Tử Hề có một loại tín nhiệm mù quáng, tổng cảm thấy Trương Tử Hề mặc kệ làm gì đều làm tốt hơn mình, tự nhiên cũng giả vờ như cái gì cũng không có nghe đến.
Tô Lâm nghĩ đến cũng là chuyện này, không tự giác nhìn thoáng qua Trương Tử Mộng đang trầm mặc cúi đầu ăn cơm, gật đầu đáp ứng, sau đó ngay cả đồ ăn cũng không thêm, liền vội vàng lùa hai đũa cơm vào trong bụng, buông bát nói với Trương Tử Hề: "Hề Hề, tôi ăn xong rồi, đi thôi."
Sân thượng của Vu thị được thiết kế giống như hoa viên trên không trung, không chỉ có trải cỏ, còn có nhân công cắt xén và tưới nước, trên cỏ còn đặt mấy cái bàn kèm theo dù che. Viên công thích nhất là nơi này, hơn nữa hiện tại là giờ Ngọ*, cho nên khi Trương Tử Hề và Tô Lâm đi lên đây, bàn nào cũng kín chỗ.
*từ 11h đến 13h
Duy chỉ còn bát giác đình*, bên trong có một cái bàn gỗ, hương vị rất cổ kính. Hơn nữa rào chắn đều là làm bằng thép, trong góc còn có thuỷ tinh cao cấp, độ trong suốt vô cùng cao.
*đình tám góc
Trương Tử Hề đi qua, ánh mắt cũng chưa xem những người đó, trực tiếp nhiễu qua nhìn về phía bát giác đình, cô nhớ rõ nơi đó là ông ngoại Vu Chi Hoa kiến tạo cho mẫu thân Vu Vận Nhiễm. Thời điểm Vu Vận Nhiễm còn tại thế, bà đã từng mang cô tới nơi này, nhưng sau khi Vu Vận Nhiễm qua đời, Trương Tử Hề không dám tới đây, cô sợ gợi lên niệm tưởng cùng oán hận dưới đáy lòng. Mà tòa bát giác đình kia, lúc ấy tổng giám đốc Vu thị là Vu Hướng Ân đã ban lệnh cấm, không cho phép bất luận kẻ nào đặt chân đến nơi đó.
Ngẩng đầu, cũng không biết chính ngọ dương quang rất chói mắt, Trương Tử Hề híp mắt, sau đó mở ra, thế nhưng có điểm trong suốt. Cô cái gì cũng chưa nói, liền nhấc chân đi đến đó. Tô Lâm cũng không nói chuyện, im lặng đi theo Trương Tử Hề, cô có dự cảm mấy lời kế tiếp hẳn sẽ rất khó nghe, cô phải cẩn thận suy tư nên đối ứng thế nào, không phải trốn tránh, mà là phụ trách.
Viên công hiếm khi thấy tổng giám đốc xuất hiện, đều thật tôn kính chào hỏi, nhưng Trương Tử Hề ngay cả một chút biểu tình cũng không có, chỉ tùy ý gật đầu xem như trả lời, trong thế giới của cô, trừ bỏ những người cô để ý hoặc là chán ghét, những người khác cô đều không cần, toàn bộ đều lạnh lùng đối chi, tính cách có chỗ thiếu hụt, ở Vu thị, làm một người lãnh đạo, cô đủ uy nghiêm, nhưng lại thiếu lực tương tác, cũng bởi vì như thế, cô mới cần Trương Tử Mộng.
Đi vào trong đình, Trương Tử Hề thấy mặt bàn sạch sẽ, cơ hồ là lạp trần bất nhiễm, Trương Tử Hề biết, sau khi Vu Vận Nhiễm qua đời, đến nay vẫn là vị nữ dong kia quét tước, trước đó không lâu Vu Hướng Ân đã nhắc tới. Toà đình như trước bảo tồn tốt lắm, mỗi ngày đều được quét tước, trừ bỏ nữ dong, ngay cả hắn đều không được phép bước vào nơi này. Hắn muốn cho Trương Tử Hề thời gian có thể đi lên nhìn xem, nhưng không nghĩ tới, Trương Tử Hề ở Vu thị hai năm, hôm nay mới đặt chân đến.
Vu Vận Nhiễm mất, Trương Tử Hề phong tỏa bản thân, phong bế mình rất nhiều năm, mãi cho đến khi gặp được Chu Tư Y, mới đi ra thế giới đó, đi đối mặt với những thứ mà cô phải đối mặt. Rất nhiều chuyện có lẽ cô đã quên, không muốn nhớ tới, sau khi tiến vào đình, cô khắc chế dục vọng muốn quan sát xung quanh, trực tiếp ngồi trên ghế dựa đối diện lan can thủy tinh, nhìn những toà nhà cao tầng xa xa, nhìn trời xanh mây trắng.
Bởi vì nơi này khá cao, cho dù là tháng bảy thời tiết oi bức, nơi này vẫn có gió lạnh, xuy phất trên mặt làm cho người ta cảm thấy cực kỳ khoan khoái, Tô Lâm ngồi ở bên cạnh, cùng Trương Tử Hề im lặng, cùng Trương Tử Hề đón gió, đợi Trương Tử Hề mở miệng, lòng cô cũng đã có đáp án.
Nhưng mà Tô Lâm không nghĩ tới là, Trương Tử Hề mở miệng hỏi cũng không phải vấn đề kia: "Tô tỷ, số tiền kia xử lý thế nào?"
Tô Lâm sửng sốt một hồi, sau đó lưu loát đáp: "Đã xử lý gần xong, có ba triệu đã phân phối rồi, đặt trong ba tài khoản nặc danh, mỗi cái một triệu, hai triệu khác còn phải cần chút thời gian."
Tiền, đương nhiên là tiền của Trương Tử Hề, đều là mẫu thân Vu Vận Nhiễm lưu lại cho cô, trừ bỏ toàn bộ tài sản, còn có 10% cổ phần Trương thị, cũng là Vu Vận Nhiễm để lại, không phải Trương Nghiêm Đình cho cô. Hơn nữa cô còn biết, trên tay Vu Vận Nhiễm sở dĩ có 10% cổ phần Trương thị, là lúc Trương Nghiêm Đình thu mua Vu thị đã trao đổi.
Trương Tử Hề có rất nhiều tiền, cô cũng không chỉ có năm triệu, Vu Vận Nhiễm lúc sinh tiền, Vu Chi Hoa đem tất cả tài sản đều chuyển cho Vu Vận Nhiễm, tiền mặt còn có 14.7 triệu, cộng thêm 10% cổ phần Trương thị, còn có tài sản cố định của bà. Hai năm trước khi Vu Vận Nhiễm mất, bà đã sớm có dự cảm nên liền bán hết tài sản cố định, đổi thành tiền mặt, sau đó toàn bộ đều chuyển qua danh nghĩa của Trương Tử Hề. Hơn nữa, Trương Tử Hề nắm giữ 10% cổ phần Trương thị, hàng năm đều chia hoa hồng, hiện nay Trương Tử Hề không sai biệt lắm có khoảng 25 triệu.
Nhưng mà 25 triệu này, Trương Tử Hề cũng không dám "thanh thiên bạch nhật" dùng, bởi vì cô không thể không đề phòng việc Trương Nghiêm Đình luôn chú ý tài khoản của mình, cô cần "tẩy" 25 triệu, mà nhiệm vụ này, Trương Tử Hề đương nhiên giao cho Tô Lâm quan hệ rộng, chiêu số nhiều. Tiền từ tài khoản của Trương Tử Hề chuyển nhập tài khoản của Tô Lâm, Tô Lâm "tẩy", sửa lại thành tài khoản nặc danh rồi lại trở về trong tay Trương Tử Hề. Như vậy, Trương Tử Hề có thể thiếu đi rất nhiều băn khoăn, Tô Lâm là bằng hữu duy nhất của cô, đây là chuyện rất nhiều người đều biết, giữa bằng hữu ngẫu nhiên điều tạm tài chính cũng rất bình thường. Cho dù Trương Nghiêm Đình thật sự đi điều tra tiền chảy về đâu, Tô gia cũng không phải ngồi không, tự nhiên có thủ đoạn ứng đối. Trương Tử Hề tín nhiệm Tô Lâm, nhưng cô vẫn không có lập tức đưa 25 triệu ra, cô lo lắng tốc độ Tô Lâm "tẩy" tiền. Hiện tại xem ra, hình như là quá chậm.
"Tô tỷ, động tác có thể nhanh lên hay không?" Trương Tử Hề thoáng có điểm ngưng trọng hỏi Tô Lâm, 25 triệu kỳ thật đối với kế hoạch của cô là không đủ, so với Trương thị giá trị hơn một ngàn triệu, thật sự rất nhỏ bé. Cô muốn có biện pháp khiến tiền sinh tiền, mà công ty đầu tư Chu Tư Y sắp xây dựng, là ký thác của cô. Nếu muốn tiền sinh tiền, không có gì nhanh hơn đầu tư vào thị trường chứng khoán và giao dịch hàng hoá kỳ hạn. Huống chi, Trương Tử Hề đã nhờ Tô Lâm "tẩy" 5 triệu, cho nên cũng không lo lắng.
Tô Lâm không có hỏi nhiều, cô loáng thoáng hiểu ra Trương Tử Hề muốn làm gì, nếu kiến giải không rõ, thủy chung bắt không được trọng điểm. Suy nghĩ một chút, Tô Lâm mới hồi đáp: "Có thể. Bất quá phải đi nước ngoài thông đạo, hơn nữa trong quá trình sẽ có chút tổn hại."
Trương Tử Hề nhíu nhíu mày, hỏi: "Tổn hại bao nhiêu? Còn có 20 triệu, cần thời gian bao lâu?"
Tô Lâm không dám lỗ mãng trả lời, còn thật sự suy tư hồi lâu mới đáp: "Tổn hại hẳn là từ 5% đến 10%, 20 triệu không sai biệt lắm cần nửa năm."
Trương Tử Hề suýt quên tổn hại 5% đến 10%, nói cách khác, mỗi lần 20 triệu trở về, liền tổn thất 1 triệu đến 2 triệu. Thời gian nhưng thật ra không thành vấn đề. Suy tư một chút, Trương Tử Hề vẫn là quyết định việc này không nên chậm trễ, nói với Tô Lâm: "Tốt lắm, Tô tỷ, chị đem 5 triệu kia trả lại cho tôi trước đi, sau đó tôi sẽ đem 20 triệu phân làm bốn phần gửi tới tài khoản của chị."
Tô Lâm gật đầu nói không thành vấn đề, trong lòng tuy rằng thật quan tâm, lại thủy chung không hỏi ra miệng, trước mặt Trương Tử Hề, cô luôn có một chút sợ hãi. Cuối cùng cũng chỉ là biểu đạt nếu Trương Tử Hề có khó khăn gì thì có thể tìm mình, mặc kệ như thế nào mình đều dốc toàn lực giúp em ấy.
Trương Tử Hề cười cười, nói: "Cám ơn chị, Tô tỷ, đến lúc đó tôi nhất định sẽ." Sau đó còn không chờ Tô Lâm nói câu tiếp theo, Trương Tử Hề lại đột nhiên chuyển đề tài, hỏi: "Tô tỷ, chị chuẩn bị xử lý vấn đề của muội muội tôi thế nào hả?"
Trương Tử Hề cố ý nhấn mạnh ba chữ "muội muội tôi", làm cho Tô Lâm càng thêm áp lực, nhưng Tô Lâm đã sớm có đáp án, cũng không do dự đáp: "Hề Hề, tôi nghĩ kỹ rồi, chuyện của Mộng Mộng tôi sẽ phụ trách, tôi sẽ đi gặp Trương thúc thúc, sau đó......"
Tô Lâm còn chưa nói xong, Trương Tử Hề liền cau mày lại, cười lạnh ngắt lời: "Tô tỷ, chị cho rằng cha tôi dễ nói chuyện như vậy? Chị hãy nghĩ một chút, ngày đó tôi nói với chị, tôi có một a di, chị nghĩ chị có thể gánh vác hậu quả sao?"
"Vậy...... Vậy làm sao bây giờ?" Tô Lâm nghe Trương Tử Hề nói, cũng biết mình đã nghĩ quá đơn giản, nhưng đây cũng là biện pháp duy nhất cô có thể nghĩ ra, đối với Trương gia cùng Trương Nghiêm Đình, cô hiểu biết không đủ thâm.
Trương Tử Hề cúi người tới gần Tô Lâm, chậm rãi nói: "Mấy ngày nữa tôi sẽ mượn công sự phái Tử Mộng đi M quốc công tác, khi đó chị......"
Tô Lâm một bên cẩn thận nghe một bên gật đầu, chờ Trương Tử Hề nói xong, vẫn lo lắng hỏi: "Nói như vậy, Mộng Mộng em ấy sẽ nguyện ý sao?"
Ánh mắt Trương Tử Hề hơi mị một chút, đầu ngón tay gõ mặt bàn hai cái, phát ra "đô đô" tiếng vang, dùng ngữ khí không cho Tô Lâm phản bác nói: "Không muốn cũng phải đi, ba tháng sau là đến thời gian Trương gia tế tổ rồi!"
Sắp đến giai đoạn gần cuối rồi, mọi người cố gắng lên ~
=========================
Chương 104: Bằng Hữu
Cách thời gian kết thúc thực tập chỉ còn lại ba ngày. Ăn xong cơm trưa, Chu Tư Y hẹn Thái Trác Nghiên, Thái Trác Hân, Khâu Khả Nhi đi lên sân thượng một chút.
Ba người vừa đi lên, liền bị cảnh sắc trước mắt mê hoặc, Thái Trác Hân còn khoa trương duỗi tay ra tán thưởng nói: "Nơi này thật khá, thật sự là một địa phương tốt." Sau đó hai tay lại giao nhau đặt ở ngực, tiếc hận nói: "Nhưng còn có ba ngày là chúng ta sẽ rời đi Vu thị, hảo đáng tiếc nha."
Thái Trác Nghiên rất lãnh tĩnh quan sát hoàn cảnh nơi này, trong ánh mắt có thưởng thức, nhưng không có biểu lộ ra như Thái Trác Hân, nàng luôn như một người ngoài cuộc không hỏi thế sự, chỉ lạnh lùng nhìn hết thảy, một hồi sau nàng liền mất đi hứng thú, đem ánh mắt định trên người Thái Trác Hân. Khâu Khả Nhi tuy rằng trầm mặc, nhưng cũng rất đồng ý lời Thái Trác Hân nói, gật gật đầu.
Các nàng trước đó cũng không biết Vu thị còn có địa phương tốt như vậy, căn bản là không có ai nói với các nàng. Viên công Vu thị cơ hồ đều thích địa phương này, tự nhiên sẽ không nói cho các nàng biết, vì mỗi lần đều rất khó cướp được vị trí, làm sao có khả năng để các nàng "cạnh tranh".
Thái Trác Hân nhìn cảnh sắc hợp lòng người, ôm cánh tay Thái Trác Nghiên hơi lay động, sau đó đối Chu Tư Y cố trang bất mãn nói: "Tư Y, cậu không phải là bằng hữu chân chính, biết rõ có địa phương tốt như vậy lại không nói cho chúng mình biết, hại chúng mình lúc nghỉ trưa luôn nhàm chán đứng trong văn phòng."
Chu Tư Y lần nào cũng bị Trương Tử Hề lôi kéo nị nị, địa phương nàng đặt chân đến có lẽ còn ít hơn bọn họ. Nàng biết Thái Trác Hân hay giỡn, liền vô tội nhún nhún vai, nói: "Tôi cũng mới biết thôi, đây là lần đầu tiên tôi đi lên đây."
"Thật không? Quá đáng tiếc." Thái Trác Hân thật sự thích nơi này, lại thở dài một tiếng, biểu tình tràn ngập tiếc hận.
Thái Trác Nghiên khẽ nhíu mày nhìn Thái Trác Hân một cái, lãnh khốc nói: "Có cái gì hảo đáng tiếc, vật chết mà thôi." Sau đó cũng không chờ Thái Trác Hân đáp lại, quay đầu nói với Chu Tư Y và Khâu Khả Nhi: "Tìm một chỗ ngồi xuống đi."
Chu Tư Y và Khâu Khả Nhi gật đầu, còn chưa nói gì, liền nghe Thái Trác Hân kinh hô: "Nơi đó! Liền nơi đó! Nơi đó cảnh sắc tốt nhất, lại không có ai, thật sự là tiện nghi chúng ta."
Ba người nhìn theo hướng Thái Trác Hân chỉ, phát hiện bên kia có một tiểu bát giác đình, cảnh sắc xác thực không sai, vì thế ba người liền đi theo Thái Trác Hân, hưng trí rất cao. Không nghĩ tới bốn người vừa đến gần, lại phát hiện nơi này bị vây quanh, còn dựng thẳng một khối mộc bài, mặt trên viết hai chữ to "cấm vào", càng không thể tư nghị là, trên mộc bài còn có chữ ký của tổng giám đốc Vu thị tiền nhiệm là Vu Hướng Ân. Thật rõ ràng, lệnh cấm là Vu Hướng Ân tự mình hạ.
Thái Trác Hân có điểm bất mãn bĩu môi, lôi kéo Thái Trác Nghiên: "Địa phương tốt như vậy, lại không chuẩn người khác đi vào, thật sự là đáng tiếc."
Chu Tư Y nhìn tiểu đình, có thể thấy cái bàn bên trong sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi, nàng tổng cảm thấy nơi này hẳn là có chuyện xưa, chỉ không biết chuyện xưa kia thế nào, có xinh đẹp động lòng người không. Nàng lắc lắc đầu, nói với ba người: "Chúng ta tìm địa phương khác đi."
Những nơi không có lệnh cấm, cơ bản đều bị chiếm cứ, cuối cùng bốn người đành phải đứng ở ngoài rìa rào chắn của tiểu đình. Các nàng đứng đó, tiểu đình vừa lúc vì các nàng che nắng, đón ngọn gió mát mẻ, cũng thật là thích ý.
Bốn nữ nhân ở độ tuổi đẹp nhất, một loạt đứng đón gió, gió thổi phất qua bốn khuôn mặt, lay động sợi tóc, nhìn phần đông mái nhà thấp hơn Vu thị rất nhiều, rất có cảm giác "từ trên cao nhìn xuống phóng nhãn toàn giang sơn". Trong lòng bốn người thư sướng lên.
Tất cả đều im lặng hưởng thụ một hồi, Chu Tư Y mới mở miệng hỏi ba vị bạn tốt: "Thực tập kết thúc, các cậu có tính toán gì không?"
Khâu Khả Nhi nghe Chu Tư Y hỏi liền mờ mịt, trầm mặc không biết trả lời ra sao. Thái Trác Hân tuy rằng không có trầm mặc, nhưng đáp án lại tương tự, chỉ nghe thấy nàng hồi đáp: "Mình còn chưa nghĩ tới."
Thái Trác Nghiên tựa hồ đã sớm có quyết định: "Rời trường, sau đó sẽ tìm một phần công tác."
"Tư Y, còn cậu?" Thái Trác Hân hỏi Chu Tư Y.
Chu Tư Y im lặng một hồi, quay đầu lại, nhìn tiền phương, thanh âm mang theo tự tin cùng kiên định nói: "Tôi sẽ rời trường, sau đó mở một công ty đầu tư."
Ba người có điểm kinh ngạc nhìn Chu Tư Y, cảm giác được một loại khí thế bất đồng ngày xưa, Thái Trác Nghiên chỉ dùng thời gian rất ngắn, liền tiếp nhận tin tức làm cho người ta kinh ngạc của Chu Tư Y, rất lãnh tĩnh hỏi: "Phương hướng là gì?"
"Thị trường chứng khoán và giao dịch hàng hoá kỳ hạn." Chu Tư Y trả lời Thái Trác Nghiên, lại rơi vào trầm tư, lát sau mới hồi đầu nhìn ba người nói: "Nếu trước mắt các cậu còn chưa có tính toán gì, tôi hy vọng...... Các cậu có thể giúp tôi, chúng ta cùng nhau cố gắng."
"Giúp! Cậu là bằng hữu tốt nhất của tụi mình, tụi mình đương nhiên sẽ giúp cậu." Chu Tư Y vừa nói xong, Thái Trác Hân cũng rất có nghĩa khí son sắt nói. Khâu Khả Nhi tuy rằng không nói gì thêm, nhưng cũng kiên định gật đầu. Chỉ có Thái Trác Nghiên, bình tĩnh có điểm bất cận nhân tình, suy nghĩ một chút, hỏi: "Cụ thể ra sao?"
Chu Tư Y nhìn ba người, nói: "Tiền xây dựng công ty để tôi giải quyết, chúng ta cùng nhau tổ kiến nó, tôi sẽ không trả lương cho các cậu, nhưng tôi sẽ cho các cậu nhập cổ, mỗi người 1%. Sơ kì tôi sẽ ký kết hợp đồng với các cậu, trong vòng năm năm, không thể từ chức, không thể triệt cổ. Năm năm sau nếu các cậu muốn rút lui, phải đổi cổ phần ra thành tiền mặt, ấn theo giá thị trường."
Chu Tư Y đưa ra số liệu 1%, điều kiện có điểm hà khắc, có vẻ Chu Tư Y hơi quá phận, làm cho ba người cảm thấy Chu Tư Y không có xem bọn họ như bằng hữu. Thái Trác Hân và Khâu Khả Nhi nghe xong, đều cau mày nhìn Chu Tư Y, tựa hồ đều có điểm nhận thức không ra người này. Vẫn là chỉ có Thái Trác Nghiên bình tĩnh suy tư điều kiện Chu Tư Y đưa ra. Một lát sau, nàng mới hỏi: "Tài chính bao nhiêu?"
Chu Tư Y liền nói ra một con số làm cho ba người đều kinh ngạc: "Sơ kì là năm triệu, một năm sau là mười triệu, hai năm sau lại thêm mười triệu nữa."
Ba người đều không có hoài nghi Chu Tư Y, bởi vì các nàng biết sau lưng nàng có Trương Tử Hề. Ba người mới biết được, điều kiện Chu Tư Y cho bọn họ không chỉ không có hà khắc, mà còn quá hời. Chiếu theo cách nói của Chu Tư, công ty sắp xây dựng, sơ kì dự tính có 25 triệu, các nàng có 1% cổ phần, các nàng trả giá bằng sức lao động, liền dễ dàng chiếm được hai ngàn năm trăm vạn. Nếu về sau công ty phát triển lên, giá trị cổ phần lại không thể dự tính.
Lạp ba người "xuống nước" là Trương Tử Hề đề nghị, các nàng đều là bằng hữu tốt nhất của Chu Tư Y, Trương Tử Hề ngầm lý giải bọn họ, cô điều tra ra, Thái Trác Nghiên cẩn thận thận trọng, Thái Trác Hân có năng lực giao tế, Khâu Khả Nhi có sức quan sát thị trường chứng khoán, đều là những thứ Trương Tử Hề coi trọng, cô tin tưởng ba vị bạn tốt của Chu Tư Y, chỉ cần cấp các nàng một bệ phóng, tương lai nhất định sẽ trở thành nhân tài. Hơn nữa, các nàng đều là bạn tốt của Chu Tư Y, mới có thể thiệt tình giúp đỡ Chu Tư Y.
Trong kế hoạch của Trương Tử Hề, công ty đầu tư Chu Tư Y sắp tổ kiến là trọng yếu nhất, cô không cho phép xảy ra một chút sai thất nào, cô cùng Chu Tư Y sở hữu công ty, cho nên 1% cổ phần, mặc kệ là nhiều hay ít, đã là nhượng bộ lớn nhất của Trương Tử Hề.
Thái Trác Hân có điểm xấu hổ vì hiểu lầm Chu Tư Y, thật có lỗi nói với Chu Tư Y: "Tư Y, thật xin lỗi, vừa rồi mình đã hiểu lầm cậu. Phần lễ vật này quá nặng, mình sợ mình không đủ năng lực, sợ đến lúc đó không những không giúp được, còn mang đến cho cậu phiền toái, cho nên......"
Chu Tư Y vẫn quan sát biểu tình của ba người, biết ý nghĩ trong lòng các nàng, nhưng cũng không có trách bọn họ, đều là nhân chi thường tình, không đợi Thái Trác Hân nói xong, Chu Tư Y liền vươn tay ra, lòng bàn tay mở ra hướng về phía trước, nói với ba người: "Các cậu là bằng hữu tốt nhất cũa tôi, tôi cần các cậu giúp đỡ!"
Ba người Thái Trác Nghiên nhìn nhau một chút, sau đó Thái Trác Nghiên là người thứ nhất đặt tay lên tay Chu Tư Y, tiếp theo là Thái Trác Hân và Khâu Khả Nhi.
Chu Tư Y nhìn thoáng qua bốn bàn tay nắm cùng một chỗ, ngẩng đầu lên mỉm cười nhìn ba người nói: "Cùng nhau cố gắng!"
Ba người cũng mỉm cười, đồng thời tuyên thệ: "Cùng nhau cố gắng!"
Bốn bàn tay chồng lên nhau, tựa hồ cũng bị cảm xúc lôi kéo, gắt gao nắm chặt! Hồi lâu......
Y nhi trưởng thành!
==========================
Chương 105: Cảm giác
Kỳ thực tập ở Vu thị chấm dứt, Chu Tư Y cũng không thể đến Vu thị làm, Trương Tử Hề ngồi ở văn phòng cảm thấy có chút không kiên nhẫn, đã qua ba ngày, cô vẫn là không quen khi không có Chu Tư Y bên người. Lật xem báo biểu các ngành, lại càng xem càng phiền. Cuối cùng Trương Tử Hề nhìn một hồi, thật sự là xem không nổi nữa, cô đem báo biểu ném lên trên bàn. Cứ như vậy ngồi yên hồi lâu, Trương Tử Hề tựa hồ nghĩ tới chuyện gì, sau đó rời đi chỗ ngồi, đi ra ngoài.
Đi ra cửa, liền thấy Trương Tử Mộng đang gõ bàn phím, cũng không phát giác Trương Tử Hề, Trương Tử Hề nhìn sườn mặt nghiêm cẩn của Trương Tử Mộng, sửng sốt. Ở tại chỗ suy nghĩ một hồi, Trương Tử Hề mới đi qua, nhẹ giọng kêu lên: "Tử Mộng."
"A, chị, có chuyện gì sao?" Trương Tử Mộng phản xạ có điều kiện quay đầu.
Trương Tử Hề cẩn thận quan sát Trương Tử Mộng biểu tình, mới mở miệng nói: "Tử Mộng, hai ngày nữa là lễ trao đổi hợp tác của kiến trúc sư ở M quốc, chúng ta cũng thu được thư mời, em có biết không?"
"Vâng, em biết. Chúng ta chuẩn bị phái người tham gia sao?" Trương Tử Mộng đương nhiên biết chuyện này, bởi vì mặc kệ là văn kiện hay thư mời, đều thông qua tay nàng sau đó mới chuyển giao đến tay Trương Tử Hề.
Trương Tử Hề nhìn Trương Tử Mộng trầm mặc một hồi, hồi đáp: "Ừ, đến lúc đó tôi nghĩ cho em và Đan Lam Phong dẫn người đi."
Trương Tử Mộng nghe xong, mày liền nhíu lại, Đan Lam Phong người này luôn vô sự dây dưa nàng, nàng không thích ở chung với hắn, hơn nữa lần này chỉ là đi tham gia một cái lễ trao đổi, Đan Lam Phong dẫn đội là đủ rồi, căn bản là không cần nàng. Nàng có điểm khó xử nhìn Trương Tử Hề nói: "Chị, em có thể không đi không?"
Trương Tử Hề đã sớm đoán trước việc Trương Tử Mộng không muốn đi, cô nhướng mày hỏi: "A? Vì sao?"
Ai cũng có thể lục đục với nhau, nhưng Trương Tử Mộng cũng không tất cùng Trương Tử Hề như vậy, bởi vì nàng hoàn toàn tín nhiệm Trương Tử Hề. Nàng trực tiếp nói ra ý tưởng trong lòng. Trương Tử Hề nghe xong cười cười nói: "Em yên tâm đi, cho em và Đan Lam Phong dẫn đội, chỉ là để che mắt mà thôi. Đến M quốc em hoàn toàn không cần để ý tới cái lễ trao đổi đó."
Trương Tử Mộng càng thêm nghi hoặc, một khi đã như vậy, Trương Tử Hề còn bảo mình đi M quốc làm gì? Nàng hỏi: "Chị, vậy...... Em đi làm gì?"
Trương Tử Hề tươi cười thu liễm, thật sâu nhìn Trương Tử Mộng, sau đó đột nhiên cúi người nghiêng đầu xuống bên tai Trương Tử Mộng, nhẹ giọng nói: "Tôi muốn em đi M quốc để......"
Đây là lần đầu tiên Trương Tử Mộng tiếp xúc gần với Trương Tử Hề như thế, sắc mặt không khỏi đỏ lên, nhưng nghe xong Trương Tử Hề ở bên tai nhẹ nhàng nói mấy lời, sắc mặt nàng lại từ ửng đỏ biến thành tái nhợt, mày gắt gao nhíu. Nàng xem Trương Tử Hề đã nâng lên thân mình, thật không tình nguyện nói: "Chị, em không muốn......"
Không đợi Trương Tử Mộng nói xong, Trương Tử Hề liền bá đạo ngắt lời: "Chuyện này không được thương lượng, em phải đi!"
Trương Tử Hề đột nhiên tức giận, làm cho Trương Tử Mộng nói không nên lời, không biết vì sao lúc này nàng có điểm sợ Trương Tử Hề, nàng tựa hồ cảm giác được sự uy nghiêm của trưởng bối. Nhưng trong lòng vẫn là không tình nguyện, nàng dùng ánh mắt ủy khuất lăng lăng nhìn Trương Tử Hề.
Trương Tử Hề đã sớm xem Trương Tử Mộng như muội muội, thân sinh muội muội, tự nhiên cũng sẽ để ý. Trong lòng thở dài một hơi, xem ra Trương Tử Mộng giống Tô Lâm, còn không có ý thức được sự nghiêm trọng của chuyện đó. Trương Tử Hề phóng nhu khẩu khí, nhưng cũng không sửa thái độ kiên định bá đạo, nói với Trương Tử Mộng: "Tử Mộng, chuyện này em phải nghe tôi! Cách thời gian tế tổ chỉ còn hơn hai tháng, đến lúc đó phải đối mặt với cái gì, em và tôi đều rõ ràng."
"Nhưng......" Trương Tử Mộng biết Trương Tử Hề quan tâm mình, vì mình hảo, trong lòng tự nhiên có cảm động, nhưng làm sự kiện kia, nàng phi thường không muốn, điều này làm cho nàng cảm thấy khuất nhục, nàng có ý đồ muốn thuyết phục Trương Tử Hề buông tha cho quyết định này, nhưng lần này Trương Tử Hề lại không cho nàng nói hết lời.
"Tử Mộng, em đừng vội cự tuyệt, trước hết nghe tôi nói một ít chuyện cũ." Trương Tử Hề biết ý tưởng của Trương Tử Mộng hẳn là cùng Tô Lâm không sai biệt lắm, bởi vì bọn họ không biết việc một a di của Trương Tử Hề bị giam cầm, cuối cùng mắc chứng u buồn rồi tự sát. Trương gia bưng bít rất kín việc này, nếu Vu Vận Nhiễm không nói, Trương Tử Hề cũng sẽ không biết.
Chờ Trương Tử Hề kể sự kiện kia ra, sau đó thở dài một hơi, nói với Trương Tử Mộng: "Tử Mộng, nghe tỷ tỷ. Đã nhẫn nại nhiều năm như vậy, nhẫn thêm chút nữa đi."
Trương Tử Mộng nghe Trương Tử Hề nói xong thì trầm mặc, nàng xác thực không biết mình còn có một người dì chưa bao giờ gặp mặt, thậm chí chưa bao giờ nghe nói đến, trong lòng đột nhiên tràn đầy căm phẫn, có lẽ là bởi vì đồng bệnh tương liên, cho nên trừ bỏ thương tiếc, nàng còn đặc biệt cảm thấy bi ai cùng không đáng giá. Nàng có điểm tiếc hận hỏi Trương Tử Hề: "Tỷ, vị a di kia...... Mất thật rồi sao?"
Trương Tử Hề hồi tưởng tình cảnh Vu Vận Nhiễm nói cho cô biết việc này, mày hơi nhíu lại, trong ánh mắt có một chút nghi hoặc, cô nhớ rõ sau khi Vu Vận Nhiễm nói với cô, hình như còn nói thêm một câu: "Bảo bối, hãy nhớ kỹ, thương nhân đều là dối trá, lời người nhà nói cũng không thể tin tưởng hoàn toàn."
Lúc ấy Trương Tử Hề còn nhỏ, vẫn chưa đem sự kiện kia liên hệ cùng một chỗ, lúc này Trương Tử Mộng hỏi, cô lại cảm thấy có điểm kỳ quái. Nhưng Trương Tử Hề lại rất nhanh gián đoạn suy tư, mặc kệ kết quả của người dì kia ra sao, cũng không liên quan tới cô, trước mắt việc quan trọng nhất là giải quyết chuyện của Trương Tử Mộng.
"Tử Mộng, đáp ứng tôi, nhịn nhục một lần được không? Tô tỷ ở M quốc đã an bài tốt lắm."
Trương Tử Mộng nhìn Trương Tử Hề biểu hiện thành ý, nàng biết Trương Tử Hề là thật tâm vì nàng hảo, nàng cũng không nỡ cự tuyệt, nhưng là nhất tưởng đến gia quy, nàng liền cảm thấy một cỗ sỉ nhục cùng tức giận, nàng nói với Trương Tử Hề: "Vâng, chị, em đi. Nhưng mà...... Chẳng lẽ chúng ta thật sự chỉ có thể nhịn nhục như vậy sao?"
Ánh mắt Trương Tử Hề mị một chút, hồi đáp: "Tử Mộng, tin tưởng tôi, chúng ta rất nhanh sẽ có thể thoát khỏi."
Từ lúc cùng Trương Tử Hề nói chuyện, Trương Tử Mộng vẫn không thể bình tĩnh trở lại. Đã 11h khuya, nàng nằm trên giường, ánh mắt cũng là mở thật to. Nàng không rõ, vì sao cùng Trương Tử Hề nói chuyện xong, nghĩ cũng không phải chuyện Trương gia, ngược lại cả ngày đều là Tô Lâm. Nghĩ hai người âm kém dương sai, thầm oán Tô Lâm dây dưa mình giống như da trâu, nhớ lại Tô Lâm gần đây đối nàng ân cần. Nàng thậm chí còn nghĩ đến tình cảnh khi mình mới quen Tô Lâm, Tô Lâm cho tới nay đều là đối với nàng vô cùng tốt, mình cùng chị ta ở chung đều được quan tâm che chở. Lúc Trương Tử Hề còn lạnh lùng coi thường nàng, là Tô Lâm trân trọng nàng như thân tỷ tỷ, mà mình nếu có cái gì phiền lòng cũng sẽ đi tìm Tô Lâm.
Phát sinh sự kiện kia, quan hệ giữa hai người lại thay đổi, cảm giác giống như thân tỷ muội rốt cuộc trở về không được, đã xảy ra chuyện như vậy, tuyệt đối không có khả năng nói quên là có thể quên đi. Nay, Tô Lâm không chỉ không tránh né nàng, mà còn đối nàng tốt hơn trước kia, tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Khắp nơi quan tâm mình, Trương Tử Mộng luôn cố ý lạnh lùng đối đãi Tô Lâm, nhưng trong lòng lại không khống chế được đi cân nhắc việc Tô Lâm đối mình hảo.
Hôm nay Tô Lâm không mang cơm đến, bởi vì Tô Lâm hiện tại làm Giám đốc Marketing ở Tô thị, tự nhiên cũng không thể tránh khỏi xã giao. Khi ăn cơm, đột nhiên thiếu câu nói "Mộng Mộng, đói bụng không? Cơm trưa đã đến rồi nha ~" Thiếu đi một người thỉnh thoảng gắp rau cho mình, Trương Tử Mộng luôn cảm giác trong lòng thiếu cái gì.
Bình thường Trương Tử Mộng trước khi ngủ đều tắt máy, nhưng lúc này nàng lại chọn mở nguồn, còn thường xuyên ngó xem. Nàng biết mình đang chờ đợi cái gì, lại không biết vì sao mình phải chờ đợi như vậy.
Gần đây khi Trương Tử Mộng đi vào giấc ngủ đều đã quen nghe Tô Lâm chúc ngủ ngon, bình thường Tô Lâm đều canh chuẩn thời gian, nhưng hôm nay Tô Lâm đã muộn một tiếng.
Trương Tử Mộng không có trải qua luyến ái, cũng chưa từng được ai cẩn thận đối đãi, mới có thể khiến nàng cảm thụ đặc biệt khắc sâu, chậm rãi thói quen, đột nhiên gián đoạn sẽ bắt đầu cảm thấy không thích ứng, tổng cảm thấy thiếu mất cái gì.
Mấy ngày nay Tô Lâm sở tác sở vi nàng là xem ở trong mắt, cô quả thật là không còn đi tìm sinh vật giống đực, cũng không có nghe thấy cô cự tuyệt hoặc là nhận lời mời cùng ai vượt qua đêm dài. Hơn nữa mỗi buổi tối đều gọi điện thoại lại đây, báo cáo vị trí hiện tại, đang làm cái gì, sau đó thì chúc ngủ ngon.
Trương Tử Mộng cứ như vậy mà suy tư về mấy chuyện rườm rà đó, bất tri bất giác đã đến 12h, liếc nhìn di động, không có tin nhắn cũng không có cuộc gọi, lại nhìn di động, mày liền gắt gao nhíu lại, trong đầu cũng bắt đầu miên man suy nghĩ, có lẽ Tô Lâm không chịu nổi tịch mịch......
Không thể trách Trương Tử Mộng không tín nhiệm Tô Lâm, thật sự là quá khứ của Tô Lâm quá mức ác liệt. Trương Tử Mộng rối rắm một trận, trong lòng nàng không hiểu sao phát lên một cỗ tức giận, rốt cuộc nhịn không được, vẫn là tìm dãy số của Tô Lâm, bát đi qua......
Tô Lâm hôm nay tiếp đãi một hộ khách đến từ thành thị, vị hộ khách này phân lượng có vẻ lớn, hơn nữa đối thị trường khai thác tương lai của Tô thị cũng rất trọng yếu, cho nên Tô Lâm dốc lòng chiêu đãi, toàn bộ hành trình đều đi theo. Mang theo hộ khách đi thăm một ít siêu thị của Tô thị, lại trải qua đàm phán kéo dài mấy tiếng, còn lại chính là chuyện trên bàn cơm.
Xã giao không thể thiếu thuốc lá và rượu, Tô Lâm cũng phải hút hút uống uống, chờ bữa ăn chấm dứt rồi chở hộ khách đến khách sạn, khi Tô Lâm về nhà đã là gần 11h. Bởi vì uống không ít rượu, tuy rằng không có say, nhưng cũng không kém say bao nhiêu.
Cô sắp tới ngưỡng say rượu, trong đầu đặc biệt hưng phấn, máu cũng lưu động tốc hành, toàn thân nóng lên. Cô là một người rất trọng hứa hẹn, nếu đã đáp ứng Trương Tử Mộng, tuyệt đối sẽ không qua loa cho xong, nhưng mà con người, khó nhất là khống chế dục vọng.
Cái loại dục vọng này, kỳ thật Tô Lâm là sợ hãi, giống như một con ngựa hoang thoát cương, làm sao cũng ngăn không được. Tô Lâm ở sô pha ngồi một trận, liền tiến vào phòng tắm, không có mở nước ấm, mà là trực tiếp mở nước lạnh, dòng nước lạnh như băng trực tiếp đổ xuống đầu cô.
Nước lạnh vẫn là giúp cô khắc chế dục vọng, cô đi ra phòng tắm, mặc áo ngủ vào, nhìn đồng hồ một chút, thế nhưng sắp 12h, cô không nghĩ tới mình tắm lâu như vậy. Cồn còn chưa rút đi, tác động chậm rãi, làm cho đầu óc hơi vựng, nhưng cô cảm thấy mình hình như có một chuyện rất trọng yếu còn không có làm.
Một lát sau, Tô Lâm rốt cuộc ý thức được mình quên cái gì, liền vội vàng đi tìm di động trong túi xách, ai biết vừa cầm lấy túi, di động bên trong liền vang lên. Lấy ra vừa nhìn, dĩ nhiên là Trương Tử Mộng, cô sửng sốt, không có lập tức bắt máy, cô dùng mười giây để ý một chút cảm xúc cùng tư duy, mới tiếp điện thoại.
Tô Lâm vẫn luôn yêu thương Trương Tử Mộng như muội muội, nhưng từ khi chuyện đó phát sinh, cô đối Trương Tử Mộng hơn một tầng áy náy, tăng thêm thương tiếc sâu sắc, cho nên ngữ khí ôn nhu đến mức có thể nặn ra nước: "Alô, Mộng Mộng."
Thanh âm của Trương Tử Mộng tựa hồ có một chút tức giận, chỉ nghe thấy nàng hỏi: "Tô tỷ, chị hiện tại ở nơi nào?"
Tô Lâm thành thành thật thật nói: "Tôi hiện tại đang ở nhà. Tôi vừa mới trở về, bởi vì uống chút rượu, đã quên gọi cho em."
Trương Tử Mộng mẫn cảm, hơn nữa trong lòng tức giận, chỉ nghe thấy thanh âm của nàng lạnh lẽo như một cây đao, chất vấn: "Chị lại đi lêu lổng!?"
Tô Lâm nghe Trương Tử Mộng nói, trong lòng có điểm đau đớn, lời này thật là đả thương người, đối một nam nhân, có lẽ còn có thể không đi để ý, nhưng cô là một nữ nhân...... Tô Lâm biết hết thảy đều là cô gieo gió gặt bão, cô đối Trương Tử Mộng không có một chút ghét hận, ngược lại là áy náy càng sâu, giọng nói của cô như trước ôn nhu, giải thích: "Mộng Mộng, hôm nay tôi chiêu đãi hộ khách, thật sự không thể từ chối mới uống chút rượu."
Trương Tử Mộng nghe xong, trầm mặc một hồi lâu, mới phóng nhu ngữ khí nói: "Vậy...... Tô tỷ, đi ngủ sớm một chút đi, ngủ ngon."
"Ừ, ngủ ngon."
Tô Lâm treo điện thoại, có điểm mệt mỏi ngồi ở sô pha, dựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại thật sâu thở dài một hơi. Di động vừa buông lại đột nhiên vang lên, Tô Lâm có điểm không kiên nhẫn cầm lên, thế nhưng lại là Trương Tử Mộng đánh tới, cô khẽ nhíu mày nghi hoặc, sau đó tiếp điện thoại, còn chưa mở miệng chợt nghe Trương Tử Mộng bên kia nói: "Tô tỷ, uống chút canh giải rượu đi, bằng không ngày mai sẽ đau đầu đó. Uống thuốc xong phải đi ngủ, đừng quá chậm, ngủ ngon."
Sau đó Trương Tử Mộng không đợi Tô Lâm đáp lời, liền trực tiếp cắt đứt, Tô Lâm cầm di động sửng sốt một hồi lâu mới chậm rãi buông xuống, nhưng mệt mỏi trên mặt lại bớt đi rất nhiều. Trong lòng cô nghĩ, kỳ thật có một người quản mình như vậy cũng tốt, cho dù có chút mệt mỏi, nhưng lại không có cảm giác khó chịu hư không, ngược lại cảm thấy mỗi ngày đều là phong phú, tựa hồ linh hồn vẫn luôn khinh khinh phiêu phiêu cũng đã tìm được sức nặng.
Tô Lâm nghĩ, có lẽ mình cùng Mộng Mộng, thật sự sẽ có một ngày, có thể giống như Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y......
Tô tỷ cố lên, cách mạng "sắp" thành công rồi =))

========================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét !...
- Hãy bấm Theo dõi dưới chân trang để nhanh chóng nhận được phản hồi từ Tiểu thuyết bách hợp

Support : Cosmetic | Fashion | Souvenir | Phone | Computer | Houseware | Game | Travel | Hotel | Site Map | Contact Advertising | ↑ back to top
Ghi rõ nguồn doctruyen123.org dưới dạng liên kết khi phát hành lại thông tin từ trang này
Copyright © 2015. Tiểu thuyết Bách hợp - All Rights Reserved
Design by Ngân Giang
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768 pixel
Template by Namkna