Google.com.vn Đọc truyện Online

10/8/18

Ngự tỷ giang hồ (Trữ Viễn) - Tập 1 - 10

Đăng bởi Ngân Giang | 10/8/18 | 0 nhận xét
Chương 1
Chỉ một xíu nữa lớp trang điểm tốn đến gần 2 giờ của Mạc Tịnh Ngôn hôn lên thảm đỏ thì một cánh tay ôm lấy eo nàng, đỡ lấy nàng.
"Mạc Tỷ chị khỏe không?" Một thanh âm ngọt ngào vang lên bên tai Mạc Tịnh Ngôn, Mạc Tịnh Ngôn nhìn lại, khuôn mặt Vương Tử Hựu hoàn toàn đặc tả trước mắt nàng. Lông mi mỏng cong vút, đôi mắt thật sâu, cánh mũi thẳng, bờ môi xinh đẹp, vẻ mặt thân mật vui vẻ lại khiến Mạc Tịnh Ngôn có chút thất thần. Nhưng ngay lúc nàng nhận ra phóng viên đang mãnh liệt bấm máy ảnh, đáy lòng bỗng nhiên dâng lên một cỗ hỏa khí không tên.
"Thả tôi ra, giả mù sa mưa" Mạc Tịnh Ngôn hạ giọng nói.
Vương Tử Hựu sửng sốt một chút, lập tức "a" một tiếng, buông tay ra.
Phần eo của Mạc Tịnh Ngôn đột nhiên buông lỏng, đang được Vương Tự Hựu ôm lấy nay lại thả ra, cả người chật vật té lăn ra đất.
Tuyệt đối là tin tức hay nhất! phóng viên tự nhiên không thể bỏ qua, cameras hướng về nàng bấm máy điên cuồng. Mạc Tịnh Ngôn cả khuôn mặt đỏ bừng, Vương Tử Hựu từ trên cao nhìn xuống mỉm cười một cái, nàng một bên quay người, một bên nói: "Tôi rất nghe lời đúng không Mạc Tỷ"
Đây là điển hình miệng niệm nam mô mà trong lòng một bồ dao găm! Mạc Tịnh Ngôn cơ hồ muốn điên lên!
Tiểu quỷ đáng chết này! Quả nhiên là hư tình giả ý!
Đây là lần đầu tiên sau hai năm nàng quay trở lại lễ trao giải. Đã lâu nàng không có bước trên thảm đỏ, nên khẩn trương luôn làm nàng tinh thần bất an.
Lần trước đứng trên thảm đỏ là khi nào? Nàng cũng không nhớ rõ, nghĩ tiếp cũng thật buồn, thân là một diễn viên, nàng cơ hồ cũng đã quên mất ở trên thảm đỏ có cảm giác như thế nào.
Mạc Tịnh Ngôn kiềm chế sự tức giận, nhỏe ra một nụ cười tự tin, ưu nhã vẫy tay với truyền thông cùng người hâm mộ điện ảnh hai bên. Vô luận trong nội tâm bất định đi nữa, nàng cũng sẽ không thể tức giận.
Đúng, muốn phải thực rực rỡ!
Nhưng lễ phục hôm nay thật sự là có vấn đề, trước ngực chồng chất một đống loạn thất bát tao, lộ ra da thịt không ít, lưng trần gần như kéo xuống tận bờ mông, mà vạt áo thì quá dài, Mạc Tịnh Ngôn nhiều lần suýt chút nữa té ngã.
"Rất tốt, tạo hình thật sự là quá "độc" rồi." Mạc Tịnh Ngôn bình tĩnh biểu hiện thoải mái, bề ngoài ưu nhã, trong nội tâm nghiến răng nghiến lợi.
Tuy nhiên, Mạc Tịnh Ngôn cũng có chút nhận thức, nhất định là do lúc trước vô tình đã đắc tội đến stylist, hôm nay nàng nhận vai nữ chính thuần khiết, trọng yếu như thế mà trên thảm đỏ lại mặc trang phục phơi bày thân thể thật không phù hợp, ngày mai báo chí lại bát nháo đưa tin...
Mạc Tịnh Ngôn có chút chán ghét bản thân, quá quan tâm ánh mắt người khác nhìn về mình, lại dễ dàng đánh mất chính mình, nhưng nàng không thể không quan tâm. Những năm gần đây sự nghiệp tuột dốc thê thảm, hợp đồng ít đến đáng thương, lần này tham gia tác phẩm hay cũng là do nàng tự mình tiến cử với đạo diễn. Mà ngay cả quảng bá cũng không giống như nàng được hứa hẹn. Thân là một nghệ sĩ bi thảm nhất chính là chuyện này. Hai mươi tám tuổi, nàng có chút mất đi phương hướng.

Một chiếc xe màu đen tiến sát thảm đỏ, một thân ảnh hoàn mỹ cao gầy từ trong xe bước ra, Mạc Tịnh Ngôn rõ ràng là có cảm giác khán giả cùng giới truyền thông một phen bạo động, ánh mắt đều bị người đứng sau Mạc Tịnh Ngôn hấp dẫn.
"Vương Tử Hựu...! A A A!"
Tiếng thét chói tai truyền đến, ánh đèn chớp mạnh hơn lúc nãy mười lần. Mạc Tịnh Ngôn kinh ngạc xoay người nhìn lại, thấy người chủ trì ở trên thảm đỏ chạy đến.
Từ trong đám người đi đến một nữ nhân, dùng câu trăng sao bao quanh, ánh mắt đại chúng đều hướng về nàng còn chưa đủ sức mô tả. Nữ nhân kia mặc một bộ lễ phục nhỏ lộ vai, chiếc cổ dài nhỏ, xương quai xanh tinh xảo cùng bộ ngực đầy đặn làm cho nàng trở nên hoàn mỹ như tranh vẽ, phía dưới là một cặp đùi thon dài mang một đôi giày cao gót sáng chói, từng bước từng bước một, ổn trọng , hào phóng lại không mất đi khí thế bước đi. Khóe miệng nàng mỉm cười, rất có lễ phép lại cao quý hướng hai bên thảm đỏ chào hỏi giới truyền thông cùng người hâm mộ, một chút cũng vui lòng luyến tiếc nụ cười của nàng. Người chủ trì là người mới, hỏi vài vấn đề có chút thẳng thắn, nhưng nữ nhân kia rất tự nhiên ứng phó, không làm đối phương khó xử, cũng không ủy khuất bản thân.
Mạc Tịnh Ngôn cười lạnh, nàng biết người kia là ai, chỉ mới chạm ngõ điện ảnh và cũng là ngôi sao truyền hình mới nổi...Vương Tử Hựu.
Nàng được nữ đạo diễn danh tiếng một tay lăng xê. Năm nay mùa chiếu hè một mình nàng đảm nhận nhân vật chính số một., chỉ một lần đóng phim đã thành danh, lập tức nổi tiếng, đi đến nơi nào cũng có thể thấy quảng cáo của nàng.
"Nông cạn" Nhưng Mạc Tịnh Ngôn trong nội tâm đối với Vương Tử Hựu rất khinh thường. Một tiểu quỷ 23 tuổi đóng phim thì làm sao có thể sâu sắc được? ở tuổi của nàng có thể trải qua được những gì? Dám đóng hình tượng nữ hoàng ở trong phim sao? không có căn cơ diễn xuất, chỉ là diễn qua loa nhợt nhạt mà thôi ! Nàng vì cái gì có thể nổi tiếng? Che đậy! mánh lới! còn có khuôn mặt yêu nghiệt thế thôi!
Mạc Tịnh Ngôn càng nghĩ càng tức giận. Tốt,đại minh tinh của các người đã đến, không còn ai chụp hình ta, ta đi là được chứ gì!
Mạc Tịnh Ngôn hờn dỗi bước chân so với bình thường hơi nhanh một chút, nhưng giờ đây nàng hoàn toàn bị cảm giác phẫn nộ chiếm cứ, quên mất giờ đây nàng đang mặc y phục với vạt áo có thể quét rác. Một bước giẫm lên vạt áo chính mình, chắc chắn là sẽ ngã về phía trước.
Trong khoảng khắc sắp ngã xuống đó, da đầu Mạc Tịnh ngôn quả thật muốn dựng đứng lên ! Nàng sao có thể để cho bản thân ở trên thảm đỏ mà ngã được? nàng như thế nào lại ngã nhào trên thảm đỏ??
Nàng thật không ngờ trong giây phút quyết định Vương Tự Hựu lại ôm lấy mình, nhìn như muốn bảo hộ nàng không phải mất mặt, cái này tựa hồ cũng báo trước một đoạn nhân sinh của các nàng.
"Thảm đỏ cái gì, cái gì nữ chính xuất sắc nhất, tất cả đều là phù du."
Buổi lễ trao giải được tiến hành đến lúc trao giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất cũng là thời điểm Mạc Tịnh Ngôn khắc sâu
Không hề lo lắng chuyện nữ chính xuất sắc nhất bị Vương Tử Hựu đoạt lấy. Mạc Tịnh Ngôn ngồi dưới khán phòng rập khuôn vỗ tay, nhìn ở trên sân khấu người kia nở mặt nở mày đem cúp thủy tinh xuất sắc nhất của mình ôm vào trong ngực, khuôn mặt tuổi trẻ cười đến độ tương lai rộng mở, ống kính chiếu đến khuôn mặt của Mạc Tịnh Ngôn, nàng thậm chí còn không muốn dối trá mà mỉm cười chúc phúc.
Quả thực là quá hoang đường!
Kéo thân thể mệt mỏi về nhà, Mạc Tịnh Ngôn căn bản là không cần trốn tránh bọn chó săn theo dõi. Hôm nay chó săn ở dưới nhà nàng sẽ cực kỳ ít, những người kia đã chạy theo sau mông "đại minh tinh" Vương Tử Hựu.
Mạc Tịnh Ngôn cởi bỏ quần áo đi vào phòng tấm, ngâm mình vào trong nước nóng.
Ánh mắt Vương Tử Hựu lạnh lùng nhạo báng lại hiện lên trong đầu Mạc Tịnh Ngôn, tựa hồ châm chọc nàng đã là nghệ sĩ đã qua thời không còn ai để mắt đến! Vương Tử Hựu cao ngạo ngẩng đầu, không quan tâm đến có người đằng sau ót của nàng...
Thật đáng tức giận, tức giận, tức giận....
Mạc Tịnh Ngôn ôm lấy chính mình, dúi đầu vào trong gối : "Mình thật sự....đã rất tức giận sao?"
Nàng cảm giác kiên cường của nàng vì người kia mà đột nhiên sụp đổ, làm cho nàng rơi vào hố sâu vạn trượng, khoảng cách chênh lệch đến nổi không ai có thể đối mặt được. Trong vực sâu, ngay cả không khí cũng ít ỏi. Hô hấp đều không thể thở nổi, niềm kiêu hãnh trong nội tâm làm sao còn có thể dùng được nữa chứ ? Hoàn toàn không còn chút ý nghĩa nào.
-------------------------------
Chương 2
Ngày hôm sau, Mạc Tịnh Ngôn đọc báo xém tí nữa đem cà phê đổ ra khắp nơi.
"Vương Tử Hựu vinh quang nhận giải diễn viên chính xuất sắc nhất, Mạc Tịnh Ngôn xấu hổ té ngã trên thảm đỏ" Báo chí dùng hơn phân nửa trang báo phóng hình ảnh Vương Tử Hựu ôm cúp cười như gió xuân, ở một bên góc là hình ảnh Mạc Tịnh Ngôn ngã chổng vó.
Mạc Tịnh Ngôn nhìn bộ dạng kia của mình thì khuôn mặt đau khổ, ảnh chụp tuy nhỏ nhưng đúng ngay lúc vẻ mặt nàng vặn vẹo, hai mắt trợn trừng nhìn xấu đến cực hạng ...được rồi được rồi, xem người khác đau khổ để chê cười đó chính là sở thích của phần lớn quần chúng, là một nghệ sĩ đã qua thời, xấu mặt cũng là làm phúc cho dân chúng...nhịn thôi.
Thế nhưng, vẫn còn cảm thấy chút chua xót không nói nên lời.
Buổi tối, quản lý 80 gọi điện cho Mạc Tịnh Ngôn, nói đêm nay muốn nàng tham dự tiệc tối họp báo của công ty, có rất nhiều phóng viên cùng truyền thông sẽ đến, công ty nào trong ngành giải trí đều phái người đến tham dự, thanh thế rất to lớn, muốn nàng đi sớm một chút.
Tiệc tối của công ty vì sao lại có nhiều phóng viên như vậy? Mạc Tịnh Ngôn cứ suy nghĩ mãi, đến nơi vẫn chưa cởi bỏ được.
Đêm đó Mạc Tịnh Ngôn mặc một bộ đồ vest trông rất mạnh mẽ, có phóng viên trêu ghẹo nàng có phải bởi vì hôm qua ở trên thảm đỏ bị té chổng vó nên hết dám mặc váy, Mạc Tịnh Ngôn cười xấu hổ không đáp lại.
Bị người khác nhìn rõ tâm tư, hiện tại phóng viên chỉ nói toàn lời cay độc, nàng không gợi chuyện thì họ cũng tự gợi chuyện, cứ thế vòng tròn lẩn quẩn càng lúc càng không dễ tháo gỡ.
Phóng viên thấy Mạc Tịnh Ngôn không đáp, đột nhiên hỏi : "Nghe nói cô và Zoe không hợp sao?"
Cái người gọi là Zoe chính là Vương Tử Hựu.
Mạc Tịnh Ngôn trừng mắt, phóng viên sợ đến mức rụt bả vai lại. Bị truyền thông gọi là nữ vương là vì Mạc Tịnh Ngôn không phải dễ trêu đùa!
Tối hôm qua xảy ra chuyện gì đoán chừng mọi người đều có thể thấy được, nói hai người không hợp cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Mạc Tịnh Ngôn định quanh co lòng vòng châm chọc nhân vật mới nổi cuồng vọng vài câu, đột nhiên trên sân khẩu nổi lên khúc nhạc hôn lễ.
Mạc Tịnh Ngôn cùng truyền thông đồng loạt quay đầu hướng về phía sân khấu, thấy Vương Tử Hựu mặc một bộ áo cưới trắng tinh khiết, bên cạnh là chủ tịch công ty chậm rãi dắt tay tiến lên. Chung quanh đèn flash chớp tắt liên tục, ai có thể bỏ qua loại khí thế này cơ chứ.
Vương Tử Hựu để lộ vai động lòng người, cười đến hoàn mỹ vô khuyết, mà lão kia mặc âu phục đen bụng phệ cười càng thêm vui mừng, hai mắt chằm chằm nhìn vào chiếc áo cưới lộ ngực, hận không thể dùng kính lúp để nhìn cho rõ ràng thông thấu.
Nói thật, khi Vương Tự Hựu xuất hiện, trong mắt Mạc Tịnh Ngôn có chút sáng ngời. Nàng ở ngành giải trí nhiều năm như vậy, gặp qua vô số minh tinh lớn nhỏ, xinh đẹp có xinh đẹp, khí thế có khí thế, nhưng khi Vương Tự Hựu nhẹ nhàng xuất hiện, nàng không thể không thất thần. Nữ nhân này, tuy rằng tuổi còn trẻ, lại có thể phát ra khí chất bức người, tựa hồ vào ngay lúc nàng xuất hiện, xung quanh bất luận là kẻ nào, đang làm gì cũng phải dừng lại, ánh mắt bị nàng hấp dẫn.
-------------------------------------
Chương 3
Chỉ mới chốc đã tổ chức họp báo. Mạc Tịnh Ngôn đi đến phòng trang điểm đã thấy Vương Tử Hựu ngồi làm tóc, trông giống như lão phật gia, bắt chéo chân để cho chuyên viên trang điểm trang điểm cho nàng.
Mạc Tịnh Ngôn mặt đen lại ngồi vào vị trí của mình, chuyên viên trang điểm đến nói: “Mạc tỷ, đợi một chút, tôi sắp xong rồi!”
Mạc Tịnh Ngôn ừ một tiếng, ngẩn người nhìn vào gương.
Vương Tử Hựu chớp mắt mấy cái, từ trong gương nhìn vào Mạc Tịnh Ngôn nói: “Mạc tỷ, mặt chị có vẻ không vui a?”
Biết rõ còn cố hỏi!
Những ngày này Mạc Tịnh Ngôn cẩn thận đọc kịch bản, quả thực là đau đầu nhức óc, trong kịch bản có những cảnh diễn giường chiếu mãnh liệt… Sao lại nhiều như vậy a! Vừa nghĩ đến cùng với tiểu quỷ ngạo mạn ôm ấp vẻ mặt Mạc Tịnh Ngôn trở nên đen lại.
Hình ảnh kia quả thật là không thể chịu đựng nổi.
Hơn nữa nhân vật nàng diễn là Tiểu Như, khi bị nhân vật Vương Tử Hựu đóng ôm ấp nhất định phải giả bộ rụt rè yếu đuối.
Bị nữ nhân kia ôm…
Nghĩ đến đây, Mạc Tịnh Ngôn vụng trộm liếc Vương Tử Hựu, cái nhìn đó ma xui quỷ khiến thế nào bị Vương Tử Hựu bắt gặp, Vương Tử Hựu cười cười đáp lại nàng, Mạc Tịnh Ngôn lạnh lùng quay đi chổ khác.
Thật sự là rất không cam lòng!
Buổi họp báo đã đến, K đạo diễn ngồi ở giữa, Mạc Tịnh Ngôn cùng Vương Tử Hựu ngồi hai bên, dưới ánh đèn flash chói lòa một chỗ.
Phóng viên đặt ra những câu hỏi khó.
“Mạc tỷ, lần trước Zoe ở trên thảm đỏ làm cho cô bị ngã, lần này lại cùng hợp tác có cảm thấy không tự nhiên không?”
“Có tin nói hai người là không hợp nhau, có thật không ?”
“Zoe gia nhập tập đoàn Thiên Minh, có làm rung chuyển địa vị đại tỷ của cô không?”
bla bla bla bla bla…
Lần này ở buổi họp báo, công ty cố tình để hai người bọn họ cùng xuất hiện nhằm dẹp tan tin đồn hai người không hợp nhau, Mạc Tịnh Ngôn đương nhiên khuôn mặt phải tươi cười đón chào, tuy nhiên trong nội tâm nàng sớm đã không kiên nhẫn nổi.
“Không hợp? Sao có chuyện như thế chứ.” Vương Tử Hựu đột nhiên đứng lên đi đến bên cạnh Mạc Tịnh Ngôn, hai tay ôm chặt cổ nàng, một hình ảnh tỷ muội tình thâm vui vẻ nói: “Tôi cùng Mạc Tỷ quan hệ tốt lắm.”
Phóng viên thấy thời cơ đã đến, bắt đầu ồn ào: “Nói là tỷ muội tình thâm, dù sao cũng phải tỏ vẻ một chút đi.”
“Tỏ vẻ sao?” Vương Tử Hựu đột nhiên nâng cằm Mạc Tịnh Ngôn, đặt một nụ hôn lên môi Mạc Tịnh Ngôn.
Mạc Tịnh Ngôn hít một hơi sâu. Khoan khoan, đợi một chút, đây là cái tình huống gì?
Nụ hôn của Vương Tử Hựu làm cho cánh báo chí cùng người hâm mộ kích động mà chụp ảnh điên cuồng, Mạc Tịnh Ngôn vẫn chưa phục hồi tinh thần thì Vương Tử Hựu đã rời khỏi môi nàng.
-------------------------------------
Chương 4
80 nói chuyện với nhiếp ảnh gia: “Giảm bớt người đi, chỉ để lại nhiếp ảnh gia, người điều chỉnh đèn và đạo diễn, những người khác chỉ hỗ trợ thì lánh đi một chút.”
Vị nhiếp ảnh gia này là vốn là nhiếp ảnh gia tự do, hành trình của hắn rất nhiều nơi, chủ yếu là ở Italia, căn bản không có thời gian trở về nước, nhưng vì hắn cùng K đạo diễn có giao tình, mặc dù không có thời gian để chụp những bức ảnh quản bá thuộc lãnh vực điện ảnh, nhưng vì nể mặt đạo diễn K, dành hai ngày bay gấp về nước để hỗ trợ chụp poster.
Nhà nhiếp ảnh đốt điếu thuốc, ánh mắt cũng không nhìn trên người 80: “Sao lại phải nhiều chuyện như thế a.”
80 chất phác cười hai tiếng: “Mạc tỷ tuy đã nhiều năm trong làng giải trí nhưng đều rất mực bảo thủ, công ty cũng vô cùng trân trọng…cho nên ngài xem…”
Nhiếp ảnh gia hừ lạnh một tiếng nói: “Cô cho rằng bộ phim này thiếu người đóng sao? Đã qua thời từ lâu còn muốn giữ người cái gì chứ.” Hắn quay người đối với một nhóm người vốn là những trợ lý nhỏ đang háo hức xem náo nhiệt, không kiên nhẫn nói một câu, “Này, tất cả ra ngoài.”
80 vội vàng nói cảm ơn, Mạc Tịnh Ngôn đứng gần đó đều nghe rõ, Vương Tử Hựu thấy nàng trầm lặng quay mặt đi không nói gì.
“Cái quái gì thế này! Chuyên nghiệp chút nào! Cười một cái coi! Uy, dùng đầu óc tưởng tượng một chút được không! Tưởng tượng các ngươi là một đôi a, ở bên cạnh nữ nhân ngươi yêu, sao ngươi lại trưng cái bộ dạng như nuốt phải gián thế kia? Mạc Tỷ, Mạc a di, Mạc mụ mụ à, ta xin ngươi, xin cả nhà ngươi, cho ta một chút tươi cười, Ok?” Nhiếp ảnh gia vò đầu, đem mái tóc dài vốn là rất nghệ thuật trong thoáng chốc vì tức giận mà biến thành rối bù, trạng thái cực kỳ kích động, còn thiếu là chưa ân cần thăm hỏi lão mẫu Mạc Tịnh Ngôn.
Vương Tử Hựu ngồi trên ghế salon, tóc đen rủ xuống vai. Nàng nhìn Mạc Tịnh Ngôn cúi đầu đưa lưng về phía nhiếp ảnh gia, tóc quăn màu cà phê che phủ khuôn mặt, đôi mắt bị che mất, cái mũi cao thẳng lại hấp thụ toàn bộ ánh sáng của ngọn đèn, toàn bộ khuôn mặt dường như bị che lấp một khói bóng mờ.
Tuy nhiên Vương Tử Hựu không thể thấy được nét mặt của Mạc Tịnh Ngôn, nhưng hình ảnh Mạc Tịnh Ngôn cắn chặt môi bị nàng thu hết vào trong mắt.
Vương Tử Hựu “bá” một tiếng đứng lên, dọa nhiếp ảnh gia nhảy dựng lên.
“Zoe, cô sao thế? Mệt à?” Nhiếp ảnh gia đối với Vương Tử Hựu nói chuyện ngữ khí lập tức rất ôn nhu, 80 ở sau lưng nhiếp ảnh gia khoa tay múa chân, đưa ngón giữa ra.
Vương Tử Hựu đi đến chổ nhiếp ảnh gia, trên mặt lạnh lùng đột nhiên nở ra một nụ cười khoa trương phong tình vạn chủng: “Nhìn anh tôi thật muốn đi toilet.” Nói xong nàng lập tức thu hồi vẻ tươi cười, đi nhanh ra ngoài.
Nhiếp ảnh gia bị nàng nói không hiểu là ý gì, lông mày nhíu lại, nhìn bóng lưng của nàng.
80 “phốc” một tiếng cười rộ lên, thầm nghĩ “Zoe quả nhiên như trong truyền thuyết, lời nói luôn làm cho người khác giật mình a.”
----------------------------------
Chương 5
80 đứng đó nhìn Vương Tử Hựu áp sát Mạc Tịnh Ngôn, miệng vô thức mà mở lớn – – hai nữ nhân tóc dài xinh đẹp ôm nhau, hình ảnh duy mỹ kia thật dễ khiến người ta phụt máu tươi! Đặc biệt Mạc tỷ thường ngày nghiêm trang có khí chất của nữ vương… Giờ phút này là thụ, là thụ! 80 cảm giác mình sắp phụt ra máu tươi rồi.
Vương Tử Hựu chạm lên tai Mạc Tịnh Ngôn, hôn lên tai nàng. Chỉ là nụ hôn nhẹ, nhưng vành tai của Mạc Tịnh Ngôn lập tức đỏ lên. Vương Tử Hựu tiếp tục hôn nàng. Một đường từ má trượt đến cằm, tiến vào cổ cùng bờ vai của nàng, đem đầu của nàng ép đến mức phải ngẩng lên. Nhìn về phía ống kính, Mạc Tịnh Ngôn phát ra một tiếng hương diễm mềm yếu…
Mạc Tịnh Ngôn một mực cố gắng tươi cười, không cho tinh thần mình bị suy sụp, trong đầu một lần nữa tự khích lệ chính mình, tuyệt đối không thể bại bởi tiểu quỷ không xem ai ra gì này!
Mạc Tịnh Ngôn hai tay ôm lấy sau lưng Vương Tử Hựu, xiết chặt nàng, khóe miệng một mực kiên trì tươi cười, như là đang hưởng thụ điềm mật, vô cùng ngọt ngào. Vương Tử Hựu quả nhiên là diễn viên mới rất có thực lực, biểu hiện của nàng cũng vô cùng nhập tâm xuất sắc, nụ hôn của nàng nóng đến mức muốn đem làn da của Mạc Tịnh Ngôn như cháy bỏng, Mạc Tịnh Ngôn bị nàng truyền cho cảm xúc này, cũng dần dần quên đi chính mình.
Không nghĩ đến, tất cả đều là do Vương Tử Hựu dẫn dắt cảm xúc của Mạc Tịnh Ngôn, theo nụ hôn nhiệt tình của Vương Tử Hựu, Mạc Tịnh Ngôn cảm giác được lòng của mình từng chút một bị động tác của nàng mà trở nên hưng phấn…Tay Vương Tử Hựu rất ôn nhu vuốt ve tóc Mạc Tịnh Ngôn, tựa hồ giúp nàng giảm bớt cảm giác khẩn trương….Đây luôn là cách trưởng bối đùa giỡn để chiếu cố hậu bối, không nghĩ đến tiểu quỷ lại dùng cách này với nàng.
Mỗi một khắc trôi qua Mạc Tịnh Ngôn tự vấn lòng mình, nàng thật sự nghĩ rằng trước đây nàng đối với Vương Tử Hựu đã khinh thị chủ quan quá mức.
Ực ực.
Không biết là ai thoáng nuốt khan. Hiện trường quay phim vì hai nàng dây dưa ở trên sofa mà không ngừng nóng lên, kích tình đến nỗi không khí ở hiện trường khô nóng vô cùng, chỉ đợi cơ hội mà bừng cháy lên.
“Tốt! Phi thường tốt!” Nhiếp ảnh gia hết sức hài lòng, “Đúng đó, như vậy mới đúng, Monica, đây mới chính là chuyên nghiệp a! Tuyệt!” Hắn quay đầu nói với đạo diễn K, “Lão K, ông nói thật là đúng, Monica chính là phải tàn nhẫn khích lệ mới có thể phát huy tốt đến cực hạn a!”
Mạc Tịnh Ngôn xoay người nhìn lại phía đạo diễn K, thấy thân hình tròn tròn của hắn ngồi trong góc trên ghế salon, cười nhẹ nhàng, miệng nói: “Không sai a, Tiểu Mạc Tiểu Vương, hai người biểu hiện đều rất tốt.”
Trong nháy mắt, trong nội tâm Mạc Tịnh Ngôn đã ấm đến lên men, đây là cảm giác chua xót pha lẫn thỏa mãn sau khi đã cố gắng không ngừng và được người ta xưng tụng. Vào thời điểm nàng còn là người mới cũng từng cảm thụ qua cảm giác này, hôm nay đột nhiên lại xúc động y như vậy, khiến nàng một chút cũng không biết làm thế nào.
Khuôn mặt đỏ ửng của nàng vẫn chưa giảm bớt, Vương Tử Hựu đứng dậy, choàng áo khoác lên vai nàng, không nói gì đã bỏ đi.
------------------------------------
Chương 6
Ngày hôm sau, tổ quay phim “Nguyên vị” đi vào tiệm thuê băng đĩa trong khu buôn bán náo nhiệt để tiến hành chụp poster phương án hai. Chỗ này vốn là một trong những bối cảnh đầu tiên của bộ phim, là nơi nhân vật chính Tiểu Như gặp mặt Tiểu Nguyệt lần đầu tiên.
Mạc Tịnh Ngôn thay đổi tạo hình, mặc trang phục diễn một thân màu trắng, tóc dài thả xuống, trên vai là một túi xách, đúng với khí chất của thành phần trí thức ở thành phố.
Lúc nàng đi ra thấy đứng kế bên đạo diễn K là một người đang mặc một cái áo khoác to rộng rãi, đội mũ lưỡi trai của nữ sinh đứng quay lưng về phía nàng, đang nói chuyện với đạo diễn K. Mạc Tịnh Ngôn vốn tưởng rằng đó là sinh viên làm trợ lý cho đạo diễn K, không để ý đến nàng, kết quả người đó vừa mới mở miệng đã dọa nàng nhảy dựng lên:
“Mạc tỷ, bộ này thật thích hợp với chị a.”
Lại là Vương Tử Hựu!
Mạc Tịnh Ngôn mang theo ánh mắt ngạc nhiên nhìn nàng, không nghĩ đến Vương Tử Hựu ngày thường luôn tỏa ra khí chất của minh tinh âu mỹ, giờ phút này mặc áo khoác thùng thình thoải mái, đem mái tóc dài dấu vào trong mũ, đeo một cặp kính đen gác ở sống mũi, rõ ràng thập phần có vẻ đẹp trung tính.
Không biết là cách ăn mặc đã hỗ trợ cho ngũ quan của nàng hay là ngũ quan của nàng vốn là như thế, Vương Tử Hựu cho nàng cảm giác đây chính là một nữ học sinh cấp 3 có giới tính mơ hồ, thật giống như trong kịch truyền hình thường xuất hiện thiếu niên tuấn mỹ.
Mạc Tịnh Ngôn tận lực thu liễm che dấu kinh diễm trong lòng, trước sau lãnh đạm nói: “Cô cũng không tệ.”
Vương Tử Hựu lập tức cười rạng rỡ: “Thật sao?” Quay đầu không biết lớn nhỏ nói với K đạo diễn: “K thúc, Mạc tỷ khen tôi kìa! Xem ra sau này tôi phải ăn mặc như vậy nhiều một chút!”
Mạc Tịnh Ngôn luôn luôn rất coi trọng vai vế, nhất là trong giới nghệ sĩ luôn chú trọng và để ý vấn đề này, tuy rằng đạo diễn K chỉ cười ha hả, không nói gì. Nhưng Mạc Tịnh Ngôn vẫn cho rằng Vương Tử Hựu không biết phân biệt lớn nhỏ, không hề có chút nghiêm túc nào.
Nàng trong lòng phiền toái thì thầm: “Không có lễ phép gì hết, thật tiếc lúc nãy ta còn sinh lòng thích người, quả nhiên chỉ có khuôn mặt đẹp mà thôi!”
Hôm nay chụp poster, hai nàng cơ hồ đều rất tập trung vào việc chụp ảnh, chỉ có một cảnh yêu cầu hai người đứng trước một kệ CD, Mạc Tịnh Ngôn cúi đầu nghiêm túc chọn đĩa nhạc, Vương Tử Hựu cầm đĩa nhạc trong tay lại vụng trộm nhìn Mạc Tịnh Ngôn.
Chụp ảnh hoàn thành, Mạc Tịnh Ngôn đi lại xem hình, Vương Tử Hựu đang len lén nàng cùng với cái diễn cảm mang theo mười phần ngây ngô và rung động, mắt hơi chút mở to, đôi môi khẽ mở, bộ dáng hơi ngốc, chính xác cái hình ảnh của một người mất hồn lạc vía hoàn toàn.
Thật sự là, khuôn mặt này có thể khiến nàng bộc phát ra tình thương của mẹ…
Vương Tử Hựu 23 tuổi diễn học sinh cấp 3 trẻ trung thật sự không hề hàm hồ, cách diễn sắc sảo, tấm ảnh này thật sự làm Mạc Tịnh Ngôn yêu thích.
-----------------------------------
Chương 7
Đại Nguyên người đại diện của Vương Tử Hựu đem ý tưởng của trưởng phòng truyền đạt đến cho 80, 80 vẻ mặt hắc tuyến.
“Tôi nói…tặng hoa cũng không phải là không được! Nhưng phải nhất định phải là hoa bách hợp sao?”
Đại Nguyên sắc mặt xem kịch vui, cười toe toét vỗ vỗ bả vai 80 nói: “Hoa bách hợp có nhiều hiệu quả hơn! Cô cũng biết hoa bách hợp đại diện cho cái gì đúng không. Chậc chậc… Muốn có hiệu quả thì phải làm vậy thôi! Quyết định như vậy đi nha! Cô xem như Zoe nhà chúng ta đã giúp Monica nhà các người một lần, thì Monica các người cũng nên giúp lại một lần, hỉ gặp hỉ!”
80 khóe miệng méo xệch nói: “Chuyện là sao?”
Đại Nguyên từ vẻ mặt cợt nhã đột nhiên chuyển thành u buồn, khuôn mặt như có đại thù sâu nặng nói: “Kỳ thật ta cùng trưởng phòng ngay từ đầu đã không đồng ý để Zoe đóng bộ phim này, nhưng là Zoe kiên trì nhất định phải đóng, chúng tôi cũng không có cách nào ngăn cản nàng, nhân vật Tiểu Nguyệt cũng là từ tay nghệ sĩ của công ty khác mà đoạt về. Trưởng phòng nói như vậy cũng tốt, Zoe hiện tại như mặt trời ban trưa quay bộ này cũng không phải đến nỗi tệ.”
80 nhíu mày: “Hoàn toàn chính xác, tôi cũng nghi ngờ lâu rồi, Zoe hiện tại là rất hot, chọn lựa phim đóng cũng phải thận trọng, vậy mà lập tức tiếp nhận phim điện ảnh có đề tài đồng tính thật sự có chút hiểm nguy, không nghĩ đến nàng lại kiên trì như vậy.”
Đại Nguyên thở dài thật sâu nhìn 80 vỗ vai: “Không có cách nào khác, chủ quản vẫn là chủ quản, người đại diện như chúng ta cũng chỉ có thể một mắt nhắm một mắt mở mà thôi.”
Buổi gặp gỡ fan hâm mộ của Vương Tử Hựu được tổ chức ở Tinh Quang Thiên Địa, dự định 4 giờ chiều bắt đầu, mà mới 2 giờ rưỡi đã có đến gần một ngàn người. Tinh Quang Thiên Địa đành phải tạm thời đóng cửa, làm một hàng dài xếp hàng tiến vào trong.
Vương Tử Hựu mặc áo sơ mi màu trắng cùng quần ngắn, giày cao gót sáng lấp lánh, tóc dài đen mềm mại tự nhiên thả xuống vai, cả người đều lộ ra nét hiền hòa. Vào thời điểm nàng xuất hiện cùng nhân viên công tác, cũng là lúc tiếng thét chói tai kinh thiên động địa ầm trời. Đứng ở phía sau đài chờ đợi làm khách mời đặc biệt Mạc Tịnh Ngôn nghe thấy âm thanh như thế trong nội tâm một thoáng rét lạnh…Thanh âm này, nghe như 90% đều là nữ sinh! Nàng ấy thật đúng là khiến nữ sinh yêu thích.
Mạc Tịnh Ngôn trong lòng liếc mắt, không phải là mình, nên mình cũng không nên quan tâm.
Vương Tử Hựu cười xinh đẹp đến động lòng người. MC để cho fan hâm mộ đặt câu hỏi, một fan nữ hâm mộ kích động lao đến thiếu điều đem người MC đạp bay, cướp lấy micro, không bình tĩnh cơ hồ kêu lên: “Tin đồn chị cùng Mạc Tịnh Ngôn kia có thật đúng như thế không?”
Câu hỏi này vừa nói ra tất cả đều ồn ào xôn xao, truyền thông hướng ống kính nhắm vào Vương Tử Hựu, càng tiến lên gần hơn để lấy nét, hoàn toàn không muốn bỏ sót bất cứ biểu hiện nào của nàng. Tiếc là biểu hiện của Vương Tử Hựu không một chút xấu hổ, ngược lại rất tinh nghịch, làm ra dáng suy nghĩ: “A, cùng Mạc Tỷ a, kỳ thật từ trước đến giờ tôi luôn yêu thích chị ấy.”
----------------------------------------------
 Chương 8
Vương Tử Hựu bị thương, người đại diện cùng nhân viên công tác bị trưởng phòng mắng đến nước bọt phun đầy đầu.
“Vô dụng! Các ngươi làm ăn kiểu gì vậy? Vạn nhất có chuyện gì xảy ra, cả đám các đừng mong còn có việc làm!”
Trưởng phòng ở trên mắng, 80 cùng Đại Nguyên hai người ở dưới trao đổi ánh mắt. Lão nam nhân đầu trọc này, ngươi cũng đâu có ngờ lại đột nhiên phát sinh bạo lực, nên chỉ để lại có mấy người bảo vệ trị an, hơn nữa tất cả đều là nữ nhân, đám đàn ông muốn động thủ ai mà cản được.
May mắn Vương Tử Hựu bất ngờ cường hãn mới hóa giải nguy cơ này. Đại Nguyên suy nghĩ, tuy nàng bắt đầu đi theo Vương Tử Hựu không bao lâu, nhưng thật sự không nghĩ đến Vương Tử Hựu ốm yếu như thế, lại từng luyện qua Taekwondo còn là cấp bậc đai đen sát thủ. Đôi chân dài đẹp kia, thật sự là không lãng phí vô ích.
Không biết có phải là nhân họa đắc phúc không, lần này tổ kịch nghệ “Nguyên Vị” lại được lên đầu đề trang báo, Vương Tử Hựu chiến đấu quên mình anh dũng bảo hộ Mạc Tịnh Ngôn, sự tình bị khuyếch đại vô số lần, đặc sắc đến nỗi có thể so với những bộ phim bom tấn của Hollywood. Mạc Tịnh Ngôn đọc tin cơ hồ giống như là một câu chuyện phức tạp cảm động của người trong cuộc, âm thần tán thưởng: “Phóng viên này hành văn hay chuẩn không cần chỉnh, không đổi nghề làm biên kịch thì thật sự là đáng tiếc.”
Buổi họp mặt Fans của Vương Tử Hựu thu được hiệu quả tuyên truyền so với dự đoán tốt hơn rất nhiều, có tin tức tích cực thì tự nhiên cũng có tin tức trái ngược.
Rất nhiều báo đưa tin hoài nghi fan đâm thần tượng bị thương chỉ là mánh lới tuyên truyền, Vương Tử Hựu đạp bay fan cuồng cũng chỉ là dàn dựng. Mạc Tịnh Ngôn cười lạnh, cái thế giới này chính là như vậy, đem chuyện người ta diễn thì tin tưởng không nghi ngờ, tuy nhiên đối với những chuyện chân thật thì một mực cho là âm mưu mà thôi.
Bất quá giờ phút này, nàng cũng không biết phần đặc sắc nhất không phải là ở những tin tức giới truyền thông đăng tải, mà chính là ở trên cộng đồng mạng.
80 cùng Đại Nguyên và một nhân viên công tác vây quanh cái máy tính đọc Topic, cười lớn từng đợt. Mạc Tịnh Ngôn đi đến, tò mò đứng ở phía sau lưng, nàng hỏi: “Có gì vui mà cười như thế?”
Không nghĩ đến chỉ một câu nói lại làm tất cảm mọi người hoảng sợ kêu lên, 80 ngồi trước máy tính đang giữ con chuột, vội vàng đem đầu dán lên màn hình có ý đồ ngăn trở, vẻ mặt cực kỳ cứng ngắt nói: “Không có…không có gì…” Rất tiếc nàng đánh giá quá cao kích cỡ khuôn mặt của mình, phân nửa màn hình đều lộ ra bên ngoài, Mạc Tịnh Ngôn rõ ràng thấy trên màn hình có tên mình.
Mạc Tịnh Ngôn đem 80 kéo ra khỏi ghế, mặt tối sầm xuống nói: “Trên mặt ngươi rõ ràng đang viết “Có chuyện”.”
Mọi ngươi như chim mất tổ, Mạc Tịnh Ngôn trơ mắt nhìn trên diễn đàn công chúng có một topic với tiêu đề bắt mắt viết: “Mạc Tịnh Ngôn sẽ là thụ vạn năm!”
“…” Mạc Tịnh Ngôn khóe miệng co rút, chụp lấy con chuột kéo xuống.
“Vương Tử Hựu mới là quỷ súc công!”
“Nữ nhân ngực phẳng kia dựa vào cái gì đi tặng hoa cho Zoe nhà chúng ta? Dựa vào cái gì!! Đầu còn áp vào trong ngực Zoe, thật không biết xấu hổ!”
“Monica là ngực phẳng, thì Vương Tử Hựu chính là ngực giả! Rõ ràng Vương Tử Hựu cưỡng ép ôm Monica của chúng ta? Các ngươi không có mắt sao?”
BLABALABLABLA
Vì chuyện của Mạc Tịnh Ngôn cùng Vương Tử Hựu nên fan hâm mộ trên mạng triển khai một trận khẩu chiến, thế lực hai bên ngang nhau, kéo đông kéo tây, mỗi bên một câu đều có ý đả kích đối phương, không chỉ có vấn đề công thụ là chính, mà còn đưa ra hàng lô hàng lốc những ví dụ để chứng minh.
80 nhìn bóng lưng của Mạc Tịnh Ngôn, cảm giác một cỗ sát khí đập vào mặt, làm cho nàng không rét mà run, đứng tại chổ run rẩy. Mạc tỷ a, cậu muốn bộc phát thì cứ bộc phát, đừng nghẹn như vậy, càng trầm lặng lại càng chất chứa trong người…
Mạc Tịnh Ngôn kéo bàn phím “ba ba ba” đánh xuống một hàng chữ, đứng dậy trừng mắt liếc 80 rồi rời đi.
80 thật lâu sâu mới hít thở bình thường lại được, ngồi vào máy tính, thấy lời nhắn Mạc Tịnh Ngôn để lại thiếu chút nữa phun ra hết.
Mạc Tịnh Ngôn dùng User công cộng trả lời: “Vương Tử Hựu mới là thụ!”
Mạc tỷ chị…Thật đúng là không thích hợp với thụ.
Mạc Tịnh Ngôn ngồi trong xe, không biết có nên đến nhà Vương Tử Hựu thăm hỏi nàng không.
Nghe nói Vương Tử Hựu không muốn gây nên bạo động nên kiên quyết không đi bệnh viện, chỉ xin gọi bác sĩ tư đến nhà nàng khâu vết thương. Thật là một hài tử quật cường đến làm người ta lo lắng. Mạc Tịnh Ngôn vốn có ý định từ công ty lái xe đến nhà Vương Tử Hựu thăm nàng, nhưng vừa mới trông thấy trên website cùng những trò khôi hài làm cho nội tâm nàng chất chứa cảm giác không công bằng dâng lên.
Trong phim là thụ không có nghĩa là ngoài đời cũng là thụ! Hơn nữa vì cái gì một mực đem hai người bọn họ ghép thành một đôi…Tuy tin đồn là do công ty tung ra, nhưng Mạc Tịnh Ngôn càng lúc càng thấy trong lòng sợ hãi.
“Không thèm để ý đến tiểu quỷ chết tiệt kia! Không muốn để người ta nghĩ ta chủ động! Vạn nhất bị người ta nhìn thấy, ngày mai trên diễn đàn lại nói ta yêu đương nhung nhớ!” Nghĩ đền đây Mạc Tịnh Ngôn chuẩn bị lái xe trở về nhà.
Đột nhiên khuôn mặt của Vương Tử Hựu xuất hiện trong đầu Mạc Tịnh Ngôn, áo sơ mi trắng bị nhuộm máu đỏ tươi, fan cuồng, ôn nhu ôm ấp… Nàng còn kiên định ôn nhu nói: “Đừng sợ, có em ở đây!”
“Ai…” Mạc Tịnh Ngôn thở dài, “Vẫn là nên đến thăm nàng một chút, dù sao người ta cũng vì bảo hộ mình mà bị thương.”
Lái xe đến nhà Vương Tử Hựu rồi rẽ vào một góc khuất, Mạc Tịnh Ngôn cảnh giác nhìn xung quanh một chút, tựa hồ bởi vì thời tiết rét lạnh quá mức nên không có paparazi mai phục. Nàng mặc áo khoác, lấy khăn choàng cổ che mặt, lại đeo thêm kính râm, mũ của áo khoác che xuống, nhìn vào kiếng chiếu hậu, ân, hoàn toàn không nhìn ra, lúc này mới xuống xe.
Nhà của Vương Tử Hựu chính là một căn biệt thự tư nhân ba tầng, khí thế phi thường. Nghe nói khi nàng trở nên nổi tiếng toàn bộ tiền bạc đều giao cho mẹ nàng quản lý, đầu năm nàng đóng bộ phim kia trở nên hút khách, đại thắng tiền bán vé, sau khi phân chia tiền nàng liền mua căn hộ này đem tất cả người nhà đón vào ở.
Đó tất cả đều là tin tức trên báo Vương Tử Hựu tình cờ đọc được.
Nói thẳng ra, đứa nhỏ này cũng có thể xem là hiếu thuận.
Mạc Tịnh Ngôn nhấn chuông cửa, mẹ của Vương Tử Hựu ra mở cửa, vừa thấy Mạc Tịnh Ngôn mẹ Vương Tử Hựu nhận ra nàng ngay, thập phần nhiệt tình kéo tay Mạc Tịnh Ngôn mang vào trong phòng, một bên hướng lên lầu trên hô: “Tiểu Hựu! Bạch Khiết đến!”
Mạc Tịnh Ngôn đổ mồ hôi, “Bạch Khiết” chính là tên nhân vật chính khiến nàng trở nên nổi tiếng trong bộ phim nghệ sĩ Violon. Mạc Tịnh Ngôn không ngờ mẹ Vương Tử Hựu cũng biết.
Một hồi có tiếng bước chân bối rối chạy đến cửa trước phòng khách. Mạc Tịnh Ngôn thấy Vương Tử Hựu vội vàng hấp tấp chạy đến, mặc một bộ đồ ngủ có hình gấu nhỏ màu hồng, tóc dài buộc thành đuôi ngựa, trên mặt khó tin, nhìn thấy Mạc Tịnh Ngôn thật đã đến, rõ ràng đối với nàng nhất thời không nói nên lời.
Mạc Tịnh Ngôn nhìn lén cách ăn mặc rõ ràng là quá trẻ con, ở nhà thì áo ngủ ngây thơ, so với ở bên ngoài đại minh tinh ngửa đầu nhìn người bằng nửa con mắt Vương Tử Hựu có chút trái ngược. Mạc Tịnh Ngôn nhịn không được cười ra tiếng.
Vương Tử Hựu khóe môi giật giật: “Không được cười.”
Mẹ Vương Tử Hựu rất nhiệt tình giúp Mạc Tịnh Ngôn tìm dép lê mang vào, vừa tìm vừa nói: “Bạch Khiết a, con có thể đến nhà chúng ta đúng là một chuyện kinh hỉ! Con có biết cả nhà chúng ta ai cũng rất thích con… Tiểu Hựu của chúng ta còn vì…”
“Mẹ!” Vương Tử Hựu nhanh chóng nói to rồi đẩy mẹ nàng vào trong phòng bếp: “Mẹ vào bếp xem canh đã được hay chưa.”
Mạc Tịnh Ngôn thấy mẹ Vương Tử Hựu tâm tình vui vẻ đi vào phòng bếp, liếc mắc nhìn Vương Tử Hựu, “Làm gì vậy, ngay cả lời nói cũng không cho mẹ cô nói hết sao?” Quả nhiên là tiểu hài tử kiêu ngạo vô lễ.
Vương Tử Hựu cả người không được tự nhiên, không bình tĩnh như lúc thường, có chút hung ác hỏi Mạc Tịnh Ngôn: “Chị đến đây làm gì?”
Mạc Tịnh Ngôn bị một câu nói lạnh lùng của nàng khiến mọi hứng thú đều tan rã, vốn thấy nàng ăn mặc hoạt bát như vậy còn muốn trêu chọc nàng, không nghĩ đến… Tiểu quỷ này một chút cũng không đáng yêu!
“Vốn bởi vì ngươi bị thương nên đến thăm cô một chút, bất quá xem ra rất khỏe mạnh, là tôi nghĩ quá nhiều thôi, tôi về đây.” Mạc Tịnh Ngôn quay đầu muốn đi, Vương Tử Hựu đột nhiên giữ chặt nàng, “Chờ một chút!”
Mạc Tịnh Ngôn cho rằng nàng bị lương tâm cắn rứt, đã thấy nàng chạy đến bên cửa sổ nhẹ nhàng kéo một góc màn nhìn ra bên ngoài, quay lại với vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Mạc tỷ, lúc chị tới không thấy có phóng viên bên ngoài sao?”
Mạc Tịnh Ngôn lắc đầu: “Không có a.”
Vương Tử Hựu thở dài, chỉ chỉ ngoài cửa sổ: “Chị lại đây mà xem.”
Mạc Tịnh Ngôn ghé bên cửa sổ, nhấc một góc nhỏ của bức màn nhìn ra, trong bóng đêm thấy mấy bóng đen ở bên ngoài nhảy lên nhảy xuống, động tác cực kỳ nhanh lẹ, nháy mắt lại biến mất trong góc tường.
Mạc Tịnh Ngôn chợt cảm thấy rợn tóc gáy – – Bọn người này là từ đâu xuất hiện đây? Đều là Ninja hay sao?
------------------------------------------
Chương 9
“Xem ra, chị không đi được nữa rồi.” Vương Tử Hựu nghiêng đầu nheo mắt, hả hê nhìn Mạc Tịnh Ngôn, chờ đợi phản ứng của nàng.
“Tôi làm gì không đi được chứ!”
“Chị muốn vừa đi khỏi đã bị cameras chụp hình sau đó ngày mai báo chí sẽ giật tít “Mạc Tịnh Ngôn không ngại bị dò xét, cùng Vương Tử Hựu thâm tình triền miên” sao? Cho nên…” Vương Tử Hựu đột nhiên nhích lại gần, ở bên tai Mạc Tịnh Ngôn nói: “Hôm nay có muốn hay không qua đêm ở chỗ tôi? Tôi có thể đem giường của tôi chia cho chị một nửa, thừa dịp này chúng ta có thể tập trước, bồi dưỡng ăn ý.”
Mạc Tịnh Ngôn nhếch khóe miệng đáp lễ nói: “Tôi không muốn cùng nữ nhân thích mặc áo ngủ hình gấu nhỏ màu hồng nhạt ngủ chung giường.”
“Này!” Vương Tử Hựu bị nghẹn.
Mạc Tịnh Ngôn trong lòng ha hả cười không ngừng, không thể để lần nào cũng bị tiểu quỷ này áp bách, bắt được cơ hội này nhất định phải hung hăng quay trở lại biến nàng thành quân cờ, làm cho nàng biết rõ chị đây là không dễ trêu đùa.
“Xem ra cô sức khỏe tốt vô cùng, cánh tay bị thương cũng không đau, tôi đây cáo từ”
“Chị không sợ bị chụp hình sao?”
Mạc Tịnh Ngôn hừ lạnh một tiếng: “Đều là nữ nhân, tôi sợ cái gì.” Nói xong đi về phía cửa.
Mạc Tịnh Ngôn đi đến cửa chính thấy mẹ Vương Tử Hựu bưng một dĩa hoa quả đi ra, thấy Mạc Tịnh Ngôn muốn đi vội vàng kéo Vương Tử Hựu lại hỏi:
“Tiểu Hựu, con sao không giữ người ta lại.”
Vương Tử Hựu buông tay: “Con muốn giữ chị ấy lại, tại chị ấy không muốn thôi.”
Mạc Tịnh Ngôn trừng mắc liếc nàng, quay đầu đối với mẹ Vương Tử Hựu cười đến mười phần ôn nhu khiêm tốn nói: “Dì, hôm nay đã hơi muộn rồi, ngày khác con lại đến bái phỏng.”
Mẹ Vương Tử Hựu còn chưa kịp nói đã bị Vương Tử Hựu trách móc: “Lần sau đến nhớ đem theo trái cây, tôi thích nhất là bưởi.”
Mạc Tịnh Ngôn trong nội tâm hết sức bực mình khinh bỉ nhìn nàng, cùng mẹ Vương Tử Hựu cáo biệt, đang ở cửa ra vào mang giày vào, Vương Tử Hựu tựa hồ đột nhiên nhớ đến cái gì, bước nhanh đi đến: “Chờ một chút!”
“Gì nữa?”
“Cái kia…không cho nói!”
Mạc Tịnh Ngôn không hiểu: “Cái nào không cho nói.”
Vương Tử Hựu không tự nhiên chỉ vào áo ngủ của mình nói: “Cái này.”
Mạc Tịnh Ngôn “A” một tiếng: “Cái đó” rồi phi thường nhanh từ túi xách lấy điện thoại di động ra, nhắm ngay Vương Tử Hựu “Tách tách” một tiếng chụp toàn thân nàng, Vương Tử Hựu vẻ mặt kinh hãi cùng áo ngủ hồng nhạt hình gấu nhỏ đều bị nàng chụp vào trong điện thoại di động của Mạc Tịnh Ngôn.
“Chị!” Vương Tử Hựu thò tay muốn đoạt điện thoại của Mạc Tịnh Ngôn, Mạc Tịnh Ngôn mang giày cao gót so với Vương Tử Hựu mang dép lê cao hơn một khúc, giơ cao tay làm cho nàng với không tới. Vương Tử Hựu đoạt mấy lần đều không cướp được, lửa giận công tâm, nháy mắt áp dụng chiến thuật dán chặt thân người, chỉ nghe, lại một tiếng ” Tách tách”
Vì vậy hai người đột nhiên hóa đá tại chỗ, giữ nguyên tư thế giơ cao điện thoại.
Mạc Tịnh Ngôn sau lưng lạnh người: “Cô…vừa rồi có nghe được tiếng gì không? Có phải….ai đó đã chụp hình?”
Vương Tử Hựu mặt đen: “Nói cho chị biết, nếu quần áo này của tôi mà bị truyền thông chụp được….tôi sẽ giết chị.”
Trong bóng tối, có một bóng đen nhanh chóng lên xe, chỉ nghe cửa xe” ba” một tiếng đóng lại, nhanh như chớp ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy.
Vương Tử Hựu sững sờ cả người đứng nguyên tại chỗ, Mạc Tịnh Ngôn thừa cơ hội tranh thủ thời gian chạy trốn.
Vương Tử Hựu mười phần đau đầu trở lại phòng ngủ.
Nữ nhân này, thật làm cho người ta đau đầu nhức óc mà.
Bất quá…Ai, được rồi được rồi.
Vương Tử Hựu tự nhủ nói: “Chỉ cần nàng chưa đến phòng ngủ của mình là tốt rồi…không thể để nàng phát hiện bí mật này.”
Nhờ phúc của Mạc Tịnh Ngôn, hình ảnh hai người ở trước cửa nhà Vương Tử Hựu “thân mật mập mờ” truyền đi điên cuồng, không chỉ có tạp chí, báo chí lấy làm đầu đề ảnh bìa, ngay cả trên Internet không ngừng đăng lại, còn phi thường thần kỳ xuất hiện một cái “ZxM” trên diễn đàn Vương Đạo! Ở bên trong topic Hoa Bách Hợp, bọn họ lấy tin đồn của hai người thảo luận vô cùng nhiệt tình, thậm chí còn xuất hiện hình ảnh bị photoshop khiến người ta dở khóc dở cười. Mạc Tịnh Ngôn không cẩn thận đi vào xem một lần, hình ảnh nàng cùng Vương Tử Hựu hôn môi khiến nàng bị sốc. Rõ ràng đó là một bộ phim điện ảnh của nàng, lại bị đạo, hơn nữa…kỹ thuật ghép ảnh thật giỏi, giống như nàng cùng Vương Tử Hựu thật sự hôn môi.
Vì vậy, Mạc Tịnh Ngôn quyết định từ đây không lên mạng nữa.
Tin đồn của hai người bọn họ đạt đến trạng thái sôi sục , vô luận các nàng dự họp báo hay có bất cứ hoạt động gì đều bị hỏi đến tin đồn, các phóng viên không sợ làm phiền người khác, mà chỉ muốn tìm được tin tức nóng hổi nhất.
Vương Tử Hựu đêm đó bị chụp ảnh, may mắn không thấy được rõ ràng, chỉ chụp được cảnh hai người dán vào nhau quá gần, mà áo ngủ nàng mặc chỉ là một cái bóng mơ hồ.
Tuy nhiên truyền thông mỗi ngày đều ở dưới lầu các nàng bao vây thật chặt, nhưng các nàng cũng đã sắp chính thức quay bộ “Nguyên Vị”, những chuyện khác, trước tạm thời lui tán.
Ở phim trường phim chính thức khai máy, K đạo diễn đối với hai nhân vật chính có một yêu cầu, hy vọng trong quá trình quay phim hai người có thể ở chung một phòng, bồi dưỡng tình cảm ăn ý, để khi diễn xuất mới có cảm xúc chân thật tự nhiên.
“Không thành vấn đề!” Vương Tử Hựu đáp ứng ngay.
Mạc Tịnh Ngôn hai tay chống eo, nàng có thể phản đối sao? Nhất định là không được. Ở cùng một chỗ, dù sao đều là nữ nhân, cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Sau đó, bộ phim “Nguyên Vị” chính thức khai máy.
Mạc Tịnh Ngôn thật sự thấy được trình độ nghiêm khắc của đạo diễn K, dù chỉ là một ánh mắt hơi kém một chút ý tứ, đạo diễn K đều yêu cầu quay lại. Mạc Tịnh Ngôn dần cảm thấy được áp lực. Bởi vì nàng nghĩ đến, những cảnh quay bình thường thì có quay lại mấy lần cũng không có gì, nếu như đến cảnh giường chiếu mà bị quay đi quay lại mấy lượt….Quả thật không cách nào tưởng tượng được!
Mạc Tịnh Ngôn có áp lực, Vương Tử Hựu cũng cảm thấy đạo diễn K nổi giận, nhưng tựa hồ càng khiến làm cho nàng rất hưng phấn. Mỗi sáng sớm Mạc Tịnh Ngôn còn đang ở trong mộng đã nghe thấy thanh âm Vương Tử Hựu chuẩn bị xong đóng cửa rời đi, đến khi Mạc Tịnh Ngôn đến studio thì Vương Tử Hựu trên cơ bản đã hóa trang xong chờ mọi ngươi đến, một bên đọc kịch bản, miệng lẩm bẩm, thường xuyên đứng bên giường đối với ngoài cửa sổ không người một mình diễn xuất.
Mạc Tịnh Ngôn có lần không cẩn thận nhìn thấy kịch bản của Vương Tử Hựu, trên đó chằng chịt đầy chữ ghi chú, đem một đoạn đối thoại khoang tròn, bên cạnh đánh dấu lý giải. Lúc nào nên cười, vui vẻ mấy phần, lúc nào nói chuyện lớn tiếng thì tâm tình phải như thế nào, tất cả đều được ghi rành mạch.
Mạc Tịnh Ngôn không ngờ Vương Tử Hựu chuẩn bị kỹ càng như vậy, trong lòng có chút lo lắng sẽ bị thua kém người mới này, vì vậy hai người giống như là đang phân cao thấp, ở cùng một chỗ hoàn toàn không có tình thú, cứ như đang thi đấu thể thao, ai dậy sớm ai ngủ trễ, cạnh tranh xem ai ở trong phòng tắm đọc kịch bản lâu hơn.
80 nói với đạo diễn K: “Thật sự là…hoàn toàn không có tiến triển gì.”
Đạo diễn K cười ha hả nói: “Có lẽ các nàng cần một chút chất xúc tác.”
------------------------------------
Chương 10
Cuối cùng cũng đã đến đoạn quay cảnh thân mật đầu tiên của phim.
Kịch bản có bối cảnh thế này:
Tiểu Nguyệt ngang ngược cùng người nhà mâu thuẫn bỏ nhà trốn đi, bị dầm mưa toàn thân ướt đẫm, Tiểu Như vốn không muốn lưu nàng lại, nhưng nhìn nàng cứ như vậy đáng thương không nói lời nào chỉ nhìn mình, rồi mềm lòng đưa nàng về nhà. Tiểu Nguyệt sau khi tắm xong mặc áo ngủ của Tiểu Như. Tiểu Như chỉ là với tư cách là chủ nhà nên khách khí gọt táo cho Tiểu Nguyệt ăn, không nghĩ đến Tiểu Nguyệt lạnh lùng như băng đá đột nhiên bị ôn nhu của Tiểu Như làm rung động, không kìm lòng được mà hôn nàng. Tiểu Như lại càng hoảng sợ, tay cầm dao gọt trái tim không khống chế được, không cẩn thận đâm bàn tay của Tiểu Nguyệt, kết quả hai người hơn nửa đêm chạy đến bệnh viện băng bó vết thương.
Hai người nhập vai rất nhanh, quay một lần đều được thông qua, cuối cùng cũng đã đến cảnh hôn môi trong phim.
Vương Tử Hựu tiến đến Mạc Tịnh Ngôn thoáng nhíu mày, chi tiết này rất nhỏ nhưng không tránh được con mắt của đạo diễn K.
“Cut” đạo diễn K sắc mặt có chút không tốt hô ngừng: “Tiểu Mạc, chỗ này phải biểu hiện kinh ngạc, chứ không phải phản cảm a.”
“Thật xin lỗi…”
“Nào, mọi người chuẩn bị quay lại lần nữa.”
Mạc Tịnh Ngôn ngồi một chỗ xuất thần vài giây, Vương Tử Hựu hỏi nàng: “Chị đối với tôi phản cảm đến thế sao?”
Mạc Tịnh Ngôn nghiêng người liếc nàng: “Tôi chỉ không có cách nào chấp nhận chuyện hôn một nữ nhân mà thôi.”
Lần trước khi chụp ảnh poster Vương Tử Hựu cũng có hôn nàng, nhưng không phải là hôn môi, Mạc Tịnh Ngôn cũng cố gắng kiên trì chịu đựng. Nhưng lần này là hôn môi….Tuy nàng cũng từng hôn môi với nam diễn viên trên phim, nhưng Mạc Tịnh Ngôn đều yêu cầu người thế thân, cũng không thật sự hôn. Nhưng lần này K đạo diễn yêu cầu phải quay đặc tả cảnh hôn môi, cho nên súng thật đạn thật, môi đối môi, chuyện hôn môi này là không thể trốn tránh được.
Mạc Tịnh Ngôn nói xong câu đó phát hiện Vương Tử Hựu có chút mất mác nhìn mình, mất mác cái gì, Mạc Tịnh Ngôn một chút cũng không hiểu thấu.
Quay một lần nữa, Mạc Tịnh Ngôn thả lỏng rất nhiều, nhưng đạo diễn K vẫn hô cut, nói nàng như vậy là tiếp nhận quá mức, cũng không phù hợp với tính cách của Tiểu Như.
Quay đi quay lại mấy lần, K đạo diễn vẫn không hài lòng, bảo hôm nay dừng ở đây, ngày mai lại tiếp tục.
Mạc Tịnh Ngôn tự nhiên biết rõ là do mình biểu hiện không tốt làm ảnh hưởng đến tiến độ công tác, đối với nhân viên công tác từng người đều xin lỗi qua. Nhân viên công tác đều khoát  tay, vì nàng đã cố gắng. Vương Tử Hựu một bên mặc áo khoác nhìn nàng, thấy sắc mặt nàng phi thường không tốt, cắn môi dưới một mình đứng đó, lộ ra khuôn mặt vô cùng…bất lực.
Vương Tử Hựu muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng nàng cũng không mở miệng được, lấy đồ đạc của mình trở về khách sạn trước.
Mọi người cơ hồ đều đi rồi, Mạc Tịnh Ngôn vẫn còn ngồi đó ngẩn người, 80 vốn nghĩ muốn đến nói chuyện với nàng, nhưng thấy K đạo diễn đã đến trước, nàng cũng dừng lại.
K đạo diễn ngồi bên cạnh nàng, cùng nàng nhìn về một hướng ôn hòa nói: “Tiểu Mạc, tôi biết rõ nhân vật này đối với cô mà nói có tính khiêu chiến, cô đã làm vô cùng tốt rồi.”
Giọng của đạo diễn K rất trầm, lộ ra hòa ái thân thiết, nhưng càng như vậy càng làm Mạc Tịnh Ngôn cảm thấy áy náy.
“Tôi chưa từng trải qua tình cảm đồng tính, chỉ với suy nghĩ không căn cứ, là phi thường khó. Tiểu Vương là một diễn viên trẻ có tài, mà cô cho đến bây giờ đối với tôi vẫn là một diễn viên đáng tán thưởng. Có thể mời hai người đóng bộ phim này, tôi thật chờ mong cũng như tràn ngập tự tin. Biết rõ vì sao tôi muốn các cô ở cùng một chỗ không ? Không chỉ là để học tập lẫn nhau, mà là còn với tư cách là diễn viên chính, ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại mới chính là chuyện cực kỳ quan trọng.”
“Ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại …” Mạc Tịnh Ngôn trong ánh mắt tản ra một loại hào quang rất mờ mịt.
K đạo diễn ha ha cười, vỗ vai nàng nói: “Thử đem cả bản thân mình, cả trái tim mình nhập tâm vào, thật sự yêu mến Tiểu Nguyệt.” Nói xong ông đứng lên bước đi. Mạc Tịnh Ngôn nhìn thân người tròn trịa xách túi chậm rãi biến mất ở cửa ra vào, trong đầu nàng bắt đầu hỗn loạn.
Quay phim nhất định là muốn nhập tâm, cảm thụ mọi hỉ nộ ái ố của nhân vật. Mạc Tịnh Ngôn từng nhập vai rất sâu, nhưng hoàn toàn chưa từng bởi vì một bộ phim mà muốn tiếp nhận một tình yêu chân chính.
Vương Tử Hựu tắm xong quấn áo tắm quanh người ngồi ở trong phòng khách xem tivi, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, 10 giờ rồi. Đến giờ này Mạc Tịnh Ngôn còn chưa trở về…
Kỳ thật những ngày này tuy các nàng ở cùng một chỗ, nhưng hai người ngủ ở hai gian phòng riêng biệt, cơ hội chạm mặt cũng ít, trừ những lúc gặp mặt bên ngoài nhưng cũng tràn ngập mùi thuốc súng cạnh tranh.
Thật là…ngay từ đầu nói có thể ở cùng một chổ hoàn toàn không nghĩ đến kết quả lại như vậy.
Những ngày này quay phim ngủ không đủ giấc, Vương Tử Hựu có chút mệt mỏi.
Nàng đang muốn đi ngủ, Mạc Tịnh Ngôn trở về.
“Mạc tỷ.” Vương Tử Hựu chủ động chào hỏi, “Ăn cơm chưa?”
Mạc Tịnh Ngôn không trả lời câu hỏi của nàng, trừng mắt nhìn thẳng vào nàng, Vương Tử Hựu không hiểu. Nữ nhân này như thế nào vừa trở về lại mang bộ mặt giống như ai thiếu nợ nàng một trăm vạn như thế? Vương Tử Hựu nhớ lại một chút, hôm nay hình như không có làm chuyện gì khi dễ nàng…
“Tiểu quỷ, cô đến đây.” Mạc Tịnh Ngôn vừa nói vừa nhanh đi về hướng Vương Tử Hựu.
Vương Tử Hựu vô thức rụt vai lại, thái độ này của Mạc Tịnh Ngôn có chút dọa người…
Mạc Tịnh Ngôn vừa đi đến Vương Tử Hựu lui về phía sau, kết quả lui đến khi chạm phải góc tường. Mạc Tịnh Ngôn chèn ép nàng, hai người thân mật quá mức, Vương Tử Hựu không hiểu cảm thấy có chút khẩn trương, nhưng nàng lại hoàn toàn không muốn bị yếu thế, giọng uy hiếp:
“Đừng làm bậy…tôi có đai đen Taekwondo.”
Mạc Tịnh Ngôn hoàn toàn không để ý đến Vương Tử Hựu, đôi mắt sáng nhìn chằm chằm mặt Vương Tử Hựu không chớp mắt, cả buổi lại không nói chuyện. Hai người cứ như vậy kỳ quái mà trầm mặt, cuối cùng chỉ nghe Mạc Tịnh Ngôn nói:
“Yêu nhau đi.”
Vương Tử Hựu “A?” một tiếng, bộ dạng như đang đánh răng hỏi: “Cái gì?”
“Nói ra cô đừng cười, tôi thật sự là mắc chứng sợ yêu, sống đến 28 tuổi cũng chưa từng yêu qua, cũng không có thời gian yêu. Tuy quay rất nhiều phim nhưng kỳ thật trong đời sống hằng ngày ngay cả kinh nghiệm cùng nam nhân yêu đương cũng không có, huống hồ là với nữ nhân. Bất quá bởi vì cô là nữ cho nên tôi không có quá nhiều cố kỵ. Vì muốn đem bộ phim này đóng cho thật tốt, tôi sẽ hết sức làm cho chính mình yêu mến cô…”
Vương Tử Hựu nhìn Mạc Tịnh Ngôn, biết rõ nàng hiện tại hành động không theo cảm tình.
“Mạc tỷ, kỳ thật tôi…” Vương Tử Hựu câu đầu tiên định nói ra, lại bị Mạc Tịnh Ngôn cướp lời.
“Tôi sẽ yêu cô, cho đến khi bộ phim kết thúc thì sẽ thôi.”
Vương Tử Hựu bị nửa câu trước làm cho vui vẻ nhưng khi Mạc Tịnh Ngôn lạnh lùng bổ sung nửa câu sau làm cho tan tành thành từng mảnh nhỏ, nàng ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ trầm mặc. Mạc Tịnh Ngôn ở trước mặt gần như vậy, lại cho nàng cảm giác xa xôi chưa từng có.
Cái gì gọi là “Chính bởi vì cô là nữ nên tôi không có nhiều cố kỵ?” Bởi vì chị căn bản sẽ không tiếp nhận cảm tình giữa nữ nhân, cảm thấy nữ nhân với nữ nhân hoàn toàn không có kết quả cho nên mới không có nhiều cố kỵ sao? Vì muốn diễn tốt bộ phim này, thậm chí bắt buộc bản thân mình yêu mến tôi sao?
Vương Tử Hựu cười lạnh, tâm trước khi được bay lên thì lập tức bị đạp trở lại mặt đất, thậm chí là ngã vào hang sâu vạn trượng, cứ như thế nàng khôi phục lại một Vương Tử Hựu cao ngạo lãnh khốc: “Mạc tỷ quả nhiên là diễn viên rất giỏi, chị đã giác ngộ như vậy rồi, tôi đây cũng sẽ phối hợp với chị. Đêm nay chúng ta tập thử phân cảnh thân mật, giúp chị nhập tâm vào nhân vật nhanh hơn, được chứ? Chị nên hảo cám ơn tôi.”
Mạc Tịnh Ngôn như thế nào không nghe ra Vương Tử Hựu trong lời nói mang ý châm chọc? Nàng cắn môi dưới, trong kẽ răng nói ra mấy chữ: ” Tốt… tôi cám ơn cô!”
========================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét !...
- Hãy bấm Theo dõi dưới chân trang để nhanh chóng nhận được phản hồi từ Tiểu thuyết bách hợp

Support : Cosmetic | Fashion | Souvenir | Phone | Computer | Houseware | Game | Travel | Hotel | Site Map | Contact Advertising | ↑ back to top
Ghi rõ nguồn doctruyen123.org dưới dạng liên kết khi phát hành lại thông tin từ trang này
Copyright © 2015. Tiểu thuyết Bách hợp - All Rights Reserved
Design by Ngân Giang
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768 pixel
Template by Namkna